Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Mẻ Cá Lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngu Thư Hân ngủ một giấc đến tận chiều, nàng thức dậy đã thấy cơ thể mình khoẻ hơn nhiều, đầu cũng không còn đau đớn như buổi sáng nữa. Triệu Tiểu Đường mở cửa phòng đi vào với một cốc nước ấm, đã thấy Ngu Thư Hân tỉnh dậy rồi.

Cô tiến đến ngồi ở bên giường đưa nàng cốc nước, Ngu Thư Hân ngơ ngác nhận lấy, đầu óc nàng vẫn có chút xây sẩm. Triệu Tiểu Đường sờ trán nàng cười " Tôi chăm người bệnh cũng mát tay lắm chứ, đã hết sốt rồi đây này" xong cô lại nói " Nhưng một lát vẫn phải uống thuốc nhé, uống nước đi, tôi vừa rót xong còn ấm đó".

Ngu Thư Hân gật đầu, đưa cốc nước lên môi, từng ngụm từng ngụm nho nhỏ nuốt xuống, dòng nước ấm áp từng chút một làm dịu lại cái cổ họng khô rát của nàng.

" Đã đỡ hơn chưa?" Triệu Tiểu Đường lại vuốt tóc nàng, cô vừa nhận ra tóc nàng rất mềm mượt, sờ vào cảm giác rất tốt, còn thơm nữa.

Ngu Thư Hân gật đầu " Đã đỡ nhiều rồi ạ" xong Triệu Tiểu Đường vẫn còn đang giúp nàng thuận lông kia, Ngu Thư Hân như con mèo nhỏ hai tay bưng cốc nước uống từng ngụm, híp mắt vui vẻ được người cưng chiều.

Bỗng điện thoại cô reo lên, Triệu Tiểu Đường thu tay cầm lấy điện thoại " Tôi nghe........Cô ta lại gây án sao......Chờ đã em nói gì??? Vân tay??? Còn gì nữa?....... Đợi tôi đến".

" Xảy ra chuyện gì vậy ạ?" Ngu Thư Hân hỏi.

Triệu Tiểu Đường lắc đầu dặn dò nàng " Có vụ án, chị phải đến đó, chị sẽ khoá cửa, em nhớ cẩn thận một chút nhé".

" Vâng ạ"

Ngu Thư Hân nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt nhíu mày, mấy ngày nay nàng không hề ra tay, cả ngày hôm nay còn nửa sống nửa chết trên giường chờ người chăm sóc, có kẻ mượn danh nàng để giết người sao?.

Triệu Tiểu Đường chạy đến hiện trường, nạn nhân là nữ, tên Sầm Tinh, hai mươi ba tuổi, đang là thư ký giám đốc của một tập đoàn lớn, nạn nhân chết vào khoảng ba giờ chiều, hôm nay là chủ nhật nên không có người đi làm. Theo lời khai giám đốc nhờ nạn nhân đến công ty để lấy tài liệu nhưng sau đó không liên lạc được, đã đến công ty để tìm và phát hiện ra nạn nhân đã chết.

" Phát hiện được dấu vân tay không phải của nạn nhân, bị đâm nhiều nhát dẫn đến tử vong, hung khí được vức ở thùng rác phía sau công ty, nạn nhân có nhiều dấu vết đã vật lộn với hung thủ" Phong Nhược Thuần nói.

Triệu Tiểu Đường lắc đầu " Không, vụ án này vốn dĩ không liên quan đến Ngu Nguyệt Nhi".

" Cô đang nói gì thế?" Trần Hy hỏi lại.

" Cho dù cô ta có giết nhiều người, nhưng thủ đoạn giết người này không thể liên quan đến Ngu Nguyệt Nhi được, sơ sài, không đầu óc và mất quá nhiều sức lực" Triệu Tiểu Đường nói " Qua tất cả vụ án các người đều không nhìn ra được, chúng ta đang đối mặt là một kẻ có trí tuệ vượt trội thế nào hay sao? Thủ pháp này với kẻ như cô ta là quá non nớt" cô cũng muốn nói thêm rằng, Ngu Nguyệt Nhi sẽ không giết người không liên quan, nhưng vẫn là thôi đi.

" Cô đang biện minh cho hung thủ sao??" Trần Hy cười khinh khỉnh nói.

Triệu Tiểu Đường đối mặt với cô ta đáp " Đối với cô ta, giết một là giết, giết nhiều người cũng là giết, nhưng cô ta đang đấu trí với chúng ta, một kẻ có thể vô hiệu hoá toàn bộ camera của một toàn nhà, giết người mà không có chút dấu vết nào, có thể....." cô chỉ vào đống máu, dấu giày và vân tay " ....... Có thể để lại từng ấy thứ cho cảnh sát sao? Nếu như thế, thì từ lâu đã bắt được người rồi, chứ không phải ngày đêm đau đầu như nửa tháng này đâu".

" Cô ấy nói đúng, nạn nhân của Ngu Nguyệt Nhi đều chết rất kì lạ, như tự tử vậy, chỉ có Hoắc Kinh duy nhất có vết cào ở cổ do vùng vẫy, mọi người không để ý à, Ngu Nguyệt Nhi giết người chưa bao giờ để lại vân tay hay vết giày, đừng nói chi là một lượng máu lớn như thế này" Ngô Quân vừa tháo bao tay vừa bình tĩnh nói, về việc này cô về phía Triệu Tiểu Đường.

Khi quay về sở cảnh sát, đợi kết quả khám nghiệm và xét nghiệm từ vật chứng hiện trường liền tức tốc mở họp không quản trời đã tối muộn rồi.

" Dấu giày này là giày nam, kích cỡ rất lớn, lực phân bố lên đế giày rất điều không giống như mang nhầm size" Triệu Tiểu Đường nói.

Ngô Quân nói thêm " Theo đối chiếu dấu vân tay, hung thủ cầm dao hướng xuống dưới, ngón cái hướng lên chuôi dao. Cho nên dựa vào tình trạng góc độ vết thương thì hung thủ cao ít nhất là một mét bảy mươi lăm".

" Ngu Nguyệt Nhi chỉ cao khoảng trên dưới một mét bảy" Hàn Minh thì thầm với Phong Nhược Thuần, Trần Hy liếc hắn, hắn liền câm miệng.

" Đừng tự ý gọp án nếu như các người không có chứng cứ và lập luận đủ logic" Triệu Tiểu Đường nói, cả đội yên lặng, Trần Hy ném xấp tài liệu lên bàn. Triệu Tiểu Đường nhìn cô ta một cái lại tiếp tục bàn về các chứng cứ tại hiện trường.

Ngu Thư Hân uống xong thuốc Triệu Tiểu Đường chuẩn bị sẵn liền xuống giường, nàng mở lại máy tính xâm nhập vào hệ thống camera của công ty vận chuyển hôm qua.

Nàng nhìn mấy khung màn hình đang xuất hiện mấy bóng người, lúc Ngu Thư Hân mở lên đã thấy một tên người đầy máu cười cười nói nói uống rượu với lũ người Thái Nhất Long. Thái Nhất Long nốc cạn ly rượu xong liền rời đi. Ngu Thư Hân đổi máy quay khác nhìn thấy Thái Nhất Long lên xe rời đi hắn liền tắt. Nàng nhìn lại đám người kia vẫn đang chè chén no say, tên mặc bộ đồ đầy máu kia còn cầm lấy một cây dao múa may như đang diễn tả gì đó, xong cả lũ cười cợt với nhau.

Ngu Thư Hân cong môi, nàng tiếp tục phá hoại hệ thống điều khiển của công ty vận chuyển. Nàng ấn nút, cánh cửa kho lạnh lập tức ầm ầm đóng lại, tự khoá.

Lũ người kia lập tức có chút bất ngờ, hết kẻ này đến kẻ khác tiến lại cố gắng mở ra, nhưng đã bị khoá cỡ nào cũng không kéo ra nổi.

Ngu Thư Hân lại tiếp tục ấn nút, máy làm lạnh lập tức bật mở, đám người kia cảm thấy có chuyện không ổn rồi, càng hoảng loạn hơn ra sức đập phá cánh cửa.  Nhưng cánh cửa dày cả mét của kho lạnh kia, nếu không có sức khoẻ như siêu nhân thì nằm mơ cũng đừng nghĩ mở ra được.

Ngu Thư Hân thu lại toàn bộ quá trình kia, nhìn cả một đám người từng giây từng giây bị đông lạnh thành những que nước đá, lộp cộp ngã xuống. Ngu Thư Hân cong môi, đúng là mỗi lần nàng cười như thế đều sẽ có người có chuyện không may.

Ngu Thư Hân nghe thấy tiếng động từ dưới nhà, nàng nhìn đồng hồ đã khuya rồi, chắc Triệu Tiểu Đường đã về. Nàng tắt máy leo lên giường nhắm mắt.

Một lúc sau nàng nghe thấy tiếng mở cửa, Triệu Tiểu Đường vào trong, cô đi đến bên giường đưa tay sờ trán nàng xong liền sờ sờ tóc nói nhỏ " Đã hết nóng rồi, ngủ ngon".

Ngu Thư Hân mở mắt nhìn trần nhà, thật là....có thể đừng quan tâm nàng nhiều như thế được không? Nàng sẽ thật sự lúng sâu không thể rút ra được nữa mất.

Buổi sáng Ngu Thư Hân tỉnh lại đầu không đau cũng không còn sốt nữa, nàng cũng Triệu Tiểu Đường ăn sáng xong thì cô đã đến sở cảnh sát điều tra vụ mới. Ngu Thư Hân mở đoạn video đã quay tối qua bằng camera kho lạnh, chỉnh sửa một chút xong liền gửi mail cho Trần Hy.

Ngu Thư Hân dĩ nhiên đã thiết lập một hệ thống hoàn toàn bảo mật, không thể tra nổi ip máy của cô. Ngu Thư Hân tắt máy xong liền cầm lấy bảng vẽ cùng máy xuống phòng khách, mở vài túi đồ ăn vặt bắt đầu làm việc.

Triệu Tiểu Đường vừa vào đến phòng đã thấy mọi người rất đông đủ. Trần Hy thấy cô ấy cũng lười phản ứng xong mail của cô nhận được một tin nhắn kèm một video từ người tên Nemesis. Trần Hy tò mò mở ra video liền thấy một đám người ăn chơi uống rượu, còn có một tên mặc áo sơ mi trắng dính máu đủ chỗ. Tên kia còn hành động như đang diễn tả gì đó, xong cánh cửa phòng lạnh đột nhiên đóng chặt, tiếp theo là một bộ phim tuyệt vọng đón chờ một cái chết cho tất cả.

Trong phòng họp, mọi người ngồi quanh cái bàn lớn, trên màn hình vẫn chiếu một dòng chữ màu đỏ " Đừng đánh đồng tôi với lũ non nớt kia, tặng các người món quà".

" Cô ta đúng biết chơi" Trần Hy ném remote, tức giận xoa đầu.

" Nhược Thuần, cảnh sát Tân Lãng có tin gì chưa?" Triệu Tiểu Đường hỏi.

Phong Nhược Thuần cúp điện thoại bắt đầu nói " Sáng nay có người báo cảnh sát, kho lạnh tại công ty vận chuyển Điền Phong có sáu người tử vong, trùng khớp với đám người trong video chúng ta nhận được. Có một tên mặc sơ mi vấy máu vẫn đang xét nghiệm".

" Bảo cảnh sát Tân Lãng đối chiếu vết máu với nạn nhân của vụ án hôm qua" Triệu Tiểu Đường nói.

" Tại sao???" Hàn Minh hỏi.

Triệu Tiểu Đường mở ra hồ sơ nói " Phán đoán ban đầu, hung thủ cao khoảng một mét bảy mươi lăm, nam, dựa theo góc độ vết mâu bắn trên áo, cách hắn cầm dao và diễn tả trong video, rất trùng khớp.

Hơn nữa, Ngu Nguyệt Nhi còn nói, tặng cho chúng ta một món quà, xác của hung thủ".

" Cô ta không phải chúa, không có quyền phán xét sinh tử của một người" Trần Hy nghiến răng nói.

Ngô Quân thở dài " Cô ta nổi giận vì bị hiểu lầm giết người mà cô ta không giết sao? Kết quả là cô tha quăng lưới hốt trọn một mẻ toàn một lũ đâm thuê chém mướn".

Triệu Tiểu Đường nhíu mày, sau khi nhận được tin nhắn của người trong sở mà Vân Huyền tin tưởng, quả nhiên đám người kia là đàn em của Thái Nhất Long, Ngu Nguyệt Nhi là mượn luôn chuyện này để dọn một lần một mẻ cá lớn, đánh một đòn lớn lên Thái Nhất Long.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top