Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's pov

"Yah Lalisa! Hôm nay cậu ăn cái gì mà bạo lực vậy hả?" .Jisoo giở giọng trách móc tôi

"Ăn cơm mẹ nấu"

"Cái tên đáng ghét này! Đang bực cái gì thì nói đại ra đi"

"Làm gì có" .Không hổ danh là Jisoo, cậu ấy hầu như có thể đọc được suy nghĩ của mọi người vậy, và tôi cũng không ngoại lệ

"Ngưng xộn lào! Mình biết cậu quá rồi còn gì! Làm ơn nói ra dùm và tha cho cái mông của mình ngay! Cả cái xe của cậu nữa, nó không có tội đâu, có ai chạy con z1000 như cậu mà toàn lựa vô ổ gà mà đi không?"

Ừ thì đúng là tôi đang cảm thấy rất là bức rức trong người đây nè, lẽ ra khi nãy định giải thích với Chaeyoung rồi mà lại bị cái tên lùn này lôi đi mất tiêu, cho nên tôi đã trả đũa cậu ấy bằng cách lựa những chỗ ổ voi ổ gà mà chạy lên, chắc giờ mông cậu ấy tê lắm rồi :))

"Ờ đang bực đó! Mà giờ đỡ rồi"

"Mình biết khi nãy mình vô ý, lỡ kéo cậu đi trước mặt Chaeyoung. Xin lỗi được chưa???"

"Không biết khi nãy cậu ấy thấy thế nào nữa?" .Tôi lo lắng nhớ lại biểu cảm của cậu ấy khi nãy

"Giờ muốn cho chắc ăn thì nên rước con người ta về dinh luôn đi, coi chừng có ngày bị cướp mất rồi đừng có đi khóc lóc với tụi này"

"Liệu có hiệu quả không? Mình chỉ sợ..."

"Trên mặt Chaeyoung rõ ràng là có nguyên dòng chữ "Tôi yêu Lalisa" mỗi khi nhìn thấy cậu đó bộ cậu không để ý hả?"

"Ừ thì..."

"Thôi chạy nhanh lên không thôi Jennie sẽ giận mình mất"

"Ờ vậy bám chặt vào"

Tôi nói rồi rồ ga tăng tốc lướt qua những hàng xe nối đuôi nhau trên đường, đó là lí do tại sao tôi lại thích đi mô tô là như vậy, có thể luồng lách qua những chiếc xe để không phải mắc kẹt trong những trận kẹt xe cả tiếng đồng hồ. À có lẽ tôi nên gỡ rối mối quan hệ giữa tôi và Jisoo tí nhỉ. Thật ra chúng tôi là bạn nối khố từ khi còn bé, lúc ba tôi quyết định mở thêm một cơ sở trường đại học danh giá của mình ở Hàn Quốc, ba và mẹ đã lôi cổ tôi sang đây để sinh sống, lúc đầu tôi còn khóc lóc ỉ ôi ăn vạ các kiểu nhưng vẫn không thể lay chuyển được quyết định của ba mẹ nên đành phải nói lời tạm biệt với xứ chùa vàng và nói lời xin chào với xứ sở Kimchi này. Và hàng xóm của chúng tôi chính là gia đình của Jisoo, tôi rất biết ơn họ vì họ đã không ngần ngại giúp đỡ gia đình tôi khi mới đặt chân đến xứ người và Jisoo chính là người bạn đầu tiên của tôi ở Hàn Quốc

Chúng tôi cứ thế bám nhau như sam, nhờ cậu ấy mà vốn tiếng Hàn yếu kém của tôi đã được cải thiện đáng kể. Lên đến cuối cấp 2, chúng tôi gặp Kim Jennie, 1 cô bạn vừa mới chuyển về từ New Zealand và các bạn có tin vào tính yêu sét đánh không? Riêng tôi thì có đấy vì Jisoo đã phải lòng Jennie ngay từ lần đầu gặp nhau và khỏi phải nói, quá trình để Jisoo tiếp cận Jennie là nửa năm và thả thính là nửa năm còn lại, cho tới khi Jennie hoàn toàn đớp thính và gục ngã dưới tay Jisoo thì đã tròn 1 năm rưỡi. Nghe nó gian nan vl ra í, tôi cá tôi còn có thể chinh phục đỉnh Everest nhanh hơn quá trình Jisoo cua Jennie nữa. Mà cũng không thể trách Jisoo được nữa bởi vì Jennie thật sự rất khó cưa luôn, cậu ấy mang tính cách của 1 tiểu thư chính hiệu, các bạn biết mà, thường thì tiểu thư rất hay đỏng đảnh và yêu kiều nên hay được đặt lên 1 tiêu chuẩn cao nào đó mà khó có ai với tới nên khi Jisoo đã cua được rồi thì cực kì cưng chiều cậu ấy luôn

Nhưng không hiểu sao tôi vẫn có thể kết thân với Jennie dễ dàng, trong mắt tôi, cậu ấy không hề đáng ghét khó gần như mấy vị tiểu thư khác đâu

Còn 1 việc nữa đó chính là đam mê chụp ảnh của tôi, cứ tưởng rằng 1 ngày nếu tôi không được cầm máy lên và chụp vài bức hình thì tôi sẽ phát bệnh mất. Và cái đống gồm 3 thân máy cùng với 5 ống len chính là gia tài quý báu đã ngốn không biết bao nhiêu tiền của tôi đó. Đừng nói tôi tự tin thái quá nhưng tôi đã có thể tự gọi bản thân là 1 photographer giỏi rồi đó, ngày nào trên trái đất còn tồn tại chữ photographer thì ngày đó tôi vẫn còn thở đều đặn nha

Và đối với tôi như vậy là đủ rồi, được ăn học tới nơi tới chốn, gia đình hạnh phúc không xung đột cãi vã, được chụp hình mỗi ngày và 2 đứa bạn thân sẵn sàng cúp học cùng tôi mỗi khi tôi chán. Như vậy là đủ rồi nhỉ?

À hình như còn thiếu

Tôi vẫn còn chưa có người yêu, à đúng hơn là khi tôi dự định đi thả thính dạo giống Jisoo thường làm khi chưa gặp Jennie nhưng lại có vài chuyện ngoài dự định khiến tôi không thể, cụ thể hơn là mẹ tôi đã mang thai và muốn quay về quê nhà để dưỡng thai và sinh tại đó luôn, và tôi vì vui quá mà quên mất đi việc phải cua gái luôn :)) có lẽ ông trời đã hiểu ý tôi, làm con một chán lắm nên tôi luôn mong muốn có 1 đứa em để vui chơi cùng mình. Thế là theo lệnh của ba, tôi cùng mẹ trở về Thái để tiện chăm sóc cho mẹ, mặc dù cho khoảng cách tuổi tác giữa tôi và em tôi có hơi lớn đi chăng nữa thì tôi cũng cảm thấy bớt cô đơn phần nào. Sau khi em gái tôi chào đời, bỗng tôi cảm thấy nhớ Hàn Quốc da diết mặc cho nơi đấy không phải là nơi chôn rau cắt rốn của tôi

Có lẽ vì tôi đã có quá nhiều kỉ niệm ở đất nước này tới nỗi nhiều khi tôi còn nhầm tưởng tôi chính là người Hàn nữa cơ. Và không hiểu sao lúc đó tôi cảm giác như có gì đó đang chờ đợi tôi ở đất nước xa xôi kia. Thế là tôi lại 1 lần nữa xách balo lên và trở lại Hàn Quốc

Các bạn có đoán được "cái gì đó" đang chờ đợi tôi ở đây không? Tôi đã xác định được rồi, chính là Park Chaeyoung. Không ai khác, chính là cậu ấy!

Tôi thích cậu ấy! Thích đến chết đi được! Cái đó có nên nâng cấp lên mà gọi là yêu không nhỉ?

Từ cái hồi mà chạm mặt nhau ở phía sau vườn tôi đã bị ấn tượng bởi cậu ấy rồi, đã vậy còn học chung vài lớp với nhau, kèm cậu ấy học nữa nhưng lúc đó tôi vẫn chỉ xem cậu ấy là bạn bình thường thôi cho tới khi cậu ấy đụng tôi té dập mông ở sân bóng rổ rồi nằm lên người tôi, khoảng khắc ấy đối với tôi như ngưng đọng vậy và lúc đó tôi nhận ra rằng Park Chaeyoung sinh ra là để Lalisa Manoban tôi đây chăm sóc nâng niu!

Và cho tới cái lúc mà tôi nghe 2 cái tên con trai đáng ghét kia bàn bạc về body quyến rũ của cậu ấy thì tôi đã hoàn toàn nổi điên mà đứng lên chửi 2 tên đó, chỉ có tôi mới có thể có được cái body đó thôi! Nghe thì ích kỉ vl nhưng tính chiếm hữu của tôi đó giờ là vậy, một khi muốn cái gì đó thì nhất định phải có cho bằng được

Hôm nay tôi lại 1 lần nữa chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cậu ấy khi cậu ấy đã ngủ thiếp đi bên cạnh tôi, tôi đã cố gắng hết sức đỡ đầu cậu ấy dậy và nhẹ nhàng hết mức có thể để dìu cậu ấy nằm lên đùi tôi mà không phải thức giấc giữa chừng. Và sau đó tôi đã ngắm cậu ấy mải mê cho tới khi cậu ấy có điện thoại. À có phải lúc đó cậu ấy chủ động rướng người lên để hôn tôi không hay là lúc đó mặt tôi có dính gì nên cậu ấy mới mở lòng tốt giúp phủi nó xuống chăng? Tôi thật sự không biết, chỉ mong rằng đó thật sự là nụ hôn còn đang dang dở của chúng tôi

"Ê đi lố rồi má!!!!" .Chất giọng lanh lảnh của Jisoo bên tai khiến tôi giật mình bừng tỉnh

"KÉT!!!"

Tôi phanh xe gấp lại tạo nên 1 vệt dài trên đường và kết quả là mặt tiền xinh đẹp của Jisoo bị đập hẳn vào bờ lưng vững chắc của tôi :)) cầu mong răng môi cậu ấy không lẫn lộn vào nhau

"Yah!!! Dập môi rồi nè!!!"

"Sorry sorry tại lo nghĩ quá"

"Có nghĩ tới con người ta thì cũng lo mà nhìn đường đi chứ trời..." .Jisoo vừa xoa xoa môi mình vừa trách móc tôi

"Jennie kìa, qua đó với cậu ấy đi" .Tôi đánh trống lãng, chỉ về phía Jennie đang đứng vẫy tay ở ngay trước cổng rạp chiếu

"Cảm ơn đã chở mình tới đây nghen, lần sau xe mình sửa xong rồi sẽ chở cậu đi học cả tuần luôn"

"Thôi khỏi đi có gì to tát đâu, nhanh lên trước khi Jennie nổi điên kìa"

"Ok bye Lisa"

Jisoo nói rồi phóng nhanh tới nắm tay Jennie mà cùng đi vào trong, cũng khổ là con BMW của cậu ấy đang đem đi bảo trì rồi mà Jennie thì lại không học cùng trường với chúng tôi nữa nên tôi mới hóa thân thành xe ôm mà chở cậu ấy đi. Mà việc cậu ấy quen với Jennie thì chắc có mỗi tôi biết nên rất nhiều người trong trường tưởng rằng cậu ấy vẫn còn FA kể cả Chaeyoung luôn, không trách sao khi nãy cậu ấy lại ghen lên với Jisoo mà

Mà còn 1 điều nữa mà tôi cảm thấy ớn lạnh sống lưng khi nghĩ tới, tôi biết là tôi lẫn Jisoo đều gay lòi ra nhưng chúng tôi đều theo chủ nghĩa on top, 2 đứa on top mà yêu nhau sao...tôi không dám tưởng tượng tiếp nữa...

Nhìn 2 cậu ấy nắm tay nhau hạnh phúc mà trong lòng tôi không khỏi ghen tị mà, tôi ước gì tôi và Chaeyoung cũng được như vậy

Đúng rồi!!!

Thay vì dựng xe ở đây ngồi ước thì tôi nên bắt đầu lập kế hoạch mà tỏ tình cậu ấy mới được, chứ càng để lâu có ngày bị cướp mất khi nào không hay, không ngờ lời nói của Jisoo lại có tác động mạnh như vậy...

Tôi đã nghĩ ra được kế hoạch trong đầu rồi và giờ tôi sẽ đi chuẩn bị đây. Tạm biệt hẹn các bạn ở chap sau!!!

End Lisa's pov

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top