Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13: "Daddy!!" Sẽ dạy em đi chơi(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Lưu ý : Truyện được viết dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không có ý cổ súy cho bất kỳ hành động nào và mang nhiều yếu tố kì ảo , hoàn toàn không có thật. Giờ thì vào truyện thôi chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ❤

    Đây là phần ngoại truyện của chap Chủ tịch muốn thuê người yêu nha, let's go👉

 




     Em chung sống với cô tính đến nay cũng đã gần ba năm rồi, em hiện đang là giám đốc về mảng kinh tế và tài chính cùng Khánh Vân coi quản công ty. Dù tình cảm sâu sắc là vậy nhưng gần đây Kim Duyên bắt đầu chán nản với cái thái độ trẻ con của Khánh Vân mỗi khi về nhà, em khó chịu ra mặt có hôm còn cãi nhau với Khánh Vân, Kim Duyên dấn vào những cuộc chơi xa hoa hơn nữa tần suất còn tăng theo từng ngày, Khánh Vân có hỏi nhưng em chỉ trả lời qua loa như kiểu : " Em đi với bạn một chút cũng không được sao. " 3 giờ 4 giờ và có khi là gần nữa đêm em mới về đến nhà, Khánh Vân thừa biết em sẽ không dám lừa dối cô đâu nên cũng để cho Kim Duyên thư thả một chút, nhưng cứ tình hình này thì không ổn chút nào, em sẽ hư mất.

     Đến tối hôm nay em vừa về nhà đã thay đồ chuẩn bị ra ngoài, thấy Kim Duyên bước ra từ nhà vệ sinh với một layout quá ư sexy, cô vẫn tựa vào thành giường mắt dán vào trang sách rồi lên tiếng hỏi.

   - " Em lại định đi đâu nữa?. "

   - " Em đi chơi với bạn thôi một chút em về ngay. "

    - " Nửa đêm hay gần sáng?. "

    - " Hôm nay chị ăn trúng gì mà khó chịu vậy hả, thôi không cãi với chị em đi đây. "

   Kim Duyên đóng cửa rồi bỏ đi một mạch, Khánh Vân vẫn ngồi trong phòng bằng một thái độ bình thản cô cười nhẹ rồi thì thầm.

    - " Hôm nay không cho liệt giường thì tôi không phải là Khánh Vân. "

___________8 giờ 24 phút tối___________

    - " Dạ thưa chủ tịch Nguyễn phu nhân vừa vào bar Hunpee. "

    - " Tốt tiếp tục quan sát khoảng 15 phút nữa thì vào trong nói với quản lí bar là tôi bao cả quán bar hết hôm nay, trước mắt là vậy khi nào đến tôi báo sau. "

     Khánh Vân tắt máy, bỏ điện thoại vào túi, cô nhìn con đường nhộn nhịp qua lớp cửa kính.

     - " Hôm nay đứa trẻ con 27 tuổi này sẽ dạy cho em biết thể nào là... "

     - " Đi chơi. " *cười*

  

____________8 giờ 50 phút tối__________

      Ánh đèn đủ màu vẫn nhấp nháy liền tục trên nền nhạc đôn chề, kèm theo tiếng hò hét mỗi khi các cô gái trên sân khấu tung ra từng điệu nhảy gợi tình mê người, không khí của quán bar thật sự rất thú vị. Ở vị trí bàn vip số một là nơi yên vị của Nguyễn phu nhân cùng với một vài người bạn, đang vui vẻ thì có một tên đàn ông đi đến, hắn cầm ly rượu đưa đến trước mặt Kim Duyên.

  
     - " Mời tiểu thư!! hôm nay em đến hơi trễ đó, tôi nhớ em lắm biết không."

     - " Cút đi, đồ háo sắc lì lợm. "

   Kim Duyên cầm một miếng táo ném vào người hắn ta.

      - " Càng chống cự tôi lại càng muốn có em. " *Chồm đến*

      - " Xin thứ lỗi cho chúng thưa mọi người, do một số lí do mà bar phải tạm ngừng ngay bây giờ, để bù đắp cho sự thất lễ này thì chúng tôi xin miễn phí hết đồ uống mà mọi người đã gọi ạ. "

      Từ sân khấu người quản lí bar cầm mic và nói với tất cả mọi người.

      
      - " Chúng tôi xin được mời Nguyễn phu nhân và Tống Thiên Hạo ở lại có một chút chuyện, cảm phiền hãy náng lại. "

     Vẻ mặt hắn ta kì cực khó hiểu, hắn cau có.

     - " Cái quái quỷ gì đây. "

    Còn phần Kim Duyên, em đứng hình một lúc.

     - " Gọi mình là Nguyễn phu nhân á? Sao họ biết được còn cả tên này nữa. " * Suy nghĩ *

      - " Thôi kiếp này của anh coi như bỏ rồi. "

    Kim Duyên cười thích thú như hiểu ra được gì đó.

      Sau khi mọi người về hết từ phía sân khấu một cô gái xuất hiện trong bộ vest đen trông rất quyền lực, đó chính là Khánh Vân, cô búng tay một cái, anh ta liền bị giữ chặt bởi rất nhiều vệ sĩ cao to.

  - " Công tử bột tán gái bằng cách thô lỗ đó sao, mà có tán tỉnh gạ gẫm thì cũng phải tìm hiểu, dám động tới người của Khánh Vân thì tôi cho cậu sống không bằng chết!!!. "

   - " Đưa hắn đi. "

 
    Coi như là giải quyết xong một việc, cô bước khỏi sân khấu đi đến chỗ Kim Duyên.

    - " Áy chà nay Nguyễn Tổng của em cool ngầu vậy ta, không phải là một người suốt ngày mè nheo với vợ nữa. "

    - " Coi bộ yêu chiều sủng ái em quá nên em hư rồi, để xem hôm nay tôi dạy dỗ em thế nào. "

    Một động tác dứt khoát Khánh Vân bế Kim Duyên ra xe rồi chạy thẳng về nhà, thoáng chốc chiếc xe đã đến chỗ cần đến, Khánh Vân vẫn bế em lên phòng quăng thẳng xuống giường không chút thương tiếc, vứt chiếc vest vướng víu sang một góc cô lao đến cởi đồ em.

   
   - " Nè!! Khánh Vân chị định ăn thịt em luôn hay sao mà bạo vậy, từ từ thôi. "

    - " Đây là hình phạt để em bỏ tật cho chị ở nhà một mình. "

    - " Nhưng chị cũng phải từ từ chứ, mà một hiệp thôi đó trễ rồi em muốn ngủ sớm. "

     - " Em trả giá với chị đó hả? Em đang bị phạt em còn than vãn chị cho một lúc 5 ngón. " * Sờ mặt em*

     - " Chị đúng là đồ độc ác. "

     Khánh Vân cởi bỏ tất cả quần áo của em rồi nhìn ngắm cơ thể ba vòng chuẩn chỉnh một cách thèm thuồng, bắt đầu cuộc trò tình dục cô cho tay xoa nắn hai quả đồi đang cương lên bởi sự kích thích, Khánh Vân mạnh bạo chiếm lấy môi em rồi cho lưỡi khuấy đảo nơi khoang miệng Kim Duyên, em chỉ nằm im mà tận hưởng những sung sướng mà Khánh Vân mang lại, rời khỏi đôi môi ngọt lịm cô chường xuống phần cổ mút mạnh vài lần tạo ra mấy cái chấm đỏ hay còn gọi là hickey để đánh dấu chủ quyền. Cơn hứng tình dâng cao Khánh Vân tiến thắng xuống hạ thân đang rỉ nước, xoa xoa một chút cô đâm thẳng ba ngón tay vào tiểu Duyên.

    - " Áaaaa chị muốn giết em hả Khánh Vân. "

    - " Này thì bỏ chồng một mình nè, này thì vào bar nè, này thì cho trai tán tỉnh nè. "

    Vừa nói cô vừa thúc mạnh làm em đau điếng.

     - " Gần một tuần rồi không làm em đau đó chồng ơi nhẹ lại tí. "

     Thỏa cơn giận Khánh Vân rút bớt một ngón tay, lực cũng nhẹ hơn, ra vào đều đặn, em quen dần với nhịp đẩy của cô, cơn khoái cảm dâng lên cơ thể cũng từ đó mà ưỡn cong vô thức, sướng đến run người em lên tiếng cầu khẩn.

     - " Ưm...chồng ơi..mạnh..aa..mạnh nữa đi. "

     - " Nói theo chị nha. " * Thúc mạnh thêm một chút. *

     - " Lão công. "

     - " Ưm..aa lão...aaa công. "

     - " Chồng yêu. "

     - " Chồng ưmm....yêu...aa...ưm."

     - " Daddy!!. "

     - " Dad...ưmm daddy..aaa. "

      - " Giỏi lắm, em là vợ ai hửm? "* Thúc mạnh + nhanh*

      - " Em ...aaa...em là...vợ...ưm.... Nguyễn...aa..Trần...Khánh....Vân...aa."

      - " Mạnh...nữa..aaa. "

   Khánh Vân càng thúc nhanh, tay cô càng cảm nhận rõ tiểu Duyên đang co thắt một lúc một nhều, cố thúc nhanh hơn nữa để thõa mãn Kim Duyên.

   - " Aaaaa Khánh....Vân...em...ưmm.."

    - " Sắp....aaa...ra..."

    Khánh Vân cố thúc sâu thêm vài cái rồi rút tay khỏi nơi tư mật của em, một dòng tình dịch màu trắng đục trào ra bên ngoài, người Kim Duyên cũng theo đó mà co giật một lúc, Khánh Vân cúi người vào hút sạch thứ chất nhờn của em, cô cười và khen.

    - " Nước của em là ngon nhất. "

    - " Dâm đảng. "

     Cả đêm hôm đó Khánh Vân hành Kim Duyên một trận ra trò, đến sáng hôm sau em phải nghĩ làm một hôm, đi còn không nổi thì sao mà làm được, sáng sớm Khánh Vân phải vệ sinh cá nhân cho em, mang thức ăn vào phòng rồi mới đi làm, đến chiều tối cô về nhà, vừa đi Khánh Vân vừa hát trong rất vui vẻ cho đến khi...

   - " Ủa gì đây. " * Nhìn đống chăn gối trước cửa phòng. *

  
   - " Vợ yêu ơi, em có trong đó không, sao chăn gối của chị lại ở ngoài này. "

    Cô gõ cửa rồi nói vọng vào trong, vài giây sau Kim Duyên trả lời.

    - " Chị cầm cái đống đó xuống sofa mà ngủ đi, đồ đáng ghét!!!! "

    - " Ơ sao dạ, chị có làm gì đâu mà em bệnh hả, giọng khác rồi kìa."

    - " Chị còn hỏi nữa!!! Hôm qua chị hành tui tới gần sáng giờ đi không nổi, rên khàn cả giọng luôn rồi!!! Chị hổng đi nhanh tui tịch thu luôn ân huệ cuối cùng là đống chăn gối của chị đó!!!."

    Không còn cách nào khác Khánh Vân ôm đống mềnh gối xuống chiếc sofa quen thuộc, vừa đi cô vừa than thân trách phận.

     - " Khổ thật sự luôn, mỗi lần làm xong là phải xuống sofa ngủ, tính ra là tháng này mình xuống cũng được 10 lần rồi, mà có làm gì quá đáng đâu, có tới gần sáng thôi mà, nhẫn tâm ghê. "

    






     Hẹn gặp lại mấy bạn yêu ở những chap sau ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top