Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[ShotFic-Edit] [Khải-Nguyên] My SunShine

Lần đầu edit Fic kiểu này , vì quá ấn tượng , và sâu sắc với cách viết của tác giả

Fic được Edit từ bộ truyện tranh FATE

Nguồn : http://comicola.com/chuong/chuong-7-buc-thu-gui-den-vang-duong-phan-1/

Vương Nguyên : 1 FATE (Người cai quản linh hồn ) của Vương Tuấn Khải
Cậu yêu anh và đã không làm theo nunal ( cuốn sách viết về tương lai anh ) vì cậu muốn cứu sống anh trong khi anh muốn tự vẫn vì cậu , nên cậu đã bị người lãnh đạo của FATE bắt giam

Vương Tuấn Khải : 1 chàng trai yêu say đắm 1 người k có thật trên đời , nói đúng hơn anh biết về sự có mặt của FATE người luôn đi theo mình ,cai quản linh hồn mình , và anh yêu cậu trong trí tưởng tượng , trong tiềm thức mà chưa khi nào anh được nhìn thấy cậu
. Sau đó TuấnKhải đã tìm đến con đường chết để có thể được yêu cậu dù chỉ 1 lần , nhưng FATE Vương Nguyên đã vì cứu anh mà làm trái lại Nunal đã định , số mệnh anh phải chết

Dịch Dương Thiên Tỉ : yêu thầm anh , đau khổ khi biết anh vì người k có thật trên đời này mà đem lòng yêu tha thiết

BỨC THƯ GỮI VẦNG THÁI DƯƠNG

Gữi đến em , Vương Nguyên
Thấm thoát đã hơn 2năm trôi qua , kể từ bức thư trước anh gữi cho em . Xin em hãy tha thứ cho sự chậm trễ này của anh

Em có khỏe không?

Anh thì không khoẻ cho lắm ! Công việc bận rộn khiến anh phải thường xuyên thức khuya , nên sinh ra những cơn đau đầu tai quái . Tuy nhiên đừng quá lo lắng em nhé .

Anh vẫn không thể tin rằng có 1 ngày mình ngồi viết thư như thế này. Bức thư nhắn gữi rằng từ nay về sau , anh sẽ không làm phiền em bằng những dòng chữ ảm đạm và đau khổ nữa

Những bức thư anh đã gữi cho em trong suốt thời gian qua , đã chất đầy trong hộc tủ của anh , có lẽ em sẽ chẳng tìm ra kẻ thứ 2 lì lợm giống như anh đâu

Mặc dù toàn bộ số thư từ vẫn giữ y nguyên tình trạng bị dán kín . Nhưng anh biết rằng bằng 1 cách nào đó , em hẳn đã nhận được những điều anh muốn nhắn gữi đến em

Điều ngạc nhiên , là lần nào viết thư cho em , anh cũng rơi nước mắt. Vậy mà giờ đây .. Khi viết bức thư cuối cùng này , tâm trạng anh lại bình lặng như mặt nước hồ sâu

Còn 1 điều nữa anh cũng cần nhắc nhở em rằng , dù không tiếp tục viết thư cho em nữa . Nhưng anh vẫn sẽ luôn yêu em . Như bông hoa hướng dương không thể ngừng yêu luyến mặt trời , và em chính là mặt trời của anh

Vào cái ngày anh mở mắt chào đời , mặt trời đầu tiên anh nhìn thấy không phải là khối cầu rực lữa trên trời mà là khuôn mặt tươi cười của em

Sau này , khi chúng ta không còn bên nhau , thì kĩ niệm mà trong đó anh nắm chặt lấy bàn tay mềm mại dưới làn tuyết trắng . Đã luôn soi sáng tâm hồn vằn vện những nỗi đau của anh

Và tình yêu anh dành cho em đã nhiều lần cứu rỗi 1 kẻ mang nhân cách suy đồi , giả tạo đến mức đáng ghê tởm như anh , dù cho có bao nhiêu đồng nghiệp và kẻ thù của em , cố tiêm nhiễm vào đầu anh cái quan niệm rằng em xấu xa và đầy thủ đoạn

Tất cả những gì em muốn là lợi dụng anh . Nhưng ... vượt qua tất cả , anh là người duy nhất hiểu được sự tốt đẹp thẳm sâu trong gốc rễ tâm hồn em

Anh đã cảm thấy hạnh phúc , tự hào vì điều đó . Họ không biết em phải vứt bỏ cả tương lai của mình , để cứu lấy cái sinh mạng rẻ mạt này của anh
1 cậu con trai đầy tham vọng như em ... anh xinh lỗi khi phải thú nhận điều này

Cứ mỗi lần dáng hình kiêu hãnh và đôi mắt đầy thách thức của em hiện ra lúc bị áp giải

Anh không muốn sống , nhưng lại không thể chết . Sống giữa thế giới này Con Người ... Thật Đáng Sợ .

Còn bản thân mình , thật bất lực và vô vọng

Ngày anh phải cố mường tượng em , người đang bị giam cầm ở 1 chốn tâm tối nào đó , đang hối hận vì cứu lấy 1 kẻ như anh mà hi sinh cả cuộc đời , để không dùng dao cứa đứt cổ ta mình

Vì yêu em đến mê cuồng , tuyệt vọng

Anh đã từ chối hết tất cả những tình cảm đến với mình , không phải vì anh thấy mình không xứng đáng với họ , anh chẳng hề cao thượng như thế

Mà đơn giản chỉ là do anh nhận ra , CHẲNG 1 AI CÓ THỂ YÊU ANH SÂU SẮC , NHƯ CÁI CÁCH MÀ ANH YÊU EM , Vương Nguyên .

Ánh sáng của anh , tội lỗi của anh , tâm hồn của anh

Anh là con ngạ quỹ không bao giờ biết thoã mãn . Anh đáng khinh , hèn hạ , bẩn thĩu và đê tiện.

Nhưng anh yêu em , anh yêu em đến mức mỗi lúc nghĩ về em cả thở .... cũng thấy đau

Vì thế , ngoài tình yêu của chính bản thân mình ra , không 1 tình yêu khác đủ sức làm anh cảm thấy phục

Cho đến khi chàng trai đó xuất hiện ... Thiên Thiên , người con trai mà trong những bức thư trước anh đã nói với em

Trong suốt từ những năm cao trung đến tận đại học , vượt qua mọi rào cản và lời can ngăn của bạn bè , chàng trai ấy cứ tìm cách quấn chặt lấy anh

Ban đầu anh cảm thấy sự lì lợm của chàng trai này thật phiền phức

Nhưng sau đó từ lúc nào chả hay , sự hiện diện của em ấy trong cuộc sống thường nhật đã dần dần trở nên hiễn nhiên đối với anh

Anh không dám đảm bảo rằng em ấy đã lắp đi khoảng trống của em , điều đó là không thể nhưng ít nhất anh không còn cảm thấy cô đơn và lạc lõng giữa cuộc đời này nữa .

Anh nghĩ rằng em ấy giống anh

Nếu em là mặt trời soi sáng cho anh , thì chàng trai ấy là mặt trăng xuất hiện ngay khi bóng tối bao phủ khắp đời anh , gần gữi và quen thuộc

Dần dà , anh trở nên lo sợ rằng sự đồng cảm sẽ trở thành tình yêu , và khi yêu em ấy . Anh sẽ trở thành 1 người bình thường như bao người khác xung quanh mình

Lúc đó ... những gì còn lại trong mối liên kết giữa chúng ta .. biến mất

Cuối cùng ... anh sẽ phản bội em , bằng cách lãng quên em chính vì vậy anh đã ôm lấy cái bản thể quá khứ chỉ biết có mình em mà trốn thoát khỏi Thiên Thiên

Trong suốt quá trình lẫn trốn đó , anh đã gặp gỡ rất nhiều số phận và ngộ ra biết bao điều mới mẻ

Để rồi 1 buổi sáng thức dậy . Anh cảm thấy cuộc sống thật thanh bình .

Trong tiếng chim ca , trong mùi cơm mới nấu , trong tiếng bước chân vang vọng của ai đó sống ở tầng trên . Những kí ức của anh về em , không còn làm anh thấy ân hận như trước nữa

Mà còn tiếp cho anh thêm niềm tin ngay cả những bãi tuyết đọng từ cái đêm 2 ta chia tay . Cũng đã tan thành mùa xuân . Anh đột nhiên muốn sống , anh thật sự muốn 1 lần sống cho ra con người , quên đi những ám ảnh về cái chết để học cách hòa hợp với nhân gian

Cũng đúng vào ngày hôm ấy , anh đã gặp lại Thiên Thiên

Trong khoảnh khắc ấy , anh đã nghĩ mình hẳn sẽ bắt đầu lại mọi thứ với sự hỗ trợ từ người con trai này

Như Rita dù k thể xóa mờ đi hình bóng cùa Lolita trong tim Humbert , nhưng lại giúp cho thế giới quanh ông ta bớt nghiệt ngã

Trong sự kiện đau đớn trước đó , không ai trong 2 ta là người có lỗi , chúng ta điều là những nạn nhân của số phận

Mà theo Dazai các nạn nhân chính là những điều đẽ nhất trên thế giới này

Tuy nhiên vẫn có 1 điều khiến anh đau khổ vô cùng , nên em chẳng thể nào cho anh được 1 hạng phúc

Vương Nguyên , vầng thái dương thân yêu của anh dù thế nào đi chăng nữa em vẫn luôn là người mà anh yêu nhất

Nếu ngày nào quý ngài Humbert có thể thôi si mê nàng Lolita bé nhỏ của ngài , thì ngày đó anh mới ngừng yêu em . . .

Mong được tái ngộ , và ôm lấy em 1 lần cuối

Tái bút : Vương Tuấn Khải

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top