Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

OOC, đọc tutu hoi

----------------------------

cậu biết mình đang mơ, vì nó là khung cảnh cậu hằng khao khát, cũng là khung cảnh cậu biết sẽ chẳng bao giờ diễn ra. cậu biết mà... đau lòng có mà chút hạnh phúc bé nhỏ thôi, cũng có... thôi thì, hãy tận hưởng giấc mơ này đi tôi ơi... để mình thỏa sức, được bên em, thoải mái, thêm 1 lần

trong giấc mơ ấy

nắng ấm, tung tăng trên bộ quần áo cậu còn không biết mình có, và bên cạnh, là em, Temari, người Shikamaru thương nhiều. nhiều lắm, nhiều ấy được góp nhặt từ bao điều nhỏ bé hơn, là sự điềm tĩnh của em, là nét đẹp của riêng em, là nụ cười nhẹ như không của em. Rồi là đôi mắt long lanh của em, là giọng nói của em, là cách em chào cậu mỗi sáng. Shikamaru không thể liệt kê theo hệ thống gì nữa rồi, lung tung, những thứ cậu thích về em, cứ tràn ra, như sóng kéo vỏ sò đến chân, cậu không phân biệt mà cứ nhặt lên khoe sự yêu thích của cậu về chúng. chúng đẹp, phân biệt làm gì khi cậu yêu hết, tất cả.

Temari em, lại chọn băng ghế này, dưới một cây cổ thụ to mà em đặc biệt yêu thích giữa hàng cây trong khuôn viên trường. cậu gọi nơi đây là, nơi của Temari, vì muốn tìm em, cứ vào những giờ nghỉ, chỉ cần đến băng ghế dưới cây cổ thụ này, chắc chắn sẽ là em, đọc một cuốn sách, ôm máy ảnh phim hay vẽ vời gì đó. em từng cho cậu xem những bức ảnh em chụp, phần lớn là cây cổ thụ cạnh em. cậu hỏi, có phải em chụp một khoảng đời của ông cây không. em bĩu môi chê cậu chọn từ nhân hóa sến rện như trẻ con rồi lặng lẽ đóng sổ ảnh của em, chẳng nói gì thêm. câu hỏi bị bỏ ngõ rồi.

hôm nay, trong giấc mơ này, em ngồi cạnh, dựa lưng vào cậu. em bày ra dáng vẻ thoải mái nhất của bản thân, khi duỗi thẳng hai chân lên ghế khoe đôi giày loafer mới mua. em chỉ bày ra dáng ngồi này khi ngồi với chị em của mình. đã biết bao lần cậu ao ước, rằng mình là người được em dựa lưng. giờ thì điều ước đã thành 'thật' rồi. 'thật' trong một giấc mơ.

em đang đọc một cuốn sách, cũ, chữ chưa phai nhưng sách đã ố vàng, em đọc mà cứ lẩm bẩm, giấy giòn quá. cậu cười, ai biểu em chọn đọc cuốn đó. em vuốt từng trang sách, rồi nắm lấy tay cậu, đặt lên.

'chạm thử đi'

'...' cậu đã không nhớ mình nói gì rồi, chỉ nhớ là em đã cười. giấc mơ mà, có những thứ khi ta sẽ chẳng nhớ rõ, một điều nhỏ nhặt, một điều tâm đắc, cũng chẳng nhớ ra. và cậu biết, đã có chi tiết nào đó cậu tự ý chèn vào, nhưng nhất định, lời của cậu lúc này, không thể tùy tiện đổi thành câu khác được, nó là điều cậu tâm đắc.

rồi em cũng buông tay cậu ra, cậu chỉ đành thu tay lại, dù lưu luyến cái nắm nhẹ nhàng của em, cũng đành đặt lại trên trang giấy bài tập loe nắng len lỏi qua tán cây. chúng ấm, nhưng không thể so với bàn tay em. đôi bàn tay mềm mại, trắng muốt. 

chợt một tiếng động kì lạ vang lên. Shikamaru tỉnh dậy. cậu ngồi bật dậy trên giường, a, giấc mơ của cậu, làm sao quay lại đây. cậu lại nằm xuống giường nhắm mắt, quay lại giấc mơ ơi... Làm ơn, quay lại đi...

cậu đang tận hưởng mà, xin hãy quay lại... giấc mơ của một kẻ si tình

--------------------------------------

Tui viết lâu rồi, viết dở dang chưa hoàn, cảm xúc lúc tui viết đoạn này cũng không trọn vẹn nữa nên đoạn kết tui thấy vẫn chưa êm lắm. Mong mọi người không chê. Lâu rồi không viết lại văn tui giờ nó sao sao ấy nhờ. Hic


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top