Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

s'more macaron ; (ft.hs)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( chuyện một cún một mèo của hai nhà kề nhau; ft. cặp đôi bunnycherry ) 

- warning: lowercase

hôm nay cho mọi người vài chiếc macaron để ăn kèm khi uống cà phê nè. 




1.

sớm thu yên bình trở mình bởi những tiếng động nho nhỏ xung quanh.

như tiếng chim hót líu lo trên cành, tiếng xe đẩy hàng lọc cọc mở quán, tiếng xe đạp của bọn nhóc con, tiếng chuyện trò rôm rả của mấy cô mấy chú trong xóm,...

những âm thanh đã quá đỗi quen thuộc ở chốn quê nhỏ này đã sớm ăn sâu vào tiềm thức của từng người, từng cây cỏ, từng loài vật sống ở đây.

mùa thu là mùa của bình yên, thế nên khung cảnh thường ngày, rơi vào độ thu lại càng trở nên yên bình hơn bao giờ hết.

'meo'

wooseok tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, em đoán là mặt trời đã lên đỉnh rồi, mà dường như cũng không hẳn vậy, vì xung quanh mắt em chỉ cảm nhận thấy một ít lốm đốm ánh sáng nhỏ nhoi mà thôi.

em nhớ hình như đã vào thu rồi, mà sao sáng này em lại không cảm thấy lạnh một xíu nào cả, sáng hôm qua nằm ở hiên nhà vẫn khụt khịt mũi hắt hơi vì lạnh, vậy mà giờ lại chỉ thấy âm ấm vây quanh thôi.

lười nhác cọ quậy một chút, với đôi mắt vẫn nhắm nghiền của mình, mũi nhỏ của em khẽ chuyển động, ấy chết sao em ngửi được mùi gì quen quen thế này?

wooseok mở choàng mắt và em nhận ra mình đang bị một vật gì đó đè lên, hay chính xác là cái đồ-ngốc-nghếch-nhà-bên-cạnh đã lén trèo rào qua sân nhà em bằng một cách nào đó và hắn ta đang đè cổ của mình lên em.

thật khó khăn cho wooseok để đứng dậy, em phóng thật nhanh ra khỏi lớp lông tơ màu vàng của cái tên đáng ghét nọ, rồi cáu gắt đập vào mặt tên đó một phát.

sao hôm nay cái đồ mập địt to xác ngớ ngẩn này lại có thể trèo sang nhà mình một cách trắng trợn như vậy?

ừm thì tối hôm qua wooseok có một cuộc đi chơi đêm nho nhỏ với mấy bạn mèo khác trong xóm, nhân lúc anh chủ của em không để ý, thế là em chuồn đi, sau đó về đến nhà thì trời cũng gần sáng, vậy là em quyết định sẽ nằm phơi sương ngoài sân, sẵn tiện đón nắng sớm đầu ngày.

em thích mùa thu lắm, nhất là buổi sáng, ánh nắng nhè nhẹ này không khí lành lạnh này cả những tiếng động nho nhỏ bình yên nữa, mọi thứ của sớm thu đều khiến cho em phải say mê cả.

em thấy đồ to xác đó mở mắt nhìn em, vẻ mặt anh ta có vẻ hoảng loạn bởi cú đánh ban nãy lắm, thế là wooseok thấy hả dạ, dù em không hề phủ nhận rằng nằm trong lớp lông của anh hàng xóm nọ, ấm áp và thích lắm.

không biết cậu eunsang nhà bên cạnh tắm cho đồ to xác này bằng loại xà phòng gì, mà mùi dìu dịu thơm phải biết, mùi của quả đào chín ấy, thơm hơn cái loại xà phòng cậu chủ tắm cho em nhiều gấp trăm lần.

nói đến là thiệt muốn sang nhà cậu eunsang ở bên đó luôn, nhưng mà nhà cậu eunsang thì có cái đồ lông vàng bự đùng này, wooseok không thích.

'hey useokie tỉnh rồi này, chào buổi sáng.'

to xác ngồi dậy, giơ cái tay cũng vẫn to đùng lên chạm vào em.

ừ thì nhìn là chạm, nhưng mà khiến em phải lảo đảo ngã xuống luôn rồi này, đúng là bự đùng đùng thì hỏng có làm cái gì dịu dàng nhẹ nhàng được hết.

sáng sớm đã gặp phải tên này khiến em mèo wooseok khó chịu phải biết, em hất mặt không thèm nhìn hắn nữa, vểnh đuôi bỏ vào nhà.

'ố chào tteungu, em sang chơi với wuseokie à.'

trời đất, wooseok thiệt muốn phóng lên bịt miệng anh chủ của mình luôn, em ghét muốn chết mà chủ của em lại nồng nhiệt chào đón người ta như vậy, anh ngon sao không đổi thú cưng với cậu eunsang nhà bên luôn đi.

wooseok ngồi trên bệ, nhìn anh chủ nhà mình đang ghì đầu to xác nhà bên xuống mà xoa xoa, vẻ mặt em trông chán ghét kinh khủng, thế mà anh chủ cũng chẳng thèm đoái hoài gì đến em, bực mình ghê.

em ghét cái đồ to xác nhà bên, như cách cậu eunsang nhà bên ghét anh chủ của em vậy.

dù không có cơ sở gì, nhưng wooseok đoán chắc là cậu eunsang chẳng ưa gì anh chủ của em đâu, cứ nhìn cách cậu eunsang xua đuổi mỗi lần anh chủ nhà em vác mặt sang chơi là hiểu.

ừ, em là mèo mà em còn thấy được vậy mà anh chủ của em thì cứ tỉnh bơ, ngày nào sớm sớm chiều chiều cũng thò đầu sang nhà bên, không hỏi thăm cái lọ cũng hỏi thăm cái chai. chuyện trên trời dưới đất gì, anh í cũng kiếm cho bằng được chuyện để sang nhà bên, để ăn cơm uống nước trò chuyện cùng cậu eunsang cả.

cậu eunsang đuổi riết mà cũng như không, nên cậu eunsang cũng mặc kệ cho anh chủ của em muốn làm gì thì làm.

ừ, y hệt như cái đồ to xác seungwoo này nè, gì mà không phải chó của anh chủ em nuôi nhưng sao cứ ngẫn ngơ ngốc nghếch khó ưa y chan anh chủ nhà em vậy. nhắc đến là phát tức rồi.

lần nào cà nhây cũng bị em cào cho hai ba phát, vậy mà vẫn cứ lắc lắc cái đuôi ư ử ư ử lẽo đẽo theo em. phiền phức muốn chết luôn.

2.

'seungoo à~ seungoo ơi đi đâu rồi?'

bạn seungwoo đang nằm cạnh em mèo nhà hàng xóm, ở trước hiên nhà-hàng-xóm, phơi nắng thì nghe tiếng cậu chủ nhà mình kêu vang. nhưng mà bạn cũng làm lơ như không nghe thấy, tại vì bận nằm phơi nắng mà.

'ê chủ ông kêu ông kìa'

em mèo bên cạnh dùng cái tay be bé có đệm thịt hồng hồng mềm mềm của em ấy, ấn ấn vào lưng seungwoo, meo meo hai ba tiếng vẻ mặt thì như thể chủ ông kêu ông về kìa, ông mau biến lẹ đi.

seungwoo biết em mèo nhà bên cứ tỏ ra không hài lòng về mình chứ, bằng cái cách em ấy xua đuổi hắt hủi hay cào mặt cào lưng mình, nhưng mà thôi bạn cũng kệ, vì em mèo làm thế chứ cũng có cào bạn bị thương bao giờ đâu bất quá thì trầy xước đôi chút. nhưng mà seungwoo cũng không chấp nhặt em làm gì, vì wooseok là chú mèo duy nhất mà seungwoo từng gặp không tỏ ra sợ hãi và xa lánh seungwoo.

mà kể cũng lạ, bạn seungwoo thích mèo, nhưng có vẻ mấy con mèo mà seungwoo từng gặp đều không muốn giao du với bạn. chắc vì đơn giản do seungwoo là chó, mà lại là một chú chó golden bự đùng.

nhưng seungwoo thề là mình vô hại thật sự mà, ngày nào cũng bị em mèo nhà hàng xóm cào cào cấu cấu thế mà bạn đã bao giờ làm em bị thương đâu. làm sao mà nỡ để em bị thương chứ.

xung quanh seungwoo chỉ có mỗi em mèo làm bạn với mình thôi, mà kể ra mối quan hệ giữa bạn với em mèo cũng kéo dài tầm được gần ba bốn năm gì rồi đó, thế nên có thể nói là bạn và em rất rất là thân.

ừm thì bạn thì thân với em mèo còn em mèo thì thân-ai-nấy-lo với bạn.

'ủa có kêu hả anh đâu có nghe gì đâu.'

seungwoo cọ cọ mũi vào bụng em mèo, bạn thề là chỗ nào của wooseok cũng mềm và mịn hết chỉ muốn cọ cọ vào em cả ngày thôi. nhưng mà wooseok là một em mèo khó tính, vậy nên có muốn cọ cả ngày cũng không phải là chuyện muốn là được.

'eunsangie ơi tteungu đang nằm bên đây nè'

trời đất ơi, seungwoo nghe mà seungwoo tức á, ai mượn anh chủ của em mèo mách lẻo vậy kì cục ghê.

'seungoo đi về! sao nằm đó mà kêu nãy giờ không trả lời một tiếng vậy?'

dù là cậu chủ gọi bạn về rồi nhưng bạn không muốn, đang nằm với em mèo mà tự dưng kêu người ta về, ai mà đi về cho được.

'eunsang ăn cơm trưa chưa, qua đây ăn luôn nè, anh mới nấu cơm xong.'

wooseok nằm ngáp một cái, cảm thấy anh chủ nhà mình thật là nực cười, người ta đi tìm chó chứ người ta có tìm cơm đâu mà mời.

'đó cậu eunsang kêu ông rồi kia, sao còn nằm đây chi?' wooseok nhăn nhó nhìn cái đồ to xác bên cạnh, tay em vẫn đẩy đẩy cái tay to của bạn.

'ừ hử không thích về, thích nằm đây với em cơ.'

gì kì, anh chủ nực cười một thì cái đồ to xác này nực cười mười nè.

'thích thì nằm đó luôn đi, tui đi ăn cơm meo meo.' thế là em meo meo mấy tiếng rồi bò dậy bỏ đi vào nhà, thích nằm thì cho nằm đó.

'ủa chờ anh với wuseokie ơi.'

eunsang đứng bên này, nhìn chú chó mà mình nuôi chăm bẵm từ nhỏ làm lơ mình, cứ lẽo đẽo với em mèo nhà hàng xóm mà bực mình. cộng thêm cái mặt niềm nở của cái tên hàng xóm đáng ghét nữa, càng làm cho eunsang tức giận thêm.

'ăn uống gì, không thèm. ai cho anh bắt cóc chó nhà tui đó!'

yohan nhìn em hàng xóm tóc thì nhuộm đỏ mặc một cái áo phông màu vàng rộng thùng thình chói chang còn hơn ánh mặt trời nữa, đang chống nạnh hất cằm nhăn nhó nhìn mình thì bật cười, người gì mà tức giận cũng đáng yêu ghê.

'anh đâu có bắt cóc tteungu đâu, tự nó trèo sang đây mà.'

'ủa ngộ ghê á, sao một bạn chó bự đùng mà có thể trèo qua cái hàng rào cao bằng tui như vậy được? anh nói nghe vô lý ghê á, chó nhà tui tên seungwoo mà anh kêu thành tteungu hoài là thấy vô lý lắm rồi! ủa anh bắt cóc rồi định đổi tên chó nhà người ta luôn hả, ủa gì kì cục, nè ra mở cửa cổng cái cho tui đi dô dắt chó đi về coi.'

eunsang thấy yohan cười thì càng bực, nói một lèo, vòng từ sân nhà mình sang nhà yohan, mặt mũi thì vẫn xưng xỉa như vậy.

mà yohan dù bị chửi nhưng nôm lại mừng rôm, hí hửng chạy ra mở cửa rào cho em hàng xóm, còn kéo lấy cổ tay em dắt vào hiên nhà, ấn em xuống cái ghế gỗ con con mà yohan vừa đóng xong hôm qua.

'ủa thôi sang đây rồi thì ngồi ăn cơm luôn nè, đợi chút anh mang cơm ra cho nha.'

wooseok nằm trên bệ cửa sổ, đảo mắt vòng quanh, riết thì em mèo cũng không thể hiểu được loài người. ví dụ như cách anh chủ em si mê đổ đốn rầm rầm trước cậu eunsang nhà hàng xóm, hoặc là như cách cậu nhà bên rõ là không ghét anh chủ em như đã thể hiện, nhưng vẫn cứ tỏ ra là không đội trời chung với anh chủ của em cơ. tự dưng wooseok muốn 'meo' một tiếng, để thể hiện sự phẫn nộ của mình quá.

ừ thì em mèo ơi, trời thì có thể không muốn đội chung nhưng mà cơm thì vẫn có thể muốn ăn chung mâm được mà.

wooseok cảm thấy ngán ngẩm với cái thế sự của loài người trước mắt ghê, không hiểu sao cơm canh kiểu gì mà anh chủ nhà mình chốc chốc lại gắp một miếng đồ xào, chốc chốc lại gắp một miếng cá, còn tỉ mỉ nhặt xương ra, trong khi cá đưa mình ăn thì lúc nào cũng đầy xương xẩu, thấy mà chán. em vừa liếm lông một cái ngóc lên đã thấy chén của cậu eunsang đầy ấp rồi.

'ủa cái anh này điên hả, đầy vun vầy rồi sao tui ăn?'

miệng cậu eunsang mắng thì mắng vậy cứ em vẫn thấy cậu lấy đũa lùa cơm ăn ngon lành. thôi wooseok mệt, không thèm nhìn ra ngoài đó nữa. thế là em cuộn người, gác đầu lên lưng, nhưng vừa đưa mắt ngó xuống em lại bắt gặp hai ánh mắt nâu to sáng của cái loài bự đùng đang đứng ngửa cổ lên vẫy đuôi nhìn em.

thè lè cái lưỡi nhìn chỉ muốn cào cho phát mà thôi á.

seungwoo nhìn cục bông lông trắng mướt nhà mình đang cuộn tròn người mắt lim dim trên bệ cửa sổ, trong lòng khó chịu vì chẳng thể phóng lên trên đó nằm cùng, thế là đành phải ở dưới này 'gâu gâu' mấy tiếng để kêu em.

ý là, 'wuseokie xuống đây cho nằm lên người anh cho êm nè.'

bạn seungwoo thấy em mèo đứng dậy sau tiếng kêu của mình, trong lòng hân hoan nằm phịch xuống đất. chẳng mấy chốc sau bạn cảm nhận được bốn chiếc đệm thịt mềm mềm đạp lên người mình, rồi một cục bông trắng muốt tuột xuống bên cạnh.

ái chà bữa nay bé mèo wooseok dễ dụ ghê ta ơi.

nhưng mà hình như em mèo thì chẳng muốn nằm im như thường ngày cho lắm, seungwoo bắt được em đang luồng xuống dưới cổ của mình rồi cạp cạp yết hầu của bạn. seungwoo buồn cười ghê, nhưng bạn vẫn nhịn để mặc em mèo muốn làm gì thì làm.

miễn là em mèo thích, và cứ quấn quýt bên bạn mãi thế này là được.

wooseok hết cạp cổ của bạn to xác, rồi đến vuốt vuốt đầu bạn, công nhận là lông bạn vừa mềm vừa mượt lại vừa thơm ghê, vuốt vuốt chán chê rồi thì em đập hai ba phát lên đó. nhưng mà em quên giấu thật kĩ móng vào đệm thịt, thế là lỡ thế quẹt trên mõm bạn một đường thật dài.

nhưng mà bạn to xác vẫn nằm im nhắm nghiền mắt không phản ứng gì nên là em tưởng bạn ngủ say rồi, âm thầm cho qua lỗi lầm be bé của mình luôn. wooseok biết là bạn seungwoo chẳng có trách móc gì em đâu, ha?

nghịch bạn đến mỏi mệt rồi thì em leo lên người bạn, nằm lên trên đó, vờn cái đuôi đang đánh qua đánh lại của bạn seungwoo. wooseok thích vờn đuôi của bạn to xác lắm, em thấy nó vui và thú vị dã man luôn.

'ủa sao nằm vật ra ngủ luôn vầy nè?' eunsang ăn xong cơm bưng chén phụ yohan dọn vào, vừa đến trước cửa đã thấy một chó một mèo chồng chất lên nhau mà ngủ.

đáng yêu ghê.

'ha ha tteungu có vẻ thích ở bên này ha, hong mấy bé eunsang với tteungu dọn qua bên đây ở luôn đi.' yohan vào theo sau, cười hì hì nhướng mắt với em bé hàng xóm.

'khùng, ai rảnh cha nội.' eunsang là eunsang chịu cảnh này riết rồi quen, không thèm nói nhiều với cái đồ dở hơi này làm gì. nhưng mà quen thì quen vậy, nhưng mỗi lần nghe mấy câu này là trong lòng eunsang không khỏi rạo rực đôi chút.

'anh nói thật mà, nhà cũng sát vách, tụi nhóc lại quấn quýt nhau không rời như vầy, eunsang với tteungu dọn qua đây ở là hợp lý luôn á. chó mèo thành đôi, mà anh yohan với bé eunsang cũng thành một cặp nè.'

wooseok mà nghe anh chủ của em nói câu này, chắc tức giận mèo méo ầm trời, rồi bỏ nhà đi mấy ngày cho bỏ ghét quá, chủ gì mà chẳng hiểu ý em, ai thèm thành đôi với tên cún đó.

mà về eunsang thì, em thấy cái ông nhà bên này nhây gì mà nhây ghê, làm em đỏ mặt rồi đây nè, không thèm đôi co với anh nữa, cứ thế lơ đi vào sau bếp luôn.

người gì mà kì.

3.

tình yêu là gì?

là một buổi tối lành lạnh, trăng tròn sáng vành vạnh.

em ngồi một bên tựa vai anh, ngắm trăng ngắm sao, nói chuyện chúng mình.

là vậy đó, chuyện là mấy hôm nay em mèo wooseok cảm thấy cuộc sống thường ngày của mình đã chật chội nay còn chật chội hơn. tại vì sao á, là vì chẳng hiểu bằng cách nào, anh chủ của em sao bao năm cũng dụ được cậu eunsang nhà bên cạnh về ở chung một nhà luôn đây nè.

mà cậu eunsang chuyển qua đương nhiên là còn thêm hàng tặng kèm golden seungwoo retriever nữa.

bình thường một ngày hai bốn giờ, em còn trốn được cái tên to xác sáu bảy tiếng, giờ thì hay rồi, lúc nào cũng kè kè theo em hết, không gian của em chật ních bởi nguyên một cục màu vàng khè luôn. giờ mà em thấy màu nâu vàng là mắt em nổi đom đóm ngay đó, ám ảnh chết mèo luôn.

mà thôi, nói chung là anh chủ em mèo hạnh phúc thôi chứ em mèo thì cũng không thích thú gì cuộc sống bốn người à lộn hai người hai vật này cho lắm ấy. nhưng mà than phiền thì than tới đây thôi, chứ giờ em mèo đang bận chuẩn bị đánh nhau rồi.

chuyện là tối qua trốn nhà đi chơi, sáng wooseok bò về thì bộ lông màu trắng tinh khôi của em đã bị lởm chởm một đốm cà phê sữa bự đùng, trông xấu thì khỏi nói, thế mà cái đồ to xác lại dám cười chọc quê em, giận hết sức. cậu eunsang với anh chủ phải làm đủ mọi cách mới lấy lại được bộ lông trắng toàn vẹn cho em.

nhắc lại mà wooseok vẫn còn thấy run, lỡ rồi không tẩy ra thì mai mốt em hết dám chui đầu ra ngoài luôn.

mà cái chuyện đó là do tên mèo đáng ghét của nhà đầu làng làm chứ ai, hắn ta cố tình làm đổ cà phê sữa lên người em đã thế còn chả thèm xin lỗi một tiếng. tức ơi là tức, bây giờ lại còn dám vác mặt lại đây dành trái bóng mà seungwoo mới tìm cho em chơi lúc sáng nữa.

wooseok gầm gừ, đuôi thì vểnh lên cao thẳng tắp, em định bụng sẽ lao vào cho tên đó một trận nhừ tử. tốt nhất là cào cho lông của hắn chỗ mất chỗ còn lởm cha lởm chởm, cho hả giận.

'méo'

wooseok gào lên, không phải là em lao vào cái tên mèo đen đó, mà là em chưa kịp làm gì thì vòng cổ đã bị cái đồ to xác nhà em gặm rồi xách em lên lơ lửng giữa không trung rồi.

em ngỡ ngàng tròn xoe mắt nhìn bạn seungwoo gắp em lên tha vào nhà, bạn để em xuống cạnh chân cậu eunsang, rồi nằm cuộn em lại trong lòng bạn.

em thấy ươn ướt trên đỉnh đầu, to xác lại liếm lông đầu em nữa rồi nè.

mà em biết, đó là cách to xác thể hiện sự lo lắng quan tâm em. nên em cũng mặc, không cáu lên nữa.

'nè không cho đánh nhau nha.'

'kì cục chuyện của tui ông xía vào làm gì.'

'nói chung đánh nhau là xấu không cho em đánh nhau. thích cào thì cào tui nè.'

nhiều khi wooseok thắc mắc không bên tên bự con này có bị gì không, tự dưng khi không lại kêu em cào em cấu, đau chứ có phải không đau đâu.

cái đồ chó bự này bây giờ còn biết quản em nữa cơ, tức ghê ấy, tức vì không xả giận được nhưng cũng tức vì dạo này em lại chịu nghe lời của bạn cún quá.

ừ thì đánh nhau là xấu, nên thôi đánh nhau làm chi nhỉ? vừa xấu vừa mệt.

vậy đó mà trưa hôm sau, lúc em nằm vắt vẻo trên cái chõng tre trước hiên, thì em thấy to xác đi vào, trên mũi rớm máu một vệt, trèo lên nằm tựa sát vào em, dụi dụi hít hít mấy cái.

'mệt ghê, mai mốt đừng có đánh nhau nha. vừa mệt vừa nhớ em nữa.'

ủa gì vậy?

em ngóc đầu dậy, chưa kịp hỏi bạn to xác sao lại ăn nói tào lao, thì em thấy tên mèo đen đi ngang qua, trên đầu với trên lưng hắn mất một chỏm lông to hoác.

thế là em nằm vật ra ngửa bụng mà cười.

có bạn seungwoo bảo kê rồi, đứa mèo nào ngon nhào vô ăn hiếp em đi nè, liu liu. 


.


vì là bánh trong list đồ uống nên có chút đổi vị. 

đổi theo một chiều hướng ngớ ngẩn và tào lao 🥺🥺🥺

chuyện là mình got this idea khi xem chiếc vid vờn nhau của một em mèo và một em golden đó 🥺

so forgive me if it's being  too dumb. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top