Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yeong Wol bị bắt cóc

Đã 48h không có tin tức gì của Yeongwol,  cảnh sát mở cuộc điều tra với nghi vấn ban đầu cô bị bắt cóc. Thế nhưng đây có vẻ không phải một vụ bắt cóc tống tiền, vì nếu vậy lũ bắt cóc đã phải sớm gọi điện đòi tiền chuộc

================================

- Cái gì? Cảnh sát nghi ngờ em ấy bị bắt cóc?- cả nhóm ầm ĩ khi được Sungjong kể lại

- Khoan đã, sao anh không biết điều này. Chẳng lẽ trong cái công ty này anh không có tiếng nói bằng nhóc Sungjong sao?- Sunggyu bất mãn

- Lẽ ra em cũng không biết. Nhưng hai ngày Yeongwol không đi làm, em lo lắng nên đã đến nhà, ba mẹ em ấy đã kể cho em

- Thôi được rồi giờ không phải lúc tranh cãi. Chúng ta nên suy nghĩ xem làm thế nào để tìm ra em ấy - Sungyeol

- Trời đất quỷ thần phật tổ như lai quan thế âm bồ tát phù hộ chi Yeongwol của con không bị làm sao - dongwoo

- Không phải mấy người nói nhỏ đó rất thông minh sao, chắc sẽ tự tìm được cách thôi. Mà không phải bỏ trốn đi hẹn hò đấy chứ?- woohyun vẫn còn nhiều ác cảm với Yeongwol

- Sao em có thể nói vậy chứ? Em ấy vẫn còn là một đứa trẻ, sẽ ra sao nếu lũ bắt cóc giở trò đồi bại vô nhân tính với em ấy chứ?- Sunggyu

- Thôi thôi em gọi các anh tới để cùng nghĩ cách đó- Sungjong cố lái lại chủ đề

- A. Chúng ta thử lên sns xem, biết đâu em ấy sẽ cầu cứu một trong số chúng ta? Sungyeol

- Cậu ngu thật hay giả ngu đó hả? Bị bắt cóc mà còn xài được sns hả? -woohyun

- Không! Có thể lắm. Anh nhớ kpop trước đây đã có một vụ fan cuồng bắt cóc idol để thỏa mãn ý muốn cá nhân. Lũ bắt cóc Yeongwol không có động thái đòi tiền chuộc, vậy rất có thể là fan cuồng- Sunggyu bắt đầu sử dụng bộ não của mình

Họ bắt đầu check các tài khoản cá nhân.

- Êi!- Woohyun bỗng kêu lên- Có ai đó gửi mail cho em với nội dung lạ lắm nè

- Mở ra mở ra.

Woohyun mở thư, chỉ có một chữ bằng ngôn ngữ gì đó.

- Hổng hiểu luôn á trời- woohyun

- Xài app dịch đi cha nội- sungyeol

Woohyun nhanh chóng dịch chữ đó ra tiếng hàn

- Cứu?

- Có lẽ là yeongwol đó- dongwoo

- Nhưng sao em ấy biết xài tiếng Việt hay vậy? Random ngôn ngữ hả?- sungyeol

- Mẹ của ẻm là người việt đó. Ẻm đã có lần kể với em. Chuyện này chưa được công khai bao giờ, nên có lẽ tên bắt cóc không biết em ấy dùng tiếng Việt-sungjong

- Khoan đã. Vậy tại sao ẻm mail cho woohyun. Lẽ ra ẻm nên mail cho ai đó mà ẻm thân chứ?

- Vì sẽ dễ bị phát hiện. Tên bắt cóc là fan cuồng chắc chắn nắm rõ ẻm thân với ai, và sẽ kiểm soát việc liên lạc với người đó. Woohyun à mau xem địa chỉ mail ấy ở đâu?- Sunggyu không hai lời trực tiếp dùng não suy luận

- Ok

- Đây rồi. Là ở jeju. Lãng mạn gớm nhỉ. Chắc tên đó định tổ chức lễ cưới với ẻm luôn

- Hyung đây không phải lúc đùa đâu

- Chúng ta có nên báo cho cảnh sát không?

- Không! Chúng ta tự mình đi tìm ẻm. Báo cảnh sát chỉ tổ làm mọi chuyện lằng nhằng rắc rối. Cảnh sát Hàn làm ăn như cớt vậy.- Sungyeol hừng hực

- Vậy anh định làm gì nếu chúng có súng? :))

-....

- Ê chúng ta gọi hoya đi?

- ể phải đó. Hoya hyung giỏi võ lắm mà. Hay đó.

- Được rồi mấy đứa nghe anh nói đây. Chúng ta sẽ có một kế hoạch.....- Sunggyu không thể để mấy đứa nhỏ này nghĩ cách nên trực tiếp vạch kế hoạch luôn

================================

Yeongwol thức dậy trong một căn phòng lớn. Không khí ở đây khá dễ chịu. Nhưng Sẽ dễ chịu hơn nữa nếu chân cô không bị xích bởi một dây xích nhẹ loại siêu chắc.

- Có ai không?

Không ai trả lời. Yeongwol nhìn thấy một tờ giấy ở đầu giường. Cô cầm lên đọc

- Fuck! Mình bị bắt cóc? Cđg đang xảy ra vậy. Tên bắt cóc nói yêu mình? Yêu mình mà xích mình à? Thế là ghét mình dồiii

Trong tờ giấy nói Yeongwol hãy ăn bữa sáng trên bàn. Dây xích đủ dài để cô có thể vào cả nhà vệ sinh, đi lại bình thường trong phòng. Nếu chán có thể sử dụng ipad.

Yw đoán ngay ipad này không thể nghe gọi.

- Sao mình cảm giác giống trong phim vậy chứ huhu

Nhưng với bộ não của sinh viên đại học seoul, yeong wol nhanh chóng vứt bỏ nỗi tuyệt vọng và tìm cách thoát thân. Cô suy nghĩ một lát, rồi thảnh thơi ăn phần thức ăn đặt sẵn trên bàn.
Ở một căn phòng khác, kẻ đứng sau việc này đang quan sát cô qua camera khá ngạc nhiên khi thấy Yeongwol rất bình tĩnh. 'quả đúng là người con gái của mình'

Hắn nhanh chóng dùng mic nói chuyện với cô

- yeongwol xinh đẹp và yêu quý của tôi. Nếu em đã ăn no, có thể làm bất cứ điều gì mình muốn. Nhưng hãy nhớ, đừng cố bỏ trốn hay gọi cảnh sát, nếu không tôi sẽ cũng em đến thế giới bên kia. Tôi sẽ gặp em vào buổi chiều nay. Chúc một ngày vui vẻ

- Một ngày của tôi sẽ khá tốt nếu anh chắc chắn không lắp camera trong phòng tắm- Yeongwol trực tiếp nói ra điều mình lo lắng

-....

Tên bắt cóc không trả lời. Yeongwol cũng chẳng quan tâm. Cô vớ ngay lấy cái ipad và bắt đầu xem phim. Cô biết mọi thứ mình đang làm đều sẽ bị theo dõi, kể cả việc mình đang xem cái gì. Yeongwol chuyển hết vid này đến vid khác. Rồi cô bắt đầu kế hoạch của mình.

- Này anh gì ơi. Tôi được phép gửi mail chứ? Tôi cần phải gửi luận văn cho Giáo sư của mình

-....

- Vậy là được nhé

Nhanh như chớp cô múa phím ra 12 trang word mà mình đã chuẩn bị trong đầu từ trước. Nhanh chóng mã hóa đầu cuối trên mọi thiết bị, cô gửi một nội dung cho 2 mail có tên người dùng gần giống nhau. Ơn trời thầy của yeongwol cũng tên Nam Woohyun :)))
Cô gửi thêm một mail khác chỉ vỏn vẹn một chữ cứu cho woohyun rồi nhanh chóng xóa nó và mã hóa một lần nữa. Tất nhiên mail cô dùng là mail ảo.
Nói là nhanh nhưng làm được điều này cũng tốn hết hơn  3 tiếng cuộc đời. Yeongwol rã rời hết cả cơ thể

- Em vừa gửi mail cho ai?- giọng nói của tên bắt cóc lại vang lên

- Cho thầy tôi. Anh này hỏi mắc cười ghê tôi đã báo trước rồi mà. Nè. - cô giơ màn hình ipad ra trước camera- Đừng nói là anh hack cả mail tôi đấy nhé. Nếu đúng vậy thì đáng thất vọng thật đó.

- Mà anh có vấn đề về thần kinh a? Tự nhiên bắt tôi đến đây nhốt xích, cho ăn uống. Anh rốt cục muốn gì từ tôi?

Tên bắt cóc không trả lời. Yeongwol âm thầm khinh thường. Người như thế này chắc chắn là một tên công tử bột lắm tiền nhưng não có vấn đề. Bắt cóc người ta nhưng vẫn để gửi mail thoải mái, ta nói chắc chắn là bị ngu đó!

================================

Nãy vội up nên mình không kịp edit thêm. Mình viết fic này vì u mê 7 ông nên không có tham vọng gì nhiều. Nhưng up được mấy chap không thấy ai đọc nên mình khá nản, những chap sau viết thêm mình chỉ để bản thảo và không up lên nữa. Lâu lâu vào lại bỗng nhiên thấy mấy chiếc cmt xinh xinh làm mình rất vui. Mình không ngờ có người ủng hộ và mong chờ truyện của mình như vậy. Cảm ơn các bạn rất nhiều. Mình sẽ tiếp tục viết và update truyện thường xuyên nhất có thể. Yêu thương! 💛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top