Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#toikhongbietdaylagi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi - Moon Byul Yi là một nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Tôi không phải con người hoàn hảo nhưng có đủ tiêu chuẩn để có một người yêu xinh đẹp. Tôi không phải con trai, nên sẽ không có ngoại hình tuyệt vời. Nhưng tôi, rất tự tin về bản mặt sát gái của tôi. Tôi có rất nhiều cô gái theo đuổi. Thế nhưng, tôi không thích họ. Bởi vì sao? Hehe, MoonByul tôi có crush rồi nha. Crush của tôi không ai khác chính là chị giám đốc xinh đẹp tốt bụng. Thế nhưng mãi tôi vẫn chưa đủ can đảm để thổ lộ với chị ấy dù cho chúng tôi có mối quan hệ thân thiết. Và nhọ hơn thế, mỗi lần tôi đủ dũng cảm để tỏ tình thì người ấy lại đang nhận được lời tỏ tình từ những nhân viên nam trong công ty. Huhu, thế là tôi đành quay lưng ra về phòng và chờ lượt sau. Tôi cũng biết ngại nha, cũng biết xấu hổ đó.

Mỗi lần như thế, tôi không tài nào tập trung vào làm việc được. Cứ ngồi đấy thẩn thờ trách chị vừa chơi game giải sầu. Thế mà xui thay, lần nào chơi game cũng bị ông chú trưởng phòng bắt gặp và bắt đi lao động. Sao tôi lại nhọ thế này? Đường đường là nhân viên xuất sắc mà lại phải cầm chổi quét bụi, cầm cây lau nhà lau. Mà khổ nỗi, công ty nó to ơi là to, lau dọn làm sao xuể? Tôi càng trách chị hơn. Tình cảm tôi dành cho chị thì chị không nhận ra. Đã thế còn xây công ty to như này để tôi lao động. Thật là hiểu ý người mà.

Nhắc tới vụ lao động bực lắm, nhất là mấy cô trong công ty ấy. Nghĩ sao mà tôi đi lao động cũng bỏ việc đi theo, thế mà chẳng bị phạt. Tôi chỉ chơi game tầm 5 phút mà phải đi lao động. Trong khi đó, các cô gái đó theo tôi cả giờ đồng hồ mà chẳng bị gì. Bất công. Quá bất công nha.

Còn nữa, đi theo để giúp tôi thì tôi còn cảm động. Đằng này, tôi vừa quét cả lau xong chỗ nào thì các cô gái ấy lại bước vào chỗ đấy. Đứng hình một chút, nhìn vào những dấu giày trên nền gạch vẫn còn ướt đấy. Các bạn có hiểu cảm giác tôi lúc đấy không? Bùng cháy. Trời ơi, tôi muốn bùng cháy. Trời ơi, công sức của tôi đó các mẹ ạ. Không lẽ tôi lại mắng họ? Nô nô, thế thì mất hình tượng lắm. MoonByul hãy nhịn, hãy nhịn đi nào.

Số tôi vẫn tiếp tục nhọ, ông chú trưởng phòng lại ra kiểm tra ngay lúc đấy. Than thân trách phận mình sao nhọ thế này. Thế là tôi lại phải nghe một bài giảng kéo dài gần 1 tiếng đồng hồ về sự lười biếng của bản thân. Thật lòng, tôi muốn cắt ngang bài giảng này lắm, nhưng phận nhân viên phải nhẫn nhịn. Bùng nổ thì lại gây hoạ mất.

Đây là lần thứ 10, kế hoạch tỏ tình của tôi bị đổ vỡ. Nhọ quá mà.

Nhọ thế thôi chứ sau đấy là hàng tá sự sung sướng không nói lên lời. Không hiểu sự trùng hợp gì mà chị lại xuất hiện đúng lúc bài giảng của ông chú trưởng phòng kết thúc. Và sau đấy, tôi đã trao trả lại việc dọn dẹp cho các bác lao công nhỏ bé bởi một câu nói:

- " MoonByul theo tôi ra đây một lát. " - chất giọng ấm áp của chị vang lên, những cô gái xung quanh đã biến mất tăm. Tiếng bước chân bước của chị đang biểu hiện sự tức đi về hướng cửa. Và đương nhiên, ông chú trưởng phòng phải đành lòng dời lại hình phạt của tôi, lời của giám đốc xinh đẹp mà, sao cãi được. Hehe, thế là tôi cắp đít đi theo sau chị. À trước khi đi, tôi đã kịp trao lại cho ông chú trưởng phòng cây chổi lau nhà với gương mặt thách thứ kèm một câu nói:

- " Nhờ ông chú gửi bác dọn dẹp xinh đẹp hộ cháu mấy thứ này nhé. " - tặng luôn một nụ cười lừa tình của tôi. Hehe, tôi biết là tôi láo cá nhưng tôi cay ông chú đấy lắm. Gọi là ông chú thôi chứ ông ý chỉ hơn tôi tầm 10 tuổi thôi. Tôi cay ông ý lắm, cay lắm. Huhu, ông ấy cũng thích chị giám đốc và đang tán tỉnh chị ấy. Chị ấy là của tôi nha. Nhìn cái mặt nhăn nhó méo xệch của ông ý là tôi biết ông chú cũng cay, cay vì chị giám đốc thương tôi, cay vì tôi thân thiết với chị giám đốc. Lè lưỡi trêu ngươi ông chú rồi chạy vọt theo chị.

Lon ton theo chị ra tận xe mà vẫn chưa biết đi đâu thì đột nhiên, chị quay phắt lại khiến tôi giật mình.

- " Lại làm gì để bị phạt? " - một con người luôn vui vẻ như chị đột nhiên nghiêm túc khiến tôi hơi sợ

- " Vẫn là chơi game trong giờ làm việc ạ. " - giọng tôi gần như run lên. Ui, sợ thật, lần đầu tiên tôi thấy chị nghiêm túc như vậy. Lần nào bên cạnh tôi chị luôn vui vẻ, cười nói nhưng nay im lặng và nghiêm túc đáng sợ. Thầm nghĩ chắc mình sắp chết rồi, lại làm chị giận gì rồi, lại nhọ rồi.

- " Tại sao em cứ để chị ra mặt giải quyết vấn đề do em gây ra vậy? Đã bao nhiêu lần rồi hả Moon Byul Yi? Em không thể làm việc nghiêm túc hơn được à? Tại sao chị luôn phải nghe thư ký báo cáo về vấn đề mắc lỗi của em vậy? Lần cuối cùng, chị nghe được thành tích xuất sắc của em là cách đây 5 tháng đấy. Là 5 tháng đấy, 5 tháng không có tuần nào yên ổn. Chị đưa em vào công ty làm việc vì chị thương em, chị biết em có tài. Nhưng chị không ngờ, em là loại người vừa có tài, vừa có tật. Em làm chị rất thất vọng. " - chị nói bằng một chất giọng rất lớn, rất giận dữ. Và tôi biết, thôi xong tôi rồi, người đẹp đã nổi giận thật rồi. Đã lâu rồi, chị không giận tôi nên bây giờ chẳng biết vỗ về ra sao nữa. Huhu.
 
TO BE CONTINUE.

...

Các mẹ đọc cho tôi ý kiến. =))))  Please, cho tôi xin ý kiến.
Công lao của tôi nguyên buổi sáng tự kỷ =)))
Tôi chưa chỉnh sửa hay xem lại đâu. Cứ viết thôi =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top