Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(Shortfic)[CHANBAEK] Ái Mộng - Chap 03

Biên Bá Hiền ngay khi vừa tỉnh dậy đập vào mắt chính là trần nhà quen thuộc của thằng em họ. Nhớ lại chuyện hôm qua ở tiệc sinh nhật Kim Chung Đại trong lòng lại dâng lên một trận khó chịu.

"Khánh Tú, hôm nay

"Bá Hiền ca dậy rồi sao?"

Lời còn chưa dứt nhưng khi nhìn đến khuôn mặt lãnh đạm ở phòng khách, Biên Bá Hiền nhịn không được tự đưa tay nhéo eo mình trừng lớn mắt:

"Sao cậu lại ở đây?"

Đô Khánh Tú nhìn đến biểu tình kinh ngạc của Biên Bá Hiền liền cười ha hả:
"Anh Xán Liệt biết anh say rượu nên có mang canh giải rượu đến, anh xem, A, để em vào bếp hâm lại."

Biên Bá Hiền ngây người, nhìn cặp lồng canh được Khánh Tú đặc biệt cao hứng đem vào trong bếp.

Ánh mắt rõ ràng hiện lên ý tứ không được tự nhiên. Mang theo tâm tình phức tạp đi tới ngồi đối diện với Phác Xán Liệt trên sô pha.

Trà hoa cúc được Đô Khánh Tú chuẩn bị vẫn còn nghi ngút khói. Phác Xán Liệt một bộ dáng thư thái ngồi hưởng trà cũng không để ý tới đôi mày đang dần cau lại của Biên Bá Hiền.

Tuy rằng nhà của Đô Khánh Tú rất khá giả. Nhưng muốn một cuộc sống đại học tự lập nên Đô Khánh Tú dọn ra ở riêng. Nhà tuy không lớn nhưng rất gọn gàng. Vẫn sắp xếp dư giả phòng cho khách. Lại nói, phòng khách nhà Đô Khánh Tú ngày thường đối với Biên Bá Hiền mà nói rất rộng lại vô cùng thoải mái, cư nhiên hôm nay lại mang bầu không thập phần qủy dị.

Nghĩ đến người kia không nói một lời liền trực tiếp tìm ra địa chỉ nhà Khánh Tú thậm chí còn đích thân mang canh giải rượu đến, tâm tư trong phút chốc dần trở lên hoảng loạn.

Nhịn không được liền hỏi:

"Cậu đến đây làm gì?"

Phác Xán Liệt nghe thấy lại vờ như không nghe thấy mà trả lời theo hướng khác:

"Theo tôi trở về."

Đối với thái độ này của Phác Xán Liệt, Biên Bá Hiền cảm thấy lửa giận đích xác đã bị châm ngòi.

Nhìn đến ấm trà trước mặt lập tức có xung đột muốn đem hết trà trong ấm hất thẳng vào mặt Phác Xán Liệt nhưng vẫn là nén giận.

Bởi vì đè nén cảm giác khó chịu nên khuôn mặt của Biên Bá Hiền đã lộ ra vẻ không hài lòng.

"Phác Xán Liệt rốt cuộc mục đích của cậu là gì?"

"Mục đích của tôi? Vốn không có. Chỉ là muốn em theo tôi về."

Phác Xán Liệt ngoài mặt thì bình tĩnh thập phần. Bộ dáng giống vương giả đến một cái nhíu mày cũng không có. Nhưng trong lòng đã sớm trở nên căng thẳng. Hắn cũng không chắc lần này Biên Bá Hiền sẽ ngoan ngoãn theo hắn trở về. Nhất là đối với tính cách dễ xù lông như hiện tại của Biên Bá Hiền.

Trái ngược với Phác Xán Liệt, Biên Bá Hiền quả thực chính là không chịu nổi với hành động này của hắn, lập tức hung hăng trừng mắt:

"Cậu đừng quá phận. Cậu dựa vào cái gì đến đây muốn tôi theo cậu về? Phác Xán Liệt cậu đừng quên hiện tại chúng ta đều không liên quan. Đơn ly hôn đều đã kí, chúng ta vốn kết thúc rồi. Từ nay tốt nhất không cần gặp lại."

Phác Xán Liệt nhìn Biên Bá Hiền đang không có ý định cùng mình nói chuyện. Lúc này mới đứng dậy, cầm áo vest vắt trên cánh tay đứng trước mặt Biên Bá Hiền nói:

"Quả thực trước khi đến đây tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Làm cách nào mới khiến em trở về. Những lời hôm qua ở bữa tiệc tôi nói với em đều là thật. Bá Hiền, tôi nhớ em..."

Bị ánh mắt của Phác Xán Liệt làm cho không được tự nhiên, Biên Bá Hiền có ý định muốn trốn đi chỗ khác lại bị một bàn tay mạnh mẽ kéo ngược trở lại, ép buộc anh phải đối mặt với ánh mắt đầy thâm tình của Phác Xán Liệt:

"Biên Bá Hiền em từ khi nào lại thích trốn tránh như vậy? Em không muốn trở về là do tôi không đủ tốt..."

"Phác Xán Liệt đủ rồi, tôi nói đủ rồi, không cần nói nữa... Cậu cũng hiểu bản chất vấn đề vốn dĩ không phải như vậy, huống chi chúng ta đều đã ly hôn."

Ngay lập tức đánh gãy lời định nói của Phác Xán Liệt. Biên Bá Hiền thực sự không có dũng khí để nghe tiếp.

"Đúng vậy chúng ta đều đã ly hôn, nhưng bây giờ tôi sẽ ở đây theo đuổi em lại từ đầu."

Một lời nói ra, ánh mắt Phác Xán Liệt chứa đầy vẻ kiên định và tự tin. Giống như năm đó hắn từng ở giữa Paris phồn hoa tỏ tình với Biên Bá Hiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top