Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiệu suất làm việc của thư ký rất cao, nửa tiếng sau đã điều tra rõ ràng công ty Rakikira.

Anh ta nhắn tin nói rằng công ty này sắp đóng cửa, đừng vào.

Châu Kha Vũ nhìn Doãn Hạo Vũ, cắn vài miếng đồ ăn rồi mới nói: "Công ty đó không đáng tin cậy, em đừng đi phỏng vấn."

Doãn Hạo Vũ hơi bất ngờ: "Vậy em sẽ tiếp tục nộp hồ sơ."

Vương Chính Hùng tặc lưỡi: "Châu Kha Vũ, em có phải là đàn ông không! PaiPai ở đây không nơi nương tựa, em nhất định để em ấy đơn phương độc mã đi tìm việc hả? Năm đó, ba mẹ em ấy muốn em ấy trở về Thái Lan, là ai khóc lóc cầu xin, bây giờ thì bỏ mặc người ta!"

Khoé mắt Doãn Hạo Vũ đột nhiên đỏ lên. Có lẽ bởi vì nhớ lại những ngọt ngào thời cấp ba, so sánh với hiện tại, cậu càng nghĩ càng uất ức.

Châu Kha Vũ mặc dù không có trí nhớ về thời cấp ba, nhưng thấy bộ dạng đáng thương của Doãn Hạo Vũ, anh nhất thời mềm lòng nói: "Em mặc kệ khi nào? Vừa mới đến công ty đã trực tiếp sắp xếp công việc cho PaiPai thì không hay lắm."

Châu Kha Vũ quay sang Doãn Hạo Vũ: "Trước tiên em cứ ở nhà chờ đi. Đợi anh có chỗ đứng ở công ty sẽ thu xếp cho em vào làm việc."

Doãn Hạo Vũ nhíu mày, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc: "Nhà? Nhà của anh?"

Tim Châu Kha Vũ đập thình thịch, anh quên mất Doãn Hạo Vũ không có chỗ ở sau khi tốt nghiệp.

"Đương nhiên là nhà của Châu Kha Vũ. Tốt nghiệp rồi em đâu thể sống ở ký túc xá mãi."

Châu Kha Vũ lườm dáng vẻ nhiệt tình của Vương Chính Hùng, trong lòng thở dài. Lời đã nói ra không thể rút lại. Hơn nữa, anh không nỡ để Doãn Hạo Vũ trơ trọi một mình bên ngoài.

Quá trình dọn nhà diễn ra thuận lợi. Biệt thự nơi Châu Kha Vũ ở là do bố mẹ anh cho, đồ đạc đã có sẵn, Doãn Hạo Vũ chỉ kéo hai chiếc vali và chuyển đến.

Kể từ khi Doãn Hạo Vũ dọn vào nhà, Châu Kha Vũ không trở về vào buổi tối.

Khi còn đi học, Doãn Hạo Vũ sống ở ký túc xá, có thể tạo khoảng cách. Bây giờ chung nhà thì anh chia phòng riêng với Doãn Hạo Vũ. Mỗi ngày nhìn thấy ánh mắt ai oán của Doãn Hạo Vũ, tâm trí Châu Kha Vũ lại càng thêm rối bời.

Nhất là Doãn Hạo Vũ cứ mặc bộ đồ ngủ đi lại trước mặt Châu Kha Vũ. Anh cũng đang ở độ tuổi sung sức nên chắc chắn sẽ nhớ Patrick nhiều hơn.

Hai tháng sau, Châu Kha Vũ nghĩ cứ tiếp tục như vậy không phải là giải pháp tốt. Chi bằng cắt đứt hoàn toàn mọi hi vọng của Doãn Hạo Vũ, từ từ nói chuyện với cậu đồng thời phấn đấu làm bạn, ở bên cạnh chăm sóc cậu.

Châu Kha Vũ nghĩ rất đơn giản, hôm sau thuê cô người mẫu rồi mang về nhà.

Cô người mẫu kia nhan sắc không tệ, muốn tiếp cận Châu Kha Vũ nhưng anh nhiều lần cảnh cáo đây là diễn kịch

Doãn Hạo Vũ chết lặng khi nhìn thấy Châu Kha Vũ tay trong tay bên người khác.

Cô người mẫu nũng nịu: "Kha Vũ, em muốn về phòng của anh!"

Châu Kha Vũ cứ như vậy đường hoàng mang người lên phòng, không dám nhìn Doãn Hạo Vũ.

Anh biết một cái liếc mắt cũng sẽ khiến anh mềm lòng.

Môi của Doãn Hạo Vũ bị chính mình cắn nát, quay trở lại phòng ngủ. Nghe tiếng cười trong phòng của Châu Kha Vũ, nước mắt không kìm được mà tuôn rơi. Cho đến khi khóc không ra hơi, hai mắt tối sầm, cậu ngất đi.

......

Châu Kha Vũ cẩn thận lắng tai nghe, tiếng khóc đứt quãng trong phòng của Doãn Hạo Vũ cũng dừng lại. Anh tự nhủ, kế này hơi tàn nhẫn nhưng hẳn là có tác dụng.

Doãn Hạo Vũ tỉnh dậy, nhận ra căn phòng mình đang nằm đã thay đổi, nhìn kỹ lại thấy quen thuộc.

Đây không phải là biệt thự của Châu Kha Vũ trong sách sao?

Chuyện gì đã xảy ra?

"Hi! Ký chủ 520! Bạn còn nhớ tôi không?"

Doãn Hạo Vũ nghe xong liền mắng hệ thống: "Lại đưa tôi vào câu chuyện nào nữa?"

"Chà, tôi đã trải qua mấy đợt chữa trị rồi. Não bộ rốt cuộc cũng bình thường. Dữ liệu lần xuyên thư trước của ký chủ đã được phục hồi. Dựa theo đó, ký chủ không làm theo cốt truyện, nhiệm vụ không hoàn thành. Lần này bạn nhất định phải tuân theo cốt truyện, tôi mới có thể đưa bạn trở về."

Doãn Hạo Vũ vò đầu bứt tóc: "Tại sao không tìm người khác?"

"Nhiệm vụ thất bại sẽ lặp lại, không có hướng giải quyết thứ hai đâu."

"Gì chứ? Cậu từng nói nhiệm vụ thành công hay thất bại đều có thể đưa người trở về mà!"

"Không đúng! Hoàn cảnh của ký chủ đặc biệt hơn chút... thật sự không thể đổi người..."

Doãn Hạo Vũ tức giận nói: "Vậy thì nhiệm vụ này tôi đã thất bại rồi? Khi nào thì có thể quay lại?"

"Huhuhu, nhiệm vụ của ký chủ đã khởi động lại, chỉ được thành công."

Doãn Hạo Vũ nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu dám lừa tôi! Chẳng trách trước đây có rất nhiều người đánh giá không tốt. Tên ngốc này!"

"Huhuhu, ký chủ thương tôi một chút. Chỉ còn hai nhiệm vụ, hoàn thành xong thì tôi sẽ được về lại máy chủ, tôi nhớ nhà vô cùng!"

"Tôi không nhớ nhà chắc!"

Doãn Hạo Vũ nhíu mày: "Vậy ký chủ 521 đâu?"

"Đừng nhắc tới. Tôi cũng rất thê thảm! Vừa đưa ký chủ kia xuyên qua, đường truyền bị hỏng, năng lượng cạn sạch. Không biết đã trôi qua bao lâu rồi, thật đáng thương..."

Doãn Hạo Vũ thầm nghĩ kiểu hệ thống ngốc nghếch như này làm thế nào mà tồn tại vậy? Nó nên tự chập mạch rồi nổ tung đi!

"Người kia cũng thật xui xẻo mới gặp cậu, so với tôi thảm hơn nhiều. Chí ít tôi vẫn biết mình xuyên sách, có nhiệm vụ để hoàn thành."

"Tôi rất hổ thẹn, nhưng mà ký chủ 521 chỉ là vai phụ, không xuất hiện nhiều, có thể trở về."

Doãn Hạo Vũ há hốc mồm: "Câu chuyện này? Vai phụ? Ai? Bá Viễn? Santa? Lâm Mặc?"

"Là Châu Kha Vũ!"

"Cái gì?!"

Doãn Hạo Vũ đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, hồi lâu sau mới chậm rãi hỏi: "Anh ấy ở đây bao lâu rồi?"

"Theo dữ liệu mà tôi tra được, Châu Kha Vũ... ừm bốn năm. Trời đất phù hộ, ký chủ 521 tự động làm theo cốt truyện!"

Doãn Hạo Vũ nghe xong lập tức nổi trận lôi đình: "Hả? Lặp lại lần nữa! Anh ấy là một tên cặn bã suốt bốn năm?"

Hệ thống bị tiếng quát làm cho run rẩy: "Ừm... không khác biệt lắm... Tóm lại, nguyên chủ đã chết tâm, tôi sẽ truyền tải trọn vẹn nội dung cho bạn. Tự mình trải nghiệm nha!"

Câu chuyện này là một tác phẩm hư cấu của Trương Gia Nguyên và Doãn Hạo Vũ. Thực tế, sự phát triển của cốt truyện trùng lặp với những gì Doãn Hạo Vũ đã trải qua lần trước. Điều khác biệt là Doãn Hạo Vũ trong cuốn sách đã từ chối hợp đồng tình nhân vì quá đau lòng. Cậu thà tuyệt thực còn hơn hợp tác. Châu Kha Vũ không thể để cậu đi. Doãn Hạo Vũ không nghĩ nhiều về điều đó. Về sau, cậu gặp Trương Gia Nguyên, diễn biến vẫn như cũ.

Châu Kha Vũ không có nhiều cảnh trong văn bản, luôn nhìn Doãn Hạo Vũ từ xa và hối hận. Cuối cùng, Châu Kha Vũ đến gặp Doãn Hạo Vũ khi cậu đoạt giải quán quân, trùng hợp ngay lúc Trương Gia Nguyên tỏ tình. Câu chuyện không đề cập đến kết cục của Châu Kha Vũ.

Nói trắng ra là nam phụ pháo hôi.

"Ký chủ, lần nay tôi muốn giám sát nhiệm vụ của ký chủ 520 và 521. Hai người nhất định phải phối hợp với tôi!"

"Một hệ thống có thể cùng lúc quản lý hai ký chủ?"

"Vốn dĩ là không thể. Nhưng trong não tôi chỉ có câu chuyện này. Chỉ cần bạn dựa theo cốt truyện hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ 521 tự khắc cũng thực hiện nhiệm vụ thành công."

"Cậu tiếp tục để anh ấy làm bừa bãi, chỉ giám sát tôi đúng chứ?"

"Hì hì, ký chủ thật thông minh! Thỉnh thoảng tôi sẽ chỉ dẫn ký chủ 521."

Doãn Hạo Vũ không muốn nói chuyện với cái hệ thống phế vật này. Cậu đột nhiên nghĩ tới diễn biến hiện tại là Châu Kha Vũ mang người về nhà.

"Chết tiệt, cái này có thể nhịn sao? Cốt truyện khốn kiếp! Vui sướng buồn giận tôi đây chưa từng kìm nén!"

Cô người mẫu đang ngồi trên giường. Châu Kha Vũ thì dựa vào tường, dáng vẻ chớ ai đến gần.

"Châu Kha Vũ! Mở cửa!"

Đùng, đùng, đùng, tiếng đập cửa lớn như động đất.

Trong giọng nói của Doãn Hạo Vũ lộ ra vẻ tức giận, Châu Kha Vũ hơi sửng sốt nhưng cũng không có nghĩ nhiều, nói với người mẫu: "Cởi quần áo ra."

Gõ cửa chuyển sang đá cửa: "Châu Kha Vũ! Mở cửa!"

Châu Kha Vũ cởi phăng áo ngoài, giả vờ không kiên nhẫn mở cửa: "Thế nào? Ồn ào như vậy là muốn gì?"

Doãn Hạo Vũ đi vào nhìn thấy bộ dạng bán khỏa thân của Châu Kha Vũ và cô người mẫu đang ở trên giường, không tự chủ được vung nắm đấm đánh Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ kịp thời tránh đi. Nắm đấm lúc đầu hướng đến mặt cuối cùng đặt xuống bả vai anh.

"Em làm gì?"

Châu Kha Vũ hung hăng giữ chặt cánh tay Doãn Hạo Vũ.

Doãn Hạo Vũ cắn môi, hai mắt đỏ hoe, giận dữ như muốn băm Châu Kha Vũ ra làm trăm mảnh.

"Không nghĩ tới anh là loại đàn ông khốn nạn như vậy."

Châu Kha Vũ gân cổ cãi bướng: "Anh như này, em vừa mới phát hiện sao?"

Anh nghĩ rốt cuộc Doãn Hạo Vũ đã không thể chịu nỗi. Chỉ cần anh làm ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ thì mục đích của anh sẽ thành công.

Doãn Hạo Vũ tức đến nổ phổi, chỉ vào Châu Kha Vũ mắng: "Đồ khốn nạn! Lúc trước tỏ tình anh nói muốn cùng nhau trưởng thành, mãi mãi ở bên cạnh em, vĩnh viễn không thay lòng đổi dạ. Hoá ra đều là lừa gạt! Em mù mắt mới tin anh. Cái gì mà ca ca thúi yêu đệ đệ thúi chứ! Yêu cái con khỉ!"

"Trước khác nay khác. Không vui thì chia tay."

Vừa dứt lời, anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Những gì Doãn Hạo Vũ nói chính là những câu Châu Kha Vũ nói khi tỏ tình với Patrick. Ca ca thúi và đệ đệ thúi là biệt danh giữa anh và Patrick. Chẳng lẽ thế giới này trùng hợp như thế ư?

~

chuẩn bị hái trái "ngọt" sau bao ngày bị tác giả bẻ lái khét lẹt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top