Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03. "Chỉ có đôi vợ chồng già mới vì cây kem đánh răng mà cãi nhau"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Hedging

Cre: JX槿幸

Translator: Arrebol;

Bản dịch CHƯA CÓ sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup, không chuyển ver và quan trọng không đạo văn!
















03. "Chỉ có đôi vợ chồng già lâu năm mới vì cây kem đánh răng cãi nhau"

Khi họ học năm hai cấp ba, vợ chồng Kudo cư trú ở nước ngoài quanh năm suốt tháng đột nhiên nổi hứng nói muốn tu sửa lại toàn căn biệt thự nhà Kudo.

Hai người ở phía bên kia đại dương giám sát mọi việc, không dính gì đến khói bụi và tiếng ồn, người duy nhất chịu khổ là Edogawa sống ở đó.

Trước khi Mori Ran kết hôn, cậu đã chuyển ra khỏi văn phòng thám tử Mori, đám cưới của cô được tổ chức cách đây không lâu, chú rể là bạn thời Đại học của cô ấy. Hai người cùng nhau trải qua bốn năm êm đềm, vui vẻ, sau khi tốt nghiệp bước chân vào xã hội, như vô số cặp đôi hạnh phúc và bình thường khác chọn tiến vào thánh đường hôn nhân vì niềm tin và tình yêu.





"Mấy đứa thấy cái váy nào đẹp nhất?"

Việc chuẩn bị đám cưới quả là chuyện khó nhất trên đời không gì sánh bằng. Bởi vì những cô dâu hạnh phúc sẽ không tránh khỏi những muộn phiền ngọt ngào khác nhau—— Các mẫu váy cưới, cách phối bó hoa, bày trí đồ ăn trong bữa tiệc, màu sắc trang phục của phù dâu phù rể... 

Nhắm mắt chọn bừa thì vấn đề nào cũng vô cùng rối ren và kéo theo nhiều thứ khác.

Trong phòng khách nhà bác tiến sĩ, cô dâu tương lai xoắn quýt lấy cuốn ảnh, chỉ cho họ xem vài bộ váy.

"Em nghĩ cái này đẹp hơn!" Ayumi chỉ vào chiếc váy đuôi cá, "Giống như nàng tiên cá vậy!"

"Chị cũng thích kiểu đuôi váy này, nhưng thiết kế đường viền cổ của nó trông có hơi rườm rà..."

"Cũng phải ha——"

"Vậy chúng mình bỏ phiếu đi!" Ayumi hào hứng nói.

Mọi người tích cực bình chọn và sàng lọc, cuối cùng mục chọn lựa từ mười chỉ còn hai. Lúc này từ hiên nhà vang lên tiếng mở cửa, Haibara và Edogawa được bác tiến sĩ sai đi siêu thị mua đồ đã về tới.

Nhưng tất cả mọi người đều khó hiểu khi thấy hai người phớt lờ nhau, bước vào xách theo những món đồ đã mua và đặt chúng ở nơi cần thiết, không ai nói với ai câu nào.






"Conan và bé Ai cãi nhau rồi ạ?" Ran lấy tay che miệng khẽ hỏi bác tiến sĩ.

Ayumi, Mitsuhiko và Genta thấy có chuyện để hóng hớt liền lập tức xáp lại gần.

Bác tiến sĩ lúng túng ho khan, vì chuyện này kể ra có hơi mất mặt.

"Nguyên nhân câu chuyện là vì tuýt kem đánh răng." Bác tiến sĩ nói.

Sáng nay ông vừa dậy thì đã nghe thấy hai đứa cứng đầu cứng cổ trừng mắt nhìn nhau ở nhà vệ sinh, Haibara cầm tuýt kem đánh răng trong tay, tức giận nói: "Tớ bảo này, cậu có thể thôi ngay cái việc lấy kem đánh răng của tớ bóp tùm lum có được không?"

Cô mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nặng trong vấn đề này, nặn kem đánh răng phải theo hướng từ dưới lên trên, dù cho sử dụng đến đâu tuýt kem đánh răng luôn phải gọn gàng thẳng tắp.

Mà vấn đề nằm ở cái đứa mượn, rõ ràng cậu ta cũng có kem đánh răng, nhưng lại luôn thích dùng tuýt của cô, đã dùng thì thôi, một khi dùng thì cậu ta luôn ấn từ giữa—— Cây kem đánh răng được cô giữ nguyên hình dạng hoàn hảo, đến tay cậu ta mỗi ngày đều có dáng dấp mới.

Lúc đầu, cô chỉ âm thầm điều chỉnh lại như cũ, suy cho cùng, một trong những ưu điểm ít ỏi của người kia là "khả năng quan sát tuyệt vời của thám tử", nhưng cô đã đánh giá cao người này—— Mỗi sáng thức dậy cô đều có thể nhìn thấy kem đánh răng của mình trong tình trạng méo mó, vắt nửa người trên bồn rửa tay, như thể đang âm thầm tố cáo hành vi của ai đó.

Bên cạnh là ly đựng bàn chải đánh răng của hai người, đó là bộ đồ dùng gia đình bác tiến sĩ mới mua, cô dùng màu xanh nhạt, cậu dùng màu hồng, do cô đã nhanh tay lẹ mắt hơn khi chọn.





Cậu ngáp và nói: "Chỉ là kem đánh răng thôi mà——" 

"Cậu có thể làm thế với kem đánh răng của cậu."

"Ờ, vậy thì cậu có thể tùy ý sử dụng kem đánh răng của tớ. Mà Haibara này, cậu bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế đấy."

"Cậu thì đang đánh tráo khái niệm."

"Với mối quan hệ của chúng ta còn cần phải phân chia cây kem đánh răng rõ ràng như vậy sao?"

"Chúng ta là mối quan hệ gì?" Cô tuyệt tình nói, "Bất kể là mối quan hệ gì—— Đều cần, cực kỳ cần thiết."

"..."






"Sau đó hai đứa nó bơ nhau luôn." Bác tiến sĩ kết thúc câu chuyện, trong lòng không khỏi toát mồ hôi hột trước hai "người lớn" tuổi thật cộng lại đã hơn năm mươi nhưng có xu hướng trẻ hóa.

Ba người trong đội thám tử cười lăn lộn trên ghế sô pha.

"Không ngờ Ai-chan lại mắc chứng ám ảnh cưỡng chế dễ thương như vậy!"

"Conan không khác gì đứa con nít, tại sao lại phải dùng kem đánh răng của bạn Haibara chứ!"

"Bọn họ trẻ con quá đi mất!"

Ran cũng cười nắc nẻ: "Hai đứa ấy thật sự càng ngày càng giống đôi vợ chồng già—— Chỉ có bố mẹ cháu mới cãi nhau kiểu đấy."

Trong lúc mọi người đang nói chuyện xôn xao, Edogawa nhân vật chính của cuộc trò chuyện và thích bóp kem đánh răng lung tung đi đến và hỏi: "Mọi người đang cười gì thế?"

"Không có gì, không có gì đâu." Ran xua tay, nhanh chóng giơ hai bức ảnh cuối cùng sau cuộc tuyển chọn lên cho cậu xem, "Conan, em nghĩ mẫu nào đẹp hơn?"

Nghe cô hỏi, anh chàng cao lớn đẩy kính trên sống mũi, cúi người đến gần để nhìn.

"Chà, nếu là chị Ran thì chiếc váy có chân váy xòe rộng sẽ hợp hơn." Cậu chỉ vào chiếc váy cưới đuôi dài có thiết kế ôm ngực, cậu cong mắt cười, "Chiếc váy cưới hợp với công chúa."

Cậu nói chuyện rất chân thành, nhìn cô dâu tương lai đối diện nở nụ cười hạnh phúc xen lẫn ngượng ngùng, trong lòng cậu lại không hề tiếc nuối, chỉ cảm thấy vui mừng—— 100% hạnh phúc cho cô.

"Chị nghĩ Conan nói phải, nhưng mà bộ còn lại cũng rất đẹp..." Ran thở dài, chiếc váy cưới bên cạnh có phong cách hoàn toàn khác, kiểu cao cổ hở tay và lưng, chất vải satin trắng tinh khiết, không điểm xuyết gì thêm, chỉ dựa vào đường cắt may tôn dáng cơ thể, satin cao cấp nhẵn bóng ở đằng sau kéo theo đuôi váy xòe nhẹ không hề rườm rà, là một thiết kế vô cùng đơn giản và thanh thoát.

Cậu nhìn chiếc váy, thuận miệng nói: "Cái này có lẽ sẽ hợp..."

Cậu không quá am hiểu về thời trang, ngày trước cậu luôn tự hỏi làm thế nào mà Kudo Yusaku có thể đưa ra những lời nhận xét khác biệt về những bộ trang phục của Kudo Yukiko, trong khi đó theo quan điểm của cậu chúng không khác nhau mấy.

Nhưng khi nhìn thấy chiếc váy cưới satin này, trong đầu cậu bỗng hiện ra một người không mời mà đến.

Cổ áo cao mới lạ phù hợp với người phụ nữ mái tóc ngắn có chiếc cổ thon dài, nó sẽ khiến cho đôi vai và đường nét cổ của cô trở nên duyên dáng hơn. Đuôi váy đơn giản không cầu kỳ, nếu dài hơn chút trông sẽ rườm rà, bớt đi thì sẽ cảm thấy thiếu thiếu, vừa hay hợp với gương mặt kiêu kỳ của cô ấy. Mà chất vải satin trắng tuyền bóng bẩy sẽ tôn lên đôi mắt màu băng xanh của cô ấy một cách triệt để.



Trong vô thức, cậu đã mặc chiếc váy cưới này cho người trong tâm trí mình.

Cậu nói được nửa chừng thì khựng lại, mọi người không khỏi nhìn về phía cậu, trông thấy sắc mặt Edogawa Conan vẫn như thường, dường như chỉ đang suy nghĩ cách diễn đạt, nhưng đôi tai đỏ ửng đã bán đứng cậu.

Ayumi hỏi: "Conan, sao tai cậu lại đỏ rồi?"

Vừa dứt lời, Haibara đã sắp xếp xong những món đồ vừa mua và bước tới, Ran tinh nghịch chớp mắt với cậu, thay cậu bổ sung câu nói ngắt quãng: "Kiểu này hợp với bé Ai hơn, đúng không?"

Haibara nghe theo lời cô nhìn sang bức hình đó, màu đỏ đáng ngờ trên tai của Edogawa đã lan xuống tận cổ, cậu theo bản năng bác bỏ:  

"Không, ai thèm xem con nhỏ mắc chứng OCD này  mặc váy cưới  chứ?"

"..."

Chỉ hỏi em có hợp hay không, ai hỏi em muốn hay không?

Cái gì gọi là không đánh mà khai?

Thám tử trung học nổi tiếng Edogawa Conan đã đích thân chứng minh, đây là ví dụ điển hình cho câu "Không đánh mà khai" trong sách giáo khoa.






Mori Ran cuối cùng đã chọn được váy cưới phù hợp với mình, sau bữa tối cô cùng những đứa trẻ trong đội thám tử ra về. Mà Edogawa vừa gọi video với Yukiko xong, người mẹ tràn đầy năng lượng của cậu lúc đó đã lấy hai bản mẫu giấy dán tường hỏi cậu: "Shin-chan, con nghĩ cái nào đẹp hơn?"

Hôm nay là cái ngày gì vậy nè? Đi đâu cũng gặp ai hỏi câu như này!

Nếu một ngày nào đó có người phát minh ra máy "Tự động lựa chọn một trong hai" thì ắt hẳn sẽ giải cứu được những người mắc chứng khó lựa.

"Cái bên trái." Cậu chọn ngẫu nhiên một cái.

"Gì chứ, con có thèm nhìn đâu." Yukiko bất mãn nói, "Đứa nhỏ nhà bác tiến sĩ có đó không? Mẹ muốn hỏi ý kiến của con bé."

"Này, tại sao mẹ phải hỏi cô ấy! Hơn nữa—— Nhà này là con ở mà, bộ ý kiến của con không đáng xu nào sao!"

"Ai biết được?" Yukiko nói, "Nói không chừng sau này con bé——"

Cậu vội vàng cắt ngang lời của Yukiko: "Vậy con chọn kiểu bên phải."

Yukiko nhìn cậu thích thú, sau cùng đưa ra quyết định: Chọn cái cậu không thích.

Thân là người đứng thứ hạng ba trong gia đình ba người, Edogawa Conan cảm thấy nhọc lòng.






Cửa phòng tắm mở cót két, Haibara vừa tắm xong lau tóc bước ra, không ngờ cậu vẫn ngồi trong phòng khách, xung quanh tối om cũng không bật đèn, không biết đang suy nghĩ triết lý nhân sinh gì.

Sau đó cô như hiểu ra, người mình thích sắp đi lấy chồng, đối tượng không phải mình chắc khó chịu lắm.

Nếu đúng là thế thì bỏ qua vụ kem đánh răng vậy.






"Cậu ngồi đây làm gì thế?" Cô phá vỡ sự im lặng.

"Người tớ thích sắp kết hôn rồi, chú rể không phải là tớ, tớ ngồi khóc sướt mướt, rồi đau khổ thương tiếc mối tình đầu của mình." Cậu trả lời trôi chảy.

"Sao, không phải cậu nghĩ thế à?" Cậu quay đầu nhìn cô chằm chằm, "'Cậu ấy đã khổ vậy rồi, mình không đôi co vụ kem đánh răng với cậu ấy nữa'—— Cậu chắc chắn đã nghĩ như thế cho nên mới chủ động bắt chuyện với tớ. "

Haibara: "..."

Khi bóp kem đánh răng của cô loạn xà ngầu, sao không thấy cậu ấy tinh ý vậy nhỉ?

"Vậy sao cậu còn chưa khóc?" Cô chỉ ngạc nhiên trong một giây, sau đó không chịu thua kém đáp trả, "À, cậu chờ chút, tớ đi lấy ít đồ ăn vặt xem màn trình diễn của cậu."

Edogawa Conan cảm thấy mình sắp bị người này làm cho tức chết—— Trước khi Ran rời đi, cô lén lút nhét cho cậu bức hình chiếc váy cưới satin và nói với cậu rằng: "Conan, có những điều em không nói ra người khác sẽ không biết được đâu nha."

Cậu như hiểu ra đáp lại: "Phải đó chị Ran, cho nên em đã bảo con nhỏ đó rồi, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của nhỏ là bệnh, phải chữa."

Mori Ran méo mặt nhìn cậu, trước khi đi cô còn lấy tay ra hiệu cổ vũ cho cậu.






Haibara đi dép lê, lục lọi tủ trong bếp, cô hỏi: "Khoai tây chiên có vị mù tạt, cà chua, và ớt cay, cậu muốn ăn cái nào?"

Cậu còn chưa chưa kịp trả lời thì đã nghe cô nói: "Cơ mà việc ăn uống sẽ ảnh hưởng đến màn biểu diễn của cậu, vẫn là nhịn đi."

Giờ cậu đã biết mình cần phải cố gắng mặt nào rồi.

Cố gắng đừng để cô nàng đó chọc cho tức chết, cậu coi như đã thành công một nửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top