Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

♡1♡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Tác phẩm: Love and Love (Yên và Yêu)

*** Series threeshot Forever Love***

Mọi người hay lướt qua Threeshot khác nữa nhé~

[Hunhan] Love and Love
[Chanbaek] You're my sunshine
[Kaisoo] Let me love you
[Xiuchen] Maybe I like you?
[Sulay] Count to three
[KrisTao] As Long As You Love Me

2. Tác giả: Yên Quỳnh a.k.a Grace

3. Thể loại: Đam mỹ (boylove), threeshot, hường (pink)

4. Couple: Hunhan (main), Kaisoo, Chanbaek, Xiuchen, Kristao, Sulay

ĐỪNG MANG RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÔI.

~~~o0o~~~

Yêu. Yêu là gì nhỉ?

Biết bao người đã hỏi câu này, nhưng có lẽ đáp án với mỗi người lại khác nhau.

Có người trả lời là hi sinh vì nhau, có người lại nói mãi mãi thủy chung, người khác lại nói, yêu là dành hết tất cả cho nhau,...

Như với Luhan, yêu có lẽ là mỗi sớm thức dậy, người ấy là người đầu tiên ta nhìn thấy.

Yêu là có thể dựa vào bờ vai vững chắc ấy, yêu... lại có khi chỉ đơn giản là tim đập thật nhanh mỗi khi sóng vai đi dưới ánh chiều tà lung linh huyền ảo.

Yêu, chỉ đơn giản vậy thôi.

- Luhan? Luhan à?

Jong In mở cửa căn hộ của Luhan, gọi tên cậu thật lớn.

Luhan lúc này đang ngồi ngẩn ngơ bên cửa sổ, ôm trong tay ly trà táo ấm áp, lặng yên nhìn ra ngoài.

Canada vào thu sớm, gió lùa cây lá rụng kín sân kín vườn, vàng vàng đỏ đỏ được vun gọn thành đống trông thật thích mắt.

Có lẽ, thích tới mức như say mê đắm chìm, không còn muốn đứng dậy nữa.

Jong In đá giày ra ngoài, xỏ chân vào một đôi dép bông đi vào nhà, lay lay vai anh trai, chọt chọt:

- Anh ơi... em đói...

Luhan định thần lại, nghe đến đây thì như một thói quen cong cong khóe môi, cười thật hiền. Hít một hơi liền đứng dậy, vươn tay đẩy nó ngồi lại vị trí mình vừa rời ra, xoa xoa đầu thằng bé:

- Đợi anh, đi mua chút đồ nhé, lát mấy đứa kia về nhớ dặn chúng nó ngoan ngoãn lần lượt đi tắm nhớ chưa?

- Vâng.

Jong In ngáp dài một cái, vuốt lại tóc, rồi lồm cồm bò dậy đi kiếm cái headphone.

Luhan thì đánh xe ra ngoài, lại quay vô lăng cho xe quay đầu, thật vất vả. Quanh đây tiệm tạp hóa rất nhiều nhưng để tới siêu thị phải mất tới gần nửa tiếng, Luhan cũng cứ như thế, chậm chậm tiến lên.

Đường xá hôm nay không tính là tấp nập, có lẽ do mới 3 giờ chiều. Luhan vừa tiện tay rút điện thoại, vốn định đặt lên ghế bên cạnh nhưng trùng hợp nó lại rung lên một bản nhạc thân quen.

Luhan trượt tay trên màn hình, kéo cái headphone đeo vào tai:

- Buyn Baekhyun, mấy đứa về nhà chưa thế? Gọi cho anh làm gì?

Baekhyun miệng chẹp chẹp hai tiếng, lại oang oang khoe cái chất giọng cao sáng của sinh viên khoa thanh nhạc năm 2.

- Em về nhà rồi, nhưng là về cùng Zi Tao. Chen nó đòi đi hẹn hò tình tứ với anh Minseok nên đi luôn rồi, em thề là em có ngăn, nhưng mà nó cứ khăng khăng là anh cho. Đừng mắng em, em không biết gì hết.

Luhan đỡ trán, nếu có Baekhyun cạnh bên sẽ túm cổ đá mông nó mất.

- Chú thôi đi, nó đi hẹn hò vun đắp tình cảm Minseok, chú cản cái gì?

Baekhyun lại ngây thơ hỏi lại:

- Thì anh bảo em phải trông mấy đứa không cho chúng nó chạy lung tung còn gì?

Luhan thật muốn đập đầu vào vô lăng. Ai nuôi lớn cái đứa nhỏ vô duyên này vậy trời...

Luhan chứ còn ai.

- Thì có Minseok trông nó rồi còn gì? Chú có thể khôn ra một chút cho anh nhờ hay không?

Baekhyun cười hì hì lấy lòng anh:

- Đương nhiên.

Vậy là nó cúp máy.

Luhan hết nói nổi, vốn còn muốn hỏi nó gọi là có việc gì thế mà thằng bé này lại hấp tấp cúp máy. Ấu trĩ đến thế là cùng...

Quả nhiên, ngay lập tức Baekhyun gọi lại, Luhan chán nản lười biếng đưa tay ấn nghe:

- Nói mau!

Baekhyun lại cười, thằng bé này cứ cả ngày hớn ha hớn hở thế đấy:

- Anh ơi, có anh nào đến nhà nói muốn gặp anh có việc gì đó.

Luhan ngẩn ngơ trong tích tắc:

- Ai cơ?

Baekhyun cũng có chút thộn ra, bắt đầu mô tả cho anh trai:

- Anh ý cao cao, trắng trắng mà vai cũng rộng nữa.

Zi Tao lại từ đâu loi nhoi nhảy vào, gào vào cái điện thoại như thể sợ anh trai không nghe thấy:

- Anh trúng số rồi! Đẹp trai quá đáng!

Luhan hình như đã ngờ ngợ mà lại không chắc có đúng hay không, chỉ là linh cảm là người đó.

- Ừ, anh sắp về đến nhà rồi. Nhớ...

Còn chưa nói hết câu dặn bọn nhỏ tiếp khách chu đáo, Baekhyun đã lại nhanh nhảu cúp máy.

Quả nhiên, giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời!

Luhan đi vội vào trong, túm bừa vài bịch snack cho mấy đứa và một ít đồ ăn cho bữa tối nay rồi nhanh chóng đi ra.

Nắng chiều lung linh, Canada mùa thu tháng 9, đẹp lạ kì....

Luhan ôm túi đồ xuống xe, lại nhanh nhẹn đi vào trong:

- Mấy đứa ơi! Anh về rồi!

Căn nhà ồn ào như nuốt trọn tiếng gọi của cậu luôn vậy.

Luhan thở dài đặt túi đồ xuống, chạy ra cửa phòng tắm.

- Baekhyun, cho em tắm trước đi, tối em phải học bài nữa, mãi có test quan trọng lắm.

Zi Tao mắm môi mắm lợi, cố mở mặt thật to nắm lấy tay anh trai. Baekhyun lại đứng chắn trước cửa, một hai không bước ra.

- Anh tắm trước, chú đi ra.

Luhan tức, xắn tay áo, chuẩn bị dạy cho nó một bài học.

- Buyn Baekhyun, chú ra đây cho anh!

Zi Tao thấy đại ca về rồi thì hớn hở, nhân lúc Baekhyun bị Luhan túm cổ lôi ra mà chạy vào trong.

- Luhan, anh phân biệt đối xứ, em không thể chịu được căn nhà đầy rẫy bất công này nữa.

Baekhyun túm tay Luhan lắc lắc, ánh mắt căm phẫn, lườm lườm nhìn anh.

Luhan có lẽ cũng đã sớm quen với nó, chỉ nhếch môi cười, đá đá mông thằng bé:

- Đây, đi đi, cả thế giới đang đợi chú. À, có đi thì kéo theo cái thằng Chanyeol cao cao mà nó thích chú ý, có gì lấy nó ra chắn cho.

Baekhyun bỗng chốc thay đổi 180°, chuyển sang chế độ thiếu nữ ngại ngùng ôm má:

- Đừng nói nữa, người ta ngại mà...

Ngày là ngày thu lạnh, thế mà đến chiều, hoàng hôn sắp buông, nắng cũng sắp tắt mà lại ấm áp hơn?

Có người là đã chấp nhận yêu thương, ở bên nhau cả kiếp, thề non hẹn biển, có người lại ở bên lẩm bẩm chửi hai đứa nó hâm.

Gửi lời tới ai đó, anh đẹp trai đang đợi kia cũng muốn hâm lắm rồi.

Canada chiều thu nắng tàn, yêu thương đong đầy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top