Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14 part 2

_ Jiyeon à – Jessica rụt rè tiến gần lại chỗ Jiyeon đang làm việc.

_ À, xin chào – Jiyeon gật đầu cười lấy lệ rồi lại tập trung sự chú ý vào đống tài liệu dày cộm trên bàn, để mặc cho Jessica bối rối đứng đó.Jiyeon đang cố để mình không yếu đuối và lụy tình thêm nữa.

_ Tôi nghe nói Jiyeon vẫn chưa ăn cơm, vừa may tôi cũng chưa ăn…hay là chúng ta ..- không để Jessica nói hết câu Jiyeon đã lạnh lùng chen ngang

_ Jessica không cần nói dối để ép mình phải ăn cơm với tôi vậy đâu – Jiyeon nén tiếng thở dài – đi với người yêu mà vẫn còn đói thì cũng hơi lạ. Sica đừng bận tâm, tôi sẽ ăn sau – ngừng lại đôi chút – Jessica thấy đấy, tôi còn khá nhiều công việc cần giải quyết ..- Jiyeon không che giấu ý định đuổi khéo Jessica.

_ Xin lỗi vì đã làm phiền – lòng kiêu hảnh của một đại tiểu thư không cho Jessica đứng đó thêm giây phút nào, cô quay gót rảo bước thật nhanh.

“ Mày lấy tư cách gì mà hằn học với cô ấy cơ chứ”

 Khi cánh cửa phòng vừa khép lại, Jessica đưa tay ôm lấy ngực trái của mình. Jiyeon vừa nhắc đến người yêu, lẽ nào những điều cô lo sợ là sự thật, nhưng khi chạm vào đôi mắt nâu băng giá kia, cô không đủ can đảm để hỏi đến

“ Đau đến vậy à ? Sao lại có thể lạnh lùng như thế ?”

Với Jiyeon lẫn Jessica, những ngày sau đó quả thật là địa ngục, kìm nén cảm xúc đã là một điều khó khăn, đằng này lại còn cố tỏ ra lạnh lùng gắt gỏng, quả là khó khăn chồng chất khó khăn. Lấy lí do chuẩn bị cho dự án hợp tác với nước ngoài, Jiyeon dành hết thời gian ở công ty và ngồi bên bàn làm việc, đến một cái nhìn dường như cô cũng tiếc rẻ đối với Jessica, điều đó khiến cho nàng công chúa tóc vàng kiêu hảnh đau đớn đến tận xương tủy.

Jiyeon gần như đã trở thành một con người hoàn toàn khác, chửng chạc, chính chắn và nghiêm túc đến mức khiến người đối diện phải ngộp thở

_ Jiyeonie à ! Dạo này tớ thấy cậu khác quá, con khủng long nhỏ ham ăn ham chơi của tớ đã đi đâu mất rồi – Eun Jung bông đùa đầy ẩn ý

_ Tớ thấy mình vẫn vậy mà, có gì khác đâu – Jiyeon cười buồn.

_ Chỉ có người mù mới không nhận ra những thay đổi nơi cậu – Eun Jung chậm rãi –  chuẩn bị lấy vợ thôi, chứ có phải đi tranh cử tổng thống đâu mà cậu nghiêm nghị lạnh lùng, đến cả tớ cũng thấy run cả người. Hơn một tuần cậu không ăn cơm ở nhà rồi, JiHyun sẽ lo lắng cho cậu lắm đấy – giọng Eun Jung thoáng chùng lại khi tên người con gái trong tim được nhắc đến.

_ Dạo này công việc bận nên tớ cảm thấy hơi căng thẳng thôi, Hyunie hiểu mà. Cậu đừng bận tâm – Jiyeon chống chế

_ Tớ hiểu, nhưng dù có thế nào, tớ vẫn muốn cậu là Jiyeonie của ngày xưa – Eun Jung vỗ vai Jiyeon nhẹ giọng

_ Yên tâm đi bạn hiền, tớ mãi là bạn tốt của cậu, dù có chuyện gì xảy ra, điều đó cũng sẽ không thay đổi – Jiyeon khẳng định, đôi bạn nhìn nhau cười thật tươi. Những muộn phiền như gió bay mất ngoài không trung kia

“Tớ có lỗi với cậu nhiều lắm Jungie à, tớ đã yêu vợ cậu, yêu đến phát điên”

_ Jiyeon unnie, thật sự thì chuyện gì đã xảy ra – Areum buâng khuâng thắc mắc

_ Xảy ra gì cơ ? – Jiyeon chuyển sự tập trung từ đống hồ sơ ngỗn ngang sang cô gái trẻ hơn

_ Chuyện gì đã xảy ra mà khiến cho unnie thay đổi nhiều đến như vậy, unnie đã trở thành một con người hoàn toàn khác – Areum cắn môi dưới bày tỏ sự khó hiểu cực độ của mình

_ Em cũng hỏi tôi câu đó sao – không để cho cô gái trẻ có cơ hội thắc mắc, Jiyeon tiếp lời – Eun Jung cũng vừa hỏi tôi y như vậy – Jiyeon xoa hai tay vào nhau cười khanh khách.

_ Unnie thấy chưa ?đâu phải chỉ riêng mình em thấy lạ – Areum bỉu môi

_ Vậy thì vẫn là câu nói tôi đã nói với Eun Jung : chẳng có gì thay đổi ở đây cả, Park Jiyeon vẫn là Jiyeon Park. Có khác thì cũng chỉ là tôi chịu khó làm việc hơn một chút, nên sinh ra mệt mỏi hơn một chút, thế thôi – Jiyeon nhún vai

_ Còn Jessica unnie, có điều gì thay đổi với unnie ấy sao ?Ánh mắt unnie nhìn unnie ấy chẳng còn như trước đây nữa rồi – Areum e dè.

_ Tình cảm là thứ không thể miễn cưỡng, điều gì đến ắt nó sẽ đến thôi. Cố gắng chạy theo cái không thuộc về mình, con người ta sẽ mệt mỏi vô cùng – Jiyeon nói, hướng cái nhìn xa xăm về một khoảng không vô định. Ánh mắt buồn đến nao lòng, khiến Areum chẳng dám nói thêm điều gì, cô lặng lẽ quay gót trả lại sự yên tĩnh cho phòng làm việc của vị hôn phu bất đắc dĩ.

Người buồn khổ và rối bời nhất có lẽ là Jessica, tim cô gần như nổ tung mỗi lần Jiyeon lạnh lùng lướt qua như người vô hình . Nhiều lúc muốn gần gũi, để được nghe những lời ngốc nghếch chân thành từ người ấy, nhưng sao nó quá đổi xa vời. Jessica đã suy nghĩ nhiều nhưng cô vẫn chưa thể biết được mình đã mắc phải sai lầm gì để đáng bị đối xử như thế.Jessica đã từng mong muốn một Jiyeon mạnh mẽ trưởng thành để có thể che chở và bảo vệ cô, thế nhưng cô hoàn toàn không muốn một Jiyeon như hiện nay. Jiyeon ít cười, ít nói, cũng chẳng bao giờ dịu dàng , ấm áp khi bên cạnh cô như trước kia nữa rồi. Điều đó khiến Jessica gần như không thở được.

Dự án liên doanh hợp tác với tập đoàn của Pháp đã kết thúc một cách tốt đẹp nhờ vào khả năng tiềm ẩn lâu nay của Jiyeon, cô được giám đốc Park đánh giá rất cao, cả công ty ai cũng nể trọng. Nhưng hôm nay trong lúc cả công ty đang ăn mừng chiến thắng, Jiyeon lại thẩn thờ đi dạo ngoài vườn sau ở nhà, cô gái trẻ chẳng có chút tâm trạng cho những cuộc vui đông đúc như thế. Cả Eun Jung và Areum đều nhận xét rằng Jiyeon đã thay đổi, thế nhưng cô chẳng còn đủ tỉnh táo để nhận thấy điều đó, sự mệt mỏi vì sức ép công việc, cộng với nổi đau âm ỉ trong tim đã che lấp gần như tất cả. Jiyeon tự cười nhạt, không lẽ cô đã tự đánh mất bản thân mình rồi sao.

_ Á…á…á – tiếng hét thất thanh quen thuộc vang lên khiến Jiyeon giật thót cả mình, quay lại để định hướng, chính xác là nó phát ra từ căn phòng của cô nàng tóc vàng. Quên cả thảy sự cố gắng mấy ngày qua, Jiyeon chạy như bay về phía ấy. Ghé mắt vào cửa sổ, hình ảnh Jessica run rẩy co rúm ở góc phòng khiến sự lo lắng trong cô tăng lên gấp bội. Chẳng kịp suy nghĩ thêm, việc cũ lập lại, cô gập người phóng qua bệ cao của cánh cửa sổ, chẳng biết sức mạnh từ đâu mà đôi chân cô bổng mạnh mẽ lạ thường

_ Sica…sica..có chuyện gì vậy – đến cạnh người con gái kia, Jiyeon thì thầm nhỏ nhẹ.

_ Jiyeon à..hichic..con…con gián – như tìm được nơi bấu víu trong cơn sợ hãi, Jessica ôm cứng lấy cổ cô gái trẻ hơn. Qua câu nói lắp bắp trong tiếng khóc, Jiyeon thở phào nhẹ nhõm

“Chỉ là con gián thôi sao, làm mình hết hồn”

_ Sica đừng sợ, có tôi đây..nó ở đâu, đưa tôi xử lí dùm Sica – Jiyeon nhẹ giọng trấn an. Và theo hướng Jessica chỉ tay, con gián xấu số nằm cạnh tủ quần áo bị một cái kết thật bi thảm

“Chát” – bằng cán chổi lau ở gần đó, Jiyeon xử lí gọn gàng, tiện thể ném xác nó vào thùng rác phía trong khiến gương mặt cô gái tóc vàng giản ra và đầy hân hoan

_ Nó sẽ không làm phiền Sica được nữa đâu – Jiyeon nở nụ cười ngọt ngào, nụ cười mà đã một thời gian Jessica chưa được nhìn thấy. Trái tim cô gái lớn hơn lệch mất mấy nhịp .

_ Cảm ơn – Jessica lí nhí đầy bối rối.

_ À, không có gì – như nhớ ra chuyện gì, Jiyeon trở lại nét lạnh lùng mấy lâu nay – cũng xin lỗi Sica vì tôi lại vào đây đường đột như thế – Jiyeon chỉ về hướng cửa sổ - thôi tôi đi đây – để tránh ánh mắt khó hiểu của Jessica, Jiyeon vội vàng cáo từ.

Nhìn theo dáng lưng của Jiyeon, Jessica không khỏi chạnh lòng, lí trí thôi thúc cô phải làm điều gì đó để giữ người kia lại, cảm giác nếu cô không như thế thì có lẽ sẽ mất người ấy vĩnh viễn

_ Jiyeon à – giọng nói tha thiết ẩn chứa nhiều tâm sự

_ Sica gọi tôi – Jiyeon quay lại nhìn, đôi mắt thờ ơ lãnh đạm

_ Tại sao…tại sao suốt mấy ngày qua, Jiyeon cố tình tránh né tôi, lại còn cư xử lạnh nhạt với tôi như thế - khó khăn hoàn thành câu nói, khóe mắt gần như ngấn lệ - tôi đã làm gì sai sao ?

_ Không..không – Jiyeon vội vàng xua tay – Sica chẳng làm gì sai cả, chỉ vì dạo này tôi quá bận rộn mà thôi – thoáng một nét buồn trên gương mặt thanh tú.

_ Jiyeon không biết cách nói dối đâu, ánh mắt Jiyeon đã tố cáo hết tất cả rồi.Tôi đã làm điều gì khiến Jiyeon trở nên như thế, hay chính bản thân Jiyeon đã chán ghét tôi rồi.Thứ tình cảm Jiyeon nói là có với tôi, phải chăng chỉ là một trò đùa vui – Jessica nói trong làn nước mắt đã đong đầy.

_ Chưa từng và cũng không bao giờ tôi lấy cảm xúc con tim mình ra để chơi đùa cả, Sica đừng nói vậy, tội ghiệp cho trái tim của tôi lắm – Jiyeon chua chát.

_ Vậy chứ tại sao ? Tại sao lại như thế ?Hôm trước còn dịu dàng tha thiết, ngay hôm sau đã thay đổi 180 độ.Tôi là người chứ có phải tảng đá đâu mà chịu đựng được những điều ấy.

_ Thế Jung tiểu thư đây muốn gì ở tôi ?– Jiyeon nhếch mép cười nhạt

_ Tôi..tôi…

_ Muốn tôi như con cún con, lúc nào cũng quẩy đuôi, lẽo đẽo theo Sica để mong sự cưng chiều sao ? – Jiyeon cay đắng, Jessica gần như chết lặng

_ Sica là con người, và tôi cũng thế, tôi cũng có cảm giác, cũng biết thế nào là đau khổ và tổn thương. Tôi cũng đâu phải người mặt dày đến nổi vứt bỏ cả liêm sĩ để chèo kéo một người, trong khi trong tim người đó chỉ mang mãi một bóng hình khác. Sica hiểu điều đó đau đớn đến mức nào đúng không – sau những lời nói đắng ngắt, Jiyeon lặng lẽ xoay lưng bước đi, cô không muốn mình phải yếu mềm trước những giọt nước mắt kia. Chớp nhẹ làn mi để ngăn dòng lệ đang chực chờ tuông ra, Jiyeon muốn rời khỏi căn phòng này thật nhanh.

_ PARK JIYEON – thoát khỏi tình trạng đông cứng, Jessica hét to trong niềm uất ức.

Khi cô gái trẻ hơn vừa quay mặt lại

“Bốp” an thanh chát chúa vang lên, gò má tam tiểu thư nhà họ Park đỏ rần. Thế nhưng chưa kịp phản ứng được gì thì Jiyeon đã cảm nhận được sự mềm mại, ngọt ngào lan dần trên đôi môi mình.

Jessica mạnh bạo ép môi mình lên môi cô cái trẻ hơn, bao tủi hờn, uất ức và yêu thương dồn hết vào nụ hôn ấy. Nhẹ nhàng, mơn trớn lúc đầu, nồng nhiệt cuồng say lúc sau.

Thế nhưng trong lúc Jessica gần như muốn buông ra đầy thất vọng khi chẳng nhận được sự đáp trả của người đối diện, thì một vòng tay đã siết nhẹ vòng eo thon thả của cô, nụ hôn được đẩy đi sâu hơn với sự hợp tác của cả hai. Chiến lưỡi của Jiyeon sau một thoáng rụt rè đã bạo dạn tiến vào trong lùng sục vòm miệng của nàng công chúa tóc vàng.Nụ hôn gần như vô tận, nếu như sống không cần thở thì có lẽ nó còn kéo dài thêm nữa.

Khi rời khỏi nụ hôn, cả hai vẫn giữ vầng trán khẽ chạm vào nhau, cố gắng hít thở để điều hòa lại nhịp tim rộn ràng lúc này

_ Điều đó là như thế nào ? – Jiyeon phả hơi thở dịu nhẹ lên gò má trắng hồng của nàng công chúa băng giá.

_ Câu trả lời đã quá rõ ràng, Jiyeon còn thắc mắc sao ? – Jessica e thẹn thì thầm

_ Nhưng còn Kwon Yuri, rõ ràng hôm ấy tôi đã thấy Jessica và cô ấy.…- Jiyeon lắp bắp hoài nghi

_ Thấy điều gì ? – Jessica nhíu mày – thì ra là mấy ngày hôm nay Jiyeon bỗng nhiên trở nên như thế là vì ghen sao ? – véo nhẹ cánh mũi cô gái trẻ hơn, Jessica phụng phịu

_ Thì rõ ràng là như thế mà…tôi đã thấy hai người hạnh phúc sánh bước bên nhau – giọng Jiyeon đượm buồn.

_ Jiyeon đã thấy, thế Jiyeon có nghe được câu chuyện giữa chúng tôi không ?

_ Không…- Jiyeon phùng má lắc đầu

_ Tại sao Jiyeon lại không hỏi tôi rõ ràng mà lại đi làm mình làm mẩy với tôi ? Con nít quá đi ! – Jessica lườm yêu cô gái trẻ, khiến cô ấy chỉ biết gãi đầu ngượng nghịu.

_ Vậy xin Sica hãy nói rõ hơn cho tôi hiểu đi ? – đôi mắt long lanh chờ đợi

_ Tôi đã nói rõ tất cả với Yuri rồi, nói rằng khi ở bên cô ấy tôi chẳng còn cảm giác như xưa nữa. Giữa chúng tôi gần như đã kết thúc, trong tim tôi đã mang bóng hình khác rồi .Hiểu chưa đồ ngốc?

_ Bóng hình ấy là ai ? – Jiyeon giả ngây ngô.

_ Bóng hình ấy là bóng hình ngốc nghếch đang đứng trước mặt tôi đây nè – Jessica quay mặt giận dỗi “ ép người ta nói hết cả ra mới chịu sao”

Thế nhưng chưa kịp dỗi được bao lâu thì một đôi tay mạnh mẽ đã xoay nhẹ người Jessica lại

_ Yeonie yêu em..nhiều lắm..Jessica Jung à – cô gái trẻ hơn thì thầm thật chân thành, một câu nói ngắn gọn nhưng đầy đủ ý, khiến trái tim nàng công chúa tóc vàng gần như nổ tung vì hạnh phúc.

_ Em cũng yêu Yeonie..con khủng long ngốc nghếch của em – Jessica thỏ thẻ trong niềm hạnh phúc vô bờ

_ Một lần nữa nha – nở nụ cười gian tà lạ lùng, Jiyeon khiến cô gái lớn hơn vô cùng thắc mắc

_ Lần nữa gì cơ ? – đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên.

_ Là cái này này ..- Kết thúc câu nói, Jiyeon cúi người chiếm trọn làn môi mềm trước mặt. Nụ hôn từ nhẹ nhàng đến cuồng nhiệt.Thế nhưng trong giây phút tình cảm đang thăng hoa, Jiyeon cảm nhận được điều gì đó lướt qua tâm trí. Hình ảnh hai người con gái quấn lấy nhau trong niềm vui hoang lạc như một thước phim chậm tái hiện trong miền kí ức vốn bị che khuất bởi lớp sương mờ của Jiyeon. Khi đôi tay cô vô tình chạm vào làn da mát rượi trên cánh tay Jessica, khoái cảm từ những giây phút ấy càng bùng lên mạnh mẽ. Cô gái trẻ bất giác rùng mình, vội vàng đẩy Jessica ra.

_ Yeonie sao vậy ? – Jessica thoát bất ngờ vì phản ứng lạ lùng của cô gái trẻ

“Chẳng lẽ Jiyeon không muốn hôn mình sao”

_ Sica…đêm ấy…đêm ấy…chúng ta ….- Jiyeon nhìn Jessica đầy trân trối

_ Đêm nào ?chúng ta làm sao ? – Jessica giật mình, gò má đỏ ửng.

_ Ân…á…..ái – từ cuối cùng nghẹn ứ ở cổ họng, Jiyeon đang trong tình trạng hoang mang cực độ. Cô không thể tin được mình có thể làm được một chuyện tày đình như vậy.

_ Đúng…Yeonie thật sự không nhớ gì sao ? – Jessica nhẹ nhàng xác nhận, đôi hàng mi chớp chớp nhìn phản ứng của người yêu. Thế nhưng chưa kịp quan sát gì thì cô gái trẻ hơn trước mắt đã buông tay, ngã ngửa ra sàn nhà, đôi mắt nhìn trân trân lên trần nhà, miệng há ra không ngậm lại được. Jessica hoảng hốt, cúi xuống sờ khắp mặt mũi xem Jiyeon bị làm sao, vô tình chiếc áo trễ cổ lại góp phần làm Jiyeon thêm điên loạn. Phần nhạy cảm ở phía trên của nàng công chúa tóc vàng cứ đập thẳng vào mắt, khiến máu nóng dồn hết cả lên đầu tam tiểu thư họ Park.

_ Yeonie sao vậy ? Chẳng lẽ điều đó khiến Yeonie khó chịu đến thế sao ? – đôi mắt nâu thoáng chút tổn thương – em đâu ép Yeonie phải chịu trách nhiệm gì đâu mà phản ứng mạnh như vậy?

_ Không..không Sica à – nghe đến đó, hồn vía Jiyeon vội vàng vay trở lại, bật dậy thật nhanh, nắm chặt cánh tay Jessica thì thầm – Yeonie không có ý đó, xin em đừng nói vậy, chỉ là Yeonie quá bất ngờ vì điều ấy thôi, Yeonie chưa bao giờ nghĩ mình lại có được diễm phúc như thế – cô gái trẻ ngượng ngùng thật đáng yêu – tại sao Sica lại im lặng đến tận hôm nay ?

_ Nói ra làm gì nếu trong lòng Yeonie lúc đó chưa hề có em. Nói ra để ép Yeonie phải có trách nhiệm với em sao ?

_ Ai nói với em là lúc đó lòng Yeonie chưa có em…em bảo Yeonie ngốc, em còn ngốc hơn – vuốt nhẹ đôi má, Jiyeon phả hơi nóng vào hỏm cổ nàng công chúa – Yeonie đã yêu thầm em từ rất lâu rồi tiểu thư kiêu kì à – ánh mắt chân thành đầy tình cảm, khiến Jessica cảm động đến rơi nước mắt.

_ Yeonie hãy hứa rằng :sẽ  giữ chặt lấy em, đừng bao giờ buông tay, dù xảy ra bất cứ chuyện gì đi nữa – Jessica tha thiết.

_ Yeonie hứa – Jiyeon trao cho Jessica cái nhìn chân thành nhất khiến khóe môi nàng công chúa cong lên thật mãn nguyện.

_ Lấy đi lần đầu tiên của người ta rồi mà không hứa nữa thì..- Jessica phóng một tia nhìn băng giá – em sẽ đến tận Park gia để ăn vạ đấy.

_ Lần đầu tiên ? – Park Jiyeon một lần nữa lại rơi vào trạng thái đông cứng, hàm gần như chạm đất, mắt trân trối nhìn vào cô tiểu thư tóc vàng.

_ Biểu hiện của Yeonie là gì đây hả ? – Jessica trừng mắt ra chiều bực bội, cô đang thấy bản thân bị xúc phạm nặng nề.

_ Không …không – làn môi Jiyeon mấp máy không nên câu. Như không thể chịu đựng thêm được nữa, Jessica giật mạnh chiếc ngăn kéo cá nhân, cầm ra một mảnh vải mỏng màu trắng, ném thẳng vào gương mặt đang nghệch ra phía bên kia. Jiyeon run rẫy cầm lấy nó, bên trên vẫn còn in rõ những vệt máu đỏ hồng.

_ Yeonie nghĩ tôi là hạng người thế nào ? Dễ giải và tùy tiện sao ? – Câu nói nghẹn đi trong uất ức khiến Jiyeon hoảng hốt, vội vàng đến bên cạnh, siết nhẹ Jessica vào một cái ôm nồng ấm. Ban đầu cô công chúa tóc vàng cố giãy dụa để thoát ra, nhưng lực tay của Jiyeon càng lúc càng mạnh, cuối cùng cô phải ngoan ngoãn nằm im,nhưng lại  không ngừng thút thít như đứa trẻ.

_ Yeonie không có ý đó, em đừng như thế.Yeonie không phải là người cổ hữu, xem trọng tiểu tiết như vậy.Yeonie chỉ quá bất ngờ và hạnh phúc mà thôi.Yeonie luôn trân trọng em, trước đây, bây giờ, và mãi mãi về sau.Sica hiểu không ? – lời nói ngọt ngào đến nổi khiến gương mặt đang phụng phịu, tèm nhem vì nước mắt kia bừng sáng hẳn lên

_ Yeonie nói thật chứ ? – Jessica chọt chọt ngón tay vào gò má trắng hồng của cô gái trẻ hơn

_ Không có nữa lời gian dối – Jiyeon khẳng định

_ Yeonie đúng là miệng lưỡi thật..hèn chi từ lúc 5 tuổi đã có bạn gái – Jessica chu môi phùng má.

_ Em vẫn còn nhớ chuyện đó sao ? Giờ thì 20, 30 cho đến khi nào Yeonie còn sống, Yeonie chỉ có một mình em thôi, công chúa của Yeonie à – Jiyeon khẽ nghiêng đầu rút ngắn khoảng cách, đôi môi cô nhẹ nhàng chiếm trọn đôi môi đang chu ra của nàng công chúa kia. Giữa tiết trời se se lạnh của một đêm cuối thu, nơi đây sao mà ấm đến vậy.

Trong lúc hai con tim hân hoan reo vang đầy hạnh phúc khi vừa tìm thấy nhau trong gian phòng ấm cúng. Thì tại một nơi nào đấy

_ Khốn khiếp, dự ánnày phải là của ta. Tại sao con nhóc vắt mũi chưa sạch ấy lại có được ???  - giọng người đàn ông rít lên đầy hằn học. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top