Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quá trình luôn là bước quan trọng, nó có thể dẫn đến một happy ending, cũng có thể bị cho vào quên lãng..

Kể từ đêm trao đổi số điện thoại, ngày nào Biện Bạch Hiền cũng nhận được các tin nhắn từ Phác Xán Liệt. Nếu không hẹn cùng nhau ăn trưa thì cũng là tản bộ, hoặc đơn giản là ngồi ghế đá uống socola sữa.

  Những lúc cả hai không thể gặp mặt do thời gian luyện tập trái buổi, Biện Bạch Hiền cũng sẽ tán gẫu với Phác Xán Liệt qua điện thoại.

  Hai người mau chóng trở nên thân thiết, bầu không khí cũng bớt căng thẳng và gượng gạo hơn khi gặp nhau, trừ lúc Phác Xán Liệt 'sưởi ấm' cho Biện Bạch Hiền.

   Kết thúc buổi tập buổi sáng cũng đã đến giờ ăn trưa, Phác Xán Liệt cầm điện thoại, soạn tin nhắn hẹn Biện Bạch Hiền cùng ra ngoài ăn một bữa. Chưa đầy 10 giây đã nhận được tin nhắn trả lời, Phác Xán Liệt không tự chủ được khẽ cười một cái.
.

.

   " Đi đâu? " Khánh Tú trừng mắt nhìn Biện Bạch Hiền Áo thun trắng bỏ thùng cùng quần jeans bó và chiếc giày thể thao trắng đang đứng soi gương trước mặt.

   " Ra ngoài dùng cơm. Kim Chung Nhân đâu? Không cùng đi ăn với cậu à? " Biện Bạch Hiền vẫn không nhìn thấy sắc mặt Khánh Tú đã có chút thay đổi.

   " Cậu ta ở chỗ anh Diệc Phàm, nghe nói có sinh viên khoa điền kinh bị bệnh tim, cần thu thập chút tin tức. " Khánh Tú lén lút soạn tin nhắn cho Kim Chung Nhân, không quên chú ý tầm mắt của Biện Bạch Hiền.

   Phải nói rằng quan hệ gần đây của Biện Bạch Hiền và Phác Xán Liệt được Độ Khánh Tú và Kim Chung Nhân vô cùng để tâm. Biện Bạch Hiền thay đổi, hay dán mắt vào điện thoại, lại hay ra ngoài dùng cơm, buổi tối lén lút chạy ra khuôn viên uống socola sữa nửa tiếng sau mới trở về, vân vân và mây mây đều được Độ Khánh Tú tường thuật rõ ràng với Kim Chung Nhân. Bắt quá, Kim Chung Nhân sẽ không tung tin đồn ngay đi? Dù sao cũng là bạn cùng phòng, huống hồ Kim Chung Nhân cũng rất hứng thú với mối quan hệ này. Còn Độ Khánh Tú, cậu chỉ đơn giản cảm thấy thán phục người làm cậu bạn từ trung học của mình chưa đầy 1 tháng thay đổi chóng mặt.

    " Cậu dám chắc rằng Phác Xán Liệt không phải nữ cải nam? "

     Sau khi Biện Bạch Hiền rời trường, Độ Khánh Tú dùng tốc độ ánh sáng phi thẳng sang phòng y tế tám chuyện cùng Kim Chung Nhân và Ngô Diệc Phàm.

     " Nữ cải nam cái đầu anh. Anh có bệnh à? "

      Kim Chung Nhân dùng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm Độ Khánh Tú ngồi trước mặt.

     " Anh thấy Phác Xán Liệt là người thế nào? " Độ Khánh Tú chuyển đối tượng sang Ngô Diệc Phàm, ánh mắt đầy mong chờ.

     " Cậu ấy...Rất chu đáo? " Ngô Diệc Phàm trầm ngâm một lúc, cuối cùng cũng đem những gì mình đánh giá nói ra.

      " Anh khẳng định? Vì sao? "

      " Cậu ấy thường đến đây lấy thuốc xịt cơ, bảo là bạn cùng phòng hay bị chuột rút buổi đêm. "

       Kim Chung Nhân và Độ Khánh Tú không hẹn mà cùng ồ lên một tiếng.

       " Anh Diệc Phàm, Phác Xán Liệt quê ở đâu? Cha mẹ thế nào? Gia cảnh? Còn có.. nhà có mấy anh em? Trước đây có phải quen rất nhiều người không? Em nghe nói vận động viên bơi lội rất đào hoa..."

        " Cũng đâu phải anh gả anh Bạch Hiền đi, huống hồ hai người bọn họ còn chưa có tiến triển đặc biệt. "

        Độ Khánh Tú chưa nói hết bị Kim Chung Nhân cắt ngang. Nói thật, Độ Khánh Tú vô cùng sốt ruột, từ khi cùng Bạch Hiền quen biết đến giờ, cậu dĩ nhiên biết trước đó Biện Bạch Hiền chưa hề có mảnh tình vắt vai, lần này có đối tượng, cậu lại như bà mẹ sắp gả con đi, nôn nóng không thôi. Bắt quá, cậu lại quên mất đối tượng lần này là con trai?

        " Cái đó...Nếu hai chú cừu đứng yên không chịu di chuyển, chi bằng đám sói chăn cừu chúng ta giúp một tay? " Ngô Diệc Phàm nở nụ cười nhàn nhạt, tay xoay bút, liếc nhìn Kim Chung Nhân và Độ Khánh Tú một cái.

         Kim Chung Nhân hiểu ra điều gì, cũng bật cười lại. Huých vai Độ Khánh Tú ngồi bên cạnh một cái ra hiệu.

         " Anh có cách? " Độ Khánh Tú nghi ngờ giương mắt nhìn.

         " Các cậu có muốn cùng anh diễn một màn? Thử xem hai con cừu này rốt cuộc đối với nhau như thế nào. Cũng không phải âm mưu gì to tát. " Ngô Diệc Phàm cười khẩy.

         Một nhóm ba người bọn họ rất nhanh đã đưa ra được phương án dưới sự 'cầm đầu' của Ngô Diệc Phàm. Xem ra, phải thật sự sắp xếp một màn hay rồi?.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top