Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8.Fashionista and Bootiful

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chung cư chuẩn bị đón thêm một người mới,ít nhất là vậy từ cái loa lâu đời trong khu chung cư là Kwon Soonyoung.Sau khi ôm một cái đầu bị hành hung à không bị đánh từ Jihoon thì vô tình trong lúc mếu máo lại nghe tin có người chuyển đến.

Họ Chwe vừa mới đi tản bộ đây đó lại phải trốn chui trốn nhủi với đám con gái.Chàng ta nghiệt thế nào lại chui tọt vào tiệm ''Blossom'' của Jeonghan mà trốn,thành ra phải đứng chặn cửa ngăn không cho bọn họ chui vào.Cánh cửa cứ xập xa xập xình,lúc ra lúc vào,dập lên dập xuống.

Đầu Jeonghan bỗng dưng bốc khói,họ Chwe nở nụ cười loáng bóng.

Và 1,2,3 giây sau đó.

Chwe Romeo đã chính thức trở thành mồi cho cá....à không trở thành hoàng tử cho mấy đám con gái bu vào.Bây giờ có cầu có cứu gì cũng vô dụng,chàng ta đã bị anh thiên thần bán rẻ.



.


Loanh quanh khu chung cư xuất hiện bóng dáng của một cậu trai với đôi má phính trông rất dễ thương ai đi qua cũng cúi chào rất lịch sự,lại được cái tánh hòa đồng hài hước ngay lần đầu gặp mặt mấy cô mấy chú.

''Chào quý khách!''

Chan hồ hởi đón khách đem menu đặt tới trước bàn của cậu ngồi.Cậu chọn trà nóng vì đơn giản mới sáng đã uống lạnh sẽ chẳng tốt cho thanh quản chút nào,đơn giản thôi vì cậu ta là ca sĩ thực tập.

Tên là Boo Seungkwan.

''Chà,lần đầu tiên tôi thấy có người uống trà nóng vào buổi sáng đó nha.Ngoại trừ Seokmin ở tầng 3 cậu là người đầu tiên đó''

Jeonghan đặt tách trà xuống không quên thay đi bình hoa trên bàn thành một bó hồng đỏ.Seungkwan ngại ngùng cúi chào người chưa từng quen trước mặt,thoáng chốc ông chủ tiệm của ''Blossom'' lại đi nói chuyện với khách giống như chưa hề xa lạ trước đây.Nói mới biết,Jeonghan hơn cậu tận 3 tuổi vả lại anh thấy họ của cậu thật độc đáo.

Jeonghan quay đi làm,từ đâu xa ''đệ tử tăng động chân truyền'' của Soonyoung là Seokmin bước vào,làm ấm giọng bằng cách hét rền trời liền bị anh trai đi sau vả bốp một phát vào đầu cho tỉnh.

''Mới sáng,mới sớm tinh mơ,có đàn là cho ăn đàn rồi nghe chưa?''

Seungkwan ngồi ở đây quan sát hai anh em ngồi phía đối diện một người có cái dáng lùn lùn,người còn lại cao đang thưởng thức tách trà nóng y hệt cậu thoáng chốc lại bị ăn đánh.Hai anh em khác một trời một vực,một người ngốc không tả nổi,một người lại hễ không vừa mắt là nổi giận.

Nếu như không nói hai người họ Lee và là anh em thì chẳng ai biết gì đâu.

Đâu đó trong tiệm cà phê bỗng dưng phát bài ''A Piece of you''.Seokmin ngồi lướt điện thoại miệng thì nghêu ngao,Seungkwan đằng kia cũng đang nhìn tờ lyrics mới hát trong vô thức.Cho đến đoạn điệp khúc cả hai bắt đầu lên highnote thì mọi người trong tiệm được dịp nghe ké một concert mini.Trong đó hai giọng ca hát vô cùng ngọt ngào và say đắm

Như tìm được bạn đồng hành cả hai dần dần đứng cạnh nhau rồi đứng hát cho hết bài.

Đương nhiên cả mấy vị khách xung quanh ai cũng trầm trồ vỗ tay liên tục.

''Bootiful!'' Jihoon bật ngón cái về phía họ Boo.


.


''Ôi giồi ơi tôi mới thấy một siêu sao tiếp theo mấy ông ạ''

Choi Seungcheol của tầng 5 từ đâu ra bước vào quán dõng dạc nói trên tay còn đang xách theo họ Chwe tàn tạ,tóc tai như tổ quạ,mặt thiếu máu vì mấy bọn con gái đu theo cho bằng được.Jeonghan không khỏi hết hồn vì cú chơi đẩy dại của mình mà từ Romeo đã thành Rô Mèo.Seungcheol còn thương tình nên thả đại cậu xuống tạm một cái bàn,để hai anh em SeokMin và Seungkwan tới đỡ.Đánh mắt mọi người nhìn ra phía bên ngoài,nơi ánh đèn flash nhấp nháy liên tục từ một góc bồn hoa ngay trước khu chung cư.

Nơi đó một chàng trai ăn mặc sành điệu,tóc mullet,vận một cái áo dài ơi là dài,đeo kính đầy màu đang đứng tạo dáng để chụp hình.Mọi người trong tiệm trố mắt kinh ngạc kéo nhau ra nhìn không khỏi trầm trồ.

Trông sành điệu thế mà.

Thế là một đám người tụm đông lại bắt đầu lôi ra trong túi quần điện thoại chụp lại.


.


Ta nói đời họ Kwon buồn như thế nào mà sau khi cả ngày dạy nhảy mệt lả người lại bị Jihoon kéo đi tập gym cho bằng được nên cả người choáng váng cả lên.Sau khi lấy li đá chanh từ Jeonghan anh liền quay trở về căn hộ của mình trong một thể trạng không thể nào tàn hơn nữa.

'A!Xin lỗi'

Mắt nhắm mắt mở thế nào mà Soonyoung đang cầm li nước trên tay thì lại đổ nhào vào hết áo của người đối diện.Anh hoảng tột độ thả li nước xuống cầm lấy khăn trên cổ mình lau cho người trước mặt.

Là chàng trai hồi sáng ngay góc bồn hoa.Cậu giật giật khóe môi mình,bắt đầu cảm thấy hơi tức giận vì anh đang hối lỗi với cái áo quý giá của cậu.

'Xin lỗi,xin lỗi nha,áo ngủ thế này tôi đền cho cậu cái khác'

'Thưa anh cái này không phải là áo ngủ.Đây là cái áo đắt giá của tôi,mấy chục triệu đó anh biết không?!'

Kwon Soonyoung rộng lòng tha vì mình có lỗi nhưng vì người đã dần rã rời cộng với cái mệt đang bấy víu lấy thì đâm ra đầu cũng sục sôi vì người trước mặt làm quá vấn đề lên.

'Tôi cũng xin lỗi rồi cậu lớn tiếng như vậy làm gì?'

Rồi thế nào mà biết cả hai bắt đầu ởm tỏi với nhau ngay giữa tầng 1,Chan đang ngủ thiêu thiêu giấc phải giật mình tỉnh dậy vì tiếng vang trong tầng.Tài nào mà cả hai tiếng lại to tát đến thế chứ.Rồi tại sao nguyên cái tầng lại có một mình căn hộ của cậu.Chan đời buồn.


.


Khí thế hừng hực,ánh mắt hình viên đạn,giọng ồm ồm phát ra lửa cả hai bắt đầu đấu khẩu với nhau chỉ vì một cốc nước và một cái áo.

'Cậu tên gì?'

'Anh tên gì?'

'Huh.....tôi sợ cậu chắc,tôi là Kwon Soonyoung'

'Seo Myungho'

'Anh làm gì?'

'Cậu làm gì?'

'Huh....tôi sợ anh chắc,tôi là fashionista.'

Không biết gió bắt đầu từ đâu và cũng không biết sóng nổi lên làm gì,Chan mơ màng nghĩ thầm hai người này con nít quá nên đóng sầm cửa lại đi ngủ.

'Tại cậu trước thì có!!!!'

'Anh đổ nước lên người tôi thì có!!!!!!!!'

'Cậu....cậu..........'

'Cậu sao?'

Khuôn mặt cả hai lúc này đều rất trông thèm đánh,họ Kwon đang quan sát xem thử có gì để nói không liền nhìn ngay vào cái áo đang chấm sàn kia.

'Fashionista mà mặc áo ngủ,cái này tôi ra ngoài chợ người ta bán đầy một trăm 3 cái kìa'

'Một trăm 3 cái cái đầu nhà anh,cái này anh bán nửa gia tài nhà anh cũng không mua được'

Họ Kwon đứng thẳng lại săn tay săn đồ lên.Không giống đánh lắm,chỉ là ra oai cho có vậy thôi.

'Cậu chê tôi nghèo chứ gì?Cậu...cậu...cậu là cái đồ nhà quê.'

'Anh nói gì?'Myungho không thể tin được cái anh này đang nói gì.



.



Người ta nói sóng bắt đầu từ gió,nguồn cơn của mọi chuyện đều bắt đầu từ người sai trước.Nhưng nếu như cả hai đều là nguồn cơn thì sự việc này rất khó nói.Suy cho cùng chỉ vì lợi ích riêng nên cả hai người mới lớn tiếng như vậy.Đáng lẽ họ Kwon nên về nhà và ôm lấy chiếc giường thân yêu của mình và Myungho nên thay cái áo quý giá dính đầy axit từ chanh.Còn bây giờ họ lại đi đấu khẩu trong khu chung cư.

Myungho tức quá hét một mạch vào người đối diện làm cho Soonyoung hóa thành chuột béo trong chốc lát.

'IMMA!Cái anh quỷ này!!!!!!!'

Soonyoung lắp bắp trong miệng chỉ có thể thốt lên vài từ

'Sợ......sợ.....sợ quá'

04/03/2020.

Soul_Eye.

Stream_Fallin'flower and Keep Distance.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top