Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

The Reluctant Mentor.

▸ Tác giả: aristotters
▸ Nguồn: https://archiveofourown.org/works/55487230
▸ Fanfic được dịch với sự cho phép của tác giả, chân thành cảm ơn aristotters đã đồng ý cho mình dịch lại chúng.

Summary:

Thành viên nữ mới của nhóm chỉ vừa đi làm được một tuần và Hyo đã phải nhận ba lá thư phàn nàn.

Hai trong số chúng đến từ Shishiba.


***************


Thành viên nữ mới của nhóm chỉ vừa đi làm được một tuần và Hyo đã phải nhận ba lá thư phàn nàn.

Một đến từ Shishiba, "Tao không muốn phải trông nom ai đó," anh nói với Hyo. "Đây còn chả giúp tao thăng chức. Đây là để tao làm việc vặt."

Khi Hyo (mỉa mai) bảo anh hãy đi đệ trình đơn khiếu nại, Shishiba thực sự đã làm. Tao tin rằng tao phù hợp với nhiệm vụ khác hơn, anh viết trên biểu mẫu điện tử. Hyo đã từ chối nó ngay lập tức. Ít nhất thì Shishiba cũng không đến quấy rầy anh để cân nhắc lại quyết định.

Bức thư tiếp theo là của Kamihate. Đó không hẳn là lời than phiền về Osaragi, nhưng nó có phần liên quan đến cô. TAO KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC MÀY LẠI GIAO EM ẤY CHO SHISHIBA. TAO ĐÃ LÀM GÌ MÀY? Phần còn lại là một mớ hỗn độn không thể đọc được, chủ yếu là những câu thơ sến sẩm về việc cô ấy trông giống hệt nữ dự báo thời tiết trên kênh N được phát sóng lúc 8 giờ tối thế nào. Thay vào đó, Hyo đã chuyển đơn khiếu nại đến bộ phận nhân sự và yêu cầu họ vui lòng giảng giải cho Kamihate một bài thuyết trình khác về hành vi quấy rối ở nơi làm việc.

Thư khiếu nại thứ ba lại đến từ Shishiba.

Hyo,

Hãy coi như đây là bản đánh giá hiệu suất sơ bộ của tao về người mới đi. Cô ấy không có ý thức về phép xã giao, ở nơi làm việc hay kể cả bên ngoài. Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, cô ấy dành quá nhiều sự quan tâm đến những trò tiêu khiển như đồ ăn và nghi thức mê tín hơn là xử lý mục tiêu của chúng ta. Tệ hơn nữa, cổ đòi tao phải chiều theo những trò tiêu khiển đó.

Phải thừa nhận rằng kỹ năng của cô ấy trên chiến trường khá xuất sắc. Có lẽ đó là một trong những thứ tốt nhất tao từng thấy. Dù sao đi nữa — một lưỡi dao sắc bén, nhưng không có sự khéo léo, có thể sẽ không thực tế bằng một con dao cùn.

Xin hãy xem xét lại,
Shishiba.

Hyo đã thở dài và hồi đáp lại:

Có vẻ như đây là đây là cơ hội để mày thăng tiến với tư cách người cố vấn đấy, thế thì hãy "dùng mưu" với cô ấy đi.

Shishiba không trả lời.

***

Thư tiếp theo đến từ Nagumo. Đó thực sự là một kỳ tích vì người đàn ông đó hầu như không biết cách đăng nhập vào tài khoản công ty của mình. Nhưng đây là tên của hắn, được in dưới dạng biểu mẫu điện tử.

Chào Hyo! nó nói. Được thăng chức chắc khổ lắm ha? Ý tao là, giờ mày phải đọc cái này. Nghiêm túc mà nói thì tao có thể sử dụng nó như một cuốn nhật ký và mày phải đọc nó. Buồn cười thật.

Hyo đã có ý định đóng biểu mẫu lại. Nhưng anh hít một hơi thật sâu và đọc tiếp:

Cơ mà tao không xấu tính đến thế đâu. Vậy ta bắt đầu nhé! Đây là thư phàn nàn chính đáng về thành viên mới.

Ôi không. Lại nữa rồi. Hyo không phải người đích thân chiêu mộ Osaragi, nhưng anh khá hy vọng cô sẽ thành công. Suy cho cùng, họ đang thiếu nhân sự.

Ẻm không chia sẻ đồ ăn vặt của ẻm với tao, Nagumo nói. Và tao nghĩ ẻm đang làm Shishiba mất trí. Tuy nhiên, đó không phải là một lời phàn nàn. Thật sự, nó giống lời khen hơn. Làm tốt lắm khi giao con bé cho thằng đó. Nhưng — mày có thể gửi đơn nhắc nhở rằng đồ ăn vặt do công ty chi trả nên được chia sẻ không? Cảm ơn, sếp!

Hyo đã siết chặt con chuột trong tay mình đến mức suýt làm nó vỡ tan tành. Anh úp mặt vào lòng bàn tay và rên rỉ.

Tại sao anh lại chấp nhận thăng chức vậy trời?

***

Thư phàn nàn tiếp theo, vẫn đến từ Shishiba.

Hyo,

Tao đã cố tìm mày ở văn phòng nhưng có vẻ như mày đã đi vắng. Đã ba ngày liên tiếp rồi đó.

À, thì... Hyo đã giảm sáng hết tất cả những bóng đèn và trốn đằng sau cái cây cho an toàn khi anh nghe ra tiếng bước chân quen thuộc của Shishiba đang đến gần của văn phòng mình. Anh tiếp tục kéo biểu mẫu xuống để đọc.

Giờ tao đã cho người mới vài cơ hội. Cô ấy rất giỏi trong việc chiến đấu — tao không thể phủ nhận điều đó. Kỹ năng dùng cưa của cô ấy đúng là độc nhất vô nhị, thật sự rùng mình khi được tận mắt chứng kiến. Tao hiểu tại sao cô ấy được gia nhập Order rồi.

Nói thì nói thế, nhưng cổ phát rồ như một kẻ giết người vậy, không tự chủ tí nào cả. Hôm qua, cô ấy đã cắt đứt cả một căn nhà chỉ để lấy đầu mục tiêu. Sớm muộn gì thì chúng ta sẽ có một ông Takamura khác mà thôi. Thành thật mà nói, tao tự hỏi liệu chúng ta có nên giao cô ấy cho ổng không. Hoặc Kamihate, vì thằng đó luôn trong một khoảng cách an toàn. (Và rất háo hức, nếu tao có thể nói thêm. Đúng hơn là háo hức một cách khó chịu. Nhưng có lẽ đó là một lời phàn nàn không mấy liên quan đến ý tao đang nói.)

Tao không chắc mình có phải là người phù hợp cho công việc này không.

Xin hãy cho tao lời khuyên,
Shishiba.

Thật lòng thì, đây là một lời phàn nàn khá lan man. Hyo vẫn không hiểu chính xác Shishiba đang phàn nàn với ai. Có vẻ như nó đang gặp vấn đề với chính mình.

Đó có lẽ là lý do tại sao Shishiba đã viết ngay từ đầu, không biết nên thổ lộ những cảm xúc như vậy ở đâu khác.

Cuối cùng, Hyo trả lời:

Shishiba,

Rõ ràng là công việc này rất to lớn, có lẽ nhiều hơn so với những gì mày nghĩ vào lúc ban đầu. Nhưng những đánh giá của mày ở đây chỉ thuyết phục tao rằng xét cho cùng, mày là người thích hợp nhất cho việc này.

Hyo gõ nhẹ vào cằm. Rồi anh nói thêm:

Vả lại. Không phải ai cũng có thể giành được sự đánh giá cao khi được so sánh với ông Takamura. Và mày không cho rằng đây là một vinh dự lớn khi được trở thành người dìu dắt một thần đồng như vậy hay sao?

Không có câu trả lời nào thêm nữa. Hyo đã giành lại cho mình một khoảnh khắc bình yên tạm thời, bấp bênh như nó vốn có.

***

HYO,

OSARAGI THẬT LÀ DỄ THƯƠNG. DÙ SAO THÌ ĐÂY LÀ THƯ KHIẾU NẠI VỀ SHISHIBA. THẰNG ĐÓ LUÔN CẢN ĐƯỜNG TAO MỖI KHI TAO MUỐN NGẮM EM ẤY. VÀ THẰNG ĐÓ ĐỘNG CHẠM VÀO ẺM QUÁ NHIỀU. LÀM ƠN ĐỐT* NÓ ĐI. CẢM ƠN.

- K

Hyo cho rằng ý của thằng này là "đuổi việc nó". Anh đã định trả lời cho có lệ, nhưng lại lưỡng lự vào phút cuối. Rốt cuộc, anh gõ, Nó chạm vào cô ấy như thế nào?

Anh thậm chí còn chưa nhấn "gửi" thì Kamihate đã trả lời. Hyo tái mặt. Anh tự hỏi liệu lúc này Kamihate có đang nhìn màn hình của mình qua ống ngắm, qua cửa sổ ngay phía sau anh không. Anh nhanh chóng giơ ngón giữa về phía nó và kéo rèm lại thật chặt.

Sau đó anh đọc câu trả lời của Kamihate. HAI NGƯỜI ĐÓ BẮN SÚNG CÙNG NHAU. THẰNG KIA GIÚP ẺM ĐẶT SÚNG VÀO ĐÚNG CHỖ. NHƯNG MÀ CÁI THẰNG ĐÓ THẬM CHÍ CÒN KHÔNG TẠO ĐƯỢC TƯ THẾ TỐT NỮA CHỨ. TAO CÓ THỂ CHO ẺM THẤY THỨ TỐT HƠN NHIỀU MÀ. LÀM ƠN ĐỐT NÓ ĐI. CẢM ƠN.

Vậy có vẻ như đó là một bài tập bắn súng khá chuẩn. Hyo đã phản hồi y như thế. Ít nhất bây giờ Kamihate chỉ trả lời sau khi anh thực sự gửi email.

VÀ NÓ CÒN KHEN ẺM SAI CÁCH NỮA. NÓ NÓI ẺM NGẦU NHƯNG ẺM XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC BIẾT ẺM DỄ THƯƠNG NHƯ THẾ NÀO. VÀ XINH ĐẸP THẾ NÀO, VÀ—

Phần còn lại của email chuyển thành một loạt các trích dẫn mà Hyo cho rằng đã bị ăn cắp từ dòng giới thiệu phim. Hyo nghĩ anh thậm chí còn nhận ra một câu thoại trong bộ phim gần đây của Kanaguri, một bước đột phá hiếm hoi khi tấn công vào thể loại lãng mạn. Thực sự, anh chỉ biết về nó vì Kanaguri không ngừng gửi email cho anh đòi chiếu phim tại phòng chờ.

Sau năm hơi thở sâu, Hyo cuối cùng cũng bình tĩnh lại để gửi một bức thư khác cho bộ phận nhân sự.

Một ngày nào đó anh sẽ được nghỉ hưu. Một ngày nào đó.

(*) Từ Kamihate dùng trong thư là "burn", từ Hyo nghĩ Kamihate muốn dùng là "fired".

***

Này Hyo! Đang làm gì vậy? Mày biết đó, có thể một ngày nào đó tao sẽ nộp đơn xin thăng chức. Cho mày nghỉ ngơi. Dù gì thì tao cũng quá mệt mỏi với những chuyến đi xa ra khỏi thành phố rồi, mày hiểu không? Đó là chưa kể đến Osaragi là một tài xế chết người. Ý tao là, nghiêm túc đấy. Giờ lúc nào tao cũng say xe. Shishiba nói đó là do tao yếu đuối nhưng tao nghĩ nó là thằng dại gái* thì đúng hơn. Mày biết từ đó không, Hyo? Hay là mày đã quá già? Dù sao đi nữa, làm ơn nói chuyện với con bé và nói với nhỏ đừng lái xe như một người đàn bà điên giùm tao. Giờ làm sao để mày ký những thứ này nhỉ... à, đúng rồi.

Lời chào nồng ấm nhất,
Nagumo Yoichi
Sát thủ cao cấp nhất tại Order, Inc.
Chứng nhận bạch kim JAA

P.S. Tao thấy mình ở đây giống như kỳ đà vậy. Mày có thể cho tao một phụ tá được không?

Hyo không phản hồi. Anh chỉ đơn giản viết một đơn đặt hàng gửi hiệu thuốc để họ bổ sung thuốc chống say tàu xe tới điểm đến tiếp theo của Nagumo.

(*) Nguyên văn câu này là: Shishiba says it's just me being a wimp but I think he's being a simp.

***

Một thư khác từ Shishiba.

Đây là một khiếu nại chung, nó nói. Mặc dù cuối cùng Osaragi đã chứng minh bản thân chịu nghe theo ý kiến của tao, tao vẫn muốn mày xem xét lại vị trí của tao với tư cách là người cố vấn cho em ấy. Em ấy đang chiếm quá nhiều thời gian của tao. Tao sợ mình vẫn chưa phù hợp với công việc này; tao dành hầu hết thời gian trong ngày nghĩ về em ấy. Chuyện này khiến tao làm việc rất kém hiệu quả.

Biểu mẫu điện tử không thể thay đổi sau khi được đệ trình cấp trên. Các chỉnh sửa sẽ được đăng dưới dạng một mục riêng biệt. Khi Hyo lướt tiếp, anh thấy một bản chỉnh sửa từ Shishiba, được đánh dấu thời gian chỉ một phút sau:

Ý tao là, nghĩ đến việc đào tạo em ấy và điều gì sẽ phục vụ tốt nhất cho việc học của em. Tao hy vọng mình đã nói rõ ràng.

Hyo mỉm cười. Anh nhấp một ngụm cà phê và chậm rãi, sang trọng, gõ bằng một ngón tay.

Và đó là dấu hiệu của một người thầy tốt, anh nói. Đặt học trò của mày lên hàng đầu trong tâm trí mày. Với một nụ cười tự mãn, anh nói thêm: Mặc dù tao tất nhiên hy vọng cô ấy sẽ để lại đủ khoảng trống trong cuộc sống của mày cho những việc khác. Thậm chí là những người khác, nếu mày muốn.

Lần này Shishiba đã trả lời.

Hãy yên tâm rằng đó là điều tao ít quan tâm nhất, nó nói. Tao không cần những thứ không cần thiết.

Hyo rất muốn phản hồi bằng một câu trả lời khác. Bởi vì mày rất mãn nguyện với công việc, tao đoán vậy. Nhưng anh đã kìm mình lại.

Họ sẽ học được thôi, khi nào đến lúc. Họ luôn như thế.

***

HYO, TAO CẦN BỘ BÚT LÔNG MỚI. VÀ GIẤY TOẢ MÙI THƠM. LÀM ƠN GỬI TỚI TOẠ ĐỘ 35.6110676,139.703965. CÀNG SỚM CÀNG TỐT. CẦN BÀY TỎ CẢM XÚC MẠNH MẼ TRÊN GIẤY.

Hyo biết tốt hơn là mình không nên hỏi, chỉ đơn giản đặt hàng trên mạng và chuyển nó đến chỗ Kamihate.

Suy cho cùng, những sát thủ nhàn rỗi thường là những thằng khó đối phó nhất. Tốt hơn là hãy để họ tận hưởng những niềm vui nho nhỏ của mình. Trong trường hợp của Kamihate, đó có lẽ là việc viết nhật ký.

***

Báo cáo phí tổn đã tăng gấp ba lần. Vì tò mò, Hyo đã mở một trong số chúng ra và nhìn thấy danh sách đồ ăn nhẹ, tất cả đều từ Nagumo, Shishiba và Osaragi. Anh không ngạc nhiên trước Nagumo và Osaragi, nhưng Shishiba? Hồi còn làm chung với Yotsumura, nó hầu như không yêu cầu bất cứ thứ gì ngoài những bữa ăn thiết yếu và cà phê.

Anh quyết định hỏi. Mục đích? anh viết, một trong những báo cáo của Shishiba trong đó liệt kê mười loại Pocky khác nhau.

Shishiba đã trả lời lại: Tinh thần.

Hyo khịt mũi.

Ah, anh viết. Hẳn là mày đã hứng thú với những trò tiêu khiển, sau tất cả.

Nhưng rốt cục Hyo vẫn phê chuẩn báo cáo. Cũng không hẳn là anh chưa bao giờ từ chối sự nuông chiều của người khác.

***

Tuy nhiên, anh hối hận vì đã đáp ứng yêu cầu của Kamihate.

Hyo,

Làm ơn hãy ngăn Kamihate viết nhiều thư như vậy cho Osaragi. Tao không muốn lặp lại nội dung ở đây. Không có gì phản cảm hay không phù hợp cả, nhưng hãy tin tao khi tao nói việc đó không thích hợp với nghề này. Sát thủ không nên có loại cảm xúc như thế, cũng như không nên trích dẫn những bài hát pop-culture đến mức này. Tệ hơn nữa, Osaragi còn yêu cầu tao thuật lại chúng cho em ấy nghe, bởi vì cái thằng cha kia không thể tự làm việc đó. Thậm chí là cả những phần như, "cần phải hát".

Xin chỉ thị,
Shishiba.

Giờ thì giống một bộ phim nhỉ. Hyo phản hồi, Nếu cô ấy đã không nộp đơn khiếu nại, vậy thì chúng ta chỉ có thể cho rằng cô ấy thoải mái với kiểu giao tiếp này. Tao không thể trấn áp Kamihate mà không có sự đồng ý của cô ấy.

Câu trả lời đến chỉ sau vài phút:

Vậy để tao nói lại, Shishiba bảo. Tao là người cảm thấy khó chịu khi phải đọc những câu tỏ tình gửi tới em ấy. Đó là chuyện sai lầm và khó hiểu nhất.

Sai lầm, thật ư? Khó hiểu? Hyo mỉm cười.

Vậy thì về cơ bản mà nói, đây cũng là lời khiếu nại chống lại Osaragi, anh nói. Nhưng được rồi. Tao sẽ giải quyết với Kamihate. Tao không muốn mày làm rối trí bất kỳ ai, thậm chí kể cả bản thân mày.

Sau đó anh hủy chuyến giao bút kế tiếp. Đây là lý do tại sao mày không thể có mấy thứ tốt đẹp, anh gửi email cho Kamihate. Anh đã phải cài bộ lọc thư rác cho mình trong vài ngày tới khi thằng hikikomori kia phun ra hết lời phàn nàn này đến lời phàn nàn khác, nhưng công việc là vậy. Như là trở thành thành viên cấp cao nhất của Order.

Shishiba chỉ trả lời vào vài ngày sau đó— Giờ thì ý mày là sao, làm rối trí bản thân tao?

***

Này, sếp. Rất cảm kích về đống thuốc mày gửi. Tuy nhiên, tao e rằng tao có một yêu cầu khác. Và thậm chí là bên kế toán có lẽ cũng sẽ thích ý tưởng này. Tao đang tự hỏi liệu bọn tao có thể nhận ít ngân sách hơn cho chỗ ở khi tụi tao đi du lịch không. Tao đang cố đẩy một vài người vào cảnh một phòng ngủ.

Thân gửi,
Nagumo Yoichi
Sát thủ chính tại Order, Ltd
Chứng nhận JAA Titanium
Ăn, Giết, Yêu

Câu trả lời của Hyo rất đơn giản: Rủi ro nhân sự rất lớn. Từ chối.

Phản hồi nhanh chóng của Nagumo cũng đơn giản và dễ dàng như vậy.

Ổn thôi! Bởi rõ ràng là chúng ta không quan tâm về việc lập ngân sách, chúng ta có thể chi tiêu mua bao cao su được không? Nó là một dược phẩm, nếu mày chịu nghĩ về nó. Không phải cho tao, tất nhiên, nhưng cho "vài người" tao đã nói ở trên. Chỉ để thúc đẩy họ đi đúng hướng.

Lần nữa, câu trả lời của Hyo vô cùng đơn giản:

Nói thêm một điều không phù hợp nữa và tao sẽ bật đèn xanh treo thưởng cho cái đầu của mày. Hoặc là đăng ký cho mày một module nhân sự kéo dài mười tiếng.

Có thể nói, thứ đó đã khiến Nagumo im mồm.

***

Hyo,

Tao hiểu là chúng ta thiếu nhân sự, nhưng mày có nhất thiết phải gửi Osaragi đi làm nhiệm vụ cùng Kamihate mà không có tao không?

Mặc dù tao rất cảm kích việc mày tịch thu bút của nó. Những bức thư đã thưa dần.

Cảm ơn,
Shishiba.

***

Kanaguri bằng cách nào đó đã tìm ra cách một gắn video clip vào biểu mẫu điện tử. Nó đã chú thích với dạng chữ thường: Tâm hồn nghệ thuật phải bật khóc trước màn thể hiện sự thiếu tôn trọng trắng trợn này.

Kệ mẹ nó mang nghĩa quái gì cũng được.

Hyo nhấn vào clip. Một bản nhạc nền hồi hộp bắt đầu vang lên, bản nhạc khiến Hyo liên tưởng đến khoảnh khắc cao trào trong các bộ phim, khi họ tiết lộ một sự thật kinh hoàng. Nhưng tất cả những gì đoạn clip chiếu lên chỉ là đoạn phim CCTV đã được chỉnh sửa ghi lại cảnh Osaragi và Shishiba trong phòng khách, ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế dài. Có một dấu thời gian ở góc - chỉ hơn 10 giờ tối một ngày trong tuần.

Có vẻ như họ đang xem TV, Hyo biết nó đang chiếu cái gì, anh đã yêu cầu phát đi phát lại bộ phim mới của Kanaguri chỉ để thằng đó im mồm. Chứ chả phải do nó nổi tiếng gì sất.

Hai người này hiển nhiên là chẳng có vẻ gì quan tâm cả. Shishiba đang khoanh tay và cau mày nhìn màn hình, chân gác lên bàn cà phê. Và Osaragi đang ngủ gật bên cạnh anh, tô bỏng ngô trượt khỏi lòng cô.

Shishiba bắt được nó vào khúc cuối. Anh nhìn cô và nói điều gì đó không thể nghe được, nhưng Osaragi không hề động đậy. Shishiba cởi áo khoác của mình và đắp lên người cô. Khi đó, cô gái nhỏ nghiêng người sang một bên và cuộn tròn vào vai anh, đầu cô nghiêng vào trong lòng anh.

Sau đó, nhạc nền vang lên ầm ĩ, máy ảnh phóng to lên một chút như thể cô vừa phạm quy nghiêm trọng. Đoạn clip được tua đi nhanh; Shishiba nhìn Osaragi khi cô ấy ngủ, trong một giây, hai giây, rồi mười — hai mươi — năm mươi giây đáng kinh ngạc. Anh đã hoàn toàn quên mất chiếc TV.

Hyo liếc nhìn mốc thời gian ở góc và phán đoán rằng nó phải được tua nhanh ít nhất mười lần. Vậy thì nó nhân lên được bao nhiêu? Gần mười phút thời gian thực?

Cuối cùng Shishiba cũng ngủ thiếp đi, đầu anh tựa lên đầu Osaragi trước khi tựa lưng vào đệm của chiếc ghế dài. Nhạc nền vang lên một tiếng gầm the thé và đoạn clip mờ dần thành dòng văn bản trên màn hình đen: Vô cùng thất vọng khi chứng kiến tận mắt đồng nghiệp ngủ quên trong suốt buổi công chiếu bộ phim kiệt tác về thể loại lãng mạn của mình, ta ếm bùa các ngươi. Xin hãy trừng phạt sự xúc phạm trắng trợn của họ đối với nghệ thuật, tâm hồn, cuộc sống của tôi.

Hyo chỉ cười khúc khích.

Tao muốn xem lại clip của mày, anh gõ, Thành thật mà nói, tất cả những gì tao thấy là nghệ thuật của mày đã truyền tải qua đời sống thật. Và mày không cho rằng đó là lời khen cao quý nhất hay sao?

Sau đó, anh nhận được một gói hàng chuyển phát nhanh có chứa bản sao sang trọng của bộ phim, anh nghĩ cuối cùng thì Kanaguri cũng đã nguôi giận.

***

Phải mất một thời gian anh mới nghe lại từ Shishiba. Ngoại trừ việc đó chỉ đơn giản là một email, chứ không phải là một mẫu đơn khiếu nại.

Tao rút lại mọi phàn nàn trước đây về Osaragi, nó nói. Cũng không giải thích gì thêm.

Hyo khịt mũi. Sau đó anh cười lớn, ầm ĩ và không kiểm soát được — trận cười lớn nhất mà anh từng cười trong một khoảng thời gian dài. Anh lau đi những giọt lệ nơi khóe mắt và ngã người ra ghế.

Có lẽ công việc này rốt cuộc cũng có những khoảnh khắc vui vẻ.

***

(Nếu Hyo buộc phải thừa nhận, có lẽ ông Takamura và Osaragi sẽ là những người anh yêu thích. Xét cho cùng, họ là hai người duy nhất chưa từng gửi đơn khiếu nại để anh đọc qua.

Ông Takumura sẽ đơn giảm chém bất cứ ai để bày tỏ sự bất bình của mình. Còn Osaragi...

Anh không quên cái cách cô tặng cho Shishiba những ánh nhìn khinh khỉnh, đặc biệt là sau sự việc mà khắp HQ gọi là sự cố trạm xăng. Mặc dù thật sự, Hyo thích thú hơn trước vẻ chán nản trên khuôn mặt của Shishiba, cách báo cáo phí tổn của nó tăng gấp đôi cho đến khi hai người họ một lần nữa nói chuyện thân thiện và ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế dài trong phòng khách. Hyo không nghĩ mình đã từng nhìn thấy Shishiba chịu ngồi ở đó như thế trước đây.

Hyo nghĩ thành viên mới là một thần đồng trong việc giải quyết xung đột. Hoặc đơn giản là làm tan đi sự miễn cưỡng của người cố vấn nào đó.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top