Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. Xuân về mà lòng còn buồn ghê

"Jeon Jungkookie Jeon Jungkookie.." Ôi cái giọng cao chót vót đậm mùi fan cuồng Jungkook của Jimin vang rần rần kí túc xá bé xinh. Không ai biết Jimin nó mắc cái chứng gì mà mê thằng nhỏ dữ vậy. Kim Nam Joon vỗ vỗ đầu, lồm cồm bò dậy cầm luôn cái gối "sạch sẽ" của mình ném vào mồm Jimin.
"Ê nhỏ nhỏ cái miệng giùm cái, chú có biết anh mày hôm qua bận viết nhạc không hả?! Kook nó ngủ gần sát bên mày mà hò hét cái gì! Mới sáng sớm, mày hò nữa là anh cắt à!" Jimin nghe tới đây sợ quéo cặp giò, trong bụng nghĩ ai chứ ông quái vật này mà bị chọc điên thì dám làm bậy lắm, thôi bỏ bỏ không chấp nhất con người khó chịu như ổng. Mà ai đời giờ trưa nắng chang chang còn nằm cong đít lên mà ngủ, ông ngáy nữa đi nha tui đi méc Jin hyung cho trưa nay ông miễn ăn cơm. Mèn ơi cái suy nghĩ đáng yêu dễ sợ.
Lạ dữ ta, Kookie với thằng Taehyung từ sáng tới giờ tìm hoài chưa ra?? Jimin mở điện thoại gọi cho "Cục vàng". Không ngạc nhiên gì sất khi hình nền của Chimchim là hình Jeon JungKook. Mấy ông anh trong nhà có thời gian truyền tai nhau "Jimin nó yêu Kook thiệt mày ơi, tao nói dạo này lố lắm rồi, hình nền điện thoại khỏi nói đi đằng này đến cả hình danh bạ của tụi mình nó cũng để hình thằng Kook luôn. Ghê chưa. Nó sợ để hình tao với mày cho số tụi mình là cháy máy nó. Để bữa nào tao lén tao chôm điện thoại của nó đổi hết nguyên cái danh bạ thành hình mày cho nó hết hồn chơi" Đấy. Nguyên một nhà biết Jimin nó mê JungKook dữ rồi, ngang saesang fan luôn rồi.
Gọi cho "Cục vàng" nghe thấy tiếng chuông Killer to rùm trời vang lên, Jimin thở dài tắt máy, bấm quay số thẳng bạn 95 còn lại. May dễ sợ điện thoại thằng điên kia có lên nhạc chờ:" Là là là la lá la là là ok! Là là là la lá la là là ok.." Gần tới điệp khúc rồi nha mẩy, chưa chịu bắt máy là tao méc Hopie hyung mày giấu đồ dơ dưới giường nha mẩy, cho ổng lột da nhận mắm mày.
"Mố!!" Ôi cái giọng trầm ồ ồ vang lên, Jimin chưa kịp nói chữ gì, bên đầu dây bên kia xổ nguyên tràng tiếng Máng ( Tui ghi thế là vì tui không có biết cái tiếng Alien của V nó ra sao đâu =)) mọi người thông cảm) Jimin nghe được thấp thoáng giọng của Cục vàng nhà mình ( ê của nhà ngươi hồi nào)
"Jimin hyung hả, đừng nói với ảnh em đi chung với anh nha." Tai thì nghe rõ vậy đó mà lòng còn hy vọng dữ lắm, Jimin hỏi lại :" Nín đi mày, nói tiếng người giùm cái. Sáng giờ mày đi với JungKook hở, hai bây về đi tao nhớ hơi Cục Vàng quá."
Bên đầu bên kia Taehyung nó đang bật loa cho thằng bé nghe :" Bớt bớt đi mày, sáng giờ bị ông Jin bắt đi mua mùng mền chiếu gối mới chuẩn bị ăn Tết, tao bận lắm, giờ chưa tìm ra cái bao gối nào có hình Luffy nè, gọi tao nữa tao mua không được trưa về không được ăn cơm là tao đổi bao gối của tao cho mày à. Nằm gối dính ke chịu không? Cúp cúp cúp!" Tút..tút..tút
Jimin thở dài, lại thở dài cất điện thoại vào túi. JungKook sao lại tránh mặt mình ta, đi chơi với cái thằng ngoài hành tinh kia bộ vui hơn ngồi ở nhà cắn hột dưa với mình hả? Buồn quá, đi kiếm hột dưa cắn đây. Vác cái mặt mốc xuống bếp tìm đồ nhắm, ta nói lòng đang rối, tim đang buồn thì có tâm trạng đâu mà mở mắt nhìn đường. Đi dứng siêu quá đá văng luôn cái hũ tiêu Jin đang xay dưới đất, tiêu nó văng ra đầy bếp. Jin hoảng hồn:
" Cha má ơi!! Cái hủ tiêu!!" "Gọi làm gì, kêu làm gì. Nó không có tự bay vào lai cho anh đâu." Tiếng rên đứt ruột quá khiến người dang hút bụi phải dừng lại mà bình phẩm. Đúng rồi đó, Hoseokie đó!
"Ya Park Jimin, chú có thấy đường không vậy hả trời!! Anh ngồi xay tiêu lù lù đây mà còn đá đổ nguyên hủ tiêu của anh, hay chú cố tình, muốn lát nữa ăn cơm với muối hả, hôm nay mắc cái chứng gì vậy em?!!"
"Thấy dữ ghê chưa, em nó mới làm đổ có một cái hủ tiêu chứ mấy mà bắt thằng nhỏ ăn cơm với muối. Mô phật! May mà tui biết làm đồ ăn không thôi ở với ổng có mà ăn muối sống qua ngày. Thiện tai! Thiện tai." Thánh duyên Hoseok.
"Ê Hoseok có tin tao thiến mày không nói chuyện ba láp vừa thôi. Mới sáng sớm mà ỏm tỏi um xùm. Ngủ hết được!" À à , Nam Joon chịu mò cái mặt sưng dậy rồi kìa. Vâng, mới sáng sớm của ảnh mà, nên đã đánh răng rửa mặt gì đâu, ra gặp Hopie phả hết vào trong mặt người ta. Tội Hoseok quá, đưa tay lên bịt mũi không kịp, hứng trọn hơi thở ban mai. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ, ai biểu có duyên quá trời, dưới bếp đang có án mà cứ đứng đây la ó tào lao. Thêm một người buồn bật máy đi hút bụi tiếp.
( Dưới bếp)
" Anh ơi em xin lỗi mà, em không có thấy thiệt. Là vô tình, vô tình thôi mà anh. Để em hốt vô lại cho anh nha. Nha..nha..nha. Jin đẹp trai nhất nhà tha cho em lần này đi." Má ơi, chơi aegyo thiếu chuyên nghiệp luôn cơ đấy, thâm chưa.
"Mày phải buyng buyng nữa em ơi, khen ổng nhiều vào." Thánh duyên lên tiếng. Người ta là vô địch aegyo trong nhà mà, có biết xấu hổ là chi mô, xách nguyên cái máy hút bụi vào trong bếp, đứng phán một câu hay nhất nãy giờ. Jimin nghe lời thánh làm liền, cầm hai cái chân gà mới luộc lên má " Thương em lần này đi, mốt em đi sắm cái kính cho sáng mắt như thiên hạ, hổng có đạp đổ tiêu anh nữa Jin soái ca ơi." Mấy ông anh thấy cảnh cái mặt bánh bao của Chimchim được gắn thêm hai cái chân gà thì nhịn cười hết nổi, lăn ra cười như điên như khùng. Nam Joon mới đánh răng đi ra thấy cảnh tượng hải hùng quá, đớp liền một câu "Tâm thần phân liệt" rồi chạy tọt lên bàn trên ăn "sáng" .
"Thôi đi mày, anh tha, anh tha." Vừa nói vừa cười cái giọng cao mũi đặc trưng. " Ê nhỏ, mày đi dẹp cái đống tiêu đổ , không có vụ hốt vô lại ăn đâu nghe chưa, gớm dễ sợ gớm. Cái mặt đẹp trai mà sao ăn ở dơ dáy quá là ế đó em!" Anh già lụi cụi xay thêm tiêu một mình, tội nghiệp, ai cũng biết ổng khoái người ta khen mình đẹp nên dễ đối phó với ổng nhất nhà. Hết chuyện vui Hopie của chúng ta lại bật máy hút bụi đi cùng nhà, lạ ghê. Cái chung cư có chút ét 7 đứa ngủ chung một phòng mà hút cả một buổi trời chưa xong. Nhà gì mà ai cũng ít bình thường quá, vui thấy ớn.
Jimin lấy ki cầm chổi hốt tiêu đổ. Đang làm gần xong, tiêu cay bay vào mắt thế là nước mắt nó chảy ra thôi chứ cò gì đâu. Không phải tủi thân nhớ Kook đâu à nha. Đang quệt quệt nước mắt, Cạch, Kook với Taehyung về. Kook chạy tọt vào bếp tìm hột dưa cắn, sáng giờ thằng nhỏ cứ thấy người thiếu thiếu cái gì, thì ra là ngứa răng, chưa được cắn hột dưa mà. Đấy, thương lắm. Vào bếp, thế là thấy Jimin đang cầm chổi, tay chùi chùi nước mắt. Lòng Kook tự nhiên xót quá trời, bỏ luôn cái hủ đồ nhắm đỏ đỏ, vác xác ra sofa nằm ì xuống. Đấy. Thêm một người buồn vì người kia rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top