Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. Brooklyn Baby

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đưa cô về khách sạn, người đàn ông toát ra thần thái quý tộc được thừa hưởng từ dòng dõi trăm đời giàu có bế cô bằng một tay băng qua buổi tiệc mà nhân vật chính là cô, ông ta không cất lên một lên nào, mặc cho mọi người đang ra sức bàn tán về nữ chính của họ rằng vì sao cô lại xuất hiện trong bộ dạng yếu ớt và mặc trên người những lớp vải ngắn mỏng manh trong vòng tay của người đàn ông tóc vàng.

Những gã đàn ông mặc vest đen nhanh chóng xông vào và dọn dẹp tất cả như cái cách mà truyền thông đã bị quét sạch gọn rẽ chỉ trong vài tiếng kể từ khi người đàn ông ấy hiện diện ở xứ sở mặt trời mọc này.

Đặt Hange lên giường, người đàn ông liền đến bên cửa sổ và kéo vội tấm màn che. Ông quay lại giường khi mà cô đã ngồi dậy, Hange vuốt tóc mình để lấy lại sự tỉnh táo.

"Smith, tôi đã làm như những gì ông nói"

Smith, Chàng thơ Hoa Kỳ- Một nét đẹp chỉ xuất hiện trong thần thoại, thánh thiện, nhân đạo, tài hoa và lãng tử là những từ ngữ Hange hình dung về người đàn ông này.

"Nghe lời là một điều tốt nhưng tôi nghĩ cô nên chú ý sức khỏe và tinh thần của mình nhiều hơn một chút" Tông giọng trầm ấm đã sưởi ấm cơn buốt giá trong trái tim vừa bị chà đạp của Ngọc nữ xứ Brooklyn.

"Tôi ổn mà. Cảm ơn ông đã đến đón tôi" Cô cười.

Đáp lại cái cười gượng gạo ấy, Smith khẽ vén một vài sợi tóc xoăn nhẹ trên vầng trán cô.

"Ngoan như vậy có phải tốt hơn không? Có phải như tôi đã nói trước đó rằng không có một người đàn ông nào tốt với cô hơn tôi"

"Ông đã đúng. Smith có bao giờ sai chứ"

Người ta gọi Smith là chàng thơ Hoa Kỳ vì khi còn là thiếu niên ông là một nghệ sĩ chơi giutar và violin cừ khôi trong một ban nhạc. Smith chơi nhạc tự do và lưu diễn khắp những nơi mà ông muốn. Smith chơi nhạc bằng niềm đam mê cháy bỏng. Smith lần đầu gặp Hange trong một lần cùng người bạn thân đồng thời là thành viên trong ban nhạc của họ đến tham dự một lễ hội văn nghệ ở trường trung học.

Bạn của Smith là một thiếu gia đến từ Brooklyn, cậu ta xinh đẹp và luôn nở một nụ cười trên môi. Tên của cậu ấy là Hazard Zoe. Họ là khách mời đặc biệt của ngày hôm đó, còn em gái của Hazard đã trình diễn Vở Ballet nổi tiếng Cinderella khi cô bé mới 14 tuổi. Với âm nhạc của nhà soạn nhạc Nga vĩ đại Sergei Prokofiev, tác phẩm kinh điển của nhà Văn Pháp Charles Perrault được cô bé nhỏ khắc hoạ qua những bước chạm bằng mũi chân một cách thật điêu luyện, sau lễ hội cô bé nhận được những tràng pháo tay thật lớn từ khán giả và mọi ánh đèn sân khấu đã dồn hết vào cô khi cô lên bục nhận giải nhất của cuộc thi.

Nàng Cinderella xứ Brooklyn ăn mừng chiến thắng của mình với anh trai, anh trai của cô đã tặng cho cô một món quà nhỏ. Cô ôm lấy và cười rạng rỡ. Đó cũng là là lần đầu tiên Smith gặp Hange. Smith khi ấy lớn hơn Hange rất nhiều tuổi tuy nhiên họ đều là những thanh thiếu niên trẻ có một niềm đam mê bất diệt với nghệ thuật tự do. Tối hôm đó cả ba đã cùng nhau đi ăn tối, Hazard đã giới thiệu Smith với em gái mình và ngược lại.

"Hange, đây là Smith. Bạn cùng câu lạc bộ với anh ở trường đại học"

"Chào Smith, em là Hange" Cô bé non nớt lễ phép chào hỏi.

"Anh đã xem em trình diễn, em thật sự đã làm rất tốt" Smith khen ngợi.

"Em đã tập luyện rất chăm chỉ"

"Anh tin chắc em sẽ sớm trở thành một vũ công ballet tài ba"

"Em mong vậy"

Cuộc trò chuyện diễn ra không hề ngượng ngùng, họ cùng nhau tán ngẫu về sở thích và chuyện học hành. Khi ấy Smith đã là một chàng sinh viên năm cuối thuộc khối ngành kinh tế, Hange thì vẫn còn là một cô bé thơ ngây.

Họ trở về khi trời đã nửa đêm, trước đó Smith đã ngỏ lời mời Hange đến tham dự một buổi hoà nhạc của trường, hôm đấy ban nhạc của anh và Hazard sẽ trình diễn một ca khúc mới sáng tác. Hange tất nhiên không thể từ chối. Đường phố Brooklyn của những năm ấy đẹp như tranh vẽ, cho đến khi nó bị vấy bẩn bởi những vết máu vương vãi khắp nơi.

Hange vốn tính tò mò, cô bé chạy theo dấu vết đó, cô bé lo lắng rằng có một con vật nhỏ nào đó đang bị thương. Mặc cho Hazard và Smith đã ngăn cản nhưng cô bé vẫn cứ chạy về phía trước cho đến khi dừng lại ở một con hẻm tối. Đúng là có một vật thể gì đó đang ngọ nguậy trong bóng tối, Hange thậm chí còn nghe được tiếng rên rỉ của nó. Với thị lực kém cô nín thở bước đến gần, vật thể lạ phát hiện tiếng bước chân liền ngay lập tức có hành động. Một mũi dao từ trên cao giáng xuống rất nhanh nhưng may là nó đã không đâm thẳng vào cô khi mà Smith đã bắt được nó và tống một cú đá vào kẻ muốn tấn công cô bé.

"Mày là ai?" Smith giận dữ hét lớn.

Hange sợ hãi rút người vào lòng của Hazard, đến lúc này cô bé mới nhận ra thứ vừa tấn công cô là một thằng bé chạc tuổi cô.

Nó lồm cồm bò dậy, người nó bẩn thỉu, nó ốm như cây khô gỗ mục. Nó như một thằng sống ở khu ổ chuột hay tệ hơn là một thằng nghiện trốn trại.

"Mày là một thằng vô gia cư?" Smith bước đến gần nó và hỏi.

Nó không trả lời, ánh mắt của nó nó long sòng sọc nhìn thẳng vào Smith.

"Sao mày không trả lời? Mày có cha mẹ không hay mày bỏ rơi rồi?"

"Anh Smith" Hange bất ngờ gọi.

Smith quay đầu lại nhìn thì cô bé đã chỉ tay vào thằng nhỏ đó.

"Cánh tay, cánh tay chảy máu... bị thương rồi"

"Đúng là nó bị thương rồi. Một thằng nhỏ đáng thương, xử lý thế nào với nó đây. Hazard, cậu có ý kiến gì không?"

"Mang nó về đi, nhà tớ ở gần đây" Hazard thương tình nói.

"Nhưng tớ không chắc là nó sẽ không gây rối hay trộm cắp đồ ở nhà cậu"

"Smith, không sao đâu, tớ sẽ canh chừng nó. Cha mẹ tớ đã đi công tác nên là tớ sẽ chịu trách nhiệm cho tất cả"

"Được thôi. Tớ không có ý kiến gì nếu cậu đã quyết định thế"

Smith dễ dàng vác nó lên vai, kỳ lạ là nó không phản kháng. Ít ra thì nó biết những người trước mặt nó không phải người xấu và nó cần một nơi an toàn để vượt qua đêm nay.

Khi về nhà của Hange. Hazard đã vội vàng tìm thuốc men để sơ cứu cho nó, cậu bảo nó nên tắm rửa trước tiên và cậu sẽ chuẩn bị quần áo cho nó. May mà Hazard vẫn còn giữ lại một vài bộ quần áo khi còn nhỏ. Nó ngoan ngoãn nghe lời khi tắm xong nó ra ngoài và leo thẳng lên sofa chỗ Smith và Hange đang ngồi đợi nó.

"Đến từ đâu? Sao lại lang thang ở đây?" Smith hỏi nó.

"PMC" Nó trả lời không thể vắng tắt hơn.

"Đừng đùa cậu bé. Đó không phải là nơi dành cho trẻ con, đặc biệt là những đứa trẻ còi cọc như cậu"

"Tôi nói thật. Tôi đã đào tẩu khỏi đó"

Hange ngây dại bám vào cánh tay của Smith.

"Smith, PMC là nơi nào vậy anh?"

"Đó là nơi mà chúng tôi sẽ được đào tạo để trở thành lính" Nó nói.

"Quân đội sao?" Hange tròn mắt tò mò

"Ừ nhưng..."

"Tớ ngưỡng mộ những người lính"

"Tôi không nghĩ nó đáng ngưỡng mộ"

Cuộc trò chuyện bị cắt ngang khi Hazard quay lại với hộp thuốc trong tay.

"Mọi người đã nói chuyện với nhau. Tôi vui vì điều đó"

"Ừ, cậu sẽ bất ngờ khi biết cậu nhóc đến từ đâu" Smith nói với bạn mình.

Hazard ngồi xuống và xem xét vết thương cho nó.

"Ồ, thằng bé trông đáng yêu đấy hình như tớ gặp nó ở đâu rồi"

"Nó đến từ PMC, cậu đến PMC rồi à?" Smith nghiêm túc.

"Không, nhưng tại sao một đứa nhỏ như nó lại đến từ PMC?"

"Tớ đoán là nó bị bán"

"Đáng thương"

Hazard dịu dàng băng bó cho nó. Thằng bé trong mắt Hazard có gương mặt sắc lạnh nhưng xinh đẹp như một thiên sứ. Tuy nó nhỏ bé nhưng trái tim nó ngoan cường. Đến nó còn không biết tại sao nó lại bị bán vào PMC nữa, nhưng có một người biết tại sao. Người đó đang có mặt bên cạnh nó. Chính người đó là nguyên do khiến nó có cuộc sống thống khổ như hiện tại.

Quay trở lại căn phòng, nơi Smith và Hange đang ngồi cùng nhau trên một chiếc giường. Hồi ức về lần đầu gặp đầu gặp gỡ thoáng qua như một giấc mộng. Giờ thì chỉ còn lại hai người, Hazard giờ đã an giấc trong tù kể từ khi cha mẹ của hai người bị ám sát sau một thời gian ngắn. Chỗ dựa của Hange hiện tại chỉ có Smith, ngoài ra không còn một ai khác.

Hange mệt mỏi gối đầu lên đùi người đàn ông đang là tất cả với cô. Cô sẽ làm mọi thứ để có được niềm tin từ ông ta.

"Vất vả cho cô rồi" Smith vuốt ve mái tóc mềm của nàng Cinderella đã lớn.

"Ông biết tôi sẽ làm tất cả vì ông mà"

"Giờ thì cô có thể ngủ được rồi"

"Trong giấc mơ liệu tôi có nhìn thấy Hazard?"

"Không, tên điên đó đang bị xích trong tù"

"Mong là vậy"

Nói rồi, cô nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ say trên đùi người đàn ông. Người đàn ông nắm trong tay quyền lực, người đàn ông đã đóng hòm niềm đam mê của mình để trở về điều hành cơ nghiệp của gia tộc danh giá. Nàng ngọc nữ xứ Brooklyn cũng thế, cô cũng chẳng thể theo đuổi ước mơ của mình. Đôi chân xinh đẹp từ lâu đã không còn dành để nhảy múa mà thay vào đó là những bước catwalk trong những bộ cánh lộng lẫy phô bày cơ thể cho thiên hạ ngắm nhìn thay cho những lời ca tụng về tài năng mà trước kia cô đã từng sống trong đó.

Cô sống dưới trướng của Smith. Người đàn ông mang lại cho cô hào quang, người đàn ông đã nâng niu cô ngay từ lần đầu họ gặp nhau. Cô luôn miệng nói rằng: "Smith, anh rất ngầu nhưng em ngầu hơn anh gấp nhiều lần". Smith chỉ cười và chịu thua cô gái nhỏ, mỗi lần cô nói câu đó là khi Smith cùng với Hazard đã đàn cho cô múa trong mỗi cuộc hành trình lưu diễn của họ khắp xứ sở Cờ Hoa.

Thuở ấy Smith được rất nhiều người theo đuổi, người ta đã gọi Smith là chàng thơ Hoa Kỳ dường như không một ai biết rằng thiếu niên ấy có xuất thân hiển hách như thế nào. Họ rông ruổi trên chiếc ô tô nhỏ và rẻ tiền của Smith, không phô trương, không màng lợi lộc, chỉ cần được sống tự do với âm nhạc họ sẽ cống hiến hết cả cuộc đời mình cho nước Mỹ.

Ngày biến cố ập đến, ông bà Zoe bị ám sát, Hazard đi tù. Hange như rơi vào vực thẳm. Không biết là may mắn hay xui xẻo mà Smith đã tìm đến cô rồi đem cô về chăm sóc. Hange ngoan ngoãn trong thời gian đầu nhưng một vài năm gần đây cô bắt đầu nổi loạn, Smith biết rằng do môi trường khắc nghiệt đã khiến cô trở nên như thế nên ông cũng chẳng quan tâm mà uốn nắn cô lại làm gì để cô như vậy có khi lại tốt. Tuy nhiên những hành động đó điều xuất phát từ tâm lý hận thù của cô mà ra, làm gì có một kẻ nào thoái mái khi ở bên cạnh người đã chủ mưu ám sát cha mẹ mình, và người được thuê để gây ra tội ác đó lại chính là kẻ mà mình bị ép buộc phải cùng hắn sinh con.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top