Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

Chạng vạng sáng hôm sau , cả đám loi nhoi được giao trả về cho cha mẹ của chúng . Đám bạn ma lanh của Gil biết thế nào mò sang cũng bị Gil sạt cho một trận nên cử Zoe làm đại diện đi đón tụi nhóc bởi cái lí do là Gil không bao giờ nặng lời với phụ nữ đẹp . Đúng là như vậy , Gil  bế từng đứa lên xe với khuôn mặt phờ phạt nhưng không hé răng cằn nhằn lấy nửa lời . 

- Cảm ơn nhiều lắm , Gil tốt bụng thật , năm sau lại giúp chị trông con nhé ! 

Gil thật sự muốn hét lên " Đừng có  mà mơ !" sau câu nói của Zoe nhưng kiềm chế lại , chỉ cười cười đón lấy túi quà từ tay Zoe rồi quay vào nhà , à mà không , phải nói là phần tàn tích còn lại của cuộc chiến với 12 đứa con nít :  snack rải rác khắp nhà , đồ chơi vứt linh tinh khắp nơi , cây kiểng trụi lủi , trên tường chi chít hình vẽ bậy và vết đổ nước ngọt , tủ lạnh thì trống trơn mà chén đĩa thì chất đống , . . .

- Q , dậy thay đồ ra ngoài với bố - Gil thầm ngưỡng mộ không biết làm sao mà đứa con gái cưng của mình có thể ngủ quên sự đời trong không gian lộn xộn thế này .

- Hửm ? Tụi nhóc đâu rồi bố ? - Q dụi mắt thức dậy , ngạc nhiên nhìn xung quanh

- Về hết rồi ông ạ ! Đứa nào nói giúp bố trông tụi nhỏ rồi ngủ quắc cần câu  từ 6h tối thế hả ? Bố phải dụ gần chết tụi nó mới chịu ngủ ~~~

- Hì hì , tại Q trông tụi nó cả buổi mệt quá . . . Mà bố không định dọn nhà sao ? - Đến giờ Q mới để ý phòng mình không-được-sạch-sẽ-cho-lắm

- . . . Thôi để đó . . . Chiều về rồi dọn . . . Con thay đồ đi . . . . 

.........................................................................................................................................................................................

Chiếc Mazda CX-9 màu đen chở theo 2 bố con Gil  lao vụt trên con đường ngập nắng xuân

- Bố đừng bán Q qua Campuchia nha , bên Singapore có giá hơn - Q thì thầm với giọng giả vờ tội nghiệp 

- Tào lao vừa thôi , ta ghé siêu thị mua tí đồ rồi về thăm nội chứ  con nhóc siêu quậy như con ai thèm mua mà bán !

- Nhưng đây đâu phải đường ra siêu thị  ?

- Người ta mới dời lại vào tháng 6 , con ít đi nên không biết thôi !

Nhà của Gil không nằm trong địa phận tp.HCM , thường thì ông bà nội sẽ ra thăm Q  , còn Q chỉ vào thăm Sài Gòn vào một dịp đặc biệt nào đó  nên Sài Gòn tuy là nơi  sinh ra nhưng  lại vô cùng lạ lẫm đối với Q .

- Năm nào đường phố cũng đông người quá ha bố ? 

- Ừ, chỗ này là vậy đó , không Tết cũng đông thôi  !

- Chen chút nhau suốt ngày vậy nồng độ oxi trong không khí có giảm không bố ? - Q lại tiếp tục những câu hỏi quái đản 

- Bố đâu có rảnh đi tìm hiểu mấy cái đó . . . . Mà siêu thị chắc cũng đông lắm đấy , lỡ Q bị lạc thì Q làm thế nào ? - Gil đánh trống lãng để con bé không hỏi tiếp những thứ ngoài tầm hiểu biết của mình 

- Con sẽ tới quầy quần áo mua sắm cho đã rồi chờ bố tới trả tiền ! - Giọng nói cực ngây thơ

- Tốt nhất con đừng để lạc nhá . . . - Gil cốc vào đầu Q nhưng con nhóc chưa bao giờ im lặng quá  một phút :

- Hồi trẻ bố không thích đi ô tô phải không ? 

- Sao con biết ?

- Chú Phở kể lại rằng bố toàn đòi chở mẹ bằng xe máy , lấy cớ thắng gấp để mẹ ôm bố , bố thủ đoạn quá nha ! - Q cười gian huých vào vai người bố mặt đang đỏ bừng của mình 

- Làm ơn để yên cho bố lái xe đi !!

.......................................................................................................................................................................................

- Ông nội ~~~~~ - Vừa xuống xe Q đã lao tới phía ông lão đang ngồi trên tràng kỷ , khom người xuống , miệng cười toe toét 

- Nãy giờ ông cứ đợi mãi , sợ hai đứa không qua đấy - Ba Gil cúi xuống đón Q vào lòng , hôn lên làn tóc mềm của cô bé , cười hạnh phúc - Ông nhớ con lắm đấy Q !

- Nãy giờ tụi con phải ghé qua siêu thị nên tới trễ một chút , tại con bé này cứ chạy linh tinh cả lên - Gil bê đống thức ăn vào nhà , miệng than vãn - Chỗ thức ăn này má dặn mua để cho bữa chiều , con có mua thêm đồ tráng miệng ở tiệm bánh ba thích nhất đây 

- Phiền con quá  ! - Nói rồi ông đặt Q xuống , móc trong túi ra một phong lì xì đỏ kèm theo một chiếc hộp nhỏ được gói nơ cẩn thận - Quà năm mới của cháu đây Q , thêm một tuổi mới chúc cháu mau ăn chóng lớn , ngày càng xinh đẹp .

- Cháu cảm ơn , chúc ông năm mới vui vẻ ! - Vì năm nào  cũng ra Hà Nội ăn Tết đến hết mồng 3 nên Q được đặc cách nhận lì xì trước , ngoài ra còn có thêm một món quà từ cậu Khôi đang ở Nhật gửi về .

- Thức ăn đến rồi đây ~~ Tiếng bà Vũ từ trong bếp vọng ra cùng với hương thơm nghi ngút của tô hủ tiếu truyền thống làm bụng mọi người ai cũng sôi lên

- Anh Nhã với chị Thảo chưa về hả mẹ ? - Gil ngồi xuống bàn ăn , rót bia vào cốc của mình và ba như ngày nào 

- Tụi nó bận quá nên chắc ngày mai mới về được , thôi con ăn đi , để nguội mất ngon đấy !

- Bà nấu ăn ngon quá , tiếc là bố không thừa hưởng được chút tài năng nào từ bà - Q nói trong tiếng cười thầm của ông bà nội 

- Hừ . . .  về nhà chết với bố nha con !!

Ăn trưa xong , Gil giúp mẹ dọn dẹp rồi trở lên phòng . Gil ít khi về đây nhưng căn phòng vẫn rất sạch sẽ vì bà Vũ luôn dành thời gian dọn dẹp để con mình có thể trở về bất cứ lúc nào . Gil nằm ngả lưng xuống giường , đưa mắt nhìn khắp phòng  : quà từ fan , poster thần tượng , và đống Stick nhồi bông vẫn ở nguyên vị trí của nó , và ánh nhìn của Gil dừng lại trước  tấm ảnh Gil chụp cùng Chi trong bộ sơ rê trắng được lồng kính cẩn thận treo ngay giữa tường , là hình cưới của 2 người .

- Hồi trước bố mẹ sống chung với ông bà ạ ?- Q lấp ló dưới gầm giường cất tiếng hỏi 

- Uhm , khoảng ba tháng sau lễ cưới . . . Mà con chui xuống dưới làm gì vậy ?? 

- Q nhặt được cái này dưới gầm giường nè bố  - Q đưa tấm thiệp có hình con gấu cho Gil 

- Cái này . . . . Là tấm thiệp mừng sinh nhật  đầu tiên mẹ gửi cho bố mà . . . Công nhận hồi đó mẹ con dễ thương thật - Gil nhìn từng con chữ trong tấm thiệp , bất giác bật cười làm Q cảm thấy tò mò

- Mẹ viết gì thế bố ?

- Con còn nhỏ lắm , không hiểu được đâu - Gil xoa đầu  con nhóc , nở thêm một cười khá gian manh

- Bố ơi . . . - Đột nhiên  mặt của Q sầm lại , giọng nghẹn ngào 

- Sao hử Q ? 

- Q nhớ mẹ Chi . . . .

Lời nói  của con gái như một viên đạn xoáy sâu vào lòng ngực Gil . " Bố cũng nhớ lắm chứ " , Gil muốn nói như thế , nhưng không , Gil đã hứa với Chi là sẽ dành trọn nỗi nhớ thương của mình mà chăm sóc cho Q , và Gil đã hứa là sẽ không bao giờ nói nhớ Chi trước mặt con vì điều đó sẽ làm cả hai cùng buồn .

- Ngoan , Q nhớ là hứa với mẹ gì không . . . Sẽ có lúc con được gặp lại mẹ nhưng con phải ngoan , biết chưa ! - Gil giữ giọng bình tĩnh , kéo Q vào lòng 

- Vâng . . . - Mắt Q ngấn lệ nhưng Q mím chặt môi để không khóc , Gil không ngờ con bé ngày thường quậy tưng bừng lại có lúc dễ thương đến như thế này , khuôn mặt xịu xuống trông  y hệt mẹ nó !

- Thôi ngoan nào , trước khi bay ra Hà Nội bố đưa con đi chơi một vòng Sài Gòn , chịu không ? 

- Huraaaaa , tuyệt quá !!! - Q reo lên 

Gil đưa Q xuống dưới nhà chào tạm biệt ông bà , còn mình thì lấy bó hoa huệ đựng sẵn trong cốp xe ra . 

- Tiện thể mình đi thăm mộ , con nhé ?

- Vâng - Q gật đầu , vẻ mặt thoáng buồn

Chiếc xe rời ngôi nhà ở Q.4 , chậm rã tiến về phía nghĩa trang 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top