Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1 : Ta muốn làm học bá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ngươi cho rằng , hắn vẫn là đệ tử ngoan ngoãn kia sao ? Ta phi , ha ha ha "

" Chính ngươi đem chân tướng nói ra thì thế nào ? Nhìn xem , các lão sư tin ngươi hay là bọn ta !

" Học tra chính là không có nhân quyền (1) , không có nhân quyền đó ngươi biết hay không ? !

(1) Nhân quyền là những quyền tự nhiên của con người và không bị tước bỏ bởi bất cứ ai và bất cứ chính thể nào.

" Ha ha ha ha ha , chúng ta vì cái gì chọn trúng ngươi ? Ai biểu ngươi não tàn thiểu năng ? Chính ngươi ngu ngốc , còn trách chúng ta sao!

" Ai sẽ thích nam sinh ? ngươi thế nhưng còn tin ? Có phải hay không quá ngốc !

Chung quanh mấy nam sinh vui sướng nở nụ cười , trên mặt vì trò đùa dai mà tràn đầy đắc ý , trong đó một nam sinh khó nén trên mặt kiêu căng. Dùng chân đạp đá thanh niên nằm trên mặt đất bị bọn họ vây quanh , ngồi xổm xuống , tùy tay nhặt nhánh cây mà ác ý mà chọc chọc mặt hắn , dùng sức mà " phi " một tiếng , nói : " Đồng tính luyến ghê tởm "

Chung quanh mấy nam sinh cười ha ha , cười ngả tới ngả lui , trong đó một người nam sinh ghé vào đầu vai nam sinh khác , hứng thú bừng bừng nói : " Lão đại , ngươi lúc trước làm thế nào cùng hắn diễn được ? Sẽ không nghĩ muốn ói sao "

" Đương nhiên nghĩ muốn ói ra ! Ta đều ghê tởm chết ! " Nam sinh theo lẽ thường mà nói : " Ngươi không biết a~ , thời điểm ta nghe hắn đáp ứng , trên mặt phải mỉm cười , về nhà liền ói ra !

" Quá ghê tởm ! Đồng tính luyến ái a~!
Ta nghĩ như thế nào có người ghê tởm như vậy tồn tại "

" Còn lúc hẹn hò ? Ta mỗi lần cùng hắn hẹn hò , một thân đều nổi da gà , quả thật sống một giây bằng một năm! Về đến nhà , cả ngày cũng đừng nghĩ ăn được một ngụm cơm ! Thật sự quá ghê tởm ! "

Chung quanh thiếu niên cười càng vui vẻ , âm thanh chói tai cười ha ha cơ hồ muốn phá xuyên màng tai của Tạ Văn Hàm.

Dưới ánh mặt trời , trong rừng cây các thiếu niên cười ha ha , kề vai sát cánh đứng chung một chỗ , biểu tình phá lệ vui sướng , nếu xem nhẹ những lời nói ác độc mà bọn họ phát ra , thì thoạt nhìn cỡ nào thiếu niên như ánh mặt trời a~.

Tạ Văn Hàm thời điểm đã khôi phục ý thức , nghe được chính là tiếng cười không kiêng nể gì của bọn họ.

Thiếu niên cầm đầu là Thi Trác Vinh đã từng là bạn trai của Tạ Văn Hàm , một tháng trước đã bắt đầu tiếp cận Tạ Văn Hàm , đi theo làm tùy tùng , ôn nhu săn sóc , lại chịu tốn tâm tư làm chuyện lãng mạn , nói lời yêu thương mỗi ngày đều không ít , dần dần khiến cho nguyên chủ tâm động.

Nguyên chủ vốn dĩ chính là thiếu niên ôn hòa ngượng ngùng , tâm địa thiện lương , không biết trên đời này có trò chơi ác độc như vậy , ngay lần đầu cự tuyệt Thi Trác Vinh đã vô cùng ấy náy, cảm thấy Thi Trác Vinh đối với hắn tốt như vậy , hắn lại có thể cự tuyệt Thi Trác Vinh , làm Thi Trác Vinh thần sắc ảm đạm , khổ sở không thôi , thật lòng xin lỗi hắn.

Thi Trác Vinh bị cự tuyệt , vẫn như cũ không có từ bỏ , liều mạng mà đối tốt với Tạ Văn Hàm , so với lúc trước còn muốn tốt hơn vài phần, Tạ Văn Hàm vài lần cự tuyệt Thi Giác Vinh, muốn cho Thi Giác Vinh biết không cần đem thời gian tiếp tục lãng phí trên người của hắn , hắn thật sự không thích nam sinh, nhưng là Thi Giác Vinh liền sẽ dùng biểu tình khổ sở lại bi thương nhìn hắn, thống khổ nói: "...... Chẳng lẽ chỉ là bằng hữu quan tâm cùng chiếu cố nhau , cũng không được sao?"

" không cần đối với ta tàn nhẫn như vậy , được không Văn Hàm "

Tạ Văn Hàm vốn dĩ chính là một thiếu niên thập phần ôn hòa ngượng ngùng , nghe Thi Giác Vinh miệng lưỡi , sao có thể nói ra lời cự tuyệt ? Cũng chỉ có thể căng da đầu đáp ứng .

Sau đó chính là Thi Giác Vinh quan tâm cùng đối tốt hắn gấp đôi , ánh mắt thật cẩn thận lại hết sức triền miên , cùng với áp lực thống khổ , bi thương, đều làm nguyên chủ một thiếu niên chưa hiểu sự đời thật sâu mà cảm thấy áy náy.

Vì thế , nguyên chủ đáp ứng Thi Giác Vinh.

Nguyên chủ nghỉ thực tốt , bọn họ lập tức liền phải thi đại học, sau khi thi đại học khẳng định ai đi đường nấy, trời nam biển bắc, sao có thể ở cùng nhau ? Tốt nghiệp chính là chia tay , mặc kệ là cao trung vẫn là đại học đều là giống nhau.

Như vậy ở mấy tháng cuối cùng này , hắn bồi Thi Giác Vinh một đoạn thời gian chặt đứt niệm tưởng của hắn , cũng không phải không thể, coi như là hồi báo Thi Giác Vinh mấy ngày này chiếu cố hắn.

Rồi sau đó , bọn họ bên nhau ngày đầu tiên, Thi Giác Vinh mang nguyên chủ đi ra ngoài chơi, nguyên chủ vốn dĩ không nghĩ đi, nhưng là ánh mắt Thi Giác Vinh bi thương lại khổ sở , thật sự là quá có lực sát thương, vài câu thống khổ lại bi thương , nguyên chủ liền không có lựa chọn.

" Ngươi có phải hay không là không thích ta ?"

"Ta cùng ngươi đi ra ngoài chơi, đều không thể sao?"

"Ta nghĩ cùng với bạn trai cùng nhau ăn bữa cơm, yêu cầu này thực quá phận sao?"

Lúc sau, Thi Giác Vinh dùng mọi việc nói như thế hoàn toàn "Khống chế" nguyên chủ, bọn họ ngày đầu tiên ở bên nhau thời điểm đi ra ngoài , gặp lưu manh , Thi Giác Vinh vì bảo hộ nguyên chủ còn bị thương, nguyên chủ vốn dĩ liền mềm lòng, cảm thấy thẹn với Thi Giác Vinh, lần này hoàn toàn cảm thấy chính mình thực xin lỗi Thi Giác Vinh, tận lực đối tốt với Thi Giác Vinh , cũng bắt đầu nghiêm túc tự hỏi có thể hay không cùng Thi Giác Vinh ở bên nhau.

Thi Giác Vinh dùng sinh mệnh bảo hộ hắn , hắn còn nghĩ tốt nghiệp liền chia tay , có phải hay không thật quá đáng?

Nguyên chủ nghĩ như vậy.

Mà trên thực tế, mặc kệ là Thi Giác Vinh anh hùng cứu mỹ nhân, đều bất quá là một cái âm mưu.

Mục đích của âm mưu rất đơn giản, phá hủy Tạ Văn Hàm, kéo hắn sa đọa.

Nhóm người thiếu niên này nhàn rỗi không có chuyện gì , kéo bè kéo cánh kéo bè kéo lũ đánh nhau , cũng không biết coi cái gì phim truyền hình cẩu huyết , thế nhưng nghĩ ra một chiêu như vậy , đùa giỡn cảm tình người khác , phá hủy nhân sinh người khác.

Nguyên chủ vốn là thiếu niên ôn hòa ngượng ngùng , thành tích cũng không tồi , ở trong trường học lão sư cùng đồng học yêu thích, nhưng là từ khi bị Thi Giác Vinh quấn rầy , này hết thảy đều thay đổi.

Đầu tiên là bởi vì đau đầu sự tình Thi Giác Vinh , nguyên chủ đi học rất khó nghe giảng nghiêm túc , thành tích đại biến , ban ngày bị Thi Giác Vinh quấn lấy , buổi tối Thi Giác Vinh cũng không chịu buông tha hắn, nguyên chủ làm tác nghiệp thường xuyên làm tới nửa đêm 3, 4 giờ, buổi sáng một chút tinh thần cũng không có, bị lão sư kéo ra ngoài nói chuyện rất nhiều lần đều không có dừng, sau lại càng là bị Thi Giác Vinh lôi kéo trốn học, chơi game, thành tích xuống dốc không phanh, ở trong mắt lão sư cùng đồng học , cũng biến thành cùng Thi Giác Vinh giống nhau người, không còn có người thích hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top