Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 6

JiYeon liếc mắt về phía người tóc ngắn đang uống trà đối diện. Cô gái trẻ liếm môi, cô đang cố gắng tìm ra một điều gì đó để nói với Eun Jung nhưng có vẻ cô gái tóc ngắn thì không, từ lúc JiYeon và Jessica trở về nhà sau một đêm lạc trong rừng thì bản tính Eun Jung cũng trở nên thất thường, cáu bản và đặc biệt là đòi đổi phòng cho bằng được mặc dù trước đó việc chia phòng là do chính cậu ta đề nghị.

- Yeonie... - Ah Reum nói nho nhỏ, cô gái trẻ bước tới sofa và ngồi xuống ghế cạnh Jiyeon, theo quán tính JiYeon vòng tay ra phía sau và kéo Ah Reum sát lại mình hơn vì chiếc ghế hơi nhỏ so với 2 người. Eun Jung ngước lên bắn cho Jiyeon một cái lườm đầy sát khí.

"errr.... gì thế.... cậu ta rõ ràng là vừa mới lườm mình.... chẳng lẽ....???" - JiYeon's POV.

Eun Jung cố gắng lơ đi sự tình cảm của cặp vợ chồng họ Park trước mặt, cô đảo mắt về phía phòng ngủ, cô nàng hôn thê của cô vừa về nhà là ngủ lăn quay như chết, thật không hiểu nổi làm sao cô ta có thể ngủ nhiều đến vậy. Eun Jung chỉ thầm nguyền rủ cho cái bản mặt mèo của Jessica sẽ sưng vù lên sau khi ngủ để cô ta có thể ngồi cạnh Eun Jung lúc cô chứng kiến JiReum tình cảm thế này. JiYeon khẽ hắng giọng

- err... Jungie... tối nay....chúng ta có kế hoạch gì không???

Eun Jung lạnh lùng lắc đầu, JiYeon hơi lo lắng vì thái độ của Eun Jung, hay là cô nàng tóc ngắn đang giận cô vì cái tội dám mang Jessica Jung biến khỏi nhà suốt cả đêm?? JiYeon liếc nhẹ qua Ah Reum, cô gái trẻ vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh không chút cảm xúc

- tớ vào xem Sica - Eun Jung đứng dậy, bước thật nhanh vào trong phòng. JiYeon đã cố gắng nhưng không khỏi phát ra một tiếng thở dài. Ah Reum ngước lên hỏi đầy quan tâm

- Yeonie.. có chuyện gì sao...??

- câu đó tôi hỏi cô mới đúng chứ? khi tôi đi vắng cô và Jungie cãi nhau sao?

Ah Reum lắc đầu

- không... có chuyện gì cả..

JiYeon hoài nghi, nhưng cũng không tra hỏi hơn nữa, ánh mắt cô dán vào căn phòng vừa đóng sập cửa lại.

Eun Jung ngồi xuống giường, ánh đèn phát ra từ chiếc điện thoại màu hồng bên cạnh Jessica đập vào mắt cô, Eun Jung nhíu mày, cô biết chuyện đọc tin nhắn của hôn thê cũng không to tát là bao nhưng rõ ràng Jessica cần có sự riêng tư của cô ấy. Thả chiếc điện thoại xuống và khẽ lay Jessica

- Sica...

- ư....ưm..... - Jessica khẽ cựa mình rồi rút sâu vào chăn hơn. Eun Jung thở dài

- tại sao tôi lại không thích cô nhỉ? Xem này... cô đẹp.... sexy...

- tôi biết.. - Jessica nói mớ đáp lại làm Eun Jung giật bắn mình. Eun Jung vội vã đứng dậy và lùi lại vài bước, miệng vẫn còn lẩm bẩm

- oh my god.... nói mớ cũng tự sướng...

Cô gái tóc ngắn đi lại gần cửa sổ và nhìn ra ngoài, sóng biển vẫn đang đập từng hồi vào bở, bọt tung trắng xóa, bầu trời đã trong xanh và cao hơn sau trận mưa tối hôm qua, những cánh chim hải âu lẻ loi lúc ẩn lúc hiện giữa những đám mây hiếm hoi,sau khi buông một tiếng thở dài, Eun Jung lại lắc đầu và cười khe khẽ

- haiz... mình đã thở dài bao nhiêu lần ngày hôm nay rồi nhỉ...?

- hm.... thở dài nhiều mau già... - Jessica lầm bầm. Eun Jung chột dạ

"....hic... ở cùng cái cô nàng quái gở này liệu đêm này có qua nổi không....??? sao cô ta có thể vừa ngủ vừa nói mớ một cách đáng sợ đến vậy...??"- Eun Jung's POV.

"reengggg~~~~~ renggggggg" âm thanh liên tục phát ra từ chiếc điện thoại sáng nhấp nháy. Eun Jung lại gần giường và nhấc chiếc điện thoại lên

"Kwon seobang is calling..."

- Kwon seobang...? - Eun Jung nhíu mày. Chiếc điện thoại vẫn rung lên bần bật trong tay cô, không chần chừ thêm, Eun Jung bấm vào nút xanh và áp tai vào ống nghe

" Sica....??? "

- cô là ai?? - Eun Jung lãnh đạm đáp lại giọng nói con gái trong điện thoại

"cô là ai mà cầm điện thoại của Sica???!!!!!!! mau đưa điện thoại cho cô ấy!!!!" - giọng nói vẫn oang oang trong ống nghe. Eun Jung bực bội đẩy cái ống nghe ra xa tai

- tôi là chồng chưa cưới của cô ấy. Còn cô là ai? - Eun Jung nhấn mạnh từ "chồng chưa cưới" hết sức. Đầu dây bên kia yên lặng, khoảng lặng kéo dài cho đến khi Eun Jung hết kiên nhẫn

- nếu không còn gì để nói thì tôi có thể cúp máy

"Ham Eun Jung...."

- cô là ai mà biết tên tôi? - Eun Jung hỏi lại nhưng cô chợt thấy mình ngốc nghếch, cái đám cưới như thể bành trướng thế lực của Ham gia và Jung gia có ai mà không biết cơ chứ. Đầu dây bên kia lại tiếp tục yên lặng. Eun Jung cảm thấy hơi bực mình trong người, cô đưa ống nói ngay sát miệng mình và gào thật to

- ĐIÊN THÌ ĐI CHỖ KHÁC MÀ ĐIÊN NHÉ!!!!!

Âm thanh không mấy nhỏ đã đánh thức Jessica ngủ trên giường, nàng Mều cũng thật kì lạ, lay bao nhiêu chẳng thèm dậy, thế mà Eun Jung chỉ mới hét có một câu đã phụng phịu ngồi dậy dụi mắt. Eun Jung liếc Jessica, cô nàng tóc vàng trông thực sự xinh đẹp với mái tóc hơi rối một chút và khuôn mặt phụng phịu

- Eun Jung... làm gì điện thoại của tôi... - Jessica nói bằng giọng nhão nhoẹt.

- em dậy rồi sao? - Eun Jung nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Jessica và nở một nụ cười lừa tình. Jessica chậm rãi đẩy khuôn mặt nhăn nhở của Eun Jung ra và với tay lấy điện thoại của mình.

- Kwon...seobang... - Jessica nói vào ống nghe. Eun Jung nhíu mày

"gì chứ?? Rõ ràng cô ta là vợ của mình kia mà??? sao lại gọi cái tên Kwon gì đó là seobang???!!!!! aissshhhhh!!!!!! chẳng lẽ Ham Eun Jung ngồi đây chỉ để làm bình phong cho cô ta tha hồ mà hú hí với tình nhân của cô ta sao????" - Eun Jung's POV

Nói là làm, Eun Jung giật lại chiếc điện thoại từ tay Jessica một cách bực bội và bấm nhanh vào nút đỏ trước ánh mắt ngạc nhiên của Jessica

- cô... làm cái quái gì vậy?? - Jessica nheo nheo mắt, nàng tuy ngái ngủ nhưng vẫn nhận ra hành động không mấy thiện cảm của Eun Jung. Eun Jung nhếch mép

- cô là hôn thê của tôi... nhớ lấy điều đó... đừng có tơ tưởng đến tình nhân của cô....

*ngoài cửa phòng*

JiYeon tựa lưng vào bức tường, cô nhếch mép cười cay đắng

"ngốc nghếch thật... Ham Eun Jung thì vẫn mãi là Ham Eun Jung... chơi với nhau lâu vậy còn không hiểu cậu ta có sở thích chiếm hữu nhiều đến mức nào sao.... Jessica Jung là của Ham Eun Jung, sự thật đó chẳng thế thay đổi.... buồn cười thật.... hahahaa...."- JiYeon's POV.

- Yeonie... Yeonie không ổn? - Ah Reum đặt tay lên trán Jiyeon đầy lo lắng nhưng JiYeon đã đẩy ra một cách lạnh lùng và đi vào trong phòng. Cùng lúc đó cánh cửa phòng Eun Jung mở ra, cô gái tóc ngắn có hơi ngạc nhiên khi trông thấy Ah Reum

- Ji Hyun...??

Ah Reum không nói gì, chỉ lẳng lặng đi theo JiYeon về phòng. Lòng Eun Jung chợt nhói lên

"cô ấy thích JiYeonie......"- Eun Jung's POV.

Đến giờ ăn trưa thì tình trạng vẫn chẳng khá khẩm hơn là mấy ,Eun Jung mà gần như không ngước lên nhìn JiYeon lẫn Ah Reum, Jessica hoàn toàn im lặng kết thúc bữa ăn và trở về phòng ngay lập tức. JiYeon thi thoảng ngước lên nhìn Jessica nhưng hoàn toàn không có sự đáp lại nào cả.

- không khí thật nặng nề... - Jiyeon thả mình xuống giường đầy mệt mỏi. Ah Reum đóng cửa phòng lại và ngồi xuống cạnh Jiyeon

- JiYeonie... unnie thích Jessica unnie...??

- cái...??? - JiYeon trợn tròn mắt và nhỏm dậy ngay lập tức, suýt nữa cô gái trẻ đã té nhào xuống đất nếu như không có cánh tay của Ah Reum giữ chặt lại. Nhưng theo quán tính, cô gái trẻ hơn không thể giữ được JiYeon, cả 2 cùng té nhào xuống đất trong tư thế không mấy hay ho cho lắm

- JiYeon... tớ có cái... - Eun Jung mở cửa phòng ra và nhìn chằm chằm vào cặp vợ chồng trẻ ở dưới đất. JiYeon nằm dưới nhăn nhó xoa xoa lưng, Ah Reum nằm trên nhưng cũng chẳng mấy thoải mái. Tuy vậy trong mắt Ham đại tiểu thư thì chỉ nghĩ ra được vài ý tưởng trong tình huống "tình ngay mà lý gian" này. Cô gái tóc ngắn đóng sập cửa lại, không quên buông lời trêu chọc JiYeon

- không ngờ vợ chồng nhà cậu lại có hứng vào buổi trưa... mà không ngờ cậu lại nằm dưới Yeonie à....

JiYeon mặt đỏ bừng vội vàng đẩy Ah Reum ra và đứng dậy xoa lưng

- arrrgg.... đau quá.... cô làm cái gì vậy hả?? Có biết cậu ta vừa nghĩ ra cái quái gì không??

- câu hỏi khi nãy unnie chưa trả lời em... - Ah Reum phớt lờ lời cằn nhằn của JiYeon mà đi thẳng vào câu hỏi khó trả lời ban nãy. Jiyeon lúng túng ngồi xuống ghế cạnh cửa sổ và nói nhỏ

- làm gì có chứ.... Jung tiểu thư là hôn phu của Eun Jung. Eun Jung là bạn thân tôi... sao có thể chứ... cô đừng suy nghĩ vớ vẩn...

JiYeon đang cố gắng che dấu khuôn mặt bối rối của mình bằng cách xoay ra cửa sổ. một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai JiYeon, Ah Reum cúi xuống thì thầm vào tai Jiyeon

- đừng chờ đợi unnie à... tình yêu là phải biết nắm lấy....

JiYeon thật không hiểu ý nghĩa câu nói của Ah Reum là gì, đặt vào trường hợp là hôn thê và hôn phu của nhau thì quá là kì cục, làm gì có chuyện vợ khuyên chồng đi cướp lấy vợ của người khác cơ chứ. Mà đặt vào trường hợp một người em lo cho người chị thì cũng không ổn, việc cướp vợ của người khác vốn dĩ là không nên mang ra để khuyên rồi. Ah Reum trông thấy bộ mặt ngố của JiYeon chỉ cười khúc khích

- em ra ngoài biển hít thở một chút... em nghĩ là Ham tiểu thư cũng sẽ không có mặt ở trong nhà lúc này đâu...

Câu nói của Ah Reum không có hàm ý, không hề là một câu nói hàm ý mà sự thật thẳng thắn rành rành ra trước mặt JiYeon. JiYeon ngơ ngác nhìn theo bóng Ah Reum tung tăng chạy ra biển thông qua chiếc cửa sổ. Nhưng hình như sự tiên đoán của Ah Reum chỉ mới đúng một nửa, Eun Jung vẫn còn mặt nặng mày nhẹ ngồi ở sofa đọc báo. Buồn cười thật, Ham đại tiểu thư không đọc tạp chí playgirl thì thôi, nay lại còn đọc báo tin tức thời sự trông rất nghiêm túc. JiYeon ngồi đối diện mà cứ đảo mắt liên tục, rốt cuộc thì Ham đại tiểu thư có định đi ra ngoài như lời hôn thê của JiYeon nói hay không nữa.

- vợ cậu đâu? - Eun Jung ngước lên nhìn JiYeon

- à...vừa mới ra biển... - JiYeon đáp lại.

Eun Jung đứng dậy vơ lấy cái áo khoác và mở cửa

- tớ ra ngoài hít thở một chút

Ánh mắt JiYeon sáng rỡ

"wow.... thật không sai... ơ nhưng mà....????

mình đang nghe theo Reumie mà tán tỉnh vợ của Eun Jung ư?? Cậu ấy giết mình mất ..... rõ ràng là Jungie có tình cảm với Jessica...

làm sao đây... Eun Jung..... Jessica...."- JiYeon's POV.

- cô bị gì vậy? - Jessica xuất hiện sau lưng JiYeon và nhíu mày nhìn cô gái trẻ khi JiYeon đang đánh nhẹ vào đầu mình mấy cái. JiYeon quay đầu lại, cười ngố

- à... không gì cả

- cô biết làm hamburger chứ? - Jessica đưa quyển sách nấu ăn lên trước mặt Jiyeon. Trong một thoáng nào đó JiYeon đã nhận thấy cô nàng tiểu thư lạnh lùng của Jung gia đỏ mặt rất đáng yêu.

- tất nhiên là có - JiYeon mỉm cười.

Eun Jung đảo mắt khắp bãi biển bé tý tẹo một cách gấp gáp, bóng dáng bé nhỏ của Ah Reum đã xuất hiện ngay trước mắt cô, nở một nụ cười thật tươi Eun Jung chạy lại thật nhanh

- Ji Hyunie....

Cô gái trẻ quay đầu lại

- Ham tiểu thư? - ánh mắt Ah Reum có chút ngạc nhiên khi trông thấy mái tóc ngắn tối màu.

- Hyunie... em làm gì ở đây? - Eun Jung cố gắng tìm ra một câu hỏi ngớ ngẩn nhất. Ah Reum quay đi

- trong nhà ngột ngạt.. và Ham tiểu thư.. xét về tuổi tác... tôi hơn tiểu thư 3 tuổi

Eun Jung điếng người trước lý lẽ của Ah Reum, cô gãi gãi đầu cười gượng

- Hyunie à... dù sao thì Jiyeon cũng thua tuổi tôi...

- điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả... - Ah Reum đáp lại rồi rảo bước đi dọc bờ biển, Eun Jung vẫn một mực mặt dày bám theo, huyên thuyên đủ thứ trên trời dưới đất,đáp lại Ham đại tiểu thư lẫy lừng chỉ là một vài tiếng ừ hử cho có lệ. Bộ mặt Eun Jung khổ sở hết sức khi Ah Reum trông còn lạnh lùng hơn những ngày trước, vị hôn thê của JiYeon giữ kẽ với Eun Jung một cách quá mức cần thiết, mà Ham đại tiểu thư thì không thích điều này một chút nào

- JiHyunie... cô ghét tôi lắm sao? - Eun Jung nói nhỏ, cô cúi mặt xuống và nắm chặt tay, thực lòng câu hỏi này không phải lần đầu, nhưng chưa biết được biểu hiện của Lee tiểu thư so với lần trước thì có khác không. Đường đường là một đại tiểu thư quyền thế đầu đội mũ chân đạp đất rong ruổi khắp cùng các quán bar lớn nhỏ ở Seoul nay lại im thin thít sợ sệt khi nghe câu trả lời từ Lee tiểu thư ít nói.

- có một chút

Eun Jung thở hắt một cái, cuối cùng thì Ah Reum cũng đưa ra câu trả lời, không biết câu trả lời này là nên cảm thấy mừng vì Lee tiểu thư không quá ghét cô hay là nên không vui vì chỉ sau vài ngày , từ "không ghét" đã chuyển sang mức độ mới "ghét một chút". Chẳng biết ở thêm trên cái hoang đảo này vài hôm nữa "ghét một chút" có biến thành "cực kì ghét" hay không.

- nhưng... tại sao...? - Eun Jung cố gắng cứu vãn tình thế bằng nét mặt buồn rầu phụng phịu của mình. Ah Reum mắt vẫn nhìn về phía trước, nơi những cánh chim hải âu lượn lờ

- Ham tiểu thư... đã có vợ... lại là Jung tiểu thư xinh đẹp nữa...

JiYeon nhìn Jessica bằng ánh mắt "cô-có-thực-đã-sống-ở-trái-đất-24-năm-không-vậy?". Jessica với đôi mắt ươn ướt,môi thì bĩu ra và lườm JiYeon

- gì chứ... có gì sao...

Jiyeon lắc đầu

- okay... ổn thôi... cô chỉ ghét dưa leo hơn một số người và hét giống cá heo hơn một số người thôi mà... tôi nghĩ tôi cần phải xem lại lỗ tai của mình...

Jessica len lén chìa một tay ra níu lấy vạt áo JiYeon

- xin lỗi mà....

- cô không có lỗi... chỉ tại tôi nghĩ cô thích dưa leo thôi... - JiYeon thở dài. Sự việc thật tình không có gì to tát, 2 người cùng chui vào bếp, 2 người không hề làm nổ bếp, bếp cũng không cháy, hoàn toàn không có một vụ nổ hay đám cháy nào cả. Họ có tất cả những nguyên liệu trong tay, chỉ phải thay bánh mì tròn bằng bánh mì gối nhưng không sao, hamburger vẫn ngon. Chỉ duy có một điều mà JiYeon đã lẫn lộn

Flashback

- được rồi... cô đừng có nhìn hau háu vào đây nữa - JiYeon thở mạnh bằng mũi. Jessica phụng phịu

- đã xong chưa? Tôi đói

- arrrgggg Jung tiểu thư!!!!! sao ban trưa cô không ăn cho đàng hoàng đi - JiYeon nhăn nhó, tay vẫn đang thoăn thoắt thái mỏng cà chua - cô làm ơn lên trên phòng khách ngồi dùm tôi đi... cô cứ ở đây hỏi xong chưa xong chưa hoài vậy tôi không tập trung được.

Lý lẽ của Jiyeon cực kì sát với thực tế, nhưng sự thật thì không đơn giản là chỉ dừng lại ở đó. Thật ra cô gái trẻ phân tâm là vì cô nàng họ Jung tóc vàng kia. Cô ta ăn mặc sexy hơn một vài người, cổ áo cô ta trễ xuống sâu hơn một vài người và đặc biệt là vòng một của cô ta đáng tự hào hơn một vài người. Thử hỏi đưa JiYeon vào tình huống đứng làm bếp, Jung đại tiểu thư thì ngồi, cứ chăm chăm dán mắt vào đống nguyên liệu sắp thành phẩm trên bàn nên nàng có hơi rướn người tới một chút. Đấy, cộng cả mấy cái hơn một vài người một chút ở trên kia xuống đi.

- nhưng cà chua có màu đỏ.. tôi sợ cô lại... - Jessica nói nhỏ, nhắc lại vụ việc thái hành lần trước của Park tam tiểu thư. JiYeon chỉ còn biết cười khổ

- tôi biết rồi Jung tiểu thư à... cô lên trên kia ngồi đi... tôi thực không thể làm xong nếu cô còn ngồi đây.

Lời đe dọa ngấm ngầm có tác dụng ngay tức khắc, Mều vàng tụt khỏi ghế và đi ra phòng khách ngồi yên trên sofa chờ đợi. JiYeon mỉm cười khe khẽ, Jung tiểu thư quả thực rất đáng yêu. Trong đầu Park tam tiểu thư lúc này chỉ nghĩ tới được vấn đề duy nhất là làm cho thật nhanh và thật ngon để mau mau chóng chóng chạy ra phòng khách với Jung tiểu thư.

Jung tiểu thư thích gì nhỉ?

à.. dưa leo... chính là thứ quả màu xanh xanh có mùi vị dễ thương mà JiYeon cực kì yêu thích đấy.

Dưa leo có nhiều công dụng, ăn vào đẹp da, lại có thể đắp lên mặt, đắp xong ăn luôn cũng không sao.

Nghĩ là làm, JiYeon nhanh chóng thái mỏng quả dưa leo to một cách khủng khiếp và cho tất cả vào giữa chiếc hamburger kì công, khỏi phải nói là JiYeon tự hào như thế nào. Cái hamburger to đến mức phải há cả miệng ra hết cỡ mới mong có thể cho nó vào miệng và cắn một miếng. JiYeon đặt chiếc bánh vào đĩa và mang ra phòng khách

- Sica ah~

JiYeon đang cười híp mắt thì nhận ra nàng công chúa tóc vàng đang ngủ ngon lành trên sofa, kì thực lúc nàng ngủ trông còn xinh đẹp hơn bội phần. JiYeon như chìm đắm trong khoảnh khắc ngắm nhìn Jessica ngủ

"Jung tiểu thư.. tôi thực sự...

thích cô mất rồi....

Eun Jungie à.... tớ xin lỗi.... tớ không thể kiểm soát con tim của mình thêm nữa...." - JiYeon's POV.

- Sica.. - JiYeon ngồi xuống cạnh Jessica và lay nhẹ vai nàng. Đôi mắt đang lim dim chầm chầm mở ra, Jessica cười thật tươi

- ưm... Kwon seobang... - cô nàng tóc vàng dụi nhẹ vào lòng JiYeon và lẩm bẩm thêm một vài từ nữa. Trái tim JiYeon chợt nhói lên, hình như cô gái trẻ đã quá ngập chìm trong quãng thời gian cạnh Jung tiểu thư mà quên mất một vài điều quan trọng, Jessica đã có tình nhân, mức độ tình cảm giữa 2 người đó thực không thể đùa. Nén tiếng thở dài, JiYeon đẩy nhẹ Jessica ra

- là tôi JiYeon đây... cô dậy ăn đi... - JiYeon đặt đĩa bánh xuống bàn rồi vòng qua ghế đối diện. Jessica trông đã tỉnh ngủ hẳn, đôi mắt sáng rực lên nhìn chiếc bánh hamburger cỡ super trước mặt

- tôi ăn nhé?

JiYeon gật nhẹ, không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười của Jessica, những buồn phiền trong lòng cô gái trẻ cũng bay biến đâu mất. Jessica cầm chiếc bánh lên bằng 2 tay vì nó quá lớn, cô há miệng thật to để ngoạm lấy một miếng bánh và nhai nhồm nhoàm đầy thích thú. JiYeon bật cười

- ở đây có dính bánh... - theo thói quen, JiYeon đưa tay lên và quẹt nhẹ đi mẩu vụn bánh ở khóe môi Jessica. Cô gái tóc vàng ngừng lại, nhìn JiYeon chăm chăm như thể hành động mới vừa xảy ra quá sức kì cục. JiYeon bối rối rút tay lại, 2 gò má ửng đỏ

- tôi....

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!! CUCUMBER!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Jessica hét lên bằng tiếng Anh, nàng nhảy loi choi khắp phòng khách với vẻ mặt hoảng sợ vô độ. Jiyeon bất động trên sofa, chiếc bánh hamburger đang yên vị trên mặt cô hết sức đẹp mau sau cú phóng bánh thần sầu quỷ khốc của Jung đại tiểu thư. JiYeon lắp bắp

- gì chứ... tôi tưởng cô thích dưa leo...

end flashback.

Ý tốt không được đền đáp, bỏ công sức ra làm bánh với tất cả tình cảm trong lòng, vậy mà đáp lại Park tiểu thư xinh đẹp là việc lỗ tai bị tra tấn, bánh hamburger đáp xuống mặt, chưa kể là khúc sau Jung đại tiểu thư còn tóm lấy JiYeon mà lắc mà gào mà ré một cách kích động như thể nàng ta đang bị một con quái vật rượt theo vậy.

- tôi ghét thứ quái vật màu xanh kinh tởm đó... nó không phải là thứ cho người ăn... - Jessica lầm bầm. JiYeon bật cười khanh khách, Jung tiểu thư thật biết cách làm cho người ta cười, dưa leo không phải cho người ăn thì Jiyeon chắc cũng chẳng phải là con người.

- cô còn đói không..? - JiYeon liếc về phía chiếc bánh đã tả tơi xơ mướp rồi quay về Jessica. Cô nàng tóc vàng ngượng nghịu gục nhẹ.

- được rồi... để xem chúng ta còn nguyên liệu gì... - JiYeon đứng dậy và đi vào bếp, Jessica lẽo đẽo theo sau, nàng cần đảm bảo là sẽ không có một món ghét cay ghét đắng nào của nàng được mang vào thực đơn nữa.

- nhưng mà... tôi muốn... cô nấu cho tôi.. và cô... cùng ăn - Jiyeon cười ranh mãnh khi trông thấy bộ mặt khó hiểu của Jessica.

- sao cơ..?

- cô thấy đấy - JiYeon nhún vai - rõ ràng là tôi đã dồn tâm huyết làm bánh cho cô... nhưng mà kết quả thì cô cũng biết nốt rồi đấy.. ít ra tôi cũng phải được chút gì đền đáp chứ...??

Jessica suy nghĩ, quả thực nàng hơi quá trong vụ việc ban nãy thật, nếu không phải là JiYeon mà là tên họ Ham chồng nàng thì không biết tiếp theo có cháy nhà hay động đất không.

- nhưng... tôi không biết nấu ăn...

- tôi sẽ giúp cô... - JiYeon vui vẻ nói trước khi kéo tay Jessica khỏi chiếc ghế rồi đẩy nhẹ nàng đến gần chiếc bếp.

- làm bánh đi... chúng ta có bột ở đây.. cả trứng gà và sữa nữa... - Jiyeon hào hứng nói và lấy tất cả ra từ tủ lạnh. Jessica liếm môi, không hẳn là nàng không biết nấu ăn, chỉ là nàng chưa-bao-giờ-nấu-ăn mà thôi. Mà cớ sự cũng do Jung lão gia và Jung phu nhân, cưng chiều mều vàng quá đáng, nàng mới xông vào bếp thôi là từ con bé Krystal em nàng cho đến quản gia cùng đám người giúp việc hết lời can ngăn.

- cái này.. cô nhào bột nhé... - JiYeon ngước qua nhìn Jessica, người vẫn đang bận bịu với mới suy nghĩ trong đầu. Jessica giật mình, nàng nhìn chằm chằm vào đống bột trên thớt và tròn xoe mắt

- nhào bột?

Jiyeon gật đầu lia lịa, cô kéo tay Jessica vào đống bột và bắt đầu hướng dẫn nàng. Chỉ 5 phút sau, Jessica đã reo lên đấy thích thú

- JiYeon... JiYeon xem này!!!! xem tôi nặn được con gì này.... - Jessica chìa ra một mẩu bột nho nhỏ trắng xinh trên tay nàng. Jiyeon trợn mắt nhìn cái hình-thể-không-xác-định và nuốt ực

- err..... con heo....?

Jessica lắc đầu, ánh mắt háo hức chờ đợi. JiYeon vẫn cố gắng nhìn đống bùi nhùi trên tay Jessica

- à... con ngựa....??

- không... nó là con voi...

- á đúng rồi.. là con voi ... con voi.... - JiYeon phụ họa theo nàng và cười toe toét.

"chết tiệt... không thể tin nổi là có cái thứ voi vòi ngắn như mũi heo và chân dài như chân ngựa....

Jung tiểu thư cô có thấy con voi lần nào chưa vậy...???" - JiYeon's POV.

- Jung tiểu thư.... đây là bột làm bánh.. cô đừng có nặn động vật nữa...

- tôi chỉ nặn những von voi thôi mà.. - Jessica chỉ tay vào đống "voi" trên chiếc đĩa sữ. JiYeon một lần nữa kìm nén cảm xúc để không té ngửa ra mà ngất xỉu với đám voi của Jung đại tiểu thư. Chuẩn bị nghiêm mặt để răn đe cô gái lớn hơn thì đôi mắt Jessica đã cụp xuống, môi thì bĩu ra con 2 tay chọt chọt vào nhau. JiYeon ngay lập tức xuôi xị

- được rồi Jessica.... hãy nặn bánh cho đàng hoàng... và chúng ta sẽ giữ lại một vài con....errr... voi....

Mắt Jessica sáng rỡ lên, nàng tiện tay ôm chầm lấy Jiyeon trước ánh mắt ngỡ nàng của cô gái trẻ.

- Jiyeon ah~~

Hành động của Jessica hoàn toàn không giống Jung đại tiểu thư lạnh lùng băng giá chút nào, hơn nữa điều đó còn khiến cho JiYeon đập hụt một nhịp tim. Jessica thì cứ vô tư ôm ấp không để ý thấy thân nhiệt người đối diện tăng với mức độ chóng mặt.

"cạch" - cánh cửa ra vào bật mở, phòng khách của căn nhà nối liền với phòng bếp, đứng ở cửa ra vào cũng có thể thấy tất cả mọi thứ trong bếp mồn một. Eun Jung há hốc miệng nhìn "đôi trẻ" trong bếp đang "ôm nhau quấn quýt"

- h...hai.... người....??

JiYeon vội vàng đẩy Jessica ra, bối rối lùi lại

- err... Jungie hả... cậu về khi nào vậy....??

Ah Reum xuất hiện sau lưng Eun Jung, khuôn mặt cô gái trẻ có đôi chút không hài lòng. Eun Jung cười méo xệch

- không ổn rồi JiYeonie à.... chúng ta phải về Seoul thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top