Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 1: Cuộc đời của Megumi và cuộc tình khó quên

Megumi là 1 cô gái dễ thương, hiền lành khi còn nhỏ nhưng vì chuyện ngày xưa mà cô bây giờ không còn là cô ngày xưa nữa, với vẻ lạnh lùng làm rợn người khác và vẻ đẹp hiếm có của cô làm mọi người phải nôn nao. Cô lúc nào cũng vậy ngồi thui thủi một mình không có bạn bè hay gì cả ngày cả người thân cũng mất. Nhưng có không nản chí, cô quyết định sẽ trả thù bằng được. Ngày xưa, mẹ cô là 1 cô nhân viên trong công ty nhỏ ở Tokyo bà làm lụng vất vả để nuôi cô, khi cô lên 12 tuổi thì bà bị bệnh đau tim, nhưng cô không nản chí cô quyết định đi làm giúp mẹ. Không ai nhận cô nhưng may mắn rằng có 1 ông lão đã nhận cô làm giúp việc giúp đỡ ông lương thì cũng được kha khá cô không đòi hỏi nhiều vì khi ông nhận cô, cô cũng vui rồi. Lúc nào đi học về cô cũng qua nhà ông lão để phụ việc, vì nhà chỉ có ông nên ông thường không ăn tối hay ăn trưa người ông gầy gò nên Megumi quyết định học xong sẽ nấu ăn cho ông ngày nào cũng vậy nếu cô nấu ống sẽ ăn. Cha cô thì cờ bạc nên chủ nợ ngày nào cũng đến đòi, cha cô quyết định đi làm ăn xa khi nào có tiền sẽ về rước mẹ con cô. Đã trôi qua 5 năm, Megumi năm nay 17 tuổi đã đủ tuổi để được nhận vào làm trong mấy tiệm cafe. Cô được nhận vào một quán cafe nhưng mà cô vẫn không bỏ việc làm giúp việc cho ông lão, cô luôn làm đến chiều rồi về nấu cơm cho ông và mẹ. Cho đến một ngày, khi cô đang làm việc thì trong TV thông báo một tin:

Xin thông báo, công ty Shining đã đứng trong Top 10 công ty đào tạo ca sĩ trên thế giới chúng tôi sẽ phỏng vấn ông Hiroshima chủ tịch công tỷ Shining trong ít phút nữa :

Phóng viên: Xin chào ông Hiroshima chúng tôi đến từ kênh " Tin Giật Gân " muốn phỏng vấn ông vài điều có được không ạ?

Hiroshima: À được chứ!

Phóng viên: Thưa ông vậy 2 thành viên trong nhóm THE CATS là con gái ông đúng không ạ?

Hiroshima: Đúng vậy! hai đứa là con gái tôi

Phóng viên: Vậy ông có đứa con gái nào ngoài hai cô gái này không ạ?

Hiroshima: À không, tôi chỉ có hai đứa con gái là Kameko và Kyubi thôi!

Phóng viên: Nhờ con của ông mà bây giờ ông đã có số tài sản lớn!

Hiroshima: HAhaha đúng vậy!

Phóng viên: vậy xin mời nhóm THE CATS

Oh Oh oh oh HEY!

Oh Hey my boy * Kyubi *

Is your heart pounding hard? * Kameko *

If its does let me know! oh~ * Kyubi *

Because I need you now now now now * Kameko và Kyubi *

Oh hey my boy~

Phóng viên: Tôi chưa hề nghe bài này trước kia!

Kameko: A dạ cháu quên chưa giới thiệu đây là bài hát mới của tụi cháu! Tụi cháu sẽ ra mắt bài này tuần sau ạ!

Kyubi: Dạ đúng rồi ạ!

???: Chà đúng thật là mỹ nhân a~

Kyubi và Kameko quay mặt lại thì thấy ca sĩ nổi tiếng nhất thế giới Kama cũng là con trai của Chủ Tịch 1 công ty lớn nhất thế giới, Kyubi và Kameko bắt đầu tỏ vẻ hiền lành đứng trước mặt Kama và nói chuyện với anh rất thân mật.

Trong khi đó ở đâu đó trong quán cafe có một ai đó không kìm được nước mắt mà khóc:" Cái gì mà chỉ có hai đứa con chứ?... Cái gì Kameko rồi Kyubi? Hức... "

Cô liền lập tức chạy về nhà, khi về nhà thì thấy mẹ cô nằm trên sàn nhà. Megumi hoảng hốt chạy lại gọi tên mẹ cô, cô cứ gọi mẹ rồi khóc mẹ cô cố gắng mở mắt ra nhìn cô và nói rất khó khăn:" Megumi à... con hãy...sống thật tốt... đừng có.... làm việc gì xấu.... con hãy...."

Megumi khóc lóc nói:" Mẹ à! mẹ đừng nói nữa hức... đừng nói nữa mẹ ạ... Con sẽ dẫn mẹ đi bệnh viện để khám nha mẹ...hức "

" Con hãy nói với... ba rằng là mẹ.... Yêu ba nhiều lắm...cho dù ba có... như thế nào...đi nữa..." Sau đó mẹ của Megumi tắt thở mà chết. Cô khóc như mưa, cô ngồi ôm cái xác của mẹ và nói:" Mẹ ơi! Mẹ đừng chết... đừng để con lại một mình mà mẹ! Con sẽ học mà... Con sẽ đi làm kiếm tiền nuôi mẹ mà.... Mẹ ơi! Huhu~ mẹ ơi! Hức... con sẽ đi làm kiếm tiền cho mẹ mà!... Mẹ mau tỉnh dậy ăn tối với con đi mẹ ơi! Đừng bỏ con mà!!!..." Từng giọt nước mắt lăn trên má cô và rơi xuống đôi mắt của mẹ cô giống như mẹ cô cũng rất buồn và đáng khóc. Megumi cứ khóc, khóc đến nỗi trời gần tối cô cũng đang khóc. Ông lão thấy làm lạ bèn qua nhà cô thì thấy cô đang ngồi khóc và ôm xác của mẹ cô. Ông liền gõ cửa và vào nhà cô, ông ngồi cạnh bên cô và đưa cô tờ giấy mà mẹ cô gửi cô. Cô liền mở ra đọc thì trong bức thư nó như thế này:"

Gửi con gái yêu của mẹ ,

Lúc con đọc bức thư này thì chắc là mẹ cũng không còn trên cõi đời này nữa, nhưng con biết không lúc mang bầu con mẹ đã rất vui và cả ba cũng vậy . Megumi đáng yêu của mẹ, con có biết mẹ và bà rất vui khi lần đầu tiên thấy con nói , lần đầu tiên ta còn biết đi và lần đầu tiên thấy con đến trường. Nhìn con lớn lên là niềm vui của ba mẹ, mẹ biết con sẽ hận ba về việc ba đã làm nhưng con biết không ba rất là yêu con. Con là bảo vật của cả ba và mẹ, mẹ cũng rất giản ba nhưng làm sao bây giờ? mẹ đã yêu ba, mẹ sẽ chấp nhận những gì đã xảy ra ở hiện tại và mẹ không hỏi tiếc về điều đó bởi vì mẹ đã yêu ba. Ba chắc chắn sẽ không biết rằng mẹ đã không còn nhưng xin con đừng nói với ba, mẹ muốn bà sống một cuộc sống thật hạnh phúc với một người mới tốt hơn mẹ . Con gái yêu à ! Mẹ biết con sẽ hỏi tại sao mẹ lại chấp nhận nhưng con biết không khi nào con yêu một người nào đó thật lòng con sẽ hiểu được cảm giác của mẹ con à. Đừng hận cha chắc vì công việc nên ba quên lời hứa năm xưa con ạ, Khi con lớn lên hãy là chính con đừng như mẹ con nhé nếu có gặp lại bà thì hãy nói với bà rằng mẹ yêu ba nhiều lắm! Ước mơ của mẹ là gia đình mình được sống hạnh phúc bên nhau, mẹ không cần tiền hay là của cải , mẹ chỉ cần ba và con. Thôi thư cũng dài rồi , mẹ nghĩ là mình nên dừng lại ở đây thôi. Mẹ yêu con nhiều lắm !

Mẹ của con

Isubasa Guruku

Nước mắt của cô một lần nữa lại rơi ra, cô khóc lần này không biết là lần bao nhiêu rồi. Cô đã làm gì sai mà để ông trời làm vậy với cô? Cô đã cố gắng làm lụng kiếm tiền nuôi mẹ, rồi còn phải đi học. Cuộc đời của cô sao lại khổ thế này? Nước mắt cô cứ ngày một càng nhiều cô càng khóc càng ôm chặt cái xác của mẹ hơn. Ông lão thấy vậy bèn lại gần cô và dỗ dành:" Từ nay cháu có thể qua nhà ông ở lại cũng được " Có ngược mặt lên nhìn ông lão và nói:" Sao ông lại tốt với cháu qua vậy ạ?... Cháu có làm gì để ông phải trả ơn đâu ạ ? hức..." Ông lão bên nói rằng:" Có chứ! cháu đã làm rất nhiều việc cho ông, cháu đã ở bên ông khi ông không có ai bên cạnh cháu nấu cho ông ăn và cháu còn dọn dẹp nhà cho ông nữa, cháu là người đầu tiên chấp nhận nhận việc làm ở nhà ông đấy! "Cô nhìn ông và cúi đầu nói lời cảm ơn.

Ngày hôm sau, cô dự đám tang của mẹ cô trong đám tang chỉ có cô và ông lão. Cô cũng đã chuyển nhà qua ở với ông, cô gọi ông bằng ba nuôi. Cuộc sống của cô cũng đã đỡ thêm, ba nuôi dạy cô học hát học nhảy và học đánh ghita kế cá piano. Cô rất vui khi ở với ba nuôi ông rất tốt với cô, và cô cùng được nhận học bổng ở trường Star Legend.

TÊN : Megumi Hoharo

TUỔI : 17

TÍCH CÁCH : Thỉnh thoảng hơi bị hậu đậu, biết võ, rất ghét ai đụng đến thứ gì của mình mà không xin phép. Miệng thì nói ghét ba nhưng trong lòng vẫn còn hơi ấm dành cho ba, đã muốn làm gì thì không ai có thể cản cô. Thông Minh, hoạt bát, hát hay, nhảy giỏi, lạc quan, rất thích ngao du mọi nơi. Bảo vệ bạn bè.

ĐAM MÊ : Ca hát , nhảy múa

Cuộc Tình khó quên của Megumi

Megumi là một cô bé hoạt bát lúc nào cũng thương yêu gia đình cô, mẹ cô bé làm ở một cơ quan cho tập đoàn Suriname, cha cô thì cờ bạc suốt ngày. Năm nay Megumi 7 tuổi là tuổi biết chơi biết hát, cô có 1 người bạn gần nhà tên cậu ấy là Moriko Hiroshi, lúc nào 2 người cũng ca hát và chơi với nhau, cùng nhau đến trường, cùng nhau chia sẻ niềm vui, cùng nhau thực hiện, hai người bạn thân này làm gì cũng có nhau. Mỗi đêm ai cũng nghe tiếng hát của hai người bạn thân...

Love in your eyes

Sitting silent by my side

Going on, holding hands, walking through the nights

Hold me up, Hold me tight, Lift me up to touch the sky

Teaching me to love with heart, helping me open my mind.

I can fly, I'm proud that I can fly

To give the best mine, till the end of the time

Believe me I can fly I'm proud that I can fly

To give the best of mine the heaven in the sky...

Megumi chán nản nói :

Eh??? mình muốn hát tiếp cơ~

Moriko trả lời:

Mình hiểu mà, nhưng mà mình không thể sáng tác tiếp nữa. Vì tay mình đang đau. Khi nào mình lành lại, mình sẽ sáng tác tiếp nha!

Megumi hớn hở trả lời:

Ừm! Hứa nha! Hìhì

Moriko híp mắt nói:

Ừ ! Mình hứa, mà nè Megumi cậu có thể hứa với mình một điều không?

Megumi nghiêng đầu qua một bên khó hiểu nói:

Điều gì thế? Moriko

" thì là... Lớn lên cậu có muốn làm vợ mình không? Nếu cậu đồng ý, thì mình sẽ cho cậu thật thật thậtttttt là nhiều thứ mà cậu muốn.

Megumi hớn hở:

thật sao? Được mình hứa.

Moriko nắm lấy tay của Megumi và nói:

Dù có xảy ra bất cứ điều gì thì mình cũng sẽ luôn ở bên cậu!

Cả hai đứa cùng cười với nhau và họ không hề hay biết đó là đêm cuối cùng mà họ có thể làm bạn. Sáng hôm sau...

" MEGUMI! DẬY ĐI HỌC VỚI MÌNH NÈ!!!! " Moriko hét khan cả giống mà vẫn không thấy Megumi đi xuống, để đi học vì ngày nào hai cô cậu cũng đều đi học với nhau. Nhưng hôm nay thì lạ thật, không thấy Megumi trả lời hay gì cả, rồi cậu thấy mẹ của Megumi đi ra và nói: " Megumi đi từ sáng sớm với 1 cậu bé nào rồi cháu ạ! ". Moriko ngạc nhiên tại sao lại như vậy không phải Megumi đã nói là chỉ có riêng Moriko thôi sao? Đồ lừa đảo!

Trên trường, " A! Moriko, nè nè lại đây để mình giới thiệu cậu một câu bạn này! Lại đây... Ơ... " Megumi cầm tay Moriko rồi kéo đi nhưng bị Moriko đẩy ra, và nói:

Đi đi, Mình có việc rồi!

Đây là lần đầu tiên Megumi thấy cậu ấy như vậy, Megumi cảm thấy rất buồn nhưng phải làm sao bây giờ? Megumi không hiểu cái cảm giác như thế này, nó làm cô thật khó chịu. Vào buổi trưa cùng vậy, lúc cô chuẩn bị đi gọi Moriko thì có chứng kiến một cảnh làm cô nhớ mãi tới tận bây giờ, cô thấy Moriko đi với một cô bạn khác. Moriko đi qua và không quan tâm tới Megumi, Megumi nắm lấy áo của Moriko và nói:" Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Sao cậu lại giận tớ!? " Moriko đẩy Megumi ra rồi nói với giọng lạnh lùng:

Câu còn hỏi à? đừng có giả bộ nữa, từ nay tớ không quen biết cậu, tránh đường cho tôi đi!

Megumi nắm mảnh giấy trong tay chất đến nỗi mảnh giấy phải nhăn nheo, rồi cô ấy ném thật mạnh vào đầu của Moriko và hết lớn:" ĐỒ THẦN KINH! ĐƯỢC RỒI TỪ NAY MÌNH SẼ KHÔNG BAO GIỜ LÀM BẠN NỮA!!!!!! " Moriko quay lại và thấy Megumi khóc rồi chạy đi dưới chân Morikio, khi cậu ấy nhặt lên và mở ra đọc thì nước mắt gần rơi ra, thì ra cậu ấy đã hiểu lầm Megumi. Cậu kiềm nén lại, lúc vào học thường thì Megumi sẽ ngồi cùng bàn với Moriko nhưng mà hôm nay thì không, Megumi xin cô cho ngồi gần một bạn nữ khác. Lúc ra về cùng vậy, mọi người xôn xao tại sao hôm nay Moriko lại về một mình vì thường thì Megumi sẽ đi về với Moriko nhưng hôm nay thì không, Moriko cảm thấy việc mình làm là sai trái với Megumi không hiểu gì cả mà cứ cho là mình đúng. Đến tối ai ai cũng ngỡ ngàng, sao tối nay không nghe 2 giọng cả ấy mà bù lại là một màn đêm yên tĩnh. Trong phòng của Moriko, cậu ấy nghĩ là ngày mai Megumi sẽ tha thứ cho mình cậu ấy cứ khuyên nhủ mình là ngày mai sẽ là một ngày đẹp trời Megumi và Moriko sẽ cùng nhau đi học cùng nhau ăn trưa, cùng nhau chơi đùa, và cùng nhau hát vào ban đêm như thường lệ.

Sáng hôm sau, Moriko cứ chờ mãi mà vẫn không thấy Megumi ra thấy vậy mẹ của Megumi nói rằng Megumi đã đi từ sáng sớm rồi. Moriko dành lủi thủi đi đến trường một mình, đến lớp thì thấy một cảnh tượng làm cậu muốn phát điên. Tất cả đám con trai cứ bu lấy quanh bạn của Megumi không rời, vì quá tức nên cậu đành lỡ miệng mà nói:" Ồ! xin chào cô bạn " xinh đẹp " của mình có nhiều bạn trai vây quanh quá ha!? Đúng rồi, " xinh đẹp " vậy mà! Chúc mừng nha! " Moriko nắm lấy tay của Megumi và híp mắt chúc mừng, nghe xong câu đó. Megumi tức điên máu, cô hất tay của Moriko ra rồi nói:" Cảm ơn, tất cả là nhờ cái phước của cậu đấy! Nhờ tránh xa cậu mà tôi có thể tự do làm chính mình! " Rồi cô đứng lên và đi sang chỗ khác, Moriko ngẫm nghĩ lại thì chính cậu là người không cho Megumi lại gần đám con trai, giờ thì hai người cùng đâu là bạn nữa có nói thì cũng mang thêm nhục thôi. Cậu buồn bã chẳng nói thêm điều gì nên đành lạnh lùng bước. Trải qua 2 năm tiểu học không nói chuyện hay chơi với cô, Moriko cảm thấy thiếu một thứ gì đó.Đến khi tốt nghiệp tiểu học, Mariko định nói lời xin lỗi nhưng mà quá muộn rồi cô đã chuyển trường và Moriko không hề gặp cô sau đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top