Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 8: Mâu thuẫn trong anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoon Gi biết việc anh đang làm thật đáng trách và không tôn trọng quyền lợi cá nhân của Jung Kook chút nào. Không phải do anh sợ mất cậu, mà anh lo lắng cho cậu. Thật sự, đối với Yoon Gi, anh sẵn sàng buông tay cậu bất cứ khi nào cậu muốn quay lại với người họ Kim đó. Anh biết cậu còn yêu người nọ nhiều.

Nhưng anh yêu cậu, vậy ai sẽ yêu anh đây!?

Cuộc đời giống như một chuỗi những sự việc nhàm chán lặp đi lặp lại, bất kể tình huống nào cũng đều có thể dự trù được, vì chúng đã xuất hiện trong cuộc sống quá nhiều.

Chỉ là con người chẳng có mấy ai dám chấp nhận đối mặt chúng.

Min Yoon Gi thân vốn là một nhạc sĩ đa tài, khắp thế giới đều có người hâm mộ anh, mỗi bước chân anh đi đều có người dõi theo. Vậy mà giờ, anh chỉ vì một đứa nhỏ - cậu nhóc tân binh mới vào nghề, vứt bỏ hình tượng sang một bên, tìm đến quán nước này theo dõi cậu.

Yoon Gi biết mình chẳng qua đối với Jeon Jung Kook chỉ là một người anh trai, một người bạn, một tiền bối, hoặc là một đồng nghiệp. Cậu đồng ý hẹn hò với anh, chỉ vì cậu muốn đáp trả anh dù chút ít. Min Yoon Gi chưa bao giờ muốn mình sẽ là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của một cặp đôi. Thà là anh cô độc, còn hơn vì anh mà có hai con người bị tổn thương. Ừ, Min Yoon Gi bi quan như vậy đấy. Sao cũng được. Nói anh mù quáng cũng được.

Bởi vì anh sẽ tác hợp hai đứa nhỏ ngốc này lại.

(Tuy nhiên đây lại là một hành động không có ích lợi gì cho anh, và thậm chí là quá đỗi phũ phàng với Jung Kook. Vì cậu đã cố gắng đáp trả anh, cố làm anh được hạnh phúc, nhưng rồi Yoon Gi hành động như thể anh không cần cậu. Mặc dù sự thật là có, rất nhiều. Anh cần cậu.)

Cũng không phải Yoon Gi cố tình đi theo dõi Jung Kook đâu. Thật ra ban đầu anh cũng có ý định vậy, nhưng rồi nhanh chóng gạt phắt nó đi vì biết cậu nhóc thế nào cũng làm ầm lên nếu phát hiện ra. Nhưng thôi nào, "Số phận đeo đuổi chúng ta như một gã điên mang theo dao cạo" mà. Nhìn xem ai trước mắt anh này, Kwon Ah Yeon xinh đẹp và duyên dáng.

- Vậy, cô nói hai người đã chia tay? _ Yoon Gi nheo nheo mắt.
- Chắc chắn! _ Ah Yeon mỉm cười khẳng định chắc nịch. - Hoặc là mình tôi, hoặc là hai chúng ta giúp bọn họ. Tôi đã chọn vế sau.
- Và cô muốn tôi giúp? Dựa vào cái gì? _ Yoon Gi bật cười. - Tôi đang là bạn trai của Kookie, sao tôi phải khiến cho em ấy rời khỏi tôi chứ?
- Tôi dám cá rằng anh sẽ sẵn lòng buông tay Jung Kook miễn là cậu ấy hạnh phúc. _ Ah Yeon nhún vai, hiện tại cô mang một vẻ đẹp cá tính khác xa so với lần đầu họ gặp nhau. - Tôi không muốn làm anh tổn thương nhưng Min Yoon Gi, anh hiểu rõ hơn ai hết rằng Jung Kook không yêu anh mà.

Câu nói của Ah Yeon quả thật giống như một con dao vừa được mài sắc nhọn ghim vào thẳng trái tim anh rỉ máu. Phải rồi, anh biết chứ. Anh biết hết. Vậy nên, anh thà buông bỏ chính mình, còn hơn là không thể khiến cho Jung Kook hạnh phúc. Nếu Yoon Gi không dừng lại kịp thời tình cảm này, có lẽ càng về sau anh sẽ lại càng ích kỷ độc chiếm Jung Kook mất. Và anh thì không muốn vậy.

Mặc dù Kim Tae Hyung đã quên bẵng đi lời hứa năm nào cùng thề thốt với Jung Kook, nhưng đó là tuổi trẻ, là thanh xuân. Và đương nhiên, rất bốc đồng. Thì đấy, trải qua những năm tháng đầu đời chạy theo những mơ ước cao vời vợi và những ngày vô lo vô nghĩ, con người cũng đến lúc bước đến đỉnh đồi mang tên "Cuộc đời". Lúc ấy họ sẽ suy nghĩ về nhiều thứ, hối hận về nhiều thứ.

Mà Min Yoon Gi thì chẳng muốn sau này phải hối tiếc điều gì. Anh sẽ làm việc này. Nhất định. Sẽ buông tay.

Có lẽ nửa kia của đời anh sẽ xuất hiện sớm thôi.

...

Ah Yeon nói nhiều về việc cô muốn anh giúp như thế nào để gắn hai con người ngốc nghếch kia lại với nhau. Thật ra thì càng nói Yoon Gi càng thấy Ah Yeon rất lanh lợi, khác với vẻ ngoài 'hoa hồng có gai' của cô, cô đáng yêu nữa. Cách mà cô nói chuyện, thay vì yểu điệu nhẹ nhàng như bao cô nàng khác, lại rất thoải mái và dễ gần. Bọn họ nói từ chủ đề này sang chủ đề khác, lạc đi xa so với câu chuyện ban đầu, thậm chí còn nói rất thoáng về những chuyện "nhạy cảm". Và Yoon Gi nhận ra rằng thì ra không phải 'kẻ thứ ba' nào cũng đáng ghét như trong những bộ phim, hoặc ít nhất thì Ah Yeon không phải kiểu như vậy. Rồi trong một giây, anh thoáng nhìn thấy hình ảnh Jung Kook trong cô. Có lẽ chắc là do đôi mắt to tròn đen láy của cô. Đột nhiên Yoon Gi nghĩ rằng có thể Kim Tae Hyung đã đánh rơi chính mình ở đâu đó khi cậu ta nhìn sâu vào đôi mắt cô gái này.

Họ nói chuyện hợp ý nhau và thoải mái đến mức, Tae Hyung và Jung Kook đã rời đi lúc nào không hay. Đến khi sực nhớ ra thì chỉ biết nhìn nhau cười trừ. Yoon Gi đề nghị mình sẽ đưa cô về, nhưng chẳng phải đã nói Ah Yeon là một cô gái hiểu chuyện đấy sao, cô lấy mối quan hệ hiện tại của anh và Jung Kook làm lý do từ chối, với lý lẽ rằng bởi vì cả hai đều là người của công chúng, lại còn đang được chú ý sau lần công khai hẹn hò, vậy nên cô không muốn "lại tiếp tục" làm kẻ thứ ba.

Vậy mà Yoon Gi vẫn tiễn cô một đoạn tận đến khi cả hai đi ngược đường nhau.

Yoon Gi quay lại BigHit, bước vào studio riêng của anh và bắt gặp Jung Kook nhìn mình với ánh mắt dò xét. Anh không định nói cho thằng bé biết mình vừa đi đâu, nhưng kể từ khi thằng bé trở nên nhạy cảm hơn với mọi thứ sau chuyện tình cảm giữa em ấy và Kim Tae Hyung, Jung Kook đã không còn là Jung Kook mà anh quen nữa. Thằng bé sau những ngày đó ủ rũ và thiếu sức sống ghê gớm, dễ xúc động và dễ bị dao động bởi nhiều thứ xung quanh. Và nhờ anh vực Jung Kook dậy, cậu bé khá hơn khi trước nhiều, không còn quá ngây ngốc, cũng không còn dễ bị dao động, và nhạy bén hơn.

- Em nghĩ là anh phải nói cho em biết anh vừa đi đâu. "Phải" đấy, là bắt buộc, hyung. _ Jung Kook nghiêm túc nhìn anh khi Yoon Gi ngồi xuống đối diện cậu trên chiếc ghế xoay.
- Thôi mà, Kookie. Có nhất thiết phải vậy đâu em. _ Anh bất đắc dĩ mỉm cười, xoa đầu đứa em nhỏ.
- Không, hyung, có đấy! Giờ anh là người yêu của em, em có quyền được biết mọi ...
- Kookie, Kookie. Nói anh nghe, tại sao em lại muốn chúng ta hẹn hò? _ Giọng Yoon Gi trầm khàn mà nhỏ nhẹ, anh không muốn đánh động đến tâm lý cậu.

Yoon Gi sợ em của anh buồn.

Phải rồi, em của anh. Giờ Jung Kook là em trai, chỉ là em trai thôi.

- Thì, anh thích em mà. Và em cũng thích anh nữa. Cho nên ... cho nên ...
- Nó đâu giống cách mà em thích Kim Tae Hyung đâu phải không? _ Anh bật cười khi nghe xong những lời Jung Kook nói. - Em thích anh có giống như thích Ji Min hay Ho Seok hay bất kỳ hyung nào khác trong công ty không?
- Không mà. _ Yoon Gi cũng không rõ cậu đang trả lời cho câu hỏi nào, nhưng anh chắc chắn nhóc con này chỉ đang nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu với anh. - Em thích anh hơn mấy hyung đó chứ!
- Nhưng không hơn Kim Tae Hyung?

Jung Kook không biết rằng cậu đã luôn mơ hồ ra sao mỗi khi mà Yoon Gi nhắc đến cái tên đó. Đối với cậu, cả Yoon Gi và Tae Hyung đều là những hyung lớn, chăm sóc cho cậu lo lắng cho cậu. Vậy thì có gì khác đâu?

- Vì em yêu Kim Tae Hyung ngay từ cái nhìn đầu tiên, và tình đầu thì khó phai. Vậy đấy, Kookie, anh là người đến sau, hiểu không? Em còn nhỏ, quá nhỏ! Và chẳng qua em chỉ xem anh như một người anh trai. Em đã nhầm lẫn.
- Nhưng em có thích anh, hyung! Thích rất thích!!! _ Jung Kook có thể mơ hồ về việc liệu cậu có còn yêu Kim Tae Hyung hay không, nhưng cậu chắc chắn một điều rằng mình có và rất thích Min Yoon Gi.
- Jung Kook, em thích anh và việc chúng ta hẹn hò cũng sẽ chẳng có nghĩa gì nếu em không yêu anh. Em là đứa trẻ non nớt và đang gặp khó khăn trong chuyện tình cảm. Anh sẵn lòng bỏ cả thanh xuân của mình để yêu em, nhưng với điều kiện là em phải hạnh phúc. _ Yoon Gi đặt ngón trỏ lên ngăn cánh môi em đang định hé lời. - Em chắc là cảm thấy vui vẻ khi ở cạnh anh, nhưng đó không gọi là hạnh phúc. Nhóc con, em còn quá nhỏ để hiểu hết tất tần tật những điều này.
- Em mười chín tuổi rồi hyung. Em biết em đang làm gì và em ...
- Những gì em đang làm chỉ là cố chứng minh cho Tae Hyung thấy rằng em sống rất ổn mặc kệ cậu ta có cặp kè với bất kỳ cô nàng nào khác chứ gì!? Anh hiểu hết, Kookie! _ Yoon Gi đột nhiên hơi lớn tiếng, nhưng rồi tự nhận ra được thái độ kì quặc của mình, anh nhẹ giọng khuyên nhủ. - Vậy nên, đừng ngang bướng nữa. Em phải chấp nhận một sự thật rằng em yêu Kim Tae Hyung và chỉ yêu mỗi Kim Tae Hyung.

Yoon Gi sợ mình sẽ yếu mềm, sợ mình sẽ không thể buông tay cậu. Anh sợ ... rất nhiều thứ. Nhưng anh sẽ không để Jung Kook thấy sự yếu đuối qua ánh mắt anh, Yoon Gi kiên cường là vậy. Vậy mà câu nói của người nhỏ hơn ngay sau đó khiến bức tường ngăn dòng cảm xúc trong anh vỡ vụn.

- Vì em sợ Yoon Gi sẽ đau lòng.

Yoon Gi đã luôn bên cạnh Jung Kook, giúp đỡ cậu, dạy dỗ cậu, khuyên nhủ cậu, làm mọi thứ cho cậu. Bất cứ việc gì cậu không thể, Min Yoon Gi đều biến chúng thành có thể. Chẳng lẽ Jung Kook lại không thể đền đáp cho anh thứ gì dù chỉ là chút ít? Cậu có thể chứ! Yoon Gi đã luôn dạy cậu điều đó. Tất cả mọi việc đều có thể. Cậu có thể thích Min Yoon Gi. Nhưng không thể yêu anh.

Phải rồi. Jung Kook luôn dở tệ khoản đấy. Sẽ luôn luôn có một số việc mà cậu không thể làm. Ví như yêu Yoon Gi chẳng hạn. Hay cố quên Tae Hyung. Hay từ bỏ thói quen gọi tên Tae Hyung trong những cơn mơ.

Cậu sợ Yoon Gi đau lòng.

Yoon Gi cũng sợ cậu đau lòng.

Và lòng anh thì không đau chút nào.

Nhưng tim anh đang vỡ vụn như bức tường chắn ngang dòng cảm xúc khi nãy.

Yoon Gi cất sâu vào tiềm thức một mối tình khó phai, anh sẽ bước tiếp và chờ đợi một người dành cho mình.

Dành cho riêng anh.

Và Jung Kook, cậu cũng phải bước tiếp thôi. Cậu phải trưởng thành. Một phần vì lời hẹn thề xưa cũ. Phần vì những kỳ vọng mà Yoon Gi đặt lên cậu.

Rồi sẽ không có bất kỳ ai phải đau lòng hay rơi nước mắt nữa.

--- End chap ---

tớ đây, tớ đã quay về với các cậu đây hiu hiu T.T 😭😭😭
có phải hơi thiếu mứt không? nhưng tớ xót anh Đường quá ư hư hư TT.TT
các cậu có nghĩ nên để anh Đường và chị thư ký thành một đôi không? vì ai cũng có đôi mà anh lẻ loi thì tớ xót lắm ~~
btw vì đây là shortfic thôi nên chap 10 end là được sòi phải hơm? :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top