Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Danger

Always on my mind
Always always on mind
That girl is on my mind 24/7 365

Kim Sejeong tựa lưng vào ghế ánh mắt cố định nơi trần nhà mái tóc vàng rũ nhẹ xuống bờ vai buông lỏng . Đồng hồ tích tắc nhích từng giây hôm nay Chaeyeon của nàng bận lịch trình nên không thể về KTX để nghỉ ngơi không thể ôm em dỗ dành em vào giấc ngủ , mà dù em có về cũng đâu đến gần cô thật mỉa mai .

- Em định bỏ tôi lại đến bao giờ .

Câu nói của nàng trôi vào không khí rồi mất hút đi để lại màn đêm đen kịt như chính con tim của Sejeong . Ánh mắt càng sầm lại khiến ai nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy nhói ở lòng ngực .

- Chị đang làm gì vậy. Giữa đêm giữa hôm lại ra đây ngồi?

Jieqiong giật mình vì cái bóng đen ở gần bếp chỉ chút nữa thôi thì cô gái trung hoa đã hét lên , đèn được bật thứ em thấy lại là người chị luôn tươi cười đang vật lộn với nỗi đau của mình nỗi đau ấy hiện rất rõ ràng nơi đáy mắt nâu  .

- À chị đi uống nước ... chị về phòng đây !

Có trời mới tin nổi câu nói ngập ngừng kia là thật .

- Em không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng chị Chaeyeon đang tránh chị có thể là thật và ai cũng thấy được điều đó.

Jieqiong đã đoán đúng vấn đề vì chân mày chị đã cau nhẹ lại rồi nhắm tịt mắt , vài phút sau chị đứng dậy rồi lướt qua Khiết Quỳnh đang tròn mắt nhìn , tiếng đóng cửa phát ra âm thanh lạch cạch . Khiết Quỳnh bước đến chỗ Sejeong vừa ngồi cầm lấy cốc nước trên bàn toan đem rửa thì giật mình bởi mùi hương nồng nặc xộc thẳng vào mũi là Rượu .

Hôm sau nhóm có lịch trình sớm đầy đủ 11 người vào lúc 6h và ông chú của chúng ta là người lên xe trễ nhất chẳng nói chẳng rằng vùi đầu vào ghế cuối hàng dụi đầu lên gối mà ngủ mặc cho lũ nhóc đang loi nhoi ồn ào chẳng khác nào cái chợ di động .

- Nè ! nè ! chị Chaeyeon yêu vấu đâu rồi ???

Mặc nê của nhóm đang tám xuyên lục địa đột nhiên nói to nhỏm cả người dậy nhìn xung quanh . Nayoung tượng phật tốt bụng nói cho quý cô Jeon biết là Chaeyeon đêm qua không ngủ ở KTX nên đã đi xe riêng đến nơi quay phim trước còn không quên trêu chọc Somi lo ngủ biết trời trăng gì .

- Mấy đứa im lặng chút đi !

Từ hàng ghế cuối một giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang đầy hương vị mùa đông vang lên đóng băng bầu không khí . Ai nấy đều nín thở toát cả mồ hôi lạnh quá nguy hiểm God Kim Sejeong rất rất ít khi cáu mà lỡ có thì không ai dám động vào chỉ ngoại trừ cô-vợ-nhỏ-bé-hiện-không-có-ở-đây . May thay chiếc xe dừng lại tiếng vị cứu tinh là quản lí báo đã đến nơi , không hẹn mà tất cả đều mở cửa xe lao nhanh ra ngoài hít chút ngụm trong lành .

Chaeyeon từ xa đi tới nở nụ cười nhẹ vui vẻ nói chuyện với mấy đứa nhỏ chung team , em còn cẩn thận pha trước cho mọi người cốc mật ong ngâm chanh để giữ cọ họng vì trời bắt đầu trở lạnh lũ nhóc phút chốc quên hết sự đời vờ sụt sịt cảm động mấy bà chị thì tự hào mặt nghênh cả lên trời . Được một lúc Sejeong mới rời khỏi xe chậm rãi đến nơi các thành viên đang đứng , từ đầu đến cuối không hề ngẩng mặt lên rốt cuộc khi Sejeong đến thì vừa hết nước Chungha đứng gần đó tỏ ý đưa ly đang uống dỡ thì cô cũng chỉ lắc đầu .Cả buổi hôm ấy Jung Chaeyeon vẫn như bình thường hay cười quan tâm tới tất cả mọi người ngoại trừ Kim Sejeong còn Kim Sejeong trước máy quay cười rất tươi nhưng chỉ cần tắt máy quay đi thì hoàn toàn im lặng mắt không rời điện thoại . Ai cũng nhận ra là thái độ không bình thường giữa hai người đang yêu ngày nào cũng dính như sam cũng ngọt ngào thủ thỉ giờ lại như đang ở hai thế giới khác nhau .

Lịch trình hôm nay khá gọn lại còn kết thúc sớm nên ai cũng nhôn nháo chuẩn bị về KTX để quậy . Lúc đấy God Kim Sejeong đột nhiên bật dậy bước nhanh ra cửa thu hút sự chú ý của tất cả các thành viên , có lẽ là họa may (?) lại va phải vị quản lí vừa bước vào cô đành lùi lại dựa đầu lên tường một tay ôm bụng một tay đặt hờ lên miệng ho không ngừng tiếng cùng dần theo đó mà khào đi mặt bắt đầu trắng bệch ra vị quản lí giật mình vội đi tìm thuốc .

Trong căn phòng chỉ còn lại 10 thành viên gần như bất động vì hoang mang tiếng ho giảm dần rồi chỉ còn tiếng sụt sùi nhỏ nhỏ Jieqiong như nhớ ra điều gì đó liền chau mày

- Chị đã uống rượu vào đêm qua !!!

- À.. ừm chỉ một khụ tí thôi

Sohye bồi tiếp vào

- Em thấy 3 chai soju rỗng trong thùng rác lúc sáng ra là của chị !

Sejeong đảo tròng mắt môi hơi run run vội đưa tay nhận thuốc từ quản lí không thể biện minh thêm điều gì nữa Mina liền rót dùm cốc nước . Ngước mặt lên chỉ thấy người thương cúi gầm mặt chẳng có lấy một tia nhìn cô uống vội viên thuốc vị đắng lan tỏa trong miệng như trái tim đang nhức nhối .

Lúc về KTX trưởng nhóm liền nói sẽ phạt nặng về chuyện này để làm gương. Sejeong cũng chỉ biết cười khổ còn đầu óc đang mãi nghĩ về chuyện khác, cửa KTX vừa đóng cô vội vả bước về phía em giữ chặt lấy cổ tay trắng nõn .

- Chaeyeon chị có chuyện muốn nói . đi với chị !

- Còn em thì không !

Jung Chaeyeon dứt khoát muốn rút cổ tay đang bị kiềm kẹp hành động đó đã châm ngòi cho ngọn lửa đang ẩm ỉ trở nên to lớn đốt luôn chút lí trí còn lại . Sejeong thô bạo lôi Chaeyeon mặc cho cô phản ứng quyết liệt .

- Mau buông em ra

Cửa phòng bị đóng thô bạo tiếng khóa cửa khô cứng kêu lên .

- Tụi này có tồn tại không nhỉ ?

- Không !

Im mặt liệt vô cảm phán đúng một chữ .

Bên trong căn phòng bầu không khí trở nên trầm mặc cô vẫn giữ chặt cổ tay không buông sợ em sẽ chạy mất còn em chẳng để cô vào mắt chỉ đăm đăm nhìn vào bức tường . Sejeong cô đang đau lòng đến không thở nổi sợ hãi nhìn em

- Làm ơn nhìn tôi đi Chaeyeon à ! Tôi ... chị đã làm gì sai hay có lỗi với em sao ? Làm ơn nói gì đó đi chị xin em !

Giọng Sejeong lạc dần đi cơn ho vừa rồi như đã cướp đi sinh khí của cô tiếng cô khào và nhỏ . Chaeyeon cuối cùng cũng nhìn vào cô đôi mắt của em trong veo phản chiếu gương mặt méo mó của người đối diện đôi môi căng mọng phát ra âm thanh

- Chị đã uống rượu sao ?

- Là vì em ! Em lạnh nhạt với tôi em bỏ mặc tôi ! đá tôi ra khỏi thế giới của em

Trong vô thức tay cô đang run rẩy trên cổ tay em , dần buông lỏng rồi lại siếc chặt hơn .

- Đau... đau em

Vội vả buông ra cổ tay Chaeyeon giờ đã đỏ lên rất đậm còn cả vết móng tay sượt ngang ngả sang màu tím . Sejeong buông người ngồi bệt xuống nền gạch lạnh lẽo một tay ôm lấy mặt một tay cấu sâu tự trách bản thân đã hứa sẽ chăm sóc bảo vệ em suốt đời mà lại làm em bị thương chỉ vì không kiểm soát nổi bản thân . Hơi ấm từ điều gì đó rất thân quen bao trùm lấy cô hương thơm dịu nhẹ đặc trưng nồng nặc nơi cánh mũi không cần nhìn cô cũng biết là em .

- Em không sao đâu .

Em không khóc mắt em ráo hoẵn dụi đầu vào hõm cổ của cô

- Đó không phải lỗi của chị đâu ! em là kẻ hèn nhát luôn lo sợ chị sẽ rời xa em sợ khi hết thời hạn 11 tháng chúng ta ... không thể gặp nhau rồi thành người xa lạ nói với nhau những câu chào trống rỗng , em không muốn ...

-...

- Nỗi sợ bảo em hãy tránh xa chị nhưng trái tim em luôn kêu gào vì nhớ chị .

- Đang tỏ tình sao đồ ngốc ?

Phút chốc mặt Chaeyeon nóng lên vì ngượng định ngồi dậy mắng cho Sejeong một trận thì bị kéo lại rơi thẳng vào lòng ngực ấm áp một nụ hôn phớt lên trán dần di chuyển xuống mắt mũi rồi dừng lâu hơn ở môi Chaeyeon phối hợp luồn hai bàn tay lên cổ cùng đẩy nụ hôn sâu hơn đến khi nhận thấy hơi thở bất ổn của người ở trên mới luyến tiếc rời ra .

Không biết từ lúc nào cổ áo somi trắng của Chaeyeon trở nên xốc xết lộ bờ vai mỏng trắng muốt mỏng manh từng lọn tóc rơi loạn nơi khuôn mặt xinh đẹp đang hơi đỏ cùng đôi mắt phủ nhẹ một lớp sương khoan đã máu dê vì có nguyên nhân mới xuất hiện đừng trách Sejeong trong tình cảnh này còn mê gái vì Chaeyeon đang ngồi trên đùi cô tay còn luồn qua cổ kéo sát lại , tay cô cũng đang đặt tay bên trong lớp áo cảm nhận từng tấc thịt mịn màng .

- Hãy tin chị , chị chưa từng dám nghĩ đến việc không có em bên cạnh cuộc sống nhàm chán này . Công chúa chị yêu em nhiều hơn ngày hôm qua cả ngày dài chẳng thể làm gì ngoài nhớ em .

- Dẻo miệng

- Chỉ cần em thích

Đầu Chaeyeon cúi nhẹ xuống còn bàn tay tham lam kia trượt nhẹ bên eo xoa bóp .

- Em mau mau làm lễ trưởng thành đi !

Suy cho cùng ông chú biến thái vẫn là ông chú biến thái. Yase sẽ mãi là yase , Chaeyeon cúi cùng cũng để ý đến tư thế có phần mờ ám nên liền đẩy mạnh con người kia xuống sàn tai đỏ bừng đứng dậy miệng lẩm bẩm

- Đi chết đi !

- Đâu có được công sức đợi đến ngày đó đâu phải muốn bỏ là bỏ !

Sejeong liền trưng cái nụ cười đốn tim có chút đần thối ra trong khi đang ngồi dậy cầm lấy bàn tay nhỏ rồi đặt môi lên cổ tay đã tái đỏ lúc nãy

- Sau này chị có mất bình tĩnh thế này cứ tát thật mạnh nghe chưa ? dùng hết sức vào !

Chaeyeon khẽ cười gật đầu gật thì gật cho có thôi chứ đâu đành lòng .

- Thiệt ngốc , đến đây tui sức thuốc cho cô này

---------------------------------------------
Mị đang viết cái quái gì đây thiệt là lộn xộn quá đi ~_~



























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top