Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

eruri | vỡ tan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#eruriweek2021

day 2: soulmates - afterlife.

eruri | vỡ tan; lowercase

artist: ikichi8.

---

ngày gã đi, cũng là ngày linh hồn em vỡ ra, như mặt gương nứt thành trăm nghìn mảnh vụn.

mùa đông bên trong những bức tường thật lạnh. suốt hơn một tuần nay tuyết cứ rơi, cứ rơi, chẳng ngơi nghỉ. từng con đường hàng quán khi xưa tấp nập, giờ đây đã bị phủ lên một lớp tuyết dầy trắng xóa. nhân loại bên trong những bức tường ai ai cũng ủ mình trong nhà với mong muốn mùa đông năm nay sớm qua đi. nếu là levi của những năm trước, có lẽ em cũng sẽ có những khao khát như họ. nhưng từ khi tình yêu của em rời bỏ thế giới này, thì em cũng chẳng muốn đoái hoài đến bất cứ điều gì nữa.

em không 'sống', em chỉ đang gắng gượng 'tồn tại' cùng mảnh linh hồn tan nát bên trong em mà thôi.

lại một đêm đông levi chẳng thể chợp mắt, bởi mỗi lần chợp mắt em lại mơ về gã, về cái ngày đen tối gã chết trước mắt em. giấc mơ về gã đã ám ảnh em một thời gian dài, vắt kiệt đi mọi thứ. làn da em nhợt nhạt, đôi mắt em - đôi mắt gã từng dịu dàng hôn lên - giờ đây chẳng chứa gì ngoài sự mệt mỏi trũng sâu vào màn đêm tịch mịch.

em mệt lắm, mệt mỏi đến cùng cực. nhưng em phải 'tồn tại', 'tồn tại' để thực hiện lời hứa cuối cùng giữa em và gã.

em phải 'sống'... phải 'sống'... phải 'sống'...?

levi đã tỉnh giấc từ lâu, cơ thể em nằm yên trên chiếc giường nhỏ trong góc phòng. đôi mắt xanh xám của em hướng lên trần nhà, nhìn trân trân nó một lúc thật lâu. em không thở được, không khí lạnh mùa đông khiến mũi và cổ họng em khô rát, khó chịu. nhưng em lại chẳng làm gì để xua đi thứ cảm giác khó chịu đó, em cứ để nó hành hạ thân xác này, từng ngày, từng ngày.

em héo mòn.

héo mòn trong chính tình yêu em dành cho gã. dẫu rằng gã chẳng thể mở mắt và nói yêu em thêm lần nữa, em vẫn nguyện yêu gã như lúc ban đầu.

cơ thể em chợt run rẩy, hàng lông mày cau lại và rồi em uể oải bước xuống giường, đốt thêm chút than để sưởi ấm căn phòng, cũng như nhen nhóm chút hy vọng có thể sưởi ấm chính con tim đang dần lạnh đi của mình. em ngồi cạnh bếp sưởi, ánh than hồng khiến em nhớ về những ngày đông xưa cũ, khi mà gã và em cũng đắp một chiếc chăn, cùng nếm một vị trà, cùng huyên thuyên về những trò đùa nhạt nhẽo của gã. em nhớ những ngày đông xưa cũ, những ngày em mệt mỏi thiếp đi trên vai gã nhưng rồi gã sẽ thật dịu dàng bế em lên giường, nằm cạnh em, hôn lên mi mắt em. em hay mơ thấy những cơn ác mộng, nhưng chỉ cần có gã bên cạnh ôm em vào lòng, chỉ cần lắng nghe từng tiếng thình thịch bên trong lồng ngực kia, là em lại có một giấc ngủ bình yên đến lạ.

nhưng giờ đây gã đi rồi, chiếc chăn cả hai từng đắp em đã xếp gọn và cất nó đi như một cách giữ lại 'hơi ấm' của gã vậy. nhớ đến đây, em bỗng bật cười, chua chát. chẳng có cách nào có thể giữ lại hơi ấm của gã cả, những điều em làm tựa như một đứa trẻ cố chấp giữ lấy những thứ mà nó đã mãi mãi vụt mất vậy.

em lại cảm thấy lạnh. không khí lạnh mùa đông tràn vào lồng ngực và đông cứng buồng phổi em. đầu em đau, đau vì lạnh, đau vì mệt mỏi chất chồng, và còn đau vì nhớ nhung về gã. em chậm rãi đứng dậy, nhưng đôi chân em lại xiêu vẹo chẳng vững để rồi em gục ngã, nằm dài trên sàn nhà lạnh ngắt.

"erwin... anh có thể trở về bên tôi, dẫu chỉ là một chút, liệu có được không?"

không ai đáp lại levi cả. nước mắt ứ đọng trên khóe mi bỗng chốc tuôn ra nhạt nhòa. chiến binh mạnh nhất nhân loại, suy cho cùng cũng chỉ là một con người mà thôi.

levi luôn tìm đến trà những lúc em rơi vào vực thẳm của sự tuyệt vọng. và lần này cũng không ngoại lệ. khóc mãi, khóc mãi... em mệt rồi, nước mắt cũng chẳng thể rơi, thế là em lau vội những giọt lệ chưa khô rồi tự mình đun sôi nước để pha một tách trà đen trong đêm. trên chiếc bàn nhỏ trong phòng của em là một cây đèn dầu leo lắt cùng hai tách trà đen nóng hổi. mỗi lần pha trà, levi đều pha hai tách, một cho em và một cho gã. kể cả khi gã đã chết, em vẫn giữ thói quen đó để rồi khi nhìn lại, em lặng lẽ uống hết như nốc ngược sự cô đơn vào trong trái tim mình.

lần này cũng vậy, sau khi dùng xong tách trà của mình, em cầm tách trà của gã trên tay, run rẩy. và rồi em trượt tay, tách trà của gã rơi xuống sàn nhà, vỡ ra, tan nát. trà loang trên sàn gỗ, em thấy bóng hình mình trong đấy, thấy cả linh hồn em, một linh hồn vụn vỡ chẳng có hình hài.

"ngày anh đi, cũng là ngày linh hồn tôi vỡ ra, như mặt gương nứt thành trăm nghìn mảnh vụn, erwin."

---

16/11/2021.

for erwin and levi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top