Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Liên Hoài Vĩ và Tôn Diệc Hàng ra khỏi phòng thì thấy mọi người đang ngồi trong phòng khách xem TV và trò chuyện chỉ thiếu Đoàn Tinh Tinh và Lưu Quan Hữu, thấy vậy Liên Hoài Vĩ liền hỏi ...

"Này, tối nay hiếm thấy mọi người đều ở ký túc xá, cũng không bận mấy. Có muốn chơi lớn một chút không?"

"Đúng là tâm đầu ý hợp! Có muốn uống chút bia không?" Đường Cửu Châu từ phía sau lấy ra một túi bia, có rượu, đồ uống và một ít đồ ăn nhẹ.

"Wow... không nhận ra luôn đấy, Đường Cửu Châu cậu thật sự mua được rượu, vậy mà La Nhất Châu cũng không ngăn cản cậu luôn!" Liên Hoài Vĩ nhìn hai người họ với vẻ mặt không tin.

La Nhất Châu gãi đầu, muốn nói điều gì đó nhưng lại do dự

"... Vấn đề là có uống hay không thôi!" Đường Cửu Châu nói.

"Sao lại không uống được chứ!" Liên Hoài Vĩ nói.

"Mình cũng muốn uống!" Tôn Oánh Hạo đáp.

"Điên thật rồi ..." Đặng Hiếu Từ nói thầm.

"Này, tiện đây có muốn chơi game không? Đến ký túc xá đã lâu như vậy rồi nhưng chưa có cơ hội chơi game cùng nhau." Liên Hoài Vĩ chủ động đưa ra đề nghị.

Những người khác nghe xong cũng ngỏ ý muốn tham gia, Tôn Oánh Hạo tranh thủ thời gian lên phòng tìm Đoàn Tinh Tinh và Lưu Quan Hữu.

Thực ra, Đoàn Tinh Tinh không muốn đồng ý uống rượu, vì sợ họ cố ý trêu Lưu Quan Hữu nên mới rót rượu cho hắn, nhưng nhìn thấy ánh mắt Lưu Quan Hữu với ý muốn tham gia, hắn ta đành miễn cưỡng đồng ý. Hắn nhiều lần nhấn mạnh rằng Lưu Quan Hữu không thể uống quá nhiều.

__

Sau khi tất cả tập hợp đầy đủ trong phòng khách, mọi người quây quần thảo luận xem nên chơi trò gì, mỗi người đều đưa ra ý kiến của riêng mình, nhưng cuối cùng trò chơi mà họ quyết định là: "Xin lỗi! Tôi đã tổn thương bạn"

("Duìbùqǐ! Wǒ shānghàile nǐ!")

Luật chơi như sau: mỗi người có một tấm thẻ nhiệm vụ trên đầu, người chơi phải dẫn dắt nhau làm nhiệm vụ trên thẻ, nếu được người khác hướng dẫn thành công đồng nghĩa với việc người hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị loại và phải uống.

Đường Cửu Châu lẳng lặng cầm bia pha với Calpis, rót vào ly rồi để qua một bên.

Sau khi treo thẻ nhiệm vụ, mọi người nhìn thẻ của nhau, người thì cười khúc khích, người lại trầm ngâm.

Không khí đột nhiên trở nên im lặng, không ai muốn lên tiếng, phải đến khi Đường Cửu Châu lên tiếng, anh mới phá vỡ được bầu không khí ngượng ngùng này.

"Chúng ta tán ngẫu đi!"

"Cậu muốn nói chuyện gì?" Lưu Quan Hữu lắc đầu nói.

"Mình nghĩ là .. à ... ừm ... ah! Hình như dạo gần đây có một bộ phim siêu hay được nhiều người đề xuất." Đường Cửu Châu sờ sờ cằm suy nghĩ một hồi.

Dạo này mình đang xem "Em là niềm kiêu hãnh của anh" phim này hay lắm đấy!", Tôn Diệc Hàng nói.

"Mình cũng đang xem này!" Tôn Oánh Hạo tìm được người xem cùng phim với mình nên vui vẻ hét lên, kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Tôn Diệc Hàng.

"Thật hay giả vậy!? Mình còn tưởng sẽ không có ai xem thể loại phim này chứ!" Đường Cửu Châu kinh ngạc không biết họ sẽ nói đến bộ phim này.

"Hả? Đợi đã, đừng kích động, có âm mưu gì không vậy?" Tôn Diệc Hàng đột nhiên dè chừng.

"Khả nghi thật, nhưng mình không xấu tính vậy đâu!" Tôn Oánh Hạo quay lại nói với Tôn Diệc Hàng.

Tôn Diệc Hàng xem xét tình hình và giải thích với Tôn Oánh Hạo rằng anh ta chỉ muốn thận trọng chút ít khi chơi game.

Nhìn bên ngoài thì có vẻ như Tôn Diệc Hàng nghi ngờ Tôn Oánh Hạo => Tôn Oánh Hạo có chút khó xử, nhưng thật ra hai người họ đang "diễn" với nhau, họ muốn Đoàn Tinh Tinh buông lỏng cảnh giác để làm nhiệm vụ trên thẻ của mình.

Đường Cửu Châu quay lại chủ đề, hỏi Tôn Oánh Hạo lý do xem bộ phim này.

"Thực ra, đây là phim mà Thường Hoa Sâm đã đề xuất cho mình. Bộ phim này không chỉ có thể học hỏi cách đóng nhiều thể loại vai diễn, mà còn học được một số kiến thức về hàng không vũ trụ, tóm lại nội dung phim rất tuyệt vời!." Tôn Oánh Hạo nói một cách nghiêm túc.

"Nhưng phim này là thể loại "ngọt", hơn nữa sao phải học kiến thức đó chứ!" Liên Hoài Vĩ than thở.

"Không sao đâu ~"

"Thực ra, mình hiểu rất rõ Tôn Oánh Hạo, mình nghĩ rằng việc học kiến thức hàng không vũ trụ cũng không phải chuyện xấu." La Nhất Châu nhìn Liên Hoài Vĩ với ánh mắt chân thành.

Thấy không có ai đáp lại, Đường Cửu Châu liền hỏi những người chơi khác.

"Thế còn Đoàn Tinh Tinh, Lưu Quan Hữu thì sao?"

"Bọn mình thì xem "Trái tim ngọt ngào của Thượng Hải" Lưu Quan Hữu tự tin nói.

"Đúng! Gần đây bọn mình đang xem lại bộ "Trái tim ngọt ngào của Thượng Hải" Đoàn Tinh Tinh nhấn mạnh từ "lại" trong vô thức chỉ vì đây là bộ phim mà hắn xem đi xem lại rất nhiều lần với Lưu Quan Hữu.

"Vậy Lưu Tuyển thì sao? Đang thơ thẩn gì vậy?" Đoàn Tinh Tinh nói.

"Mình thì không hay xem những bộ phim có thể loại như vậy, mình chỉ đơn giản là xem video vũ đạo thôi." Lưu Tuyển giải thích.

"Mình nhớ rằng hình như gần đây cậu lại biên đạo được một bài vũ đạo mới thì phải!"

"Đúng vậy, tên bài vũ đạo này là : 'Ác ma chính là tôi'!"

"Ya ... tự nhiên lại quên mất tên tiếng Anh của nó rồi ..."

"The Wicked Is Me! Đoàn Tinh Tinh à đừng tự ti vào khả năng tiếng Anh của mình chứ!" Ngay khi Lưu Tuyển đang cố ý trêu chọc khả năng tiếng Anh của Đoàn Tinh Tinh, thì anh ta lại không biết rằng mình đã rơi vào bẫy của đối phương.

"Lưu Tuyển out !!! hahaha... Chúc mừng cậu đã hoàn thành nhiệm vụ!" Đường Cửu Châu cười nói.

Vẻ mặt của Lưu Tuyển sững sờ khi những người chơi khác đang cười phá lên. Lưu Quan Hữu giơ tay like cho Đoàn Tinh Tinh với ý "làm tốt lắm người anh em".

Ba người tiếp theo liên tiếp bị loại vì hoàn thành nhiệm vụ trên thẻ.

(Nhiệm vụ của Lưu Tuyển : nói tiếng Anh

Nhiệm vụ của Đường Cửu Châu : cười thành tiếng

Nhiệm vụ của Lưu Quan Hữu : giơ tay like cho Đoàn Tinh Tinh)

                                                                            tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top