Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Shinichi không phải là shinichi (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ha ha ha ha ha !!!!

Shinichi cười đến nỗi chảy cả nước mắt, nhìn con cáo bé nhỏ thu lu giữ chặt cổ tay áo mắc cỡ. Anh đứng cười một lúc lâu rồi đường hoàng chỉnh lại trang phục.

- Hic hic.... Huhu hu hu uuuuuu...

Nước mắt trực chào dần dần lăn trên gò má  của ran, cô khóc nức nở. Tự mình ngã bệt xuống sàn nhà, thút thít, giọt ngắn giọt dài, cô sợ mọi thứ ở nơi đây, sợ mọi điều xa lạ từ con người kia. Tại sao số phận nghiệt ngã thế, tại sao từ tấm bé đã bắt đầu cô phải đơn độc giữa kiếp người bao la. Cô chưa từng nếm mùi sữa mẹ, cũng chưa được cha chăm ẵm. Nếu có chăng chỉ là ngậm bình sữa🍼 pha chất dinh dưỡng nhân tạo, chăng chỉ là các xơ già bế bồng, một người trông nhiều cháu bé, bé quấy nhiều được bế trên tay , bé ngoan nằm võng. Xơ không đủ tay  đành dùng chân phe phẩy vòng tuần hoàn của tấm vải cột hai đầu và để trũng một chỗ cho hai bé xoay đầu nằm chung.

Còn nhớ một lần, ran bé  chậm cai sữa, cô nhi viện không đủ tiền trợ cấp để đáp ứng những nhu cầu nhỏ bé của đám côi cút. Người trông trẻ ép cô phải nuốt nước gạo đun nóng đặc quánh, cho thêm vài thứ vị bột sữa. Cô không ăn nổi mà vẫn phải cố gắng, đến khi bị đau bụng quằn quại, chậm lớn một thời gian... 

Nhưng các xơ cốt chỉ mong cho các cháu được lớn, còn gia đình họ kudo thực tế lại lợi dụng sức lao động của cô. Nói là sức lao động bởi lẽ cuộc hôn nhân này người tham gia được trả lương cao, kèm theo ràng buộc về thể xác, trói chân về thời gian, kìm giữ nơi tâm hồn. Cô muốn làm một người lao động tốt, thể hiện qua việc tiếp thu những gì được truyền đạt, trở thành một người vợ, một người con dâu, một con hình nhân phớt lờ mọi hoạt động tự toại của chồng. Có lẽ cô đã đi quá xa nên nhận lấy quá nhiều nỗi ấm ức.

Cô thừa nhận mình không thích shinichi được người khác giới bủa vây, bạn hãy nghĩ xem nếu một người chồng trăng hoa thì danh dự và nhân phẩm của người vợ để đi đâu, đặc biệt hai người họ vẫn trong những ngày đầu của hôn nhân. Ý thức được ngoại hình không có nghĩa là để chồng ruồng bỏ đi với ai kia, cô không thuộc tuýp người thời trang, lập dị hay cố chấp mới là ran, nhưng vì danh dự của anh cô ngày ngày thay đổi,.... Để đổi lại chính danh phẩm của mình. Việc lấy áo anh mặc lên người, nằm bên cạnh anh ấy, cô chính thức đã làm nô lệ cho nhà kudo rồi, bởi vì bơ vơ, bởi vì không có tiền, bởi vì vô vọng,.... Cô mặc định để người ta sắp xếp cuộc đời mình. Nếu như tác giả không phải người biết nghĩ như hakuba ,hắn viết cô không được phản đối, mà làm theo như con rối. Nghề của người diễn viên  là như thế, diễn trung thực trước ống kính. Ống kính của cô chính là shinichi, nhà kudo , là shiho , takagi, misuhiko , bạn bè anh,  .....tuyệt đối không phải là cô. Rằng cô không muốn là thực đâu, xin hãy giữ cho cô một điều ước nhỏ nhoi như thế shinichi à.....!

Shinichi không ngờ trò đùa này đâm vào tim gan cô gái, làm cô lo sợ tới mức khóc ré lên 😭 chẳng khác một đứa bé tập tành biết đi mà bị ngã trầy da. Đôi vai ran run lên trong tiếng nấc, anh thực tình không nghĩ tới hệ lụy của trò đùa này. Chẳng phải ran vẫn là một cô gái ương ngạnh, mạnh mẽ, cả gan hay sao?  Đằng sau những tính cách ấy hóa ra chỉ là một chú thỏ lạc lõng.

- Tôi....tôi chỉ đùa thôi mà!  Ê, đừng khóc nữa, thật đấy, tôi đang giỡn cô mà!  Cáo là nhát gan thế ư?

Shinichi chẳng biết nói gì, anh không thích nước mắt của phụ nữ, càng không muốn họ phải rơi lệ vì mình. Đôi tay trở nên cứng nhắc không tài nào an ủi trên bả vai cô, anh đực ra theo những giọt lệ thấm sàn.

Đối với anh nước mắt chỉ là vũ khí mềm yếu mà phụ nữ vẫn hay dùng để động lòng trắc ẩn đàn ông, mùi vị của chúng là mặn chát, ngọt ngào hay đắng cay chỉ người phụ nữ thấu hiểu nhất.

- Đã bảo là đừng khóc nữa mà!  Ai dám làm gì!  Cáo chứ!

Ran cũng dừng việc nấc thành tiếng, cô tủi thân để nước mắt nói thay nổi niềm côi cút. Cả thế giới này vốn quay lưng lại với cô,nổi cô đơn dày vò đã bao tháng ngày, cô là cáo ư,nếu được làm loài động vật hoang dã độc ác còn sung sướng hơn mang nhiều nếp não của con người, để thôi phải so sánh mình với hạnh phúc của kẻ khác.

- Nín rồi à! Đừng nghĩ ngợi gì, nãy giờ tôi không có nói thật đâu! Cô nghĩ xem, tôi và cô hoàn toàn khác nhau ,tôi chẳng ưa cô tẹo nào! - anh mong muốn con thỏ hoàn cáo khi dùng những lời đấu khẩu mà ngày ngày cô vẫn hay giương mắt nghe anh đáp.

- Để tôi một mình được chứ? - ran đứng dậy và lên phòng, ngay cả chiếc bóng cũng lẻ loi đi theo chủ của nó.

Shinichi thở dài. Giữa phụ nữ và quý ngài, đàn bà và đàn ông, con trai và con gái luôn là hai thái cực trái ngược. Đặc tính và dạng thù hình không bao giờ trùng hợp, tuy nhiên chức năng mang lại niềm vui của nỗi buồn cho nhau thì trùng khớp. Anh làm phụ nữ đau để shiho chà muối vào tim anh, anh làm ran khóc để rồi chính bản thân cũng không thể mỉm cười. Anh cứ đứng đấy nhìn cô quay bước về phía cánh cửa của riêng mình.

Đóng cửa, ran lặng lẽ trong mơ hồ nhìn căn phòng kín. Bế tắc. Cô sống tốt để làm gì nhỉ,? Có ai cần tới cô đâu..

... 

- Cộc! Cộc! Cộc! - tôi ra ngoài, cô hãy cứ nghĩ ngơi đi!

Ran không đáp lại, lời anh nói chỉ là tiếng gió thoảng ngoài kia, cô trong hầm tối không thiết hay không đủ khả năng vươn tới.

Shinichi từ từ khép cánh cổng, mang sự ủ rũ theo mình theo.

Ngắn quá ha....

Căn phòng mang phong cách nhật bản, đặc trưng với hương vị trà đạo được gọi là trà thất. Hai người đàn ông ăn mặc lịch sự đợi chờ cô gái mặc kimono hoàn tất việc rót trà một cách thư thái. Cô phục vụ nở một nụ cười rồi đóng cửa tre lại , một không gian yên tĩnh dành cho hai người. Kaitou chụm mười ngón tay ngay ngắn trước mặt, dõi theo phản ứng của em trai.

,- Cậu giải thích đi!

Shinichi lướt nhìn bản sao của tờ giấy chứng minh nhân dân và giấy tờ tùy thân khác của ran không hề căn thẳng trước những văn bản đã bị làm giả một cách trắng trợn.


-Em dâu là một du học sinh họ mori, là con gái của bằng hữu của cha, sở hữu cô nhi viện hy viên, có một xưởng dệt may quan hệ mật thiết với kudo ,và hệ thống tổng cộng tám cửa hàng thời trang trên toàn quốc? ...theo anh được biết xưởng may đó là tài sản của cậu từ trước đó! - khuôn mặt kaitou nghiêm nghị, anh thu thập được không ít thông tin về ran. Nếu không nhờ uy thế trưởng tộc gần như không thể điều tra thân thế cô gái, nói cách khác việc tạo dựng hồ sơ lí lịch cho ran mori liên quan mật thiết tới kudo gia.


- Thì giờ đã là ran kudo rồi, triệu hay trần có quan trọng gì đâu! - shinichi vòng vo, anh vẫn chăm chú nhìn vào bể cá cảnh, thỉ thỉ thả một vài thức ăn cho chúng.


- Cậu biết chuyện này trước khi kết hôn? Cậu đem tương lai mình ra đùa ư?

- Vậy thì có sao đâu? - shinichi vẫn thản nhiên, anh tình nguyện lấy ran không hối hận vì điều đó ( trừ trường hợp bất quá không nói lại được cô) khiến câu nói có hàm ý về sự thay thế là bởi ran đã được chọn làm con dâu nhà kudo, hoặc anh hoặc kaitou là người có trách nhiệm nhận lấy sự chỉ định. Giả dụ như cô con dâu này bị giật dây bởi một bàn tay  đen tối nào đó thì anh muốn mình là người trực tiếp chống lại, còn kaitou nhiệm vụ của anh ta phải là bộ óc của kudo, là nhân tố chủ chốt cho sự phát triển và trường thịnh của công ty.


- shinichi, cậu nghiêm túc đi,anh không muốn làm chủ cho một hôn sự không đi vào  đâu cả!  Cô bé đó là trẻ mồ côi, cậu hãy bảo vệ và thương yêu cô ấy, đừng nghĩ rằng lấy nhau để được tự do mà đàn đúm với tụi misuhiko. Biết đâu sống với nhau sẽ hợp tính.!

Shinichi không xen vào lời đàn anh, không phải một kaitou vẫn luôn cầu toàn ở trước mặt mình đấy chứ, anh ta đang khuyên răn anh phải đối xử tốt với phái yếu, điều này mà anh chưa từng phải nghe ai giáo huấn. Cũng có thể vì anh ta đã biết vai trò của ran trong gia đình, cảm nhận được những tia cầu cứu đơn độc trong giây phút trao tay cô cho chú rể . kaitou sống nội tâm, hẳn biết được nỗi khổ của cô dâu và chú rể trong câu chuyện tình đoán được hồi kết.

- Nghe nói... Araide  đang theo đuổi ahihi - kaitou còn biết rằng ran đã làm đảo lộn cuộc sống của araide ,anh là của araide ,lần đầu tiên hắn thấy phàn nàn kể lể " méc xấu " em dâu để nhờ anh chồng can thiệp chuyện nội bộ. Anh phải dành hai tiếng đồng hồ nghe araide trình bày chỉ về một nội dung nằm ngoài dự đoán, không vì công chuyện, không vì thú vui bóng đá mà vì vợ chồng nhà người.

- À thì... Phải rồi, cái tên araide ấy cũng được đấy chứ! - shinichi đưa ly trà nóng lên miệng thổi chứ không uống. Ly trà thơm chỉ là phù du, dù chất liệu thảo mộc quý hiếm và được chắt lộc  kĩ càng từ thiên nhiên nhưng một ly nước lọc mới thực tế giải khát cho cơn cùng cực của cuộc sống.

Kaitou không đoán được tâm tư của shinichi, ngay đến shiho , anh cũng từng hỏi cô về cuộc hôn nhân bất ngờ của shinichi, cô đáp lại như đang tán đồng cho hạnh phúc của một người bạn. Hay là ly trà nóng như chúng, chỉ để lại một chút dư vị thoang thoảng mà không hề hữu ích.

- Nhìn chung là vợ chồng em hiện tại sống khá hạnh phúc, ạh không phải lăn tăn gì đâu! Vợ em.... Cô ấy biết ơn anh nhiều lắm, mà em cũng quên không chiêu đãi anh đã làm người đưa cô ấy đi qua lễ đài! Hay giờ chúng ta làm một chầu bia !- shinichi chưa muốn để kaitou biết quan hệ giữa cha mình và mayano phu nhân thông qua việc nói về thân thế của cô em gái cùng cha khác mẹ, như vậy hình tượng về người cha mẫu mực sẽ sụp đổ hoàn toàn. Anh tìm cách thế chỗ shiho bởi ran trong suy nghĩ của người khác khi họ nghĩ về tình cảm của anh. Áp đặt rằng không ai khác ngoài vợ mình phù hợp hơn.

- Bày vẽ, anh là người tác thành cho hai đứa, việc ran là ai nếu cậu đã cho là không quan trọng thì anh cũng chẳng bận tâm. Mong hai đứa chung sống hòa bình tới đầu bạc răng long!







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ng