Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

shortfic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Sayamilky shortfic] My Love is you

Au: Sojkon

Fic viết nhân dịp nhà Sayamilky có moment. Soj đã hứa nhà Sayamilky có một moment Soj sẽ viết một fic

-----------------

Tình yêu là gì? Nó có ăn được không? Xin thưa tình yêu chẳng là gì cả nó chỉ là một loại cảm giác không một giác quan nào cảm nhận được, khi tình yêu đến trái tim sẽ trả lời cho ta biết, nó có thể thay đổi tính cách của một con người, giúp ta loại bỏ cái tôi của mình để người có tình sẽ tìm thấy nhau và đâu đó trên thế giới này cuộc sống của một người đã bị thay đổi bởi nó, cái thứ vô hình được gọi là tình yêu.

-------------------------------------------------------

Trong nền kinh tế tiên tiến của Nhật Bản ngày nay đã hình thành nên rất nhiều tập đoàn lớn không chỉ trong nước mà còn phát triển ra các nước khác và trong số đó có một tập đoàn vượt lên tất cả tập đoàn khác để thống trị nền kinh tế Nhật Bản đó là Tập đoàn Yamamoto. Chủ tịch tập đoàn Yamamoto Ruu là một nhân tài trong giới kinh doanh , ông đầu tư vào rất nhiều ngành trên thế giới như địa óc, ẩm thực, giáo dục,... kể cả giải trí ông cũng thâu tóm không ít công ty quản lý. Một người tài như ông chắc hẳn cũng sẽ có một gia đình hạnh phúc? Đúng, nhưng chỉ là đã từng, ông có vợ và một đứa con gái, một gia đình cứ tưởng sẽ rất hạnh phúc nhưng ông đã sai lầm khi cứ lao vào công việc không ngừng nghĩ với hy vọng cho vợ con ông mãi mãi có một cuộc sống không lo không nghĩ. Tới khi con ông được 8 tuổi một sự thật đã xảy ra vợ ông đã bị giết bởi kẻ thù của ông trong thương trường, con ông hận ông vì đã không cứu được mẹ mình nếu như khi đó ông làm theo lời bọn chúng giao tiền chuộc tuy không phải là còn số nhỏ trong thời điểm đó có thể nói là gần hết gia tài của ông thì có lẽ người phụ nữ đó đã không phải chết. Từ lúc đó trong mắt người con bố mình chỉ là tên ham tiền, máu lạnh, hy sinh cả vợ mình để giữ lại khoảng tiền kết xù đó, ánh mắt trẻ thơ đã trở thành một ánh mắt câm thù, lạnh nhạt, cô không còn tin vào một thứ gọi là tình yêu, đó vốn dĩ chỉ là một lời nói dối. Qua bao nhiêu năm tháng người con gái đó đã lớn lên nhưng không thể nào thay đổi được ánh mắt ấy, cô giỏi thể thao như mẹ, thừa hưởng sự thông minh tài giỏi của ba, năm 20 tuổi đã được ông giao chức giám đốc tập đoàn cô đồng ý nhận chức chỉ vì một lí lo duy nhất trả hết ơn sinh thành cho ông. Trái tim cô như đã chết theo mẹ mình, liệu tình yêu thứ cô không tin tưởng ấy sẽ hồi sinh trái tim người con gái, Yamamoto Sayaka, này chứ? Sayaka đang ngồi trong phòng làm việc với mốt đống tài liệu ngỗng ngang trên bàn. Một con người xinh đẹp nhưng lại rất Ikemen, đeo kính chú tâm vào công việc hình ảnh lúc này có có thể thu hút bất kì cô gái nào chỉ ngặc nổi khuôn mặt kia lại quá lạnh lùng.

*Cốc ~ cốc ~ cốc ~* Tiếng gõ cửa phá tan sự yên tĩnh trong căn phòng. Sayaka ngước mặt lên nhìn ra cửa và thấy ba mình đứng đó, cô lơ đi sự có mặt của ông để tiếp tục công việc của mình.

Ruu: Không cần làm nhiều đến vậy đâu, con hãy nghỉ một chút đi, xuống ăn tối với ba hôm nay nhà ta có khách.

Sayaka: Nhiêu đây hẳn chưa đủ với số tiền ông muốn kiếm đâu, khách của ông chứ không phải của tôi

.Ruu: Con vẫn còn nhớ chuyện khi đó sao? Ta đã nghĩ mọi chuyện không tới mức đó, bây giờ nếu có thể ta sẵn sàng đánh đổi tất cả để mang Yoko trở lại

Sayaka: Ông IM ĐI!! Bà ấy đã mất rồi dù ông có biện hộ như thế nào cũng không làm thay đổi được việc ông hy sinh bà ấy để giữ mớ tài sản không lồ này. Sao ông còn có thể mặt dày gọi tên bà ấy như vậy chứ!!!

Ruu: Ta đã giải thích hết lời rồi con cũng không tin, ta yêu mẹ con hơn bất cứ thứ gì trên đời này khi đó nếu ta giao tiền chuộc rất có thể chúng sẽ giết mẹ con ngay tức thì

Sayaka: YÊU? Tôi không bao giờ có thể hiểu được ý nghĩ của nó, mẹ tôi đã chết chỉ vì tin vào chữ yêu của ông, bà ấy đã đợi ông tới cứu cơ mà.

Ruu: Ta không muốn tranh cãi với con nữa, hôm nay bạn của ta cùng con gái mới từ Mỹ về sẽ đến nhà chúng ta chơi, con hãy cư xử có phép tắc một chút. Đừng có thái độ như khi nãy.

Sebastian: Ông chủ, Cô chủ, Khách của hai người đã tới rồi ạ!

Ruu: Đây là người rất quan trọng con đi thay bộ đồ khác đẹp hơn rồi xuống gặp họ đi

Sayaka: Biết rồi.

Ruu cùng vị quản gia bước ra khỏi phòng đi xuống phòng khách để lại khuôn mặt Sayaka khó chịu vì bị làm phiền

Phòng khách lúc này đầy rẫy tiếng cười đùa của những người bạn thân lâu ngày gặp mặt ngoài ra còn có sự có mặt của một cô gái rất dễ thương trong bộ đầm màu hồng phấn không sang trọng nhưng đánh bật lên được vẻ dễ thương của cô.

Ruu: Con gái của cậu đúng là ngày càng dễ thương nhỉ! Takeshi

Takeshi: Con cậu cũng có thua gì vừa thông minh lại còn giỏi thể thao nghe nói CLB Kiếm thuật của con cậu thắng giải quốc gia còn gì! Vẻ ngoài còn rất đẹp trai nữa, con bé nhà tớ đã ĐỖ khi chỉ mới thấy hình cậu gửi đó, phải không Miruki?

Miruki: Papa kì quá chuyện vậy cũng nói ra nữa. Người ta chỉ có rung động một chút thôi *Mặt xụ xuống*

Takeshi: Papa biết rồi chỉ có chút xíu thôi hà mà đòi bay về đây gặp mặt, Papa nghĩ rượu mừng của hai đứa chắc Papa sắp uống được rồi.

Miyuki: PAPA!!!

Ruu: Tớ cũng hy vọng như thế nhưng sẽ hơi khó đó, đứa nhà tớ không dễ gần gủi vậy đâu? Tớ thật sự bó tay với nó rồi.

Takeshi: Là chuyện đó sao? Còn bé vẫn không tha thứ à?

Ruu: Ừ nhưng dù sao đi nữa hôn sự này tớ đã quyết định rồi. Mà nó làm gì lâu quá vậy để khách phải chờ. Sebastian!

Sebastian: Tôi sẽ lên gọi cô chủ. *Cuối người lễ phép*

Sayaka: Không cần! Sayaka từ trên lầu đi xuống, đứng trước Takeshi lễ phép cuối đầu chào sau đó đưa mắt qua nhìn Miyuki đang nhìn mình đắm đuối rồi bơ luôn Miyuki quay lại nói chuyện với Takeshi. Sayaka đang mặt áo Sơ mi trắng tay áo xăng cao đi chung với chiếc quần jean màu đen nhìn rất năng động và dĩ nhiên điều đó khiến cho người con gái còn lại trong phòng bị quyết rũ

Sayaka: Con xin lỗi vì đã bắt mọi người đợi

Takeshi: Không sao! Bọn ta cũng đã có một buổi nói chuyện rất thú vị.

Ruu:Để ta giới thiệu. Bạn của ta Watanabe Takeshi và con gái của ông ấy Watanabe Miyuki. Milky-chan kém con một tuổi đó sau này con phải quan tâm tới em nó, có biết không?

Sayaka: Con biết rồi. Vậy bây giờ chúng ta dùng bữa đi, cũng trễ rồi.

Sayaka đi trước dẫn đường cho Takeshi vào phòng ăn nhưng bên cạnh đó người con gái kia vẫn chưa thoát ra khỏi 'Ma Trận' của Sayaka (=_=) Ruu từ phía sau vỗ nhẹ vào lưng Miyuki

Ruu: Nó sau cùng cũng sẽ là của con thôi không cần nhìn nó thèm thuồng vậy đâu Milky-chan.Miyuki:*đỏ mặt* Cháu không có

*Lẳng lặng đi theo sau Sayaka* (=_=)

Ruu: Hy vọng Milky-chan sẽ thay đổi đứa ngốc của mình. Trong phòng ăn, Sayaka tập trung xử lý phần ăn của mình không quan tâm hai cái người lớn tuổi kia đang cười cười nói nói cái gì lâu lâu hỏi tới cô thì cô chỉ trả lời Vâng cho có chứ không hề tập trung vào chủ đề. Còn Miyuki thì khỏi nói mặc dù bên ngoài là đang chú tâm vào cuộc nói chuyện của hai người lớn thế nhưng cứ 10' là lại liếc nhìn Sayaka

Takeshi: Sayaka-kun năm sau là năm cuối đại học của cháu rồi nhỉ? Cháu sẽ tiếp quản công ty của ba cháu chứ?

Sayaka: Vâng

Takeshi:Miyuki sẽ chuyển về học trường cháu năm I, cháu có thể chăm sóc nó hộ ta không?

Sayaka: Vâng

Takeshi: Cháu cũng trưởng thành rồi nhỉ có ý định đám cưới chưa?

Sayaka: Vâng

Takeshi: Thế thì cưới con chú nhá!

Miyuki: PAPA!!!!

Sayaka: Vâng
Miyuki: HẢ!!!
Ruu: Con có nghe câu hỏi không đó? Con sẽ cưới Milky-chan đó

Sayaka: Ai cưới ai cơ * Sayaka giật mình*

Ruu: Biết ngay mà, con lịch sự một chút đi. Ta nói lại một lần nữa Milky-chan là hôn thê của con sau khi con tốt nghiệp đại học thì hai đứa sẽ đám cưới.

Sayaka: Hôn thê? Tôi sẽ không cưới người mà tôi chỉ mới gặp một lần hơn nữa lại là do ông sắp xếp. *Sayaka đứng dậy*

Ruu: Ta đã cho con hai năm để tìm hiểu Milky-chan rồi còn gì. Dù muốn hay không thì cũng phải cưới.

Sayaka: Tôi không cưới thì sao? Thích thì ông đi mà cưới.

Takeshi: Thôi mà Ruu có chuyện gì từ từ nói, đừng làm mất hòa khí giữa hai cha con. Sayaka cháu có thể tìm hiểu con gái ta trước khi cưới, không phải mèo khen mèo dài đuôi nhưng nó là một người con gái tốt.

Sayaka: Xin thất lễ! Con no rồi, mọi người cứ tiếp tục câu chuyện đi *Sayaka bỏ lại lên phòng*

Ruu: Xin lỗi hai người! Là do tớ dạy dỗ không tốt, tớ nghĩ Sayaka không xứng với Milky-chan đâu, tớ sẽ tìm cho Milky-chan chỗ dựa tốt hơn

Takeshi: Không đâu, nếu muốn thì tớ đã tự tìm rồi. Tớ thấy hai đứa hợp nhau đấy chứ, cả hai đều bướng như nhau.

Miyuki: PAPA!!! Tự nhiên lôi mấy chuyện này ra nói.

Takeshi: Ồ!! Sayaka-kun vẫn chưa ăn tráng miệng nữa, Miyuki con đem lên cho Sayaka-kun đi.

Miyuki: Con sao? Lỡ như...

Takeshi: Bác quản gia dẫn đường được chứ

Sebastian: Vâng. Phần tráng miệng của cô chủ tôi đã chuẩn bị xong, mời cô Watanabe đi theo tôi

Miyuki: Dạ Vâng *Đi theo quản gia*

Ruu: Cậu thực là muốn kết hợp hai đứa

Takeshi: Đó là ý muốn của Yoko mà. Cậu quên rồi sao?

Ruu: Tớ không bao giờ quên nhưng mà thế thì bắt con gái cậu chịu khổ rồi.

Takeshi: Chưa biết ai làm khổ ai đâu nha, nói cho cậu biết con tớ là THÁNH CÂU đó, đã cướp đi trái tim của bao nhiêu người đó.
Sayaka nằm trên giường với thái độ mệt mỏi thầm khách khứ cái người cô phải gọi là Ba kia đã quyết định cuộc sống của cô theo ý muốn của ông ta. Cô nhắm mắt lại tính nghỉ ngơi

*Cốc ~ cốc ~ cốc*

Sayaka: Chắc là bác quản gia *Nói nhỏ*. VÀO ĐI *la lớn lên*

Miyuki: Chú bảo em đem tráng miệng cho Sayaka.

Sayaka: Là cô sao? Để lên bàn rồi ra ngoài đi *Mắt vẫn nhắm*
Miyuki để dĩa bánh lên bàn rồi bước lại gần Sayaka.

Miruki: Sayaka mệt sao?

Sayaka: Tôi bảo cô ra ngoài cơ mà.

Miyuki: Hay là em mát xa đầu cho nhé
Miyuki leo lên giường chưa kịp chạm vào đầu Sayaka thì bị cô nắm tay kéo lại áp mặt vào hõm cổ của Sayaka, Miyuki khẽ đỏ mặt chưa kịp lên tiếng thì Sayaka xoay người dè Miyuki nằm dưới

Miyuki: Sayaka tính làm gì vậy? *Mặt đỏ ửng*

Sayaka: Hôn sự, tôi sẽ không bao giờ đồng ý. Cô đừng tưởng bở.

Miyuki: Không nói chuyện hôn sự gì cả, chúng ta vẫn có thể là bạn bè mà.*Bỉu môi*

Sayaka: Tôi và cô không có bất kì một mối quan hệ nào cả ngay cả khi vào trong trường cũng đừng tỏ ra quen tôi có biết chưa *Trừng mắt*

Miyuki: Em biết rồi!!! Đừng trừng mắt như vậy mà đáng sợ lắm.

Sayaka: Tốt. Giờ thì...

Sayaka kéo tay Miyuki ra khỏi giường của mình, lôi Miyuki ra khỏi phòng một cách mạnh bạo đẩy ra cửa

*Rầm ~~~~*

Miyuki: Đâu cần đối xử với người ta như thế, tay đỏ hết rồi nè *Mặt buồn hiu đi xuống lầu*

Sayaka đứng trong phòng: Không ổn rồi, Cô ta dễ thương thật *Nói THẬT nhỏ*

Sáng hôm sau, Sayaka đến trường như thường lệ vẫn là cái thái độ dửng dưng với cuộc đời đó dù biết cô gái hôm qua tới nhà chuyển tới trường mình thế nào cũng gây ồn ào nhưng cô không nghĩ là tới mức này. Miyuki từ cổng bước vào thì đã có một đám nam sinh lẫn nữ sinh quay quanh hỏi từ tên, biệt danh, số điện thoại, lớp học,... thậm chí số đo 3 vòng cũng có người hỏi. Phải nói là đi đến đâu náo loạn đến đó.

Sayaka: Ồn ào quá! Yui chị xuống đuổi hết bọn họ đi được không?
Yui: Đuổi được chết liền đó, chị chỉ là hội trưởng câu lạc bộ kiếm đạo chứ không phải hội trưởng hội học sinh với lại chỉ cần em bảo đó là hôn thê của em thì ai mà dám lén phén đến gần để gây ồn ào.

Sayaka: Làm sao chị biết?

Yui: Có cần ngốc thế không? Papa chị là thư kí của ba em mà.

Sayaka: Ông ta lại nhiều chuyện rồi.

Yui: Chỉ thấy ba em rất thương em, tại sao em lại không thể tha thứ cho ông ấy.

Sayaka: Em không muốn tranh cãi với chị vì chuyện này. Sao rồi bạn gái của chị?

Yui: Chia tay rồi!

Sayaka: Lại chia tay sao. Hôm trước nói thích người ta mà.

Yui: Hoàn cảnh khác thì tình yêu cũng khác thôi, chị là Player mà. Thế cũng đỡ hơn cái ngươi chưa có mảnh tình dắt vai nào

Sayaka: Không đùa với chị nữa, em vào lớp.

Yui: Lại bị nói trúng tim đen rồi! Nè lát nhớ đến phòng CLB nha hôm nay tuyển thêm thành viên đó

Sayaka: Biết rồi.

Sayaka bước xuống cầu thang và đụng ngay người cô không muốn gặp nhất, Miyuki. Vẫn là hình ảnh một người con gái được rất nhiều người khác vây quanh, Sayaka cảm thấy có một chút khó chịu vì điều ấy mà ngay chính cô cũng không hiểu lý do, cô đi thẳng vào đám đông kia và khi mọi người thấy cô tất cả chỉ biết dạt qua hai bên nguyên nhân chính là không ai muốn đắt tội với giám tốc của tập đoàn đứng đầu Nhật Bản, ngay cả ngôi trường Đại Học này cũng do ba cô làm cổ đông lớn nhất. Trái với sự dè dạt của mọi người Miyuki đi thẳng qua mặt Sayaka như người không quen biết khiến cho Sayaka có một chút bực dọc trong lòng nhưng vẫn không quay đầu lại nhìn chỉ vờ như chẳng có gì xảy ra. Sau khi Miyuki đi qua khỏi mặt Sayaka thì mọi người lại tiếp tục quay quanh Miyuki, một người thân thiện như cô mới vô người nhưng đã quen được rất nhiều bạn.

Miyuki: Kei-chan tại sao mọi người có vẻ sợ người hồi nãy vậy?

Kei: Cậu mới tới nên không biết là phải rồi, người đó là Yamamoto Sayaka hot gei nổi nhất nhì trường mình đó đương nhiên là chỉ sau Yokoyama Yui năm III, trưởng CLB kiếm đạo. Yamamoto-san là một người rất khó gần lại nắm nhiều quyền lực người có thể nói chuyện với sempai chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi, những đứa năm I như mình đừng hòng đến gần.

Miyuki: Kei-chan cậu cũng năm I như tớ mà sao cậu biết nhiều thế?

Jo: Cái này tớ biết nè. Do cậu ấy cua được Yoshida Akarin siêu thị thông tin của năm II nè.

Kei: Akarin-chan của tớ lợi hại lắm nha.
Jo: Phải gọi là nhiều chuyện mới đúng nghĩa chứ *Cười châm chọc*

Kei: Cậu dám nói xấu người yêu của tớ sao *Bóp cổ Jo*

Miyuki: Thôi mà Kei-chan, Jo-chan chỉ giỡn thôi, Sayaka... à mà không Yamamoto-san cũng trong CLB kiếm mà phải không?

Kei: Đúng. Sao cậu biết?

Miyuki: Thì chú cho tớ biết.

Kei & Jo: Chú?

Miyuki: Không.. Không có gì! Chỉ là các cậu không thấy thành viên CLB kiếm rất là oai sao? *Bị hố nên lái qua chuyện khác*

Every one: WATANABE-SAN SẼ THÍCH THÀNH VIÊN CLB KIẾM!!!

Kei & Jo: Phát ngôn của cậu vừa gây họa rồi.

Đám người vây quanh Miyuki tản ra chạy thục mạng đi đăng ký tham gia CLB kiếm, hôm nay là ngày đăng ký cuối cùng. CLB kiếm có rất ít thành viên, quân số chỉ tạm gọi là vừa đủ để tham gia những giải đấu do đây là ngôi trường dân lập dành có con nhà giàu nên chẳng có mấy vị công tử hay tiểu thư nào muốn mặn mà với môn hành hạ thể xác này nhưng chỉ do lời nói của một người nào đó mà phòng tập của CLB chật cứng người và đương nhiên nó làm cho thành viên CLB cảm thấy không vui rồi.

Sayaka: Yui chị ra ngoài đuổi bọn họ đi hết đi. Họ đâu có thực tâm muốn học kiếm đạo.

Yui: Em nóng quá đấy, họ có đăng kí đàng hoàng đâu phải muốn đuổi thì đuổi được.

Sayaka: Vậy chẳng lẽ chị muốn nhận hết bọn họ.

Yui: Chắc chắn là không, chúng ta sẽ tổ chức cuộc sát hạch để loại đi những kẻ không cần thiết là được rồi.

Sayaka: Sát hạch như thế nào đây?

Yui: Đương nhiên là giao cho em, cô nàng Watanabe của em gây chuyện thì hôn phu như em có trách nhiêm giải quyết. Chị sẽ giao luật đấu ai có thể lấy được một điểm từ em thì người đó sẽ là thành viên của CLB. Đồng ý chứ?

Sayaka: Em nhắc lại một lần nữa cô ta không là gì của em hết còn buổi sát hạch cứ làm như vậy đi.

Sau khi Yui thông báo nội dung của buổi sát hạch thì hơn 1/3 người bỏ cuộc vì Sayaka và Yui là hai tay kiếm chủ lực đã làm mưa làm gió trong trận đấu toàn quốc năm ngoái nên đối với những người không biết gì về kiếm thuật thì việc đó còn khó hơn lên trời nhưng vẫn còn một số người tự tin về độ may mắn của mình muốn thử sức và kết cuộc là bị đánh cho bầm dập. Kết thúc buổi sát hạch từ 84 người ban đầu chỉ còn lại 4 người vào được CLB. Đánh liên tiếp với 84 người ngay cả thần thánh cũng biết mệt, Sayaka lết cái thân xác uể oải về đến nhà tưởng có thể nằm dài trên giường đánh một giấc thật ngon đến tối mai luôn cũng được,mai Sayaka không có tiết học. Đời không như là mơ mới về đến nhà cô đã thấy ngay cái bản mặt của cái người khiến cô mất hết sức lực kia đang cười cười nói nói với ba cô. Cô bơ đi sự có mặt của người đó đi thẳng lên lầu và bị người kia đuổi theo. Hai tay cô không còn nhấc nổi lên nữa bằng chứng là tới trước cửa phòng cũng không thể mở cửa, hai chân bủng rủng không giữ nổi thăng bằng trên mặt đất nữa. Mắt cô mờ dần rồi ngã xuống may mà Miyuki đỡ kịp. Miyuki mở cửa dìu cô vào bên trong phòng, đặt cô nằm lên giường.Miyuki: Sayaka mệt lắm sao? Để em đi gọi bác sĩ.

Sayaka: Không cần. Không phải tôi ra nông nổi này cũng là do cô ban cho sao. *Thều thào với miếng sức lực cuối cùng*

Miyuki: Em cũng đâu có muốn chỉ là vô tình nói ra thôi. Sayaka có đói không? Có muốn uống gì không? Để em xuống lấy.

Miyuki đợi câu trả lời nhưng khi nhìn lại Sayaka đã ngủ mất tiêu rồi. Khuôn mặt khi ngủ của Sayaka cũng rất lạnh lùng cô thầm muốn nhìn thấy nụ cười của người này dù chỉ một lần thôi. Giấc ngủ đó của Sayaka thật sự rất ngon, không biết là do đã quá mệt hay là do có một nguồn ấm áp bên cạnh nữa, cô chỉ muốn ôm cái thứ ấm áp đó không muốn rời khỏi giường nhưng sự tò mò thúc đẩy cô tìm hiểu xem nó ra gì. Cô từ từ mở mắt hơi chói với ánh sáng từ cái cửa sổ đối diện, khi nhìn lại bên mình Sayaka không khỏi ngạc nhiên khi thấy mình đang ôm Miyuki và cô ta cũng ôm mình cứng ngắc, đẩy người ra khỏi cái ôm của người con gái kia, cô lấy chân đạp thẳng cô ta xuống giường của mình.

Miyuki: Mô... Sayaka làm gì vậy? *Nói với giọng ngái ngủ*

Sayaka: Ai cho cô ngủ trong phòng tôi, đi ra ngay *Thét lên với giọng khó chịu nhưng tại sao mặt lại đỏ thế kia*

Miyuki: Hôm qua em ngủ quên chứ bộ, mà Sayaka bệnh sao? Mặt đỏ hết rồi kìa, lại đây em xem nào.

Sayaka: Cô biến khỏi phòng tôi ngay.

Miyuki: Mô... Em thích Sayaka dịu dàng lúc ngủ kia hơn *giơ điện thoại có tấm hình Sayaka lúc ngủ*

Sayaka: Sao cô dám, xóa nó ngay * Điên tiết lên*

Hai người đuổi nhau trong phòng, không ngờ được Miyuki lại chạy nhanh ghê gớm Sayaka chẳng thể nào đuổi kịp, chạy một hồi Miyuki không để ý trượt chân ngã xuống sàn, Sayaka từ sau chạy tới cũng còn một chút tình người tính đỡ nhưng người kia nắm lấy cổ áo Sayaka làm điểm tựa để đứng lên ai ngờ cả hai té xuống luôn. Tình cảnh lúc này là Sayaka đè hai tay Miyuki qua một góc 45⁰, do mới ngủ dậy nên hai dây của áo đầm bị tuộc xuống. Mặt Sayaka gần tới nổi có thể thấy được bộ ngực căng tròn bên trong của Miyuki, nếu nhìn từ xa có thể tưởng hai người đang "Ba Chấm". Bỗng chốc tiếng mở cửa thu hút sự chú ý của hai người

Ruu: Ta làm phiền hai đứa rồi nhỉ? Cứ tiếp tục đừng để ý đến ta.

Sayaka: *Vội vàng đứng dậy* Bọn tôi không có làm gì cả. Ông bảo người chờ cô ta về đi.

Ruu: Đã làm phải chịu trách nhiệm chứ! Tại sao lại bảo ai khác con tự mà chở vợ con về.

Sayaka: Trách nhiệm? Vợ? Tôi và cô ta không có gì cả. *Giải thích trong vô vọng*

Ruu: Còn phải chịu trách nhiêm chứ, thử nghĩ xem Milky-chan đã ngủ chung với con nguyên đêm rồi sáng ra lại còn làm cái chuyện "Ba Chấm" nữa nếu lỡ đồn đại ra ngoài thì Milky-chan của ta còn ai dám cưới, chưa kể lỡ như Milky-chan mang bầu thì để Milky-chan đi một mình lỡ xảy ra chuyện rồi sao? Lại còn...

Sayaka: Xì-Tóp ông đang viết tiểu thuyết đó à? Tôi và cô ta chưa có làm gì hết mà mang với chả bầu. Watanabe cô nói gì đi chứ!

Miyuki: .... *Ngủ mất tiêu*

Ruu: Còn bảo không làm gì thì sao mà Milky-chan của ta mệt thế được?

Sayaka: KHỪ *Bỏ cuộc*

Ruu: Liệu mà chở con bé về, giải thích với Takeshi, cậu ấy đã rất lo khi con mình không về tối hôm qua đó.

Sayaka: Biết rồi.

Sayaka miễn cưỡng ẩm người kia lên xe, chồm người qua thắt seat belt cho Miyuki, tựa người Miyuki lên vai mình, cô không vừa cũng đã lấy điện thoại ra chụp mấy chục tấm tự thấy xao xuyến khi thấy hình ảnh này. Sayaka chạy xe tới địa chỉ được ba cô cung cấp, đó là một ngôi nhà tráng lệ không kém gì nhà cô nhưng cô lại không muốn đưa người con gái này vào nhà chỉ muốn lưu lại khoảnh khắc này trong một bầu không gian im lặng.

Miyuki: Ừm *Khẽ mở mắt* Tới nhà rồi sao?

Sayaka: Ừ. Tới rồi. Cô vào trong đi. Mà sau này ra đường làm ơn mặt áo ngực dùng tôi cái, muốn làm mồi cho bọn háo sắc à.

Miyuki: Ể ~~~ Vậy là Sayaka đã thấy... *Lấy tay che ngực*

Sayaka: Chỉ là vô tình thôi, vô tình thôi có biết chưa *Vội vả mình oan*

Miyuki: Đồ háo sắc *Cười gian* ẮC- XÌ

Sayaka: Lạnh thì khoác cái này đi mùa này mà đi mặc áo hai dây *Cởi áo khoác quăn qua cho Miyuki* (Tsun gớm =_=)

Miyuki: Cảm ơn! Sayaka vào nhà với em đi.

Sayaka: Không.

Miyuki: *Khoác áo vào* *Mở cửa bước ra* *Đi qua bên kia xe mở cửa kéo Sayaka ra luôn*

Sayaka: Đã bảo là không mà *Đã bước ra khỏi xe*

Miyuki: Vào đi mà *Nắm tay kéo chạy vào nhà*

Sayaka: *Miễn cưỡng đi theo*

Miyuki kéo được Sayaka vào nhà, được vị quản gia báo là ngài Watanabe Takeshi đã tới công ty làm việc, Sayaka thở phào trong nhẹ nhõm, chưa kịp nói thêm lời nào đã bị Miyuki kéo lên phòng. Miyuki để Sayaka thăm quan căn phòng của mình và đi thay bộ đồ khác. Một căn phòng màu hồng phấn đầy vẻ nữ tính và dễ thương khác hẳn căn phòng của cô chỉ có một màu đen bao chùm căn phòng. Trên tường treo các bức ảnh của Miyuki từ khi còn nhỏ,cô lại thấy người trong bức ảnh thật quen thuộc như đã gặp ở đâu rồi. Thật sự là rất dễ thương những bức ảnh đó đánh khẽ một tia điện đi qua trái tim đã ngủ yên kia.

Sayaka: Cô ta thật sự rất dễ thương *Nói nhỏ*

Miyuki: Sayaka nói gì cơ? *Đi ra từ toilet với bộ đầm ngủ*

Sayaka: Cô mặc cái gì thế kia? *Đỏ mặt không dám nhìn thẳng Miyuki*

Miyuki: Thì đồ bộ ở nhà thôi. Mà Sayaka đỏ mặt đấy à? *Cười gian xảo* *Đi đến trước mặt Sayaka*

Sayaka: Baka! Không có cô đừng có tự kỉ một mình như thế, dù sao tôi cũng là khách cô không nên mặc như thế này ra gặp tôi.

Miyuki: Sayaka đâu phải là khách! Mà dù phải thì em cũng mặc như thế này thôi

Sayaka: Vậy là dù là ai tới cái nhà này cô đều bận như thế dụ dỗ người ta sao? *bực tức nói lớn tiếng*

Miyuki: Sayaka sao lại nói lớn tiếng với em như vậy? Em sống bên Mỹ từ nhỏ mà mặc như thế này là bình thường thôi. *Tiến lại gần* *Vòng tay qua cổ Sayaka*

Sayaka: Mặc thế này để dụ dỗ người khác à? Cô đúng là người lẳng lơ. * Không hề đỏ mặt trước hành động của Miyuki mà còn tỏ ra sát khí*

Miyuki: Lẳng Lơ? Sayaka đang xúc phạm em đấy? Em chỉ như thế với chồng tương lai của em thôi. EM RẤT YÊU SAYAKA*Mặt cún con*

Sayaka: Nói đã nói sẽ không bao giờ cưới cô? Đừng bao giờ ảo tưởng. Đối với tôi cô chỉ là một con cờ ba tôi dùng để trói buộc tôi thôi, tôi sẽ không bao giờ yêu cô! Đối với tôi tình yêu chẳng là thứ gì cả, giữa tôi với cô sẽ chẳng có thứ gọi là tình yêu đâu. *nói với giọng khó chịu*

Miyuki buông tay ra khỏi cổ Sayaka, lùi lại vài bước trái tim cô đau lắm, cô muốn không thật lớn nhưng tại sao lại không thể cô chỉ cười, một nụ cười gượng gạo, cô không biết rằng với người đó cô lại là một người như thế, Cô quay lưng lại với Sayaka, cô không biết phải đối mặt như thế nào. Cô không yêu Sayaka chỉ qua một tấm hình, đã lâu lắm rồi từ khi hai đứa còn rất nhỏ, khi Sayaka vẫn còn có gia đình hạnh phúc, cô và Sayaka đã rất thân nhau, cô tin khi đó Sayaka cũng rất yêu mình, khi biết nhà Sayaka xảy ra chuyện cô muốn lắm chứ,muốn là người ở bên cảnh cùng Sayaka vượt qua cú sốc ấy nhưng đó cũng là lúc mẹ cô nằm viện cô không thể bỏ đi, sau khi mẹ cô mất cô tự nhủ sẽ là một người hoàn hảo để quay về đây với Sayaka. Cô đã quá tự tin khi nghĩ mình có thể khiến Sayaka yêu mình một lần nữa.Sayaka cũng bất ngờ với những câu nói của mình, tại sao mình lại nóng giận như vậy? Chỉ vì cô gái này sao, cô muốn xin lỗi người kia nhưng lòng tự tôn của cô đã không cho phép cô làm điều đó. Thứ cô có thể làm bây giờ là để cô ấy yên tĩnh, cô nhẹ nhàng rời khỏi phòng không một tiếng nào được thốt ra để phá tan sự gượng gạo trong căn phòng. Tối hôm đó cô đã suy nghĩ rất nhiều, Liệu cô có quá vô tình hay không? Tại sao khi nghỉ tới cô gái đó khóc, cô lại đau đến như vậy? Và nhiều ngày liên tiếp cô không gặp Miyuki cũng như Miyuki không còn đến nhà cô nữa. Lẽ ra cô phải mừng chứ tại sao lại thấy thiếu cái gì đó. Thấm thoát cũng một tháng trôi qua, Sayaka vẫn sống một cuộc sống điềm tĩnh không quá ồn ào, Miyuki thì vẫn được mọi sinh viên trong trường săn đón. Nhưng lại có một ngày khác với bao ngày khác Miyuki đến trường nhưng chỉ có một cái đuôi bám theo, điều này làm Sayaka không khỏi thắc mắc

Sayaka: Chị có biết tại sao hôm nay không có chuyện gì ồn ào không? Yui
Yui: Biết chứ. Mà chị nghĩ chuyện đó em là người biết đầu tiên chứ?

Sayaka: Chuyện gì nói đại luôn đi.

Yui: Chặc! Đây là thái độ em nhờ vả người ta sao? Nguyên nhân của việc thiếu ồn ào là Kinoshita Momoka.

Sayaka: Là thành viên mới của CLB. Hắn ta có một chút vấn đề về thần kinh mà phải không?

Yui: Xem như em còn quan tâm đến thế giới xung quanh mình. Nghe nói là Kinoshita-kun đã tỏ tình với Watanabe-chan và nhận được sự đồng ý nên mới không còn ai bám đuôi theo.

Sayaka: Cô ta đồng ý lời tỏ tình của hắn ta? *Mặt không vui*

Yui: Sao thế em ghen à? *Cười châm chọc*

Sayaka: Không có. Em và cô ta không có quan hệ gì cả.

Yui: Chị không tin đâu. Mà thui Bye em ở lại tự kỉ một mình đi. *Quay mặt bỏ đi*

Sayaka: Chị đi đâu vậy?

Yui: Hẹn hò. *Đi mất dạng*

Sayaka: Cô ta còn nói yêu mình. Vậy mà... Đúng là trên thế giới này không có thứ gọi là true love mà *Cười khinh bỉ*

Sayaka cảm thấy thất vọng với cái thế giới mình đang sống, cô muốn về nhà ngay bây giờ. Nhưng đúng là trong trời muốn trêu cô mà. Gần ra khỏi dãy lớp học cô đã gặp ngay "bọn họ" đang đi vào, cả hai nắm tay trong rất thân mật, Kinoshita còn đến bắt chuyện với cô nữa.

Kinoshita: Sempai tính đi về sao ạ. Em nhớ CLB hôm nay có lịch tập mà.

Sayaka: Mệt nên về. *Sayaka trả lời không thèm nhìn lấy mặt Miyuki*

Kinoshita: Miyuki đây là sempai của CLB tớ tham gia đó. Sempai giỏi lắm nha. * Kinoshita còn giới thiệu Miyuki cho Sayaka*

Miyuki: Yamamoto-sempai, Momoka đã nói rất nhiều về sempai *Cười rất tươi*

Sayaka: Ừ, hai người rất đẹp đôi đó Watanabe-san. *Cười xã giao*

Khi Sayaka nói câu nói đó, trái tim của Miyuki lẫn Sayaka đều rất đau. Nếu cả hai đều yêu nhau tại sao lại làm khổ nhau như vậy. Từ đằng sau, Sayaka bị một cô gái nhảy chồm lên người nếu không đứng vững thì Sayaka đã ngã về đằng trước rồi.

Sayaka: Nana cậu làm cái trò khỉ gì vậy? *Nói nhưng khuôn mặt chả mấy khó chịu về điều đó*

Nana: Sayanee lại tính trốn buổi tập sao? Không được đâu nhé! Ô, Kinoshita cũng ở đây à, cô gái kế bên dễ thương nhỉ, là bạn gái em à.

Miyuki: Vâng! Là bạn gái của Momoka-kun ạ *Nhìn Sayaka*

Kinoshita: À Miyuki, để tớ giới thiệu đây là Yamada Nana quản lý của CLB. Yamada-sempai, bạn gái em Watanabe Miyuki

.Nana: Ồ là hot girl nổi nhất năm I phải không? Kinoshita em đúng là có phước đó.

Kinoshita: Chị cũng đâu có kém, em nghe đồn chị và Yamamoto sempai đang quen nhau mà phải không?

Miyuki nhìn qua Sayaka với hy vọng Sayaka sẽ phủ nhận điều đó nhưng Sayaka lại chẳng có một chút động tĩnh gì cả, suy nghĩ của Sayaka, Miyuki có cảm giác là sẽ không bao giờ nằm bắt được.

Nana: Không, làm gì...

Sayaka: Chúng ta đi thôi *Sayaka nắm tay Nana kéo đi*

Nana: Sayaka? À gặp mấy đứa sau. *Vẫy tay tạm biệt*

Kinoshita: Hai người đó đúng là có gì với nhau rồi, phải không Miyuki?

Miyuki: Ừ *Đôi mắt ánh lên nổi buồn*

Cắt đuôi được bà già Nana cứ đi theo, Sayaka chạy xe về nhà, bước vào nhà thì Sayaka ngạc nhiên khi căn nhà có dấu hiệu như bị lật tung lên, đồ đạc ngỗng ngang. Vài phút định hình cô mới biết là do ba cô đang kiếm tập ảnh gì đó nên muốn lật tung ngôi nhà lên.

Sayaka: Ông già, quăng đồ lung tung rồi bây giờ kêu đi kiếm là sao? *phụ xếp lại đồ đạt*

Ruu: Á! Đây rồi *Giơ cuốn album tìm thấy lên*

Sayaka: Nó là gì mà ông quý giữ vậy?Ruu: Là ảnh con chụp với Milky-chan

Sayaka: CÔ TA SAO? Tôi đã chụp với cô ta hồi nào?

Ruu: Ta chưa hỏi tội con làm gì mà hơn tháng nay Milky-chan không qua chơi với ta? Con cứ về rồi chui vào phòng ta còn tưởng hai đứa đang hẹn hò. *Đưa bức hình có Sayaka, Miyuki và cả cha me hai bên*

Sayaka: Tôi không nhớ là đã chụp cái này khi nào. *Nhận tấm hình*

Ruu: Trí nhớ kém thế. Ta nhớ hồi nhỏ con còn rất thích con bé, con còn nói Yoko là phải cưới Milky nên mẹ con mới lập nên hôn sự này với sự đồng ý của mẹ Milky, thế mà giờ cả hai bà mẹ đều mà mất mà chưa kịp nhìn hai đứa nên duyên vợ chồng *Trong mắt ông ánh lên một nổi buồn rất khó diễn tả*

Sayaka: Là ý muốn của tôi sao? *cầm bức hình đi lên lầu*

Sayaka ở yên trong phòng trong buổi tối đó, cô cố gắng giải quyết công việc nhưng tâm trí cứ suy nghĩ về người con gái kia. Cô có một chút kí ức về chuyện này, sau khi mẹ cô mất cô chán ghét mọi người xung quanh, thờ ơ với tất cả mọi chuyện nên cô đã đánh mất luôn cái cảm giác hạnh phúc khi ở bên cô gái đó. Cô thầm trách mình tại sao lại nhận ra việc này quá trễ, sự thật cô đã RẤT YÊU cô gái này và nhất định cô phải giành lại cô ấy. Sáng hôm sau, tại lớp học của cô khi mọi người đã về hết, Sayaka đã suy nghĩ rất nhiều xem mình nên nói với Miyuki làm sao, tập mãi tập lui cô vẫn không hài lòng. Thế nhưng từ bên ngoài hành làng vô nghe một giọng nói quen thuộc.

Kinoshita: Miruki chúng ta đang quen nhau rất vui vẻ mà tại sao cậu lại đòi chia tay.

Miyuki: Momoka tớ xin lỗi, tớ không hề yêu cậu, chúng ta chỉ khiến việc này từ sai đến sai trầm trọng hơn thôi.

Kinoshita: Tớ không tin, nếu không yêu cậu đã không đồng ý quen với tớ.

Miyuki: Tớ quen với cậu chỉ để ... Hừm... nói tóm lại tớ không yêu cậu.

Kinoshita: Xin hãy cho tớ một cơ hội nữa, tớ nhất định sẽ khiến cậu yêu tớ.

Miyuki: Không, Momoka cậu là người con trai tốt cậu có thể kiếm được người thích hợp hơn tớ.Kinoshita: Không Miyuki tớ không phải là người con trai tốt.

Kinoshita nắm hai tay của Miruki đẩy vào tường, hôn tới tấp vào làng môi của Miyuki

Miyuki: Câu....làm....gì....vậy....buôn...tớ....ra *Miruki rất khó nhọc để nói*

Kinoshita: Tớ phải làm cậu thuộc về tớ, tớ nhất định sẽ chịu trách nhiệm với cậu.

Sayaka: Dừng lại đi

Sayaka từ xa chạy tới kéo Kinoshita ra khỏi người Miyuki, ánh mắt tỏa ra sát khí ngút trời sẵn sàng giết con người trước mặt. Sayaka ôm Miyuki vào lòng phát hiện có vài giọt nước mắt trên khuôn mặt Miyuki và cô chắc chắn rằng mình sẽ giết người này

Kinoshita: Sempai đây là chuyện của em xin đừng xen vào.

Sayaka: Cậu đang đi ngược lại tin thần của kiếm đạo, những hành động như vậy chẳng đáng để cậu làm một con người. BIẾN ĐI trước khi tôi giết cậu.

Kinoshita chưa bao giờ thấy sempai của cậu ta như vậy. Như một bản năng hắn biết nếu đụng vào người này chỉ có con đường chết, hắn chạy thật nhanh khỏi đó.

Sayaka: Không sao chứ?

Miyuki: Kh...ông sao. *Miyuki sợ hãi*

Sayaka: Sau này tránh xa cậu ta ra, cậu ta mà dám làm phiền cô cứ nói tôi biết.

Miyuki: Không cần đâu, em sẽ về Mỹ sau này không làm phiền Yamamoto-sempai nữa

Yamamoto-sempai? Từ bao giờ Miyuki xưng hô với cô một cách xa lạ như thế, trái tim cô đau thắt lại, Miyuki còn bảo sẽ về Mỹ nữa cơ chứ.

Sayaka: Đừng đi

Miyuki: Hử?Sayaka: Tôi bảo em đừng đi đó! Đồ ngốc!

Miyuki: Sempai từng nói em chẳng là gì cả thế tại sao lại bảo em ở lại *Mặt ngây thơ*

Sayaka: Tôi nói em biết... Ừ thì em đã cướp mất trái tim tôi rồi đấy, sau này tôi cấm em gọi tôi là Yamamoto hay Sempai có biết chưa, em mãi mãi chỉ được ở bên cạnh tôi thôi. *Mặt đỏ lét luôn*

Miyuki: Sayaka... yêu em chứ? *Miyuki sợ hãi đợi câu trả lời*

Sayaka: Thì...

Nana: Tới phòng tập đi kìa Nana chạy từ xa lại hôn vào môi Sayaka hình như hành động ngày hôm qua của Sayaka làm cho Nana đã hiểu lầm.

Sayaka chưa kịp giải thích gì cả với Miyuki hay Nana thì Miyuki đã ngoảnh mặt chạy thật nhanh, cô xem đó như câu trả lời dành cho cô.Nếu như Sayaka đang quen với cô gái kia tại sao còn giữ cô lại, có phải Sayaka đã quá ích kỷ khi muốn cả hai người, thứ cô sợ hãi chính là nghe lời từ chối của Sayaka một lần nữa. Cô lấy điện thoại gọi ngay cho ba mình:" Papa còn sẽ về Mỹ ngay bây giờ" Cô không còn muốn ở đây nữa nó đã làm tan nát trái tim cô hai lần rồi cô không thể chịu đau hơn được nữa.

Sayaka sau khi giải thích rõ ràng với Nana, cô tìm cách đuổi theo Miyuki nhưng cô phát hiện mình không có số điện thoại của cô ấy, không biết gì về cô gái này cả. Trong hoang mang Sayaka chỉ nghĩ đến việc chạy đến ngay nhà Miyuki, và người Sayaka phải đối mặt chính là ba vợ tương lai của mình. Sayaka chỉ vừa bước vào nhà đã bị ông đấm cho một phát vào mặt một dòng máu tươi chảy ra từ miệng Sayaka

Takeshi: Cậu đã làm gì mà con tôi vừa khóc vừa đòi về Mỹ? *Gầm gừ*

Sayaka: Cháu đã làm tổn thương cô ấy. Và cháu đến đây để sửa chữa lỗi lầm của mình.

Takeshi: Cậu đến muộn rồi, nó đã về Mỹ rồi.

Sayaka: Hãy cho cháu địa chỉ của cô ấy bên Mỹ, cháu nhất định phải đem cô ấy về.

Takeshi: Tôi cảnh cáo cậu nếu còn làm con tôi khóc tôi nhất định sẽ giết cậu

Sayaka: Không đâu ạ. Bởi vì cháu thật sự yêu cô ấy.

Sayaka cầm địa chỉ chạy ngay ra xe. Ông Takeshi đứng trong nhà tỏ ra hài lòng về chàng rể của mình, ông gọi một cú điện thoại với tâm trạng thoải mái

Takeshi: Ruu chúng ta sắp được uống rượu mừng rồi.

Sayaka phóng nhanh tới sân bay, gọi cho Yui, người thư kí tương lai của mình.

Sayaka: Chuẩn bị máy bay cho em, em sẽ qua Mỹ.

Yui: Không được mai là giải đấu bắt đầu rồi.

Sayaka: Quên mất! Mà thôi em không cần biết, em không thể mất Miyuki một lần nữa, em đã trễ mười mấy năm rồi, em không thể để trái tim cô ấy vượt khỏi tầm tay em đâu.

Yui: Đứa em của tôi trưởng thành rồi! Chị chuẩn bị máy bay cho em.

Trãi qua mấy tiếng đi máy Miyuki mệt mỏi lết vào nhà với trái tim rỉ máu điều này làm cho vài người hầu trong nhà của cô lo lắng, một cô chủ luôn vui vẻ tươi cười tại sao lại như cái xác không hồn như thế này, họ không muốn chạm vào nổi đâu của Miyuki nên cũng không ai nói gì chỉ giúp đỡ Miyuki mất hết sức lực lên phòng, Miyuki đã khóc hàng giờ trên máy bay kia, cô không còn đủ nước mắt để khóc nữa. Thêm mấy tiếng nữa cuối cùng Sayaka cũng đuổi tới nơi. Cô chạy nhanh vào nhà do ngài Takeshi đã nói cho vị quản gia hết câu chuyện nên họ để cho Sayaka vào. Sayaka đứng trước một Miyuki đang ngủ nhưng hai hàng lệ vẫn còn ướt đẫm.

Sayaka: Miyuki hãy tha thứ cho Sayaka! Sayaka nhất định sẽ không để em khóc nữa.

Miyuki chợt mở mắt khi cảm giác được một bàn tay ấm áp của ai đó chạm vào mình.

Miyuki: Sayaka? Biết rồi chắc là mình lại thấy ảo giác rồi, mình phải tập quên con người bội bạc ấy thôi

Sayaka: Em quên được sao? Mà em hay gặp ảo giác thấy Sayaka lắm sao? *Cười khẽ*

Miyuki: Á ảo giác lần này còn biết nói, biết cười nữa *Lăn ra xa*

Sayaka: BAKA! Người em yêu đứng bằng xương bằng thịt ở đây mà còn tưởng là ảo giác *Cười châm chọc điệu bộ ngu ngốc của Miyuki*

Miyuki: Không thể nào rõ ràng mình đã tới Mỹ mà *nói với chính mình*

Sayaka: Thì Sayaka tới Mỹ kiếm em

Miyuki: Không thể nào!

Sayaka: Có thể chứ! Em lấy trộm trái tim Sayaka rồi bỏ đi như thế sao? Sayaka tiến tới gần Miyuki kéo cô ấy vào lòng mình

Miyuki: Em không hiểu

Sayaka: Em đúng là đồ ngốc sao Sayaka có thể yêu em được chứ? *Ánh mắt khó hiểu*

Miyuki: Sayaka yêu em?

Sayaka kéo Miyuki vào một nụ hồn mãnh liệt và nồng nàng nó chất chứa tình cảm của Sayaka, tất cả đều được thể hiện qua nụ hôn đó. Sau một hồi lâu cả hai đôi môi luyến tiếc rời khỏi nhau.

Miyuki: Sayaka chảy máu kìa. *Sờ vào một dòng máu khô đọng lại trên khóe môi Sayaka*

Sayaka: Bị nhạc phụ dạy dỗ đó mà

Miyuki: Papa em sao? Có đau không?

Sayaka: Đau chứ nhưng mà vì em chịu một chút thì nhằm nhò gì.

Sebastian: Cô chủ có cậu Ken tới ạ! * giọng của người quản gia ở ngoài cửa vọng vào*

Sayaka: Ken? Ai vậy?

Miyuki: À là bạn của em Sayaka ngồi đây một tí để em xuống tiếp đã.

Sayaka: Không! Sayaka sẽ xuống với em, Sayaka muốn gặp cậu ta.

Miyuki: Bạn em Sayaka gặp làm gì? Lỡ Sayaka thích cậu ấy rồi sao?

Sayaka: Nhảm nhí hết sức , em biết là Sayaka chỉ yêu mình em thôi mà, mà em sợ Sayaka thích cậu ta vậy cậu ta đẹp trai lắm sao?

Miyuki: Siêu đẹp trai luôn *Hồn nhiên*

Sayaka: Có cao không? *mặt xám lại*

Miyuki: Siêu cao luôn *Ngây thơ*

Sayaka: Galang không? *sát khí xuất hiện*

Miyuki: Rất galang luôn *Thành thật*

Sayaka: Em có thân với cậu ta không? *Sát khí ngụt trời*

Miyuki: Rất thân luôn. *Vô tư*

Sayaka: Sayaka xuống gặp cậu ta *tay hình nắm đấm*

Miyuki: Đáng sợ quá! Hai mình cùng xuống là được rồi. *Nắm tay Sayaka kéo đi*

Xuống tới lầu.

Miyuki: Ken xin lỗi cậu đợi lâu không?

Ken: Miyuki cậu về rồi tớ còn định tới Nhật kiếm cậu.

Miyuki: Có việc gì thế?

Ken: Tại tớ nhớ cậu *Ánh mắt chiều mến*

Miyuki: Cậu thiệt là biết làm người ta vui lòng

Ken: Làm cậu vui là trách nhiệm của tớ.

Sayaka: Oi... Tôi vô hình à.

Ken: đây là?

Miyuki: À Yamamoto Sayaka người này là...

Sayaka: Hôn phu của cô ấy *Giọng thách thức*

Ken: Hôn phu? Sao không nghe cậu nhắc tới?

Sayaka: Em ấy không có nhiệm vụ báo cáo với cậu. *Ánh mắt hình viên đạn*

Kéo Miyuki lại gần mình, hôn nhẹ lên môi đánh dấu chủ quyền.

Ken: Cậu mới về chắc còn mệt! Thôi tớ về trước nha, gặp cậu sau! *chuồn lẹ*

Miyuki: Sayaka là con nít sao? Làm Ken sợ rồi kìa!

Sayaka: Con nít vậy đó, rồi sao! Phải cho hắn biết em là vật sở hữu của ai chứ!

Miyuki: Vật sở hữu? Sayaka coi em là vật sở hữu? *Tức giận*

Sayaka: Đương nhiên là vậy rồi! Nhưng là vật sở hữu đã sở hữu chủ nhân của nó

Miyuki: Hổng hiểu *Suy nghĩ*

Sayaka: Đúng là khó hiểu thật! Phải làm thử mới được.

Bế Miyuki lên, bước lên lầu

Miyuki: Sayaka muốn làm cái gì? *Sợ hãi*

Sayaka: Thì biến em thành của Sayaka. *Cười gian tà*

Miyuki: Không được chúng ta còn chưa đám cưới. *Sợ hãi x2*

Sayaka: Thiếu gì người ăn cơm trước kẻng *Lẹ làng cởi cái áo Miyuki đang mặc*

Hai bạn trẻ của chúng ta hạnh phúc rồi nhỉ!!!

Miyuki: Sa~ya~ka~ Khô..ng phải chỗ đ..ó (=_=)

Hai năm sau, Sayaka chính thức trở thành chủ tịch tập đoàn, do công việc bận rộn nên hầu hết việc chuẩn bị cho đám cưới đều do Miyuki lo liệu, Yui thì được thăng lên chức giám đốc.

Sayaka: Shimazaki-chan phiền em quá phải đi sắm đồ cưới cùng Miyuki

Sayaka: Vụ họp đồng bên A&C sao rồi?

Yui: Chị đã hoàn thành xong rồi chỉ còn chờ em kí tên nữa thôi

Sayaka: Được rồi, em sẽ kí, chị làm việc em rất an tâm.

Yui: Em tạm gác công việc lại mà lo đám cưới đi chứ.

Sayaka: Miyuki và bạn cô ấy, Haruka nói sẽ tự lo liệu mà.Miyuki: Sayaka~ Em tới rồi nè.

Miyuki đi trước phía sau là ai đó mà không nhìn rõ mặt bởi vì bị che hết bởi đống đồ chất cao như núi mà người đó phải cằm. Yui tốt bụng lại đỡ giúp, chất đống đồ đó xuống dưới đất làm xuất hiện một đại mỹ nhân đằng sau đống đồ.

Miyuki: Bọn em đã rất vui mà, đúng không Haruka

Haruki: Ừ *quay sang Yui* Cảm ơn chị

Yui: Khô...ng gì...! *Ấp a ấp úng*

Miyuki: Chết tớ quên đặt bánh cưới rồi, Haruka cậu giúp tớ nhá!

Haruka: Bó tay cậu lun! Để tớ đi.

Miyuki: Yuihan giúp em đưa Haruka đi nha. Để cậu ấy đi một mình em không an tâm, cậu ấy chỉ mới từ Mỹ về *Nháy mắt với Yui*

Yui: Được chứ, còn gì bằng. *Chạy ra cửa*

Haruka: Không phiền chị chứ? *Cười nhẹ*

Yui: Không... Không phiền. Hoàn toàn không phiền. *Hồn bay phách lạc*

Miyuki: Sayaka đoán em là Yui đổ trước Haruka hay là Yui cua được Haruka trước.

Sayaka: Đương nhiên Yui cua được trước dù sao yui cũng là player có tiếng mà.

Miyuki: Em lại thấy là Yui đã đổ trước Haruka rồi.

Sayaka: cá cược không?

Miyuki: Cá thì cá! Mà cá cái gì?

Sayaka: Cho em chọn đó.

Miyuki: Vậy em chọn là Sayaka sẽ bỏ hết công việc một tháng mà đi chơi với em, sao hả?

Sayaka: Ok nhưng nếu Sayaka thắng thì sao? *kéo Miyuki ngồi lên đùi mình*

Miyuki: Sayaka tự quyết định đi

Sayaka: Nếu Sayaka thắng thì Sayaka cũng sẽ nghĩ một tháng đi chơi với em nhưng điều kiện là trong một tháng đó em chỉ được nằm trên giường cho Sayaka 'ăn' thôi. *Nói với giọng quyến rũ*

Miyuki: Đồ tham lam! Dù em có thắng thì Sayaka cũng làm thế thôi! Muốn nuốt chửng em luôn sao? *Bỉu môi*

Sayaka: Thì Sayaka muốn ăn sạch em mà không chừa lại xương luôn.

Ruu: Giới trẻ ngày nay thiệt là... Có người lớn ngồi đây mà dám nói ra mấy cái chuyện xấu hổ đó!

Takeshi: Đúng là con gái là con người ta mà! Nuôi nó khôn lớn rồi nó coi mình như vô hình. Đúng là hỏng rồi mà

Miyuki: Con không có!

Takeshi: Hai ông già ngồi chình ình ở đây mà nó còn không thèm chào nữa. Nó chỉ biết có chồng nó thôi.

Ruu: chỉ còn hai lão gia chúng ta với nhau!

Takeshi: Tớ biết có chỗ thưởng trà tuyệt vời lắm cậu có muốn đi không?

Ruu: Đi chứ, chứ ở đây nhìn tụi nó muốn tiểu đường luôn.

Sayaka: Vậy ba và nhạc phụ đi cẩn thận *giọng hòa nhã*

Ruu: Con tôi thực sự đã thay đổi rồi *Hai lão già đóng cửa đi ra ngoài*

Sayaka: Miyuki, Sayaka muốn có 11 đứa con để thành lập đội bóng.

Miyuki: Lắm thế bộ bộ Sayaka coi em là heo nái à.

Sayaka: Không biết Sayaka muốn nhiều con, để ba và nhạc phụ về già có cháu để chơi chứ!

Miyuki: Cái Lý do nhảm nhí quá!

Sayaka: Không biết! Em liệu mà lo chuyện sinh đẻ đi.

Miyuki: Không muốn mà. Lỡ mất dáng boby hoàn mỹ của em rồi sao.

Sayaka: Sau này em đã là gái có chồng rồi còn lo mất boby làm gì?

Miyuki: Chồng thì chồng chứ! Em vẫn phải là người đẹp nhất trong mắt mọi người *cười gợi tình*

Sayaka: yabai... Xem ra sau khi cưới Sayaka phải mướn vệ sĩ theo em rồi *mặt nghiêm túc*

Miyuki: Thích thì cứ mướn nhưng em không khẳng định mình sẽ quyến rũ người đó đâu *cười gian xảo*

Sayaka: Em dám.... *khuôn mặt hóa đen*

Miyuki: Plè...... *le lưỡi trêu chọc*

Sayaka: *Đứng dậy đẩy Miyuki ra khỏi mình*

Miyuki: Sayaka giận rồi hả, em chỉ giỡn chút thôi mà, Sayaka nhỏ mon quá đó ha *chọc chọc vào má Sayaka*

Sayaka: *không nói không rằng đi ra khỏi cửa*

Miyuki: Sayaka đi đâu vậy cho em đi với *đuổi theo*

Sayaka: thì đi hẹn hò với người khác thôi.

Miyuki: Sayaka hẹn hò với ai cơ? *máu dồn lên não*

Sayaka: với ai cũng được, Sayaka không tin ngoài em ra không ai muốn hẹn hò với Sayaka, có khi cả chục người chứ chả chơi đâu.
Miyuki: Nhưng em mới là vợ Sayaka mà *níu tay Sayaka lại mắt rương rướng nước mắt*
Sayaka: Em cũng biết điều đó sao.-suy nghĩ *cái mặt muốn khóc trông thấy ghét đã thế chọc thêm chút nữa*

Miyuki: Sayaka ngốc! Hu.. hu Sayaka muốn sinh nhiêu đứa cũng được đừng bỏ em mà *khóc òa lên ôm lấy Sayaka*

Sayaka: Em mới ngốc đó, sao Sayaka có thể bỏ em cớ chứ, đừng khóc nữa mà Sayaka sẽ đau lòng lắm đó *gạt đi nước trên mặt Sayaka*

Miyuki: Sayaka là kẻ ngốc nhất thiên hạ

Sayaka: Sayaka đúng là đáng bị phạt mà làm cho Miyuki khóc thế này! Sao hả phạt Sayaka hẹn hò với em nhá!

Miyuki: Bộ hẹn hò với em là hình phạt của Sayaka sao?

Sayaka: Đó là hình phạt mà cả đời này Sayaka sẵn sàng đánh đổi tất cả để có được, hình phạt cho Sayaka vì đã lỡ yêu em nhiều đến thế, hình phạt cho Sayaka vì đã lỡ để trái tim mình rơi vào tay em, hình phạt vì đã để em thay đổi cuộc đời Sayaka nhiều như vậy. Miyuki! Sayaka yêu em.
Miyuki: *đỏ mặt* Đi... Chúng ta đi chứ!

Sayaka: Ừ *mở cửa cho Miyuki*

Không ai biết được cuộc sống tương lại của họ như thể nào chỉ biết được rằng tại giây phút này trái tim họ thuộc về nhau, mở cánh cổng tương lại để bước vào một cuộc đời mới, một cuộc sống mới

END FIC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top