Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện Giáng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Lấy bối cảnh lúc lớn 

Liêm Dao Tình khoác tay Hoắc Dịch Khiêm, mỉm cười nói: "Anh nhìn kìa, giáng sinh sắp đến rồi. Ngẫm lại, hôm nay đã là ngày 22 rồi đó a." 

Hoắc Dịch Khiêm nhìn cô, mái tóc dài xinh đẹp xõa tung, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏa sáng, vừa năng động lại vừa xinh đẹp, không hề có dấu vết của cô bé hướng nội ngày nào. Hình ảnh quá khứ lẫn tương lai đan xen làm tim hắn đập bình bịch. 

Hắn dịu dàng mỉm cười: "Ừm, hôm đó, chúng ta sẽ cùng đón Giáng sinh với mọi người nhỉ, gọi cả mẹ em đến nữa." 

Liêm Dao Tình bĩu môi: "Ể, vậy là không được ra ngoài đi hội hả?" 

Hắn yêu chiều mỉm cười: "Vậy đón giáng sinh cùng mọi người xong chúng ta đi lễ hội do thành phố tổ chức nhé." 

Lần này cô bối rối: "Nhưng mà anh vốn ghét đám đông, hôm đó sẽ có nhiều con gái đi lắm đó a." 

Hoắc Dịch Khiêm cười cười: "Không sao cả, em vui là được. Dù sao, việc điều trị của anh cũng đã tốt hơn rồi." 

Cô nhìn nụ cười đẹp của anh, có chút rung động, đỏ mặt quay đi: "Miệng lưỡi càng ngày càng ngọt rồi..." 

"Haha." 

Hai người vừa nói vừa cười, sánh vai bước về nhà. 

Từ khi hai người hẹn hò, Liêm Dao Tình đã về ở chung với Hoắc Dịch Khiêm. 

Hắn đè cô trên giường, hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, cảm thụ nhiệt độ của cô. 

Hai người triền miên trên giường đến gần sáng. 

Sáng dậy, Liêm Dao Tình cảm thấy toàn thân mệt mỏi, eo đau nhức, cô tức giận đấm đầu sỏ của việc này. 

Hoắc Dịch Khiêm ôm đầu ăn vạ: "Em định mưu sát chồng tương lai hả?" 

Cô bĩu môi: "Còn chưa có phải đâu." 

"Làm tình cũng đã làm rồi, em định ăn thịt mà không chịu trách nhiệm hả?" 

Liêm Dao Tình đỏ mặt, lấy gối đập hắn. 

Hoắc Dịch Khiêm nhanh nhẹn tránh đi, rồi quay người, đè cô xuống: "Có vẻ em còn nhiều sức lực nhỉ, chúng ta chơi tiếp đi." 

Lại kéo dài đến trưa. 

Liêm Dao Tình: "..." Lần sau phải giả mệt thôi. 

Hoắc Dịch Khiêm đứng dậy vào phòng tắm tắm qua, thay quần áo rồi vào bếp nấu ăn trưa. 

Liêm Dao Tình thay quần áo, chạy xuống bếp muốn giúp, Hoắc Dịch Khiêm lại nói: "Đồ ăn em nấu quả thật mùi vị không tài nào tả được, tốt nhất cứ để anh." 

Cô lại tức giận, giống như mèo hoang vồ lấy anh.

Hoắc Dịch Khiêm: "Em có muốn ăn trưa không đây? Hay là chúng ta..."

Liêm Dao Tình lập tức thay đổi 180 độ, yêu kiều mỉm cười, chạy như bay ra bàn ăn.

Hoắc Dịch Khiêm thấy cô như vậy, buồn cười tiếp tục nấu ăn. 

Liêm Dao Tình ở bàn ăn, nhàm chán lôi đồng hồ ra nhắn tin. 

Tình Tình: Các cậu thế nào rồi? 

Linh Linh: Chả ra sao cả, Hạ Minh Nhật, anh ta cứ ngạo kiều như vậy thôi. 

Dao Dao: Trung Nhất Lai ngốc manh ngốc manh nhưng mạnh mẽ quá. 

Tình Tình: Trên giường á? 

Linh Linh: Mạnh mẽ ở khoản nào cơ? 

Dao Dao: icon đỏ mặt.

Cô cười khúc khích, không biết đã qua bao lâu, Hoắc Dịch Khiêm bưng ra hai đĩa sandwich, ngó điện thoại của cô. 

"Nhắn gì đó." 

Liêm Dao Tình giật nảy mình, giấu đồng hồ đi: "Chuyện con gái, anh quan tâm làm gì?" 

Hoắc Dịch Khiêm mỉm cười: "Được rồi, anh không nhìn, không nhìn." 

Hắn để một đĩa ở trước mặt cô: "Ăn lót dạ đi, buổi tối anh đưa em đi ăn hải sản." 

Hai mắt cô sáng lên: "Yêu anh nhất!"

Hắn chống tay nhìn cô ăn: "Sau giáng sinh là anh lại phải trở lại quân đội rồi, bác sĩ Liêm, em sẽ trở lại quân y chứ?" 

Liêm Dao Tình hưng phấn nói: "Đương nhiên rồi, người chữa vết thương cho anh chỉ có em là làm được a." 

Hoắc Dịch Khiêm cười nói: "Em mong anh bị thương à?" 

Cô xù lông: "Anh nói bậy gì vậy? Đương nhiên là không rồi!" 

Hắn đứng dậy, vòng ra sau cô, hít một hơi thật sâu trên cổ cô: "Em làm bác sĩ riêng của anh đi." 

Liêm Dao Tình hùa theo: "Được rồi, anh muốn chữa bệnh gì nào, bệnh nhân riêng."

"Đi, chúng ta vào phòng." 

"Khoan, em còn chưa ăn xong mà!" 

Thấm thoát lại một ngày trôi qua...

Sáng ngày 24/12, Liêm Dao Tình giả chết trên giường, cái gì cũng không muốn làm. 

"Dậy đi, chúng ta đi mua đồ về, chuẩn bị buổi tối nấu lẩu. Tối qua anh đã mời mọi người rồi." 

Liêm Dao Tình lập tức bật dậy: "Để em gọi điện cho mẹ em với mẹ anh."

Hoắc Dịch Khiêm gật đầu. "Ừm..." 

Tối đến, từng người đến một kể cả bạn của Liêm Dao Tình và Hoắc Dịch Khiêm đều cùng nhau tụ tập ở nhà. Hai vị phu nhân là người đến cuối cùng. 

Mặc dù đã qua nhiều năm, nhưng mà nhan sắc của hai người vẫn dừng lại ở tuổi đôi mươi. Dù sao họ vẫn chưa đến tuổi tiếp tục lão hóa. Giai đoạn ngừng lão hóa vẫn còn tiếp tục a. 

Hoắc Dịch Khiêm chào đón hai người, ôm mẹ của mình vào lòng: "Mẹ đi không có việc gì chứ? Vì bận chuẩn bị nên con không đến đón mẹ được a." 

Triêu Diêu vỗ vỗ đầu hắn: "Con cái đứa nhỏ này, không cần đón mẹ làm gì, mẹ sống cùng với mẹ vợ tương lai của con vẫn rất tốt, lại có tài xế do con sắp xếp đưa đón, có gì mà cần con chứ." 

Hoắc Dịch Khiêm: "..." Sao có cảm giác mình là đồ thừa vậy nhỉ? 

Liêm Dao Tình tiến đến hai vị phụ nhân, ôm mỗi người một cái rồi hỏi thăm: "Ủa, Hoắc Dịch Khôi đâu ạ?" 

Triệu Diêu ôm mặt: "Thằng bé bị ốm, không đến được, giờ chắc đang ở nhà đau lòng muốn chết đây." 

Giáng sinh là đêm an lành, cùng gia đình sum họp, cùng bạn bè ăn cơm, là điều tuyệt vời nhất trên đời. 

Tương lai không biết sẽ ra sao, không biết sẽ sống đến khi nào, được ở bên những người mình yêu thương là tuyệt vời nhất. 

Hãy trân trọng những khoảnh khắc này... 

Merry Christmas! 

Chúc mọi người có một đêm giáng sinh vui vẻ và an lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top