Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thái độ làm việc của cô là lí do mà tôi ở đây đấy, đội trưởng Trần" Triệu Tiểu Đường nói xong liền xoay người phất tay chào " Ngày mai tôi sẽ quay lại sau, bye".

Cô đi đến cửa liền nhớ ra gì đó xoay người nhìn Ngu Thư Hân bảo " Cô bé đi thôi, người ta cũng đâu có chào đón em".

" Ơ, dạ" Ngu Thư Hân nhận ra rằng Triệu Tiểu Đường đang nói chuyện với nàng liền phản ứng có điều kiện, sau đó lại lẽo đẽo sau lưng cô.

" Con nhóc ngạo mạn" Trần Hy thì thầm, cô không nghĩ mình có thể làm việc chung được với loại người như vậy.

Triệu Tiểu Đường cầm lấy vali nói cảm ơn với người gác cổng liền định bắt taxi về nhà nghỉ ngơi một chút, xong cô lại chú ý tới cô gái nhỏ còn đi phía sau nói " Làm sao còn chưa về nhà?".

" Em chỉ muốn đến hỏi chị Trần đã có tin gì về chị gái em chưa, nhưng có lẽ em hơi phiền" Ngu Thư Hân xoa xoa tay, nhẹ giọng đáp lời cô.

Triệu Tiểu Đường gãy đầu nhìn đồng hồ một chút nói " Đi thôi, tôi mời em một cốc nước coi như thay mặt cảnh sát xin lỗi em nhé? Nếu được thì cứ kể cho tôi nghe về chuyện của em xem tôi có thể giúp được không?".

" Không cần đâu ạ, dạo trước do em cứ đến quấy rầy mọi người làm việc, nên giờ nhìn thấy em mọi người đều thấy phiền, không sao đâu, chị là cảnh sát mới ạ?" Ngu Thư Hân xua tay nói, nàng không muốn đi, đến gần cô gái trước mặt cứ mặt liền đỏ tim đập nhanh, cảm giác thật không ổn chút nào.

Triệu Tiểu Đường gật đầu " Tôi vừa chuyển từ Bắc Vân đến, vậy thì đợi một chút" cô vừa nói vừa mò trong balo lấy ra một thanh kẹo đưa cho nàng " Cho em, nhanh về đi, trời có vẻ lại sắp mưa rồi đó".

" Em cảm ơn, hẹn gặp lại" Ngu Thư Hân nhận lấy thanh kẹo, xong liền cúi đầu chào rồi chạy đi.

Triệu Tiểu Đường cười khì một tiếng " Em gái đáng yêu ghê" cô ra đường bắt xe để về nhà, cô thật sự cần nghỉ ngơi sau chuyến bay.

Ngu Thư Hân quay về nhà, nàng ngồi trên ghế ôm gối. Gương mặt nàng vẫn còn phản phất chút màu đỏ chưa tan, nóng bỏng. Cái người mới tới kia kì kì quái quái, sắc mặt còn thay đổi nhanh hơn cả lật bánh. Nhưng mà....nhưng mà chị ấy thật sự thơm lắm, còn cười với nàng, cười lên còn rất xinh nữa, còn rất dịu dàng, nàng cũng rất thích. Khoan đã, thích? Thích? THÍCH???

Không được, không nên thích cảnh sát, hơn nữa còn là một.....nữ cảnh sát. Một nữ cảnh sát nguy hiểm hơn tất cả những người ở sở cảnh sát Thương Hoành. Trong Triệu Tiểu Đường có vẻ cà lơ phất phơ và khá...ngạo mạn đi. Nhưng nhìn khí tràng áp đảo Trần Hy của cô, nàng không nghĩ cô sẽ là một kẻ bình thường không đầu óc, người như thế quá nguy hiểm đối với nàng.

Ngu Thư Hân cố gắng tìm kiếm một ít thông tin về Triệu Tiểu Đường, có lẻ cô ấy là lá bài tẩy mà sở cảnh sát Thương Hoành đem vào để chơi với nàng . Ngu Thư Hân mất khá nhiều thời gian nhưng thông tin quá hạn chế, không có gì nhiều, thứ khiến nàng chú ý nhất là hai chữ 'Thần Thám' gắn liền với tên cô trong suốt thời gian hoạt động trong ngành cảnh sát. Hai mươi sáu tuổi, thật sự còn quá trẻ. Nhưng mà ảnh thẻ mặc cảnh phục thế này, đẹp quá.

Triệu Tiểu Đường về đến nhà ngủ một giấc xong liền tinh thần thoải mái ăn bữa tối, cô vừa ăn vừa xem hồ sơ nhận được trên máy tính của mình. Cô nhận được hai bộ hồ sơ riêng biệt, một là vụ án trong hẻm nhỏ, hai là vụ án của Lý Thuận cùng hình ảnh mẫu giấy nhỏ kèm theo.

Hai vụ án hoàn toàn tách riêng ra, không có chút liên kết nào. Hai vụ đều giống như một vụ tai nạn thương tâm và tự tử do bệnh tâm lý hơn là mưu sát, về chuyện muốn lập án mưu sát thì Triệu Tiểu Đường cảm thấy đồng tình với Trần Hy, có quá nhiều điểm nghi vấn.

1. Vì sao Hà Toàn lại mang nhầm chỉ duy nhất một viên cycloporin A.

Đúng chỉ duy nhất một viên, còn lại đều là losartan. Hắn mang lọ thuốc theo cả ngày, đi lại, vứt áo rồi lại mặc lại, viên thuốc không thể nào sẽ nằm yên trên mặt trên được, tỉ lệ uống nhầm là có nhưng không cao.

2. Viên Cycloporin A kia từ đâu mà có, Hà Toàn sống với bố mẹ, gia đình không có ai dùng Cycloporin A điều trị bệnh, vậy viên thuốc kia từ đâu ra.

3. Chiếc vòng tay xuất hiện ở hiện trường có liên quan đến vụ án hay không?

4. Cô gái đã xuất hiện ở văn phòng của Lý Thuận là ai? Đã nói gì với hắn?

5. Cô gái đó làm cách nào để biến mất sau đó?

Hai vụ án tách biệt, nhưng có cùng một góc nhìn chính là đều là tử vong ngoài ý muốn, không một ai bênh cạnh, không vết thương ngoài da, vụ thứ hai còn có thêm một tờ giấy note đã được cố tình viết nguệch ngoạc đi.

Dù thế nào thì cô vẫn cảm thấy hung thủ hai vụ án này là cùng một người, nhưng làm cách nào để có thể giết người một cách giáng tiếp như thế chứ?

Buổi sáng Triệu Tiểu Đường đến sở cảnh sát đi làm, vừa vào đến văn phòng tổ trọng án cô liền mở họp. Một mạch nói ra những phán đoán, phân tích hai vụ án và nhắc lại câu hỏi từ tối qua cho mọi người nghe. Kết luận liên quan.

" Vì sao lại có thể cùng hung thủ? Hai vụ án không hề có liên hệ đến nhau!"

" Tâm lý ám thị" Triệu Tiểu Đường đáp " Vụ án đầu tiên có quá nhiều nghi vấn, tôi có thể đặt ra giả thuyết thế này đi, hung thủ đã theo dõi nạn nhân, lợi dụng lúc ở nhà tắm hơi, khi nạn nhan thay đổi quần áo và không hề giữ lọ thuốc trên người để tráo đổi thành một lọ Cycloporin A.

Hung Thủ theo nạn nhân cho đến khi nạn nhân vào cái hẻm nhỏ, và bằng một cách tác động nào đó khiến nạn nhân phải uống thuốc mà nạn nhân cho rằng đó là losartan.

Vụ án thứ hai, cô y tá bí ẩn mà các người thấy, có vẻ hung thủ khá hiểu biết về góc máy quay, lối đi, cấu trúc toà nhà bệnh viện thành phố.

Hung thủ sẽ vào bệnh viện theo dòng người đông đúc, né máy quay để tìm chỗ thay quần áo. Lợi dụng góc khuất chỗ cầu thang thoát hiểm đi đến phòng làm việc của nạn nhân, cuối cùng là theo cách cũ rời khỏi bệnh viện".

" Cô ta làm sao để khiến nạn nhân tự tử?" Trần Hy đặt câu hỏi.

Triệu Tiểu Đường cười đáp " Có hai dạng ám thị, là ám thị bằng lời nói hoặc không bằng lời nói. Đối với Lý Thuận, một người đang gặp vấn đề về tâm lý cần dùng đến sự trợ giúp của thuốc, chính là một con mồi béo bở dễ ám thị nhất. Lý Thuận mất cả vợ lẫn con trong một thời gian ngắn, tự trách, hối hận hoản loạn khiến thần kinh hắn căng giống như một sợi dây đàn được kéo hết mức.

Sử dụng thuốc lâu ngày dễ gây ra tác dụng phụ khi bệnh của nạn nhân ngày càng nặng hơn, các người xem lại thời gian trên giấy khám bệnh, là vào 4 tháng trước, trong thời gian 4 tháng trở lại đây, Lý Thuận chưa hề tái khám, nạn nhân mặc nhiên nghĩ rằng có thể sử dụng loại thuốc đó vì giảm triệu chứng rất tốt, nhưng lại xem nhẹ tác dụng phụ mà nó mang lại.

Dùng thuốc lâu ngày rất dễ gây ra suy nghĩ tiêu cực, ảo giác và ý định tự tử, lúc này, hung thủ chỉ cần một vài lời cũng có thể 'phực' khiến sợi dây kia đứt phăng đi, tuyệt vọng bao trùm lấy tâm trí nạn nhân và rồi....." cô bấm máy chiếu đến hỉnh ảnh Lý Thuận nằm trên vũng máu đỏ tại hiện trường vụ án.

Phong Nhược Thuần giơ tay ý bảo có thứ muốn hỏi, Triệu Tiểu Đường gật đầu " Còn mảnh giấy thì sao? Vì sao đến vụ án thứ hai mảnh giấy mới xuất hiện?".

" Vụ án đầu tiên là cảnh báo, vụ án thứ hai là tuyên bố, tờ giấy đó không phải thách thức, mà là thông báo cho chúng ta về cuộc thanh trừng 'tội ác' mà hung thủ đang thực hiện" Triệu Tiểu Đường đáp " Cái khó hiểu chính là, mối quan hệ giữa một tên lưu manh, và một thư ký của viện trưởng một bệnh viện lớn là gì? Vì sao lại dính dáng đến nhau? Tội ác mà hung thủ muốn thanh trừng là gì? Cô gái trong video chính là người sẽ cho chúng ta lời giải đáp".

" Làm sao tìm được cô gái đó?" Hàn Minh hỏi.

Triệu Tiểu Đường cười nhẹ " Dĩ nhiên là điều tra, đến lúc cậu có tác dụng rồi đó, đi điều tra mối quan hệ xung quanh của hai nạn nhân, chuyện tình cảm, làm ăn và chuyện thầm kín tôi đều muốn biết hết"

" Dạ rõ" Hàn Minh đáp, hắn cùng Phong Nhược Thuần chạy ra ngoài.

Trần Hy vẫn ngồi đó nhìn Triệu Tiểu Đường bằng một ánh mắt đánh giá " Cô đã học qua tâm lý học sao?".

" Từng học một khoá, không nhiều" Triệu Tiểu Đường đáp.

" Cách đây mười năm tâm lý học không quá phổ biến ở nước ta" Trần Hy nói.

Triệu Tiểu Đường cong môi " Chị biết đó, thời đại rồi sẽ thay đổi, tre già thì măng phải mọc sớm thôi" sau đó liền rời đi.

" Mình ghét con nhóc đó" Trần Hy thở hắc ra một hơi nhỏ giọng nói, xong cũng ra ngoài.

" À khoan đã, chiếc vòng tay kia là của chị gái cô bé hôm qua à?" Triệu Tiểu Đường quay lại hỏi Trần Hy.

Trần Hy gật đầu " Con bé xác nhận vòng tay đúng là của chị gái nó, lần đầu nó đến gặp tôi nhờ tìm người, không thông tin, không giấy tờ và không có hồ sơ công dân cụ thể nào cả" Trần Hy đáp.

" Thật ra nếu ở vùng quê xa xôi thì còn hiểu được, đăng này lại là gần 23 năm ở thành phố ư?" Triệu Tiểu Đường khó hiểu.

Trần Hy lắc đầu " Đứa nhóc đó cũng gia đình chuyển đến Thương Hoành chỉ vài năm khi nó đậu đại học, tôi cũng nhờ người điều tra qua quê của nó, ông bà và hàng xóm quả thật là.....cô biết đó, không thân thiện gì cho cam, nhất là khi nhắc đến mẹ con con bé".

Triệu Tiểu Đường gật đầu đã hiểu " Đúng là không giấy tờ tuỳ thân chỉ có thể sống chui ở thành phố lớn như Thương Hoàng" nghĩ một chút lại nói " Tôi sẽ đi điều tra quanh nhà con bé một chút, cô đi cùng hai người kia đi".

" Được rồi, tôi đi trước" Trần Hy nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top