Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4:Họa khúc tương tư (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tương tư đến mức bóng hình anh cứ quanh quẩn trong em,đó là lý do em quyết định vẽ một bức ký họa chân dung của anh"
"Từ mái tóc,khuôn mặt,vóc dáng,em đều có thể vẽ được nhưng có một thứ em chẳng thể nào vẽ được,đó chính là nụ cười của anh"
"Ngoài đời anh cười nhiều lắm,nhưng trong tranh của em,anh lại là một con người hoàn toàn khác"
"Nhưng có lẽ đó là một động lực để có thể giúp em vơi bớt nỗi nhớ anh,dù chỉ là một chút mà thôi"
×××
Sau khi anh mất,cô cứ vùi đầu trong phòng của mình mà không chịu ăn uống gì.Cho đến một ngày,thâm tâm cô bỗng trỗi dậy.Tại sao mình lại không thể vẽ chân dung của anh khi người đã quá in sâu trong đầu cô?
Bút,giấy,kệ...chỉ cần những thứ đó thôi...cô có thể khắc họa được bóng hình của anh rồi...
Những nét bút đầu tiên,cô vẽ khá chắc tay.Nhưng khi bức tranh gần hoàn thành,cô lại khúc mắc ở một chỗ-đó là nụ cười của anh
Cứ bỏ đi vẽ lại nhiều lần,dần dần căn phòng tràn ngập rất nhiều giấy vụn mà cô đã vứt ra.Biết không thể hơn được nữa,cô quyết định vẽ lại một bức gần giống với đặc điểm của anh nhất.Và kết quả cuối cùng khá là mỹ mãn:

Bức tranh xét về tổng quan đối với cô nó không thực sự xuất sắc,nhưng nó đã nói lên cảm xúc của cô lúc này:Tương tư một người và biến những điều đó thành một bức tranh hoàn chỉnh,chỉ thế thôi đã khiến cho lòng cô vơi bớt nỗi nhớ anh rồi.
Cô quyết định mua một khung tranh về để trao bức ký họa này lên tường.Mỗi lần đi làm ở công ty về,có mệt mỏi đến mấy nhưng chỉ cần nhìn anh là bao mệt mỏi đều tan biến rồi
Mở một chút nhạc,một chút đèn vàng,một chút rượu vang.Những thứ tưởng chừng như đơn giản đó đã đưa cô vào giấc ngủ từ lúc nào không hay
"Thật tốt khi được gặp em tại thế giới này,nơi của những bức tranh mang bóng dáng của anh"
"Em có sẵn sàng làm họa sĩ của lòng anh không?"
"Làm họa sĩ khó lắm,thực sự...đây chỉ là vì em quá nhớ anh mà thôi"
...
Người thương nhớ một người ai xót xa đêm dài
Hỏi ai đau nước mắt kia tự ai sẽ  lau
Đoạn đường cũ khi xưa là ta đã vẽ nên nắng
Tự ta vẽ nên yêu thương này chăng.

Từng nét bút nhẹ nhàng ta vẽ dáng hình chàng
Khuất trong sương lắm tơ vương rồi vội biến tan
Đường phục bút đơn sơ làm sao vẽ cả hơi thở
Làm sao vẽ nên mối duyên ngày thơ.
___
Đã lâu không viết ngôn ngược tâm nên mn thông cảm nhé
Chúc mọi người có một năm học mới nhiều thành công và có kết quả tốt nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top