Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Soái ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chen và Xiumin ngồi cạnh nhau trên giường lớn, đầu cậu thuận tiện dựa vào vai anh, tay ôm khư khư chiếc điện thoại lướt qua vài hình ảnh múi mủng ẩn khuất thấp thoáng sau chiếc áo lưới của cậu trong concert vừa rồi. Trang phục biểu diễn mang đầy tính táo bạo của cậu khiến fan tham dự trực tiếp phải gào thét đến khan cả cổ, thiếu điều muốn ngất xỉu tới nơi khi diện kiến những hình ảnh nóng bỏng mắt ấy. Còn fan ngồi nhà thì hóng hình ảnh chất lượng cao ùa về như lũ, hiện ra rõ từng đường nét hút mắt vô cùng, với sức hấp dẫn khó có thể cưỡng lại.

Chen biết bản thân cũng có cơ thể săn chắc như ai, nhưng lại chẳng thích khoe khoang quá lộ liễu, thế nên kín kín hở hở thế này là hợp lí nhất. Lướt qua vài bình luận của fan, cậu không khỏi mỉm cười hài lòng với thái độ của họ. Có người thì phấn khích cùng kinh hỉ khi được chiêm ngưỡng chocolate do Chen chủ động trưng bày. Có người lại tiếc rẻ vì ai kia còn để lại tấm lưới mà không chịu cởi hết ra. Đương nhiên, cũng có không ít lời khen ngợi có cánh dành cho công sức luyện tập của cậu bấy lâu nay. Miệng mèo vô thức vẽ ra nụ cười, lại cao hứng khoe với Xiumin:

- Anh xem, fan khen em giống soái ca này

Nhìn cũng chẳng thèm nhìn, Xiumin còn đang bận chơi EXORUN thờ ơ hỏi bừa:

- Soái ca? Là gì thế?

Cậu thầm chặc lưỡi, đánh giá con người bên cạnh quá ư là lạc hậu, lỗi thời. Đến tên gọi thời thượng hiện nay cũng không biết. Mà cậu vốn là con người tốt bụng, nên quyết định mở lòng từ bi, khai sáng cho anh:

- Soái ca là chỉ một chàng trai vô cùng đẹp trai, hoặc đẹp trai đến mức độ không thể tưởng tượng nổi ngoài độ đẹp trai ra thì soái ca còn là một người lịch lãm phong nhã, lại thêm cả phần giàu có nữa. Đại khái chính là như vậy đấy!

Xiumin ở một bên nghe, lại gật gù ra chiều thấu hiểu, thuận miệng đòi được chứng nhận:

- Thế thì anh cũng đủ tiêu chuẩn để làm soái ca

Nghe xong, Chen cười ngặt nghẽo không nhặt được mồm. Đoạn phán một câu xanh rờn:

- Anh nên làm dê ca thì hợp hơn

- Thế em đã thấy dê nào ăn thịt sói chưa?

Người nào đó phán lại một câu xanh rờn không kém, còn người nào đó ngay lập tức nín cười, cẩn thận ngồi dịch ra vài centimet, ngồi im trong vùng an toàn không dám nhúc nhích. Nhưng mà, mục tiêu đã vào tầm ngắm thì làm gì còn vùng an toàn cơ chứ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top