Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

🌸🌸1.3🌸🌸

" Lâu rồi mới gặp Hoshi ! "

        🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀
- Yoooo The8 cuối cùng cậu cũng nhớ ra tớ nhỉ ? ( ◜‿◝ )♡

   Ừ làm sao Minghao có thể quên được người đang đứng trước mặt mình cơ chứ. Lẽ ra cậu không được phép quên, vậy mà cậu lại chọn buông bỏ tất cả, chìm vào mộng tưởng để rồi bị gông cùm của chúng làm mất đi sức mạnh và cả những kí ức? Cậu tự hỏi nếu không có Hoshi cậu sẽ làm sao khi một ngày kí ức của cậu được khôi phục, có lẽ cậu sẽ đau đớn và dằn vặt đến chết.

- Hoshi tớ có lỗi với cậu, với mọi người.

Chết tiệt cậu không muốn khóc nhưng lại không thể kìm lại những giọt nước mắt đang từ từ rơi xuống .

- Đừng khóc The8 tớ không trách cậu đâu và tớ nghĩ mọi người cũng vậy. Tất cả chúng ta đều đã mắc phải sai lầm, bây giờ là lúc tớ và cậu phải chuộc lỗi .

Cậu lau đi nước mắt và mỉm cười. Hoshi nói rất đúng, tất cả mọi người đều luôn khoan dung cho nhau như vậy, chúng ta vốn là một thể mà. Bây giờ xin để cậu được chuộc tội của mình

- Tôi The8 hoa linh của Gió sẽ làm tất cả mọi thứ để chuộc lỗi . Hỡi hoa thần xin người hãy khôi phục ân huệ cho con.

    Ngay sau đó một cơn gió thổi lên như muốn cuốn bay mọi thứ lên không trung. Ở gáy tai Minghao xuất hiện một dấu ấn có dạng giống với kí hiệu Vô Hạn ∞ xuất hiện. Và trên ngón tay út của cậu là một chiếc nhẫn màu trắng đính trên đó là viên ngọc màu xanh lục chứa đựng nguyên tố gió

- The8 tớ nghĩ chúng ta nên nghỉ một chút dù sao cậu cũng vừa khôi phục sức mạnh thôi và chúng ta còn cần phải nói về một số chuyện. Hãy đến nhà của tớ hiện tại.

- Được.

        🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀

- Mời vào nhà. Cứ tự nhiên nha.

Bước vào căn phòng , Minghao thấy dưới sàn nhà bao phủ trắng xoá bụi tiên, căn phòng khá đơn giản tông màu chủ đạo là màu trắng cùng với rất nhiều cửa sổ lớn hướng ra ngoài.

- Tới đây ngồi đi The8 !

- Được rồi, cậu muốn nói chuyện gì Hoshi .

- Ừm như cậu cũng thấy trên sàn nhà bao phủ rất nhiều bụi tiên, đó là do tớ, tớ vẫn chưa thể lấy lại được hoàn toàn sức mạnh. Tớ gặp được cậu là nhờ số bụi tiên này và cả liên kết của chúng ta. Căn phòng này là cánh cổng dẫn tới nơi tiếp theo. Tớ và cậu phải hợp sức để vượt qua được thử thách của cánh cổng nhưng sức mạnh của tớ vẫn chưa khôi phục hết nên tớ cần thêm thời gian, trong lúc đó cậu hãy đi tập luyện sức mạnh. Có lẽ chúng ta sẽ phải chiến đấu với chúng một lần nữa .

- Được tớ hiểu ý cậu nhưng cậu ổn chứ Hoshi nhìn cậu vô cùng mệt.

- Ầyyyy cậu nhìn nhầm đấy , tớ mà mệt á No No

- Tớ chỉ muốn nói với cậu , nếu có gì hãy chia sẻ cùng tớ như chúng ta đã từng và đừng lạm dụng sức mạnh vượt quá giới hạn

🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀🥀

   Sáng sớm Minghao đã đi ra khỏi nhà , đi mãi cậu mới tìm được một chỗ có thể tập luyện được .

- Ta Xu Minghao, The8 người được hoa thần ban ân huệ của gió đã trở về. Hãy tiếp tục đồng hành cùng tôi hỡi những cơn gió.

  Đáp lại cậu là những cơn gió nhẹ nhàng bao chùm lấy cậu, nâng lên cao. Chúng càn quét mọi thứ ở dưới chân một cách mạnh mẽ như muốn nói rằng chào mừng chủ nhân của chúng đã trở về .

- Nhiêu đây không đủ! Phải mạnh hơn nữa. Nào gió hãy cùng ta biến thành những mũi dao sắc bén nhất. Mạnh hơn nữa nếu cứ vậy thì không đủ để thắng chúng.

Sau khi dứt lời những cơn gió càng mạnh mẽ hơn, trở thành những lưỡi dao sắc bén. Nhưng nó vẫn chưa đủ với cậu, cậu chợt nhớ ra những loại phép thuật về gió mà khi cậu ở trong thế giới mộng tưởng đã xem

- Hỡi gió hãy tập hợp lại trở thành cung tên của ta 🏹

Những cơn gió từ từ nén lại biến thành một cung tên và mũi tên bằng gió. Cậu dùng sức kéo giãn chúng và bắn thử. *Ầm mũi tên gió bay ra càng quét tất cả những thứ nó đi qua như một cơn bão lốc, cắm thẳng vào mục tiêu và nổ tung như một cuộc không chấn làm rung động nơi đây .

- Có lẽ những thứ mình học được ở thế giới kia cũng không tệ .

   Nhìn lên trời đã tối, Minghao cũng đã thấm mệt nên quay về nhà, không ngờ vừa về tới cậu đã thấy Hoshi đang nằm trên đất bất tỉnh. Cậu chạy đến nâng Hoshi lên, sử dụng gió nâng cậu ấy vào trong nằm nghỉ. Chắc là tên này lại sử dụng sức mạnh quá giới hạn nữa rồi. Quả nhiên đợi một lúc sau thì Hoshi tỉnh dậy.

- Ya Know Soonyoung cậu không nghe lời tớ nói hả ('A')

- Hehe tớ....

- Tớ gì mà tớ. Lẽ ra tớ không nên để cậu ở nhà mới đúng, haizzz

- Nhưng mà.....

- Nhưng nhưng gì mai cậu theo tớ tập luyện đi, để tớ tiện trông chừng cậu hừ.

- Nhưng mà tớ nhớ mọi người , tớ nhớ cậu ấy. Cậu có nhớ họ không? Có nhớ tên đó không? Mỗi lần nhớ về họ, tớ lại không thể kìm chế sức mạnh của mình.

- Dù chỉ một chút tớ cũng không muốn đợi nữa, tớ muốn gặp họ . Tớ muốn nói rằng tớ yêu họ và nhớ họ rất nhiều.

- Tớ đã sống cô đơn ở đây hơn mười năm, nhiều khi tớ vô cùng muốn buông bỏ nhưng những kí ức về họ đã níu tớ lại. Tớ dần lấy lại sức mạnh và gặp lại cậu nên tớ muốn lấy lại sức mạnh thật nhanh để gặp họ The8.

- Hoshi đừng lo tớ chắc chắn chúng ta sẽ gặp họ sớm thôi. Hãy kể cho tớ về mười năm của cậu ? Nếu nó giúp cậu thấy ổn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top