Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời trong xanh như biển xanh vô tận, ánh nắng gợn sóng trên không trung như từng đợt sóng nhẹ, gió thu thổi qua, cây ngô đồng chuyển sang màu đỏ thẫm, cả sân đầy lá rụng , khi rơi xuống bay múa như đàn bướm, trải dài trên con đường nhỏ lát đá cuội.

Doãn Hạo Vũ cúi xuống nhặt một chiếc lá rơi, xếp lại thành hình con chim rồi ném lên không trung, con chim rơi thẳng đứng trên bậc thềm bằng đá cẩm thạch trắng.

Doãn Hạo Vũ nhìn chằm chằm căn biệt thự xa hoa, cảm thấy sắc thu của người giàu quả thực đẹp hơn, sau đó mỉm cười: "Đáng tiếc, những thứ này tôi không cần đâu."

Quản gia Tào nhìn thấy Doãn Hạo Vũ bước vào đại sảnh liền lập tức đuổi theo

Doãn Hạo Vũ hướng về phía ông, gật đầu lễ phép cười, Tào thúc bước vào quan sát tỉ mỉ cậu một lát, khẩn trương nói: "PaiPai, con đã ở đâu mấy ngày nay? Chú rất lo cho con. Thiếu gia, đã làm vậy..."

Doãn Hạo Vũ ngắt lời ông: "Con không sao, chú đừng lo, chú cứ tiếp tục làm việc đi."

Tào thúc muốn nói rồi lại thôi, lần nữa nhìn chằm chằm Doãn Hạo Vũ từ đầu đến chân. Ông cảm thấy cậu khác trước rất nhiều.

Trước đây, khi cậu nói chuyện, lời nói nhẹ nhàng có chút ngượng ngùng, ánh mắt thì nhàn nhạt u buồn.

Mà hiện tại, người trước mặt tràn đầy tự tin, đôi mắt sáng ngời, so với các minh tinh trên TV còn chói lọi hơn.

Tào thúc nhìn Doãn Hạo Vũ lên lầu, tim ông như thắt lại.

Châu thiếu gia cùng tình nhân mới đang ở trong phòng ngủ.

Phòng của Châu Kha Vũ và Doãn Hạo Vũ ở cạnh nhau. Họ đã từng ngủ chung một phòng, nhưng Châu thiếu thỉnh thoảng thích ở một mình. Khi hắn không muốn làm điều đó, hắn yêu cầu Doãn Hạo Vũ trở về phòng của mình.

Về sau, Châu Kha Vũ thường xuyên đêm không về ngủ, ở bên ngoài chơi đùa trăng hoa. Doãn Hạo Vũ hầu như chỉ ở phòng của mình.

Cho nên rất thuận tiện để cậu thu dọn hành lý. Châu Kha Vũ cũng không để đồ đạc trong đó.

Doãn Hạo Vũ mở cửa phòng, tạo ra động tĩnh. Châu Kha Vũ đang xem chương trình trực tiếp cùng tình nhân mới, khoé miệng ngoắc ngoắc, đôi mắt không giấu được sự đắc ý.

Hắn biết rằng Doãn Hạo Vũ căn bản không thể rời khỏi mình. Mặc dù hắn chán ghét trò vặt bỏ nhà ra đi nhưng vì đây là lần đầu tiên Doãn Hạo Vũ xen vào chuyện này, hắn cảm thấy mới mẻ nên liền không so đo với cậu.

Doãn Hạo Vũ dựa vào ký ức trước đây của nguyên chủ, tìm đến sổ tiết kiệm, ước chừng có hơn 40 vạn tệ, đây cũng chính là lí do cậu trở về đây.

Cậu thu dọn vài bộ quần áo phù hợp với mình, gói gọn vào chiếc vali nhỏ, rất thuận tiện để mang theo.

Châu Kha Vũ lắng tai nghe chuyển động bên ngoài, tiểu tình nhân ôm chặt lấy hắn, giọng nũng nịu: "Kha Vũ, ngày mai là sinh nhật bạn của em, anh đi cùng em, được không?"

Châu Kha Vũ thuận miệng đồng ý, người kia liền run rẩy ôm cổ hắn hôn lên.

Tâm trí hắn xao động vì nụ hôn, trở mình đè nén tiểu tình nhân, hai người nhanh chóng quấn lấy nhau.

Bất quá, họ lại cấp tốc tách nhau ra.

Tiếng ròng rọc của hành lý lăn trên sàn chói tai, Châu Kha Vũ khẽ cau mày buông yêu tinh dưới người ra. Hắn vừa mở cửa liền thấy Doãn Hạo Vũ kéo hành lý, sau đó lại xách ví đi ra.

"Chà, cậu định chuyển nhà sao?"

Tiểu tình nhân này là người mẫu, dáng dấp, gương mặt không tính là thanh tú nhưng khí chất yêu diễm, bản lĩnh câu người rất mạnh, nếu không, Châu Kha Vũ nhiều năm ở bên ngoài lêu lổng, lần đầu tiên đưa người về nhà.

Doãn Hạo Vũ xem hai người kia như không khí, bất quá, cậu vẫn là không nhịn được nhìn vào mắt Châu Kha Vũ, dù sao Châu Kha Vũ này cùng với bạn trai hiện thực Châu Kha Vũ của cậu dáng dấp giống nhau như đúc.

Khác biệt duy nhất là tính cách.

Đương nhiên, cậu không xem người trước mắt là người yêu.

Nếu như cái tên Châu Kha Vũ này không phong lưu đa tình, cậu sẽ không xem thường hắn.

Chẳng bằng một góc Châu Kha Vũ của cậu, vừa ôn nhu, tận tâm, còn rất đáng yêu nữa!

Ánh mắt Doãn Hạo Vũ lãnh đạm khiến Châu Kha Vũ run lên.

Hắn cố ý đạp mạnh một cái, đem hành lý đá xuống lầu. Doãn Hạo Vũ không đứng vững, xém chút là bị kéo theo đống hành lý, may mà cậu buông tay kịp lúc.

Tiểu tình nhân mím môi cười trào phúng, tự nhiên nắm lấy cánh tay Châu Kha Vũ hướng Doãn Hạo Vũ thị uy.

Doãn Hạo Vũ nín thở chịu đựng, nghĩ thầm, tôi không so đo với mấy kẻ ngu xuẩn.

Cậu xuống nhà, xách vali bước ra ngoài.

Châu Kha Vũ sững sờ một lúc sau đó đuổi theo để ngăn Doãn Hạo Vũ lại.

Doãn Hạo Vũ không đủ kiên nhẫn, nói: "Anh còn muốn gì nữa?"

Ba ngày trước, Doãn Hạo Vũ bỏ nhà ra đi cũng là biểu tình này.

Vẻ mặt này khiến Châu Kha Vũ cực kỳ khó chịu.

Hắn tự hỏi Doãn Hạo Vũ đã xảy ra chuyện gì, làm sao lại đột nhiên thay đổi? Thật sự là do cậu bị kích thích khi hắn đưa người ta về nhà?

Châu Kha Vũ trừng mắt nhìn Doãn Hạo Vũ: "Làm sao, đã tìm được nhà mới cho mình chưa? Mấy ngày nay ở bên ngoài lêu lổng còn chưa đủ!"

Hắn tin rằng Doãn Hạo Vũ yêu hắn đến chết đi sống lại và sẽ không tìm thấy một ngôi nhà mới, lại nói, còn có ngôi nhà nào tốt hơn nhà hắn trong thành phố B?

Châu Kha Vũ hỏi thế này để kiếm cớ chèn ép Doãn Hạo Vũ.

Doãn Hạo Vũ sợ nhất là Châu Kha Vũ hiểu lầm, chỉ cần mối quan hệ khiến hắn ghen, Doãn Hạo Vũ sẽ cắt đứt.

Không nghĩ tới, lần này, Doãn Hạo Vũ vậy mà bình thản đáp lời hắn: "Đúng vậy, tìm được rồi, cho nên, chúng ta đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, bên cạnh Châu thiếu không thiếu người, sẽ không làm tôi khó xử, người yêu cũ có cũng được mà không có cũng chẳng sao."

Trời ơi tìm được nhà!?

Trời ơi người yêu cũ!?

Ngay cả cô người mẫu đứng bên cạnh cũng tròn mắt kinh ngạc.

Châu Kha Vũ không thể tưởng tượng nỗi: "Em uống lộn thuốc? Bị đả kích? Có bệnh phải đi trị! Đi, đến bệnh viện ngay!" Hắn thô bạo kéo tay Doãn Hạo Vũ chuẩn bị ra ngoài. Hắn nhất thời không hiểu những lời vừa nãy của mình chỉ là sự cáu kỉnh theo bản năng.

Doãn Hạo Vũ hung hăng hất tay Châu Kha Vũ, thở dài: "Ba ngày trước, tôi nói chúng ta chia tay, anh đã đồng ý. Hơn nữa còn dẫn người về nhà. Hai người vui vẻ, đừng quấy rầy tôi."

"Em....!"

Ba ngày trước, Châu Kha Vũ đưa tình yêu mới về nhà, Doãn Hạo Vũ trốn trong phòng, khóc đến ngất xỉu, sau khi tỉnh lại thì lập tức chia tay với Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ đã mắng cậu và đuổi cậu ra khỏi nhà.

Châu Kha Vũ nhớ tới chuyện này, cười nhạo một tiếng: "Không phải chỉ là ghen tị nổi trận lôi đình sao, nếu như em tưởng dễ dàng uy hiếp tôi, em có thể thử xem, đúng vậy, tôi, Châu Kha Vũ chưa bao giờ thiếu người, bước ra khỏi cánh cửa này, em vĩnh viễn đừng trở lại!"

Hắn quay đầu ôm lấy tình mới: "Từ nay về sau phòng của cậu ta sẽ là của em."

Tiểu tình nhân có chút đắc ý, hôn Châu Kha Vũ, trượt vào vòng tay hắn.

Châu Kha Vũ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Doãn Hạo Vũ, những lời này trước đây rất hiệu quả, Doãn Hạo Vũ nhất định sẽ khóc lóc cầu xin.

"Tốt lắm, vậy tôi đi trước, không quấy rầy hai vị."

??????

Châu Kha Vũ nhất thời không kịp phản ứng, bởi vì mặt mũi, hắn xấu hổ không đuổi theo.

Suy cho cùng, Châu Kha Vũ không tin rằng Doãn Hạo Vũ sẽ thực sự rời bỏ mình, họ đã bên nhau hơn bảy năm, hắn biết Doãn Hạo Vũ yêu hắn hơn bất cứ ai khác.

Châu Kha Vũ nghĩ thầm, cùng lắm hai ngày nữa hắn sẽ đi dỗ dành cậu.

"Kha Vũ, em thật sự có thể ở đây vĩnh viễn sao? Em yêu anh nhiều lắm, muốn ở bên anh cả đời."

Châu Kha Vũ nghe xong liền đẩy cánh tay của tình mới ra, lạnh lùng nói: "Tôi giận em ấy rồi, hiện tại cô có thể rời đi."

Cái gì?

Tiểu tình nhân không thể tin vào tai mình.

"Kha Vũ, đừng giễu cợt người ta chứ!"

"Tôi không đùa, cô cũng biết tôi đưa cô về nhà là vì thua cá cược. Về sau đừng nghĩ đến chuyện ở cùng một chỗ với tôi. Tôi không thích người không hiểu chuyện."

Tiểu tình nhân khẽ cắn môi, nước mắt đầm đìa nhìn Châu Kha Vũ, tự nhủ vẫn còn nhiều thời gian, tạm thời nhẫn nại.

~

‼ Mong rằng mọi người vui vẻ đón nhận bộ truyện này, đừng vội trách móc ai vì plot twist to bự còn ở phía sau.

‼ Truyện hài, truyện hài, truyện hài. Điều quan trọng nhấn mạnh 3 lần:>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top