Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

csy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần hai năm trôi qua, tôi mới có thể đặt bút xuống để viết đôi lời.

Nhật ký ngày tám tháng mười một năm hai không hai mốt.

Tôi từng viết câu truyện về một nhóm nhạc tôi yêu thích. Đó có thể không phải là nhóm nhạc đầu tiên tôi hâm mộ nhưng họ là những người tôi dành trọn cả khoảnh khắc để yêu thương. Tôi không chắc rằng giọng văn tôi hay nhưng may mắn vẫn có nhiều người yêu thích. "Chờ một ngày nắng", câu truyện duy nhất tôi viết cho những người tôi yêu, trong đó có anh ấy. Và đó cũng là câu truyện cuối cùng tôi viết khi tôi thương anh ấy.

Mọi thứ ngày hôm đó diễn ra thật kinh khủng, tôi cứ khóc mãi không thôi. Bạn cùng phòng hỏi tôi Sao mày khóc vậy?, sau đó khi nghe tôi bảo rằng nhóm tôi hâm mộ tan rã rồi, họ chỉ chép miệng bỏ qua. Có mấy ai hiểu được cảm giác này khi họ không phải một fan hâm mộ của một nhóm nhạc tan rã đâu chứ? Không ai hiểu được tâm trạng tôi tồi tệ như thế nào. Không một ai an ủi, mỗi khi lên mạng xã hội, khắp mặt báo tràn ngập tin tan rã, fan hâm mộ khóc lóc, người qua đường bình luận bâng quơ Gian lận disband là đúng. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi tự hỏi, tại sao trên đời này lại có loại người nhẫn tâm như vậy? Hay tại sao lũ người đó không chết đi :))

Seungyoun là tất cả của tôi khi đó. Và có thể nói, anh ấy là người duy nhất tôi biết tất cả mọi thứ tường tận từ sở thích tới thói quen. Nếu so sánh với những bias của mình cả quá khứ lẫn hiện tại, tôi tự tin rằng tôi hiểu anh ấy nhất. Nhưng cũng có lẽ vì quá hiểu anh ấy, tôi mới cảm thấy anh ấy thật xa vời. Tôi không biết lý giải làm sao nữa, nên nói sao nhỉ? Tôi thương Seungyoun đúng theo cái nghĩa tình cảm của một cô gái với chàng trai, nó vượt quá ranh giới giữa thần tượng và người hâm mộ, điều mà đáng lẽ không nên xảy ra nhất. Tôi stan Seungyoun sai cách. Điều đó khiến tôi thất vọng khi nghĩ về tương lai rất nhiều, nghĩ sao cũng hồi đó ngây thơ thật đấy.

Bây giờ khi tôi đang ngồi viết những dòng này bằng tất cả tấm lòng thành này của mình, kể cả cho hiện tại tôi không còn theo Seungyoun nữa, anh ấy vẫn là một điều gì đó ngọt ngào lắng đọng trong tim tôi. Seungyoun chắc không biết tôi biết ơn anh ấy biết nhường nào.

Thật sự, thật sự mong anh sẽ hạnh phúc.

Người dạy em biết yêu là anh
Người dạy em sự kiên nhẫn là anh
Và người dạy em hiểu về nỗi đau cũng là anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#seungyoun