Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau thành công vang dội của Trần Tình Lệnh, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác trở thành cặp đôi được săn đón nhất Cbiz. "Bác Quân Nhất Tiêu" - tên gọi fan đặt cho họ - phủ sóng mọi nơi, với những khoảnh khắc ngọt ngào, tình tứ khiến fan "rụng tim".

Fan "soi" từng cử chỉ, ánh mắt, tin đồn hẹn hò râm ran khắp mạng xã hội. Fan vẽ nên bức tranh "tình yêu" lãng mạn giữa hai nam thần, tin rằng họ dành cho nhau tình cảm đặc biệt.

Nhưng sực thật đằng sau bức màn ấy là gì?

Dưới ánh nến lung linh trong căn phòng VIP ấm cúng, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác ngồi đối diện nhau, tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng len lỏi vào từng chút vào không gian. Cả hai đều im lặng, bầu không khí ngượng ngùng bao trùm.
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, ánh mắt ẩn chứa những cảm xúc khó tả. Cậu muốn nói, muốn bày tỏ, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.

Tiêu Chiến cũng vậy, trái tim anh đập rộn ràng, nhưng lý trí lại mách bảo anh nên cẩn trọng. Cuối cùng, Vương Nhất Bác lên tiếng:

"Tiêu Chiến, anh... anh có cùng cảm nhận với em chứ?"

Câu hỏi vang lên trong không gian tĩnh lặng, khiến Tiêu Chiến giật mình. Anh nhìn vào mắt Vương Nhất Bác, thấy được sự chân thành và hy vọng trong đó. Tiêu Chiến mỉm cười, nhẹ nhàng đáp:

"Anh cũng không biết nữa. Cảm xúc của anh bây giờ rất khó diễn tả."

Vương Nhất Bác gật đầu, thấu hiểu sự giằng xé trong lòng Tiêu Chiến. Cậu biết, đoạn tình cảm này là không thể nào, tình yêu đồng giới ở Cbiz là một chủ đề nhạy cảm, có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp của cả hai. Nhưng cậu muốn thử, cậu không thể chối bỏ con tim mình, không thể kìm nén những rung động dành cho Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác nắm lấy tay Tiêu Chiến, dịu dàng nói:

"Dù anh có quyết định thế nào, em cũng sẽ luôn ủng hộ và ở bên cạnh anh."

Tiêu Chiến cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay Vương Nhất Bác, cảm xúc trong anh càng thêm rối bời. Anh muốn đáp lại tình cảm của Vương Nhất Bác, nhưng lại sợ hãi trước những định kiến và rào cản của xã hội. Cuộc trò chuyện cứ thế tiếp diễn, cả hai đều bộc lộ những tâm tư, nguyện vọng sâu thẳm trong lòng.

Sau khi Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến trở về nhà hình ảnh cuộc gặp gỡ bí mật của họ không hiểu sao lại nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội, châm ngòi cho một "cơn bão" dư luận.

Trên Weibo, hàng loạt hashtag liên quan đến Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác leo lên top trending, thu hút hàng triệu lượt thảo luận. Fan hâm mộ chia thành hai phe: một bên ủng hộ, một bên phản đối mối quan hệ của họ. Những người ủng hộ cho rằng đáng lên án chính là những kẻ bám đuôi xâm phạm đời tư của người khác, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đơn giản chỉ là bạn bè hẹn nhau đi ăn thì có làm sao? Nếu họ thật sự hẹn hò thì đó cũng là chuyện bình thường, ai cũng xứng đáng được hạnh phúc. Họ kêu gọi cộng đồng fan tôn trọng quyết định của hai thần tượng.

Tuy nhiên, phía còn lại thì phản đối gay gắt, cho rằng mối quan hệ của họ sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh và sự nghiệp của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Họ yêu cầu hai ngôi sao lên tiếng giải thích và thậm chí đòi tẩy chay nếu thông hẹn hò là sự thật.

Giữa "cơn bão" dư luận, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác chọn im lặng. Cả hai đều không lên tiếng xác nhận hay phủ định tin đồn hẹn hò. Thay vào đó, công ty quản lý của họ đã lên tiếng. Họ ra thông báo khẳng định sẽ thực hiện các biện pháp pháp lý mạnh mẽ để xử lý những cá nhân, tổ chức tung tin đồn thất thiệt, bôi nhọ danh dự của nghệ sĩ. Thông báo này càng khiến cho dư luận thêm hoang mang và tò mò.

Nhiều người tin rằng việc im lặng của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác là một cách để họ thừa nhận mối quan hệ.
Nhưng cũng có ý kiến cho rằng họ chỉ đơn giản là muốn tránh xa ồn ào và tập trung vào công việc. Dù sự thật thế nào, cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đều đang phải đối mặt với những cảm xúc và suy nghĩ rối ren. Họ bị đặt dưới sự soi xét của dư luận, chịu đựng những áp lực từ công việc và fan hâm mộ. Niềm tin vào tình yêu, vào cuộc sống của họ cũng bị lung lay.

Sau "cơn bão dư luận" ập đến vì tin đồn hẹn hò với Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến quyết định tạm gác lại công việc để tìm kiếm sự bình yên cho tâm hồn. Anh không lên tiếng, không chia sẻ bất kỳ thông tin gì trên mạng xã hội, khiến fan hâm mộ vô cùng lo lắng. Một thời gian sau, có tin đồn Tiêu Chiến đã bí mật sang Nhật Bản du lịch. Nhiều người cho rằng đây là cách để anh "trốn chạy" khỏi sự ồn ào và áp lực từ dư luận. Tại Nhật Bản, Tiêu Chiến dành thời gian cho bản thân, đi dạo trên những con phố yên tĩnh, ngắm nhìn cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Anh cũng đến thăm những đền chùa cổ kính, tìm kiếm sự thanh tịnh trong tâm hồn. Chuyến du lịch này giúp Tiêu Chiến dần ổn định lại tinh thần, lấy lại cân bằng trong cuộc sống. Anh cũng có thêm thời gian để suy nghĩ về tương lai, về những gì mình thực sự muốn. Anh tắt hết điện thoại, Vương Nhất Bác muốn gọi cho anh cũng không được, có tin đồn rằng anh đang ở Nhật nhưng cậu không lại không thể đi tìm vì vướng lịch trình, không thể hủy bỏ, khả năng đi tìm anh cũng không chắc là anh sẽ có ở đó, nên cậu đành chờ đợi trong sự bức bối.

Sau một tháng, cuối cùng Tiêu Chiến cũng trở về từ Nhật Bản sau chuyến du lịch bí mật để ổn định tinh thần sau những ồn ào về tin đồn tình cảm với Vương Nhất Bác. Anh vừa đặt chân về đến nhà, mở điện thoại lên đã thấy hàng chục cuộc gọi từ Vương Nhất Bác, chuông điện thoại đúng lúc lại reo lên.

"Là Vương Nhất Bác."

Tiêu Chiến nhìn vào màn hình điện thoại, do dự một lúc rồi bấm nút tắt. Anh không muốn nghe máy vào lúc này. Anh cần thêm thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Vương Nhất Bác gọi lại nhiều lần, nhưng Tiêu Chiến đều không nghe. Cuối cùng, Vương Nhất Bác nhắn tin cho Tiêu Chiến:

"Em biết anh đã về. Anh đang làm gì vậy? Tại sao không nghe máy của em?"

Tiêu Chiến nhìn tin nhắn của Vương Nhất Bác, cảm thấy vừa khó chịu vừa xao động. Anh trả lời:

"Anh đang bận. Có gì quan trọng thì nói sau."

Vương Nhất Bác càng tức giận hơn. Cậu nhắn tin:

"Quan trọng hay không là do em quyết định. Em sẽ đến nhà anh ngay bây giờ."

Tiêu Chiến không trả lời tin nhắn nữa. Anh tắt nguồn điện thoại, ném nó xuống giường. Anh cảm thấy bực bội và khó chịu. Anh không muốn gặp Vương Nhất Bác vào lúc này. Anh cần thời gian để ở một mình. Tuy nhiên, Tiêu Chiến biết rằng anh không thể trốn tránh Vương Nhất Bác mãi mãi. Sớm muộn gì họ cũng phải đối mặt với nhau và giải quyết những vấn đề còn tồn tại. Tiêu Chiến chỉ hy vọng rằng anh sẽ có đủ can đảm để đối diện với sự thật.

Không thể kiềm chế được sự tức giận và lo lắng, Vương Nhất Bác quyết định đến nhà Tiêu Chiến để tìm gặp anh. Cậu đến trước cửa nhà Tiêu Chiến, liên tục bấm chuông nhưng không có ai trả lời. Vương Nhất Bác lo lắng, cậu cố gắng gọi điện cho Tiêu Chiến nhưng điện thoại vẫn tắt. Cuối cùng, cậu quyết định phá cửa xông vào nhà.

Vừa bước vào, Vương Nhất Bác đã nhìn thấy Tiêu Chiến đang ngồi trên sofa, vẻ mặt u ám.

"Tiêu Chiến, anh đang làm gì vậy? Tại sao anh lại tắt máy của em?" - Vương Nhất Bác, giọng đầy tức giận.

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, lạnh lùng đáp: "Anh không muốn nói chuyện với em."

Vương Nhất Bác càng giận dữ hơn. Cậu tiến đến trước mặt Tiêu Chiến, gào lên: "Tại sao? Em đã làm gì sai? Tại sao anh lại trốn tránh em?"

Tiêu Chiến đứng dậy, đối mặt với Vương Nhất Bác, ánh mắt sắc lạnh như dao. Anh nói: "Anh không trốn tránh em. Anh chỉ cần thời gian để suy nghĩ. Em đừng trẻ con như vậy nữa được không?"

"Trẻ con sao?" Vương Nhất Bác trợn tròn hai mắt, cảm giác vừa tức giận vừa tủi thân, cậu cố gắng kiềm nén giọng nói đang run rẩy "Anh nói anh cần suy nghĩ, suy nghĩ về cái gì? Về chuyện tất cả những gì đã diễn ra chỉ giả đúng không?"

Tiêu Chiến im lặng. Anh không biết phải trả lời như thế nào. Vương Nhất Bác nhìn thấy sự im lặng của Tiêu Chiến như một lời xác nhận. Cậu cảm thấy đau đớn và tức giận. Cậu hét lên:

"Em không tin! Em không tin anh không có chút cảm giác gì với em!"

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, ánh mắt chứa đầy sự áy náy, anh có chút hối hận vì lời nói khi nãy. Anh nói:

"Vương Nhất Bác, anh biết em có tình cảm với anh. Nhưng..." Đối với Tiêu Chiến toàn bộ những gì họ đã trải qua điều là thật, giận dỗi là thật, lo lắng là thật, cảm giác anh dành cho cậu cũng là thật.

"Nhưng cái gì? Anh nói đi!" - Vương Nhất Bác nài nỉ.

Tiêu Chiến cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt Vương Nhất Bác. Anh nói:

"Nhưng chúng ta không thể nào có kết quả. Em biết điều đó mà."

"Nhất Bác em còn trẻ đó chỉ là những cảm giác nhất thời của em thôi, đó không phải là cảm giác yêu thích giống như một người nam dành cho một người nữ, cả chính bản thân anh cũng vậy."

Vương Nhất Bác lắc đầu. Cậu không muốn nghe những điều này.

"Em biết em muốn gì, anh có thể hiểu được em sao?"

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, ánh mắt đầy thương cảm.

"Vương Nhất Bác, em hãy hiểu cho anh. Anh không muốn em phải chịu tổn thương vì anh."

Vương Nhất Bác cười cay đắng:

"Tổn thương ư? Em đã tổn thương nhiều hơn anh nghĩ rồi!"

Nói xong, Vương Nhất Bác xoay người rời đi, ra đến cửa chính cậu chợt dừng lại, quay mặt lại nhìn anh, nở một nụ cười chua chát.

"Chiến ca, nếu đã như thế chi bằng chúng ta hãy diễn trọn vẹn vở kịch chân tình thực cảm đi, đôi bên cùng có lợi."

Không để Tiêu Chiến kịp trả lời cậu đã leo lên xe phóng đi. Tiêu Chiến nhìn theo Vương Nhất Bác, trái tim anh như vỡ vụn.

Continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top