Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lai Bâng đã đăng tải một ảnh.

Mặc kệ thế giới này đang hối thúc em trưởng thành,anh vẫn sẽ bảo vệ câu chuyện cổ tích trong lòng em.

Chào em,bé yêu của Lai Bâng@Tấn Khoa❤️😗
#wedding#ireland

[SGP Red:Mất bao nhiêu?]
-> Lai Bâng:0.5 bảng anh😏
->Tấn Khoa: @SGP Red Như free luôn😔

[Phúc Lương:@Tấn Khoa bỏ anh Cá rồi à.Cá buồn:(( ]
-> Lai Bâng: mày cúc🖕

[Ngọc Quý: ghét💩]
->Lai Bâng: em đừng ghen tị 😏

[Hoá ra bay sang Ireland để kết hôn.🥺🥺]
->Kết hôn không li hôn 😌

[OTP real vãi lòn.Đm ăn mừng OTP kết hôn tao đi làm bài tập lí từ đầu năm đến giờ🤟]
->Tạo sẽ đi làm bài tập toán.
->Còn tao ngày mai chắc chắn đạt bộ môn đá cầu.

[Huhu😭Kết hôn rồi! Kết hôn rồi.Còn là Ireland,Ireland đó😭😭😭😭]

[Gdjdynddnkdgrbrjfhfvbfgaau gâu gâu gâu gâu gâu]

Khoa vui vẻ nằm giữa nhà lướt điện thoại.
Em nằm giữa gian phòng rộng rãi,nó không phải Gaming house.Đây là nhà em,nhà Lai Bâng,nhà của hai đứa.

Bâng đã dùng tiền lương mà anh kiếm được suốt bao năm đánh giải để mua nó.Một căn nhà ủ ấm tình yêu của hai chàng trai trẻ.

Khoa nằm chơi điện thoại.Trên tường,chiếc ti vi lớn vẫn còn đang chiếu hình ảnh sống động của bộ anime.
Lai Bâng còn đang bận rộn trong phòng bếp.Tối nay có một bữa tiệc nhỏ giữa các thành viên SGP.Họ ăn mừng cho căn nhà mới và cả việc đăng kí kết hôn của Khoa và Bâng nữa.

_"Bánh ơi."

Khoa nằm dài nhìn trần nhà trắng xóa,em hé miệng thì thầm tên người yêu nhưng có lẽ Bâng ở trong bếp đang bận nên không nghe thấy lời em.

_"Bánh ơi..."

_"Bánh ơi..."

_"Bánh ơi..."

Khoa liên tục gọi như vậy cho đến khi mí mắt em dính chặt vào nhau,em ngủ rồi.Dù sao từ Ireland về đến Việt Nam cũng mất tới 27 tiếng ngồi máy bay,em nhỏ mệt đến ngủ thiếp đi như vậy là điều dễ hiểu thôi.

Lai Bâng sau khi đã chuẩn bị xong liền đi ra ngoài tìm kiếm người thương,rất nhanh liền bắt gặp em đang ngủ giữa nhà.

Đến khi tất cả đã tập hợp đông đủ đã là 7 rưỡi tối.Bọn họ đến đều mang theo những bó hoa thật to,không chỉ các thành viên đâu,còn có cả thầy Titan,Polo,Yamate...bởi vậy phòng khách hiện tại bị chất đầy hoa.Hương hoa đủ loại trộn lẫn với nhau tỏa ra hương thơm ngào ngạt.

_"Không ngờ hai đứa có kinh nghiệm tình trường ít nhất lại chính là người kết hôn sớm nhất."

Red đưa tay vỗ bộp bộp trên đầu Khoa.

_"Cả team chỉ có hai người này yêu nhau.Sau này phải chịu cảnh bị thồn cơm chó nhiều nhiều rồi."

_"Cá nói sao chứ thường ngày vẫn vậy mà."

_"Ừ.Qúy nói đúng nhỉ?"

Cá thản nhiên trả lời Ngọc Qúy,cả hai rất tự nhiên cụng ly rồi ngửa cổ uống hết.Ai cũng có thể nhìn thấy sự khác biệt lẫn xa cách của cặp đôi này.

Họ thật sự chia tay rồi.Họ không quay lại với nhau nữa...

_"Biết là chúc hay không cũng như nhau nhưng anh mày vẫn chúc một câu cho có vậy.Thóng Lai Bâng!Đinh Tấn Khoa!"

_"Dạ!?"

_"Cầu chúc hai đứa có một cuộc sống hạnh phúc nha"

"Không,đừng hạnh phúc..."

_"Cảm ơn anh Rin nhiều.Bọn em sẽ hạnh phúc mà."

Lai Bâng vui vẻ cười tít cả mắt.Anh cầm lấy ngón tay đeo nhẫn của Khoa mà xoa không ngừng.
Hoài Nam nhìn thấy nụ cười quá đỗi hồn nhiên của hai đứa em,anh bất giác cũng nở một nụ cười...miễn cưỡng(?)

Cho dù quyết tâm không yêu em nữa,đã hứa sẽ cất gọn tình yêu cao cả ấy vào một góc trong tim không bao giờ nhắc đến.Nhưng cho đến bây giờ,Nam vẫn luôn bị lung lay bởi một cái tên.Cái thời khắc Lai Bâng thông báo,bọn họ đã thành công kết hôn vĩnh viễn tại Ireland,Nam cảm thấy cõi lòng như nổi bão.Lúc này anh nhận ra rằng,à không phải anh có thể kiềm chế cái tình cảm này.Chỉ là nó đang ngủ mà thôi,khi có thứ gì đó đánh thức nó,nó sẽ như một trận cuồng phong mà nổi lên thổi bay tất cả, thổi cả lí trí của Nam nữa.

1 giờ sáng,cả bọn còn chưa tan.Mặc cho tất cả đã say khướt nhìn người này thành người kia,nhưng chẳng ai muốn dừng lại việc nạp thêm hơi men vào cơ thể.

Cá là người rời cuộc sớm nhất,cậu đi ra phía ban công,đây là tầng 32 ngồi ở đây có thể vừa ngắm trăng nơi bầu trời xa không thể với mà vừa có thể nhìn ra xa ngắm biển rộng đen kịt không thấy bờ.

Cá nhìn qua chiếc đàn piano ở một góc được che bởi vách ngăn thủy tinh trong suốt.Cậu nhớ hình như Khoa biết chơi piano thì phải.

Nghĩ đến em nhỏ,em nhỏ liền xuất hiện.

Khoa ôm theo một cái chăn mỏng đi ra ban công,em ngồi xuống cái ghế nhỏ bên cạnh chú cá buồn.

_"Tại sao vậy anh Cá nhỉ?"

_"Em còn nhỏ."

_"Vì Khoa còn nhỏ nên Khoa không hiểu đó anh Cá.Anh nói Khoa nghe đi."

Phúc Lương nhìn ra bãi biển tối đen.

_"Thế giới này có 2 'tôi' Khoa biết không?"

Khoa nhìn người anh bên cạnh.Em nhìn thấy cả ánh mắt dịu dịu của người anh này nữa.

_"Một 'tôi' muốn yêu đương điên cuồng nhiệt huyết.Đó chính là em và Lai Bâng."_Cá dơ tay chỉ về phía Khoa.

_"1 'tôi' muốn bình lặng an yên đến hết đời.Đó chính là anh."

Khoa không biết nói gì hết.Em biết hiện tại bản thân không thể nói gì,cũng không thể đưa ra lời khuyên gì cho anh mid mà em quý trọng cả.Nhưng sâu trong thâm tâm Khoa thật sự muốn anh Cá không yêu anh Qúy nữa.Khoa muốn anh Cá của Khoa trở lại là anh Cá hồn nhiên,vô tri ngày xưa.
Khoa không muốn anh Cá của em ôm theo hi vọng gì nữa hết.

_"Anh Cá nghe đàn không?Em đàn hát cho anh nghe một bài nhé."

Phúc Lương gật nhẹ đầu.Cậu nằm dài ra bàn thưởng thức bản nhạc cùng những cơn gió nhẹ.

Tiếng đàn du dương bên tai thật là xoa dịu tâm trí con người.Phúc Lương cảm thấy bản thân như đang nằm giữa đại dương mênh mông vậy,rất dễ chịu.

~Đừng mộng mơ nữa hỡi biển ơi...

Chân trời xa lắm,chẳng có ai đợi

Phía bên kia đại dương cũng chỉ có...bờ cát nâng niu biển thôi...~

Phúc Lương cảm thấy một cỗi ấm nóng xuất hiện trên gò má chính mình.Cậu đưa tay lên lau đi những giọt lệ làm hoen bờ mi.

Giọng Tấn Khoa thật nhẹ mà cũng thật ấm.Lời ca đi thẳng vào sâu trong trái tim cũng như lí trí của bạn Cá đang chơi vơi giữa biển lớn.

~Đừng mộng mơ nữa hỡi kẻ mộng mơ...

Mặt trời tận nơi góc vũ trụ bao la...

Hoàng hôn đó chỉ là...

Từng tia sáng mong manh từ nơi xa...~

[Những kẻ mộng mơ-Noo Phước Thịnh]

_"Anh Cá ơi,mình dừng được chưa anh nhỉ?Khoa nghĩ là nên dừng được rồi..."

_"Ừ...hức...dừng được rồi...Phải... dừng thôi..hức.Không đi tiếp được nữa đâu."

----------------------------------------------------

Bổn cung đã hứa sẽ quay lại sớm :))

Nay sáng thi toán,chiều thi văn.Đầu óc bổn cung bị ngu luôn rồi.Bởi vậy bổn cung cho đau hết:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top