Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nói rồi."

"Chưa nói."

Tuổi Lâm Duẫn Nhi còn trẻ cũng không có ù tai, còn muốn phản bác thêm vài câu, kết quả vừa nâng mắt, lại nhìn thấy án mắt Ngô Thế Huân nhẹ từ từ đảo qua.

Ngô Thế Huân cực kì đẹp trai không phải là ngày đầu cô mới biết, lúc hơi híp mắt lại nhìn qua, lại dường như đang cố ý câu dẫn người ta.

Lâm Duẫn Nhi giống như bị người ta rót cho cả một bình rượu, cả người đều không còn tỉnh táo nữa, đầu cô hơi choáng váng, mở to mắt, dễ dàng bị anh làm trật ra: "Nga, có thể là em nghe lầm......"

Ngô Thế Huân cũng hơi nghiêng đầu, đáy mắt có ý cười nhàn nhạt, anh xé tờ khăn giấy lau tay, "nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai anh đưa em đi."

Lâm Duẫn Nhi cảm thấy Ngô Thế Huân không giống trước kia lắm.

Cẩn thận nghĩ lại, lại cực kì giống trước kia.

Cô điều chỉnh hô hấp có chút hỗn loạn, hít vào một hơi thật dài, sau đó mới ôm chăn đi ngủ.

Ngày hôm sau, tâm trạng Lâm Duẫn Nhi rõ ràng tốt lên không ít.

Trừ mắt cá chân vẫn có chút sưng đau bên ngoài như cũ, các chỗ khác trên cơ thể dường như đều đã hồi phục hoàn toàn, giọng nói cũng không ồm ồm nữa.

Lâm Duẫn Nhi dậy rất sớm, nhưng Ngô Thế Huân còn dậy sớm hơn cô.

Lúc vào toilet rửa mặt, vừa hay gặp anh đang ở trong đó, hình như anh mới rửa mặt xong, còn chưa kịp lau, hơi cúi đầu gọi điện thoại.

Lời đáp đệ rất ngắn gọn rõ ràng. --

"Ân."

"Được."

"Đã biết."

Giống hết cách nói chuyện trước đây với Lâm Duẫn Nhi, vốn dĩ tính anh lãnh đạm, dường như nói nhiều hơn một từ cũng cảm thấy lãng phí nước miếng.

Nhưng mà, thời gian cô ở Ngô gia kia, nghe được nhiều nhất lại không phải ba câu này.

Cũng là ba chữ.

Nhưng không phải là "Đã biết"*, mà là "Gọi ca ca".

(*trong tiếng Trung là 知道了, 3 chữ)

Lúc ấy Ngô Du Sở đã ra nước ngoài, Lâm Duẫn Nhi trước nay không nghĩ quá nhiều, chỉ cho rằng Ngô Thế Huân là nhớ em gái nên muốn tìm chút an ủi từ cô.

Dù sao thì tuổi của cô với Ngô Du Sở cũng xấp xỉ nhau, tuy rằng tích cách lại khác nhau quá nhiều.

Lâm Duẫn Nhi hơi ngẩn người, vừa nâng đầu, lại nhìn thấy Ngô Thế Huân đang nhìn cô trong gương.

Anh vẫn chưa nói chuyện điện thoại xong, không biết người bên kia nói cái gì, ngón tay Ngô Thế Huân trên bồn rửa tay gõ nhẹ mấy cái, mấy phút liền không trả lời người nọ.

Lâm Duẫn Nhi lướt qua hắn phía trước anh, đưa tay lấy khăn rửa mặt, lại sợ quấy rầy anh nói chuyện điện thoại, dùng thanh âm nhỏ nhất mà đánh răng rửa mặt.

Chiếc nhẫn cưới vẫn đeo trên tay, vì size hơi nhỏ nên khí lấy ra, cô cúi đầu xoay vài vòng trên ngón trỏ, vất vã kéo chiếc nhẫn đến chỗ xương ngón tay, tay lại đột nhiên bị anh kéo tới đặt dưới vòi nước.

Điện thoại của Ngô Thế Huân vẫn chưa nói xong, lầm này dứt khoát, trực tiếp mở loa đặt một bên.

Người ở đầu bên kia đang bái cáo nội dung công việc với anh, tiếng Trung tiếng Anh lẫn lộn nói tới.

Bởi vì tốc độ nói quá nhanh, Lâm Duẫn Nhi căn bản nghe không hiểu được bao nhiêu

Tay cô còn bị Ngô Thế Huân lôi kéo, trên đầu ngón tay dính đầy xà phòng bị anh bôi lên, hai ngón tay anh kéo nhẹ chiếc nhẫn ra, rõ ràng nhẹ nhàng hơn vừa rồi rất nhiều.

Trong điện thoại, người nọ vẫn như cũ thao thao bất tuyệt nói.

Ngô Thế Huân kéo chiếc nhẫn kia xong, ý bảo Lâm Duẫn Nhi rửa tay đi, còn mình lau qua tay một chút rồi rời khỏi toilet.

Lúc Lâm Duẫn Nhi rửa tay xong đi ra, Ngô Thế Huân đang ở bên ngoài lấy thuốc mỡ.

Hình như cuộc điện thoại này hơi lâu thù phải, tính riêng lúc Lâm Duẫn Nhi biết cũng đã 15 phút rồi, mà xem tình hình hiện tại có khả năng còn phải kéo dài thêm 15 phút nữa.

Ngô Thế Huân dường như biết nàng ra ngoài, nghiêng đầu nhìn cô một cái,

sau đó giơ tay nhẹ cong xuống chỉ chỉ.

Lâm Duẫn Nhi nhấc chân đi đến.

Đến lúc cách tầm tay anh hai bước chân, Lâm Duẫn Nhi nhìn anh lấy hòm thuốc trên đầu tủ, lại bật loa di động lên lần nữa, đặt lên trên hìm thuốc.

Lâm Duẫn Nhi lại dịch đi lên phía trước một bước, vừa định ngồi lên trên giường, đã bị anh chặn ngang bế ngồi xuống tủ đầu giường, chân trái cô bị nâng thẳng lên, động tác của Ngô Thế Huân rất nhanh, đã đem thuốc mỡ bôi lên mắt cá chân của cô.

Lâm Duẫn Nhi nhìn bàn tay đang niết ở trên mắt cá chân mình, trắng nõn, sạch sẽ, đến móng tay cũng được cắt cẩn thận chỉnh tề, lúc này, chiếc nhẫn trên ngón áp úp đặc biệt chói mắt.

Tầm mắt lại hướng lên trên, cô nhìn đến khuôn mặt anh.

Nghiêm túc mà chuyên chú, hô hấp Lâm Duẫn Nhi bỗng dưng chậm lại một chút.

Di động ở ngay sau lưng, lúc này Lâm Duẫn Nhi có thể nghe rõ được giọng người đàn ông bên kia điện thoại.

Nghe xong chưa nửa phút, cô vẫn như cũ nghe rất mơ mơ màng màng, người nọ thật vất vả mới thả chậm tốc độ nói, còn dùng một đống từ thuật ngữ chuyên nghiệp nữa chứ.

Lâm Duẫn Nhi dứt khoát từ bỏ, thuốc mỡ đã thoa rồi, lúc Ngô Thế Huân buông chân cô xuống, còn nhân tiện kéo vạt áo ngủ xuống luôn.

Lâm Duẫn Nhi lắc lư hai chân, vừa muốn nhảy từ trên tủ xuống anh đã cúi sát người, cùng lúc đó, tay trái anh vốn ở bên người cô lại duỗi ra phía sau.

Anh chắc là muốn lấy di động, Lâm Duẫn Nhi vừa định tránh mặt đi, sau eo lại đột nhiên bị đè lại, môi anh nhanh chóng ép xuống.

Lần này không giống mấy lần trước, anh hôn đặc biệt xâm chiếm, môi mỏng nặng bề nghiền môi cô, Lâm Duẫn Nhi khẩn trương đến mức nửa ngày không bình tĩnh lại được, cắm chặt khớp hàm, đến hô hấp cũng nặng hơn vừa rồi không ít.

Ngón tay anh ấn nhẹ sau lưng cô một cái, cách một tầng áo ngủ trên người cô mà xoa nắn, sau đó vô cùng chuẩn xác dừng trên eo cô không nặng không nhẹ ấn xuống, cơ thể Lâm Duẫn Nhi hơi run lên, đầu lưõi anh đã cạy mở miệng cô tiến vào.

Trong miệng hai người đều là mùi kem đánh răng giống nhau, đến mùi sữa tắm trên người cũng như nhau nốt.

Thậm chí, Lâm Duẫn Nhi còn không phân biệt rõ được đâu là mùi trên người mình nữa, tay cô khẩn trương nắm lấy cổ tay sơ mi của Ngô Thế Huân, mũi chân co lại, dường như nghe thấy tiếng tim mình đập

Cùng hô hấp đều vô cũng rối loạn.

Trên người Ngô Thế Huân vẫn mang theo hương vị sạch sẽ mát lạnh thường thấy, cùng với hương bạc hà nhàn nhạt cùng nhau quấn vào mũi, Lâm Duẫn Nhi đột nhiên cảm thấy rất an tâm

Từ trước đến nay cô luôn bài xích việc cùng người khác phái tiếp xúc, từ khi bắt dầu trung học đã đặc biệt bài xích.

Nhưng lần Ngô Thế Huân hôn cô lần đầu tiên, cô ngoài giật mình ra thì lại chẳng cảm thấy gì cả.

Thậm trí Lâm Duẫn Nhi còn cảm thấy tật xấu này cũng rất tốt, mãi đến khi học đại học, có một bạn nam ôm một bó hoa hồng đến tỏ tình với cô, khẩn trương đến mức nói lắp, nói xong thì kích động lao vào ôm cô, lúc ấy Lâm Duẫn Nhi phản xạ theo điều kiện đẩy cậu ta ra.

Bạn nam kia nhìn cũng chả cường tráng gì, bị cô đẩy ngã dập mông trên đất, sợ đến mức không dám xuất hiện trước mặt cô nữa luôn.

Còn có một lần là lúc đóng phim, cô diễn vai nữ N phải ôm bạn diễn nam vài giây, kết quả nam diễn viên kia mới đụng cô, cô đã lập tức rụt ra.

Đó là lần đầu tiên cô đóng bị NG, NG hết 4 lần cuối cùng mới được thông qua được.

Thế Lâm Duẫn Nhi mới biết, không phải cô không bài xích việc tiếp xúc với người khác phái.

Cô chỉ là đơn thuần là không bài xích tiếp xúc với Ngô Thế Huân thôi.

Cho nên lúc Ngô Thế Huân đề nghị kết hôn với cô, cô mới không chút do dự đồng ý, ít nhất kết hôn với Ngô Thế Huân thì lúc hôn hay thân mật sẽ không phản xạ có điệu kiện mà đá anh ngã lăn trên đất.

Vừa đáp ứng được nhu cầu, lại đẹp cả đôi bên.

Trong đầu Lâm Duẫn Nhi lập tức thoảng qua rất nhiều cảnh tượng, cô hơi thiếu khí, thân thể không còn chút sức lực ngửa ra sau, không cẩn thận lại đụng phải hòm thuốc phía sau, hòm thuốc lại đụng phải bức từng, tạo ra một tiếng động lớn, đầu di động bên kia đột nhiên an tĩnh ngay lập tức.

Hơn mười giây sau, người nọ mới nghi hoặc kêu một tiếng.

Lần này cô nghe rõ.

Professor Jiang.

Lại còn Ngô giáo sư nữa chứ.

Mới sáng sớm ngày ra, Ngô giáo sư đã bắt đầu duỗi tay vào trong áo ngủ của cô rồi.

Lâm Duẫn Nhi bị anh hôn đến mức không thở nổi, mặt nghẹn đến mức hồng hồng, vừa muốn đẩy anh ra, Ngô Thế Huân đã tránh mặt đi, môi anh vẫn dán trên mặt cô, nói với người bên kia điện thoại: "Tốt."

Thậm chí Lâm Duẫn Nhi còn hoài nghi anh căn bản không nghe thấy người kia hỏi cái gì.

Ngô Thế Huân đã đem điện thoại cắt đứt, sau đó ôm cô từ trên tủ đầu giường xuống, "Đi xuống lầu ăn cơm."

Đầu óc Lâm Duẫn Nhi vẫn có chút ngốc, theo bản năng liền hỏi: "...... Vậy còn anh?"

Khóe môi Ngô Thế Huân hơi câu lên, mắt anh đen thẫm, quét qua dục vọng to lớn, anh cúi đầu hôn xuống khóe môi Lâm Duẫn Nhi, giọng khàn khàn gợi cảm: "Anh đi giải quyết vấn đề sinh lý."

·

Lâm Duẫn Nhi lại lên hot search lần nữa, bởi vì việc cô like bài weibo của Lục Chi Nhiên.

Lúc này cô vội vội vàng vàng chẳng có thời gian lướt weibo, tin này vẫn là Bạch Lộ nói cho cô biết.

Không cần nghĩ cũng biết, hiện tại Weibo của cô khẳng định đã nổ tung rồi.

Tạm thời Lâm Duẫn Nhi vẫn chưa biết phải xử lí thế nào cho tốt, cô là một nghệ sĩ đến công ty cũng chẳng có, càng không phải là người có quan hệ xã hội, nên cô dứt khoát chọn mắt không thấy tâm sẽ không phiền, mà đăng xuất ra, đăng kí một cái nick khác để lên.

Cô cho rằng, chỉ cần qua một thời gian dài, loại tin này sẽ chìm xuống nhanh thôi.

Đến Bạch Lộ cũng nghĩ thế.

Mãi đến 3 ngày sau, lúc cô lại lướt Weibo lần nữa, vẫn thấy tên mình và Lục Chi Nhiên đang chễm chệ ở trên.

Ngô Thế Huân rất ít khi hỏi đến công việc của cô, nhưng mấy ngày nay ánh mắt cũng rõ ràng có điểm không thích hợp

Mí mắt Lâm Duẫn Nhi giật kinh hoàng, cầm di động xoát từ đầu đến cuối hot search Weibo, cuối cùng vẫn không kiềm được tay mình, chạm vào cái tag --# Lục Chi Nhiên, Lâm Duẫn Nhi #.

Trước đây, cô cho rằng fans hai nhà sẽ ầm ĩ cả lên, sau đó cuối cùng fans nhà cô sẽ thua.

Kết quả vừa vào một chút, lại phát hiện phong cách bình luận không giống cô nghĩ chút nào.

Fans Lục Chi Nhiên hình như còn rất vừa lòng cô, mười cái thì có chín cái đều là khen cô xinh đẹp.

Ngược lại là fans cô lại như có vụ lở đất ở Uông Thanh tuyền vậy_____

【 fans bạn gái của Lục ảnh đế có thể yên tâm, sau khi so sánh, bức tranh Nhi Nhi của bọn tôi vẽ chả giống Lục ản đế của các người chút nào cả. 】

【 nữ thần đã ba ngày không đăng Weibo, đoán rằng chắc đã bị dọa đến không dám lên tiếng luôn rồi...... Nhi Nhi mau trở lại đi, bọn tôi không bắt em vẽ Tứ ca nữa. 】

【 Nhi Nhi, có phải chị quên mật khẩu rồi không? 】

Không hổ là fans ruột, quả nhiên rất hiẻu cô

Lâm Duẫn Nhi thở dài rời khỏi hot search, vừa định tắt điện thoại, lại có người gọi đến.

Cô nhìn màn hình nửa ngày,mới dám xác nhận bản thân không có hoa mắt nhìn lầm. trang trở về, liền có điện thoại đánh tiến vào.

Có ba chữ: Ngô ca ca.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top