Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14

Note : Lì xì ai đó như lời hứa. Shipper Jisic xin hãy bình tâm…mọi chuyện rồi sẽ ổn..Đầu năm đừng ném gạch đá nha muahhhhhh….

_ Ramie này, tớ nghĩ cậu nên thay màu móng đi, màu này làm cậu hơi quá tuổi – JiHyun vừa săm soi những ngón tay vừa tư vấn cho BoRam đang ngấu nghiến quả táo tây.

_ Tháng này tớ với cậu đã thay năm lần rồi, tớ nghĩ chúng ta nên dành thêm thời gian cho việc tẩm bổ, tớ nghe nói bên phố phía Nam có nhiều nhà hàng ngon lắm – Boram vừa tận hưởng sự ngọt ngào từ quả táo, vừa nói

_ Cậu thật là có tâm hồn ăn uống đấy Ramie à – JiHyun nhún vai lắc đầu

_ Hihi, chúng ta có So cục cưng hào phóng ở đây, tội gì mà không hưởng thụ hí hí hí – Boram bật cười khoái trá.

SoYeon đang hì hục lau nhà vễnh tai nghe được câu chuyện của hai nàng bạn gái, bèn dừng tay ngậm ngùi móc chiếc thẻ tín dụng trong ví ra săm soi, cô thầm nghĩ về cha mẹ, hai đấng sinh thành đã âu yếm đặt nó vào tay cô ngày cô ra đi, thế mà giờ đây cô lại dùng nó để “cung phụng” cho hai mỹ nhân, một thấp một cao thế này, cô thấy có lỗi vô cùng.

Let me see ya LaLaLaLa… Love me hey YaYaYaYa - “Ji dino is calling”

_ So devil  biết em là ai không ? – đầu dây bên kia, Jiyeon nén giọng trầm trầm

_ Hừ, em muốn trêu đùa thì lấy số khác mà gọi chứ - SoYeon hừ mũi phì cười.

_ Hí hí, em chỉ đùa xíu thôi mà..! So unnie xinh đẹp tài năng đang làm gì đấy ạ - Jiyeon hớn hở vì lâu ngày mới được nói chuyện với chị gái

_ Làm lao công – câu nói nhẹ tựa lông hồng

_ Hả, một người chỉ thích ăn không thích làm..à nhầm nhầm một người không quen lao động nặng nhọc như unnie thì làm lao công kiểu gì cơ chứ - đầu dây bên kia, đôi mắt Jiyeon đã to bằng quả trứng gà.

_ Thế mà có đấy nhóc con, vừa làm lao công, vừa làm cả cái ATM di động cơ – SoYeon bùi ngùi chấm nước mắt

_ Là thế nào hả unnie yêu dấu của em – Jiyeon không ngừng thắc mắc.

_ Chuyện dài dòng lắm, khi unnie về, unnie sẽ kể cho em..còn chuyện của em bên ấy ổn chứ ? – SoYeon né tránh câu chuyện đau lòng của bản thân.

_ Em đang yêu – không cần nhìn thấy, SoYeon cũng có thể đoán được gương mặt của đứa em nhỏ mình đang đỏ ửng lên như gấc chín.

_ Gì cơ ?con khủng long ngoài yêu đồ ăn ra còn biết yêu gì khác sao ? Kể cho unnie nghe xem nào ?–SoYeon khá bất ngờ vì điều Jiyeon vừa thú nhận, bản chất nhiều chuyện trỗi dậy mạnh mẽ.

_ Chuyện dài dòng lắm, khi nào unnie về em sẽ kể cho unnie nghe – nhại đúng câu nói của chị gái lúc nảy, Jiyeon cười khúc khích

_ Khỉ gió nhà em – SoYeon hậm hực.

“ So cục cưng ơi, em khát nước” – giọng nói lãnh lót từ phía trong vọng ra khiến Soyeon giật nẩy cả mình

“ So vào liền đây” – SoYeon nói với vào

_ Thôi nha nhóc con, unnie có việc rồi, chỉ còn một thời gian ngắn nữa unnie sẽ kết thúc học phần. Khi ấy chị em ta sẽ có thêm thời gian hàn huyên. Ở nhà cầu phúc cho unnie em nhé..hichic – SoYeon mếu máo thấy thương.

_ Vâng, cầu chúa ban phước lành cho unnie..nam mô a di đà phật…em yêu unnie..chụt chụt….chụt  – Jiyeon hôn liên tục vào điện thoại rồi mới chịu tắt máy, khiến đầu dây bên kia Soyeon rợn cả tóc gáy

_ Jiyeon đang tán tỉnh cô nào sao ? – giọng nói nhẹ tên nhưng đầy mùi sát khí vang lên, khiến Jiyeon bất giác rùng mình

_ Không không, tôi chỉ đang nói chuyện với Soyeon unnie thôi, Sica đừng hiểu lầm – Jiyeon vội vàng xua tay phân bua

_ Nói chuyện với chị gái đâu cần phải yêu đương hôn hít như thế - Jessica nói chẳng thèm nhìn

_ Tôi với unnie ấy hay đùa như thế lắm, Sica tin tôi đi – Jiyeon ghé sát tai Jessica thì thầm chân thành, làm má cô nàng tóc vàng bổng chốc đỏ bừng

_ Ừ ..kệ - Jessica nói xong ngún ngẩy bỏ đi, để lại Jiyeon ngơ ngác. Thật ra cô nàng kia đang ngượng đó mà. Vậy mà khủng long đâu có biết, gương mặt thểu não thấy thương, sợ người ta giận lắm đấy.

Yuri cười cay đắng nhìn ly rượu trong tay mình, thứ chất lỏng sóng sánh màu đỏ khiến đôi mắt cô hoa cả lên.

“ Mới ngày nào còn hẹn thề yêu đương, thế mà chỉ sau một tuần lễ đã thay đổi đến chóng mặt. Chỉ vì Yul nghèo, hay còn lí do nào khác, em cho Yul biết đi Sica” – Yuri ngửa cổ uống cạn li rượu đắng ngắt, cổ họng cô bỏng rát vì sức nóng.

“ Nhất định Yul sẽ không để mất em..NHẤT ĐỊNH LÀ KHÔNG ” – Yuri hét lên và ném thẳng chiếc ly thủy tinh vào góc phòng, đôi mắt hắt lên những tia nhìn đầy phẫn nộ.

_ Sica à..là Yul đây..hức hức. – Yuri nói bằng giọng lè nhè của một người đang say mèm

_ Giọng Yul hôm nay lạ vậy, Yul đang ốm sao – Jessica nghe lòng bối rối, đầy lo lắng

_ Không..không..hức…Yul không sao..chỉ là Yul rất nhớ em Sica à..Yul không thể sống thiếu em ..hức – Yuri nói giữa những tiếng nấc.

_ Yul à..em..em – Jessica không thể nói lên được điều gì, cô thấy tội lỗi đong đầy.

_ Em đừng nói gì cả, đừng nói gì cả....hãy cho Yul thêm một cơ hội..xin em..- Yuri tha thiết van lơn.

_ Ngày mai chúng ta hãy gặp nhau có được không ?..Yul có rất nhiều điều muốn nói với. Yul sẽ đợi em ở công viên cạnh nhà em..ngày mai..ngày mốt..và nhiều ngày sau nữa, Yul nhất định sẽ đợi, đợi đến khi nào em chịu ra gặp Yul thì thôi  – Yuri nói rồi nhanh chóng cúp máy, cô không muốn nghe lời từ chối.

Đầu dây bên này Jessica buông máy, cô ngồi bó gối, suy nghĩ mông lung.

Jessica trút tiếng thở dài, từ phía cổng nhà nhìn sang, Yuri đã đứng đó từ lúc nào, trên tay là bó hoa hồng vàng tươi thắm.

“ Hoa hồng vàng sao”

_ Sica…Yul cứ tưởng rằng em không đến – nhìn thấy Jessica gương mặt đang căng thẳng của Yuri trở nên rạng rỡ hẳn, nâng đóa hoa về phía cô nàng tóc vàng – Yul tặng em.

_ Cảm ơn Yul – khóe mắt Jessica ánh lên cái nhìn hơi ngạc nhiên, đã rất lâu rồi Yuri không lãng mạn thế này.

_ Chỉ cần em vui thôi – Yuri nở nụ cười dịu dàng – hôm nay em dành thời gian cho Yul nhé – lời nói tha thiết, đôi mắt đầy mong đợi, Jessica không thể từ chối, gật nhẹ đầu rồi bước theo cô gái tóc đen. Bàn tay lần tìm lấy tay ai kia siết nhẹ, Jessica hơi giật mình, nhưng cô vẫn để yên, có điều gì đó khiến cô không thể từ chối. Cô không muốn làm Yuri tổn thương thêm.

Cách đó một quãng không xa, một đôi mắt u sầu dỏi theo, cánh tay đang cầm chặt bó hoa hồng xanh bất giác buông thỏng đầy bất lực, Jiyeon nghe con tim mình đau siết từng hồi. Cô đã chạy qua rất nhiều con phố để tìm cho được loài hoa người con gái kia yêu thích, để rồi khi đang háo hức chuẩn bị gọi người ấy ra, thì cô lại chứng kiến những điều thế này. Phải chăng trong cuộc đua đến trái tim nàng công chúa băng giá, cô chỉ là kẻ thất bại, thất bại ngay cả khi mọi thứ chưa bắt đầu.

_ Unnie có vẻ không ổn, đã xảy ra chuyện gì ? – Areum lo lắng nhìn Jiyeon uể oải từ ngoài cửa tiến vào

_ Unnie không sao, hơi mệt tí thôi – Jiyeon xua tay lắc đầu – hôm nay unnie sẽ làm việc ở nhà, còn một số dự án cần nghiên cứu, tí nữa em ăn cơm một mình trước đi nhé – Jiyeon nói trong ánh mắt ưu buồn rồi quay gót nhanh vào trong tránh cái nhìn thắc mắc từ cô gái trẻ hơn. Giờ cô không muốn nghĩ ngợi thêm bất cứ điều gì cả.

Lấy công việc làm niềm vui, chọn sự bận rộn để che khuất tổn thương. Jiyeon lao vào làm việc như một cái máy.

Suốt cả buổi đi chơi hôm ấy hôm ấy, Yuri như một người hoàn toàn khác, cô chăm sóc cho Jessica từng chút một, ân cần nâng niu như báu vật khiến cô gái tóc vàng rất đổi ngạc nhiên

_ Trước đây Yul quá vô tâm, chỉ lao đầu vào công việc không chăm sóc được nhiều cho em. Nhưng giờ khác rồi, Yul sẽ không thế nữa đâu, Yul hứa – Yuri nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc vàng của cô gái đi bên cạnh. Jessica nãy giờ chỉ im lặng, cô đang cố bắt nhịp được sự mách bảo nơi con tim. Cô thật sự cần gì và muốn gì ? Điều Yuri làm cho cô đúng là có khiến cô cảm động, nhưng những ánh đom đóm kia đã vô tình che lấp tất cả, nó sáng và rực rỡ hơn rất nhiều trong tâm trí cô lúc này.

_ Yul à, trong các loại hoa hồng, em thích nhất là hoa hồng xanh, và ghét nhất là hoa hồng vàng, bởi nó tượng trưng cho sự phản bội và phai nhạt. Em thích ăn kem dâu chứ không phải là kem socola. Vậy mà Yul gần như đã quên mất điều đó. Hôm nay em thật sự bất ngờ vị sự chu đáo của Yul, nhưng mọi thứ giống hệt những đóa hồng vàng kia vậy, đang ngày một nhạt nhòa và mờ ảo  – Jessica nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy kia, giọng đều đều.

_ Yul chỉ nhầm lẫn tí chút thôi, nó không nói lên được điều gì ..Yul hứa Yul sẽ không phạm những lỗi ấy thêm lần nào nữa cả - Yuri hấp tấp phân trần

_ Em không trách Yul vì những điều đó. Em nghĩ  Yul cảm nhận được, khi Yul nắm tay em,  đã chẳng còn cảm giác hồi hộp, hạnh phúc của ngày nào. Khi Yul đi gần bên em, em cũng chẳng còn cảm nhận được mình được che chở yêu thương theo đúng nghĩa của nó – Jessica nói trong cay đắng

_ Không, Sica à..không phải vậy …- Yuri lắc đầu lia lịa để phủ nhận

_ Đừng dối lòng thêm nữa Yuri à, ánh mắt Yul giờ đây chỉ chứa đầy sự chiếm hữu, nó không còn là ánh mắt của con người ngốc nghếch ngày xưa em yêu nữa rồi. Trái tim của cả hai chúng ta đều có sự thay đổi . Có lẽ đã đến lúc buông tay nhau .Em xin lỗi Yul, xin lỗi rất nhiều – Jessica khép nhẹ mắt ngăn dòng lệ đang chuẩn bị tuông trào, cô quay bước, đi như chạy để trốn tránh tất cả. Đã đến lúc cô phải làm theo những điều trái tim mình mách bảo, dứt khoát tất cả. Không thể chỉ vì cảm giác tội lỗi với Yuri mà khiến tất cả đều bị nhấn chìm vào hố sâu tuyệt vọng.

_ Có phải vì bọn nhà giàu kia không ? – Yuri nghiến răng giận dữ.

_ Đừng nói về giàu nghèo ở đây, đơn giản là ở bên người ấy, em được là chính em – Jessica dừng lại nói nhưng không quay qua nhìn Yuri, cô cười nhạt, đôi mắt buồn xa xăm vô định.

_ KHÔNG..JESSICA À..KHÔNG THỂ NHƯ THẾ ĐƯỢC – Yuri gào lên trong vô vọng, cô khụy ngã hoàn toàn.Những giọt nước mắt trước xưa nay cô không thường để ai trông thấy, giờ lại rơi ướt đẫm cả hai gò má.

Jessica khép vội cánh cửa để không phải trông thấy bóng hình Yuri đang chết lặng phía bên kia, cô dùng tay bịt miệng để ngăn tiếng nấc nghẹn ngào. Cô vừa đưa ra một quyết định khó khăn.Suốt đêm qua, sau khi nhận được điện thoại của Yuri, cô đã suy nghĩ rất nhiều, cô nghĩ về Yuri, về Jiyeon, và về cả chính bản thân cô.Sau những tháng ngày sống cạnh Jiyeon, cô đã biết mình thật sự muốn gì và cần gì. Cô không muốn làm Yuri tổn thương, nhưng cũng không muốn làm đau Jiyeon, làm trái tim chính mình khắc khoải thêm ngày nào.

Jessica đưa nhẹ bước chân, tuy mọi thứ vừa diễn ra quá căng thẳng, nhưng cô thấy như vừa tháo bỏ được một điều gì đó đè nặng tâm trí mình bấy lâu nay. Đôi chân bổng dừng hẳn lại khi nhìn thấy chiếc xe thể thao của Jiyeon đã đổ trước nhà từ khi nào. Bên trong, cô dễ dàng nhận ra một bó hoa hồng xanh đã héo rủ từ lúc nào, cạnh đó là hộp bánh của cửa hiệu cô vẫn thường hay mua . Cô nghe tim mình bị lỗi mất mấy nhịp, cảm giác bất an dâng trào.

_  Mọi người đã về chưa ? – Jessica vội vàng hỏi cô gái trẻ hơn khi đã đưa mắt tìm kím mà vẫn không tìm được bóng hình đang mong đợi.

_ Ham tiểu thư vẫn còn ở công ty, còn Yeonie đã về từ trưa. Nghe nói hôm nay sẽ nghiên cứu dự án tại nhà nên ở trong phòng sách mãi từ lúc đó, đến giờ vẫn chưa ra ăn cơm – Areum buồn bã thông báo, mắt không quên quan sát thái độ của Jung tiểu thư.

_ Vậy à..- gương mặt cô nàng tóc vàng đã ít nhiều biến sắc, sự lo lắng càng lúc càng nâng lên, nhớ lại những đóa hoa héo úa lúc nãy, tim cô đột nhiên đau thắt. Cô đang thật sự muốn biết một điều gì đó – cảm ơn nhé – không quên gửi lại cho cô gái kia một nụ cười buồn, Jessica ủ rủ đi về hướng phòng ngủ.

Qua lớp kính trong suốt  của phòng sách, Jessica trìu mến nhìn vào dáng người đang chăm chú nhìn màn hình laptop, Jiyeon khi tập trung vào việc gì đó, thật sự rất thu hút.Qua đôi mắt kính trắng hàng chân mày thanh tú phút chốc lại nhíu lại, ra chìu nghĩ ngợi, Jiyeon đang dần chiếm trọn tâm trí của Jessica.Jessica muốn bước vào bên trong, muốn đến gần Jiyeon để nói hết cho Jiyeon biết những suy nghĩ của mình nhưng sao chỉ cách nhau một lớp cửa, mà cảm giác như xa vạn dặm.

“ Bó hoa màu xanh kia là thế nào ? Có phải Jiyeon đã trông thấy được điều gì, và cô ấy đang hiểu lầm chăng ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top