Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

18/ Tớ Sẽ Liều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Translator: Molly Yumiko.

---o0o---

Shu tiếp tục đọc bản đồ kĩ càng thêm một lần nữa. Những người khác thì đang trò chuyện và trêu chọc nhau. Vài người trong số đó thì đang tập luyện. Cậu quan sát Vương quốc phương Đông thêm lần nữa. "Phải có một con người để xâm nhập vào chỗ này mà không bị phát hiện" Cậu tự nghĩ như thế cả trăm lần rồi.

"Anh bạn, nghỉ ngơi chút đi" Honcho đi tới chỗ cậu. Shu hừm một tiếng coi như là đáp lời.

Cậu quay sang các bạn mình đang trò chuyện đủ mọi thứ từ trên trời xuống dưới đất. Đột nhiên, Akira hỏi một thứ. "Điều này giống như một câu chuyện thần kì vậy nên tớ tự hỏi là liệu ở đây có nô lệ này nọ trong mấy câu chuyện đó không?"

"Không, điều đó không đúng. Chẳng phải tất cả đều là con người hết cả sao?" Zac phụ họa.

"Không, có nô lệ thiệt đấy" Adam bước vào. Cả người cậu ướt đẫm mồ hôi vì tập luyện, Lui, Free và Wakiya theo sát phía sau.

"Có à?" Ken hỏi thông qua Keru.

"Ở vương quốc tụi mình thì không, nó bị cấm tuyệt đối. Song kể từ khi Ashtem bành trướng thế lực, hắn ta bắt đầu sử dụng người khác như nô lệ."

"Lộn xộn thật." Besu nói.

"Và sẽ có một buổi lễ ở phía Đông đấy." Ruway đột nhiên lên tiếng.

"Gì cơ? Buổi lễ á?" Zac hỏi.

"Ừ, là tiệc sinh nhật của Hearts. Sau ngày mai, buổi lễ sẽ diễn ra, nhiều thương gia và bộ trưởng sẽ đến để tham dự" Ruway đáp.

"Thế thì sẽ nguy hiểm cho chúng ta nếu hành động vì Ashtem và Phi cũng sẽ đến đúng chứ?" Xander hỏi.

Free lắc đầu. "Tớ không nghĩ vậy, họ hiếm khi nào rời khỏi khu vực Snake Pits. Vì vậy, họ sẽ không rời khỏi vương quốc của mình và chúng ta sẽ có cơ hội vì sẽ có nhiều người được phép vào."

Shu không nói gì ngoài việc chìm vào suy nghĩ của mình. Sau đó, đến lượt Naoki nói. "Vậy sẽ dễ dàng khi chúng ta cải trang thành binh lính hoặc đại loại vậy rồi hạ hắn ta."

Free lại lắc đầu. "Không dễ tới vậy đâu. Chỉ có cổng chính là cổng được mở. Không ai có thể đi qua cánh cổng mà không gây ra sự chú ý bởi sẽ có canh gác nghiêm ngặt ngay đó và họ sẽ để những chiến binh ưu tú nhất ngay cửa trước.:

"Vậy là không có mấy cửa như kiểu cửa sau hay đại loại vậy mở ra ư?" Daigo hỏi.

"Tớ không nghĩ họ sẽ mở chúng đâu. Với lại, tớ còn nghe rằng phòng chính thậm chí còn được bảo vệ nghiêm ngặt hơn nữa. Chỉ có những tên gần gũi với Hearts mới được cho phép vào. Và vào ngày sinh nhật của hắn, những ai mang quà tặng hắn đều được cho vào nhưng là từng người một. Chỉ cần làm sai chút thôi là đi chầu trời đấy." Kurtz giải thích.

"Đó là điểm đến địa ngục đấy. Dẫu cho chúng ta có vào được cũng chẳng làm được gì." Yugo nói.

"Tớ không thể lẻn vào à?" Ukyo hỏi.

Sisco lắc đầu. "Một vấn đề nữa là không có vũ khí nào bên trong cả. Ma lực của mấy cậu sẽ bị kiềm hãm lại hoàn toàn một khi vào trong. Có một căn phòng điều khiển và từ chỗ đó, nó khống chế hoàn toàn các nguồn sức mạnh trong lâu đài, trừ tên Hearts và hắn là người giữ chìa khóa."

"Làm thế nào mấy cậu biết hay vậy?" Valt hỏi.

"Bọn này có gián điệp cung cấp thông tin mỗi ngày về tình hình ở đó." Ruway trả lời.

"Woah, giờ chỉ còn mỗi con đường nô lệ thôi." Akira nói.

"Và để làm nô lệ thì phải có ngoại hình ngon mới được." Joshua thêm vào.

"Thế thì cậu không cần phải lo về việc mình trở thành nô lệ rồi." Zac nói một cách mỉa mai rồi làm những người khác bật cười.

Shu bẻ khớp ngón tay mà lầm bầm gì đó với chính mình. Những người khác nhìn về phía cậu khi họ nhận ra rằng Shu đã im lặng từ nãy tới giờ. Cậu đột dưng quay qua các cô gái và nghiêng đầu làm tóc cậu rơi qua sang một bên. "Trông tớ thế nào?"

"Cái gì?" Một nửa đám đông hét lên.

"Cậu ấy đang thả thính hay gì vậy?" Cuzu thì thầm với Valt rồi Valt nhún vai. "Cậu ấy chẳng bao giờ thả thính cả."

"Gì vậy?" Shu lên tiếng. "Tớ chỉ hỏi họ thấy thế nào về ngoại hình của tớ thôi mà."

Sasha mỉm cười. "Cậu đẹp trai lắm đó."

"Và đồng thời cũng dễ thương, tớ đoán vậy." Christina cười lớn một chút.

"Ưm... Shu? Cậu có chắc cậu ổn không vậy?" Xander hỏi khi cậu bị hành vi kì cục của anh chàng bạch tạng làm cho ngơ ngác.

Shu nhíu đôi mày lại mà suy nghĩ. Sau đó, cậu quay qua các chàng trai. "Được rồi, tớ có kế hoạch này, tuy hơi mạo hiểm nhưng nó sẽ được việc."

"Nhà ngươi hỏi mình trông thế nào là dành cho kế hoạch á?"

Shu nhìn hắn. "Ừ, sao thế? Lạ lắm hay sao khi tôi hỏi tôi trông thế nào à?"

Hầu hết mọi người gật đầu. "Cậu thường có quan tâm về ngoại hình của mình đâu nên nó lạ." Wakiya nói.

Shu nhún vai rồi nói tiếp. "Được rồi, tớ nghĩ tớ biết cách vào rồi. Ý kiến của Naoki được đấy. Mấy cậu có thể cải trang như binh lính rồi lẻn vào."

"Nhưng chúng ta không có sức mạnh gì cả. Và chúng ta không thể đến phòng chính." Quon nói.

"Tớ biết. Adam, em sẽ không đi theo tụi anh. Em sẽ ở lại với đội quân của chúng ta và phải làm cho chúng biết là em ở đó." Shu nói.

"Sao chứ? Nghe không tốt chút nào. Làm sao chúng ta có thể tấn công nếu kẻ thù biết bên ta ở đó?" Adam hỏi.

"Không. Đầu tiên, em sẽ dẫn dắt đội quân trong âm thầm, ít nhất Hearts sẽ cho rằng chúng ra không hề biết việc mà họ biết em ở đó. Em phải làm như thể mình đang lên kế hoạch cho một cuộc tập kích bí mật."

"Và?" Free hỏi.

"Và hắn sẽ không tấn công vì dẫu sao hôm đó cũng là sinh nhật hắn, hắn sẽ dành thời gian cho mấy món quà và mấy thứ kếch sù mà hắn sắp sửa nhận được, hắn sẽ không hủy hoại điều đó đâu. Nên là hắn sẽ cho người để mắt tới em đến khi buổi lễ kết thúc. Và em sẽ thuyết phục kẻ thù rằng em đang đợi một lực lượng lớn hơn đến tụ họp với nhóm của em vào ngày hôm sau của tiệc sinh nhật nên là em sẽ không tấn công tới tận khi đó. Xander, Yugo và Quon, các cậu sẽ giúp Adam bằng cách ăn mặc như chiến binh và Ukyo sẽ vào vai một tên vô dụng vô tình để lộ thông tin cho Hearts."

Bốn người họ gật đầu rồi Shu tiếp tục nói. "Những người khác trừ Lui và các cô gái sẽ cải trang thành binh lính cảu Vương quốc phương Đông. Mấy cậu phải chú ý cẩn thận vì chỉ cần sai một bước là chết ngay đấy."

"Còn tụi này làm gì?" Lui chỉ các cô gái và chính mình.

"Lui sẽ là người đem quà cho Hearts." Shu nói.

"Cái gì?" Lui hét lên.

"Một trong số chúng ta sẽ vào vai nô lệ và trở thành quà của hắn." Shu nói.

"Không được, nó quá nguy hiểm. Cậu không thể để các cô gái dấn thân vào được, như vậy không tốt chút nào." Kurtz la lên.

"Ai nói cậu là các cô gái sẽ làm nô lệ? Họ sẽ đi theo như người giúp việc của Lui." Shu thẳng thừng nói.

"Chờ đã, còn cậu?" Orochi hỏi.

Shu gật đầu. "Này Shu, hắn biết cậu là Hoàng tử." Free nói.

"Tớ biết, đó là lí do chúng ta để lộ kế hoạch tập kích âm thầm cho kẻ thù. Adam, em phải làm như thế anh cũng ở đó cùng em lên kế hoạch để tấn công."

"Tại sao cậu lại giải quyết hết đống rắc rối này khi mà bất kì ai trong tụi này có thể đi thay?" Clio hỏi.

"Không, như Kurtz đã nói, nó sẽ rất nguy hiểm. Tớ không muốn ai trong số các cậu bị giết nên tớ sẽ liều."

"Nhưng Shu, nó cực kì nguy hiểm đấy." Xander nói.

"Cái gì cũng có cái giá cả." Shu nói rồi nhìn họ. "Thế đến phần tiếp theo chứ?"

Những người khác gật đầu rồi cậu tiếp tục. "Vậy Lui sẽ vào trong với nô lệ là tớ, cậu ta sẽ thuyết phục một trong những tên thân cận rằng tớ sẽ là món quà tốt nhất mà cậu ta có thể đưa cho Hearts và nói với tên đó rằng cả hai có thể tạo ấn tượng tốt với Hearts. Sau khi tên đó đồng ý, chúng ta sẽ được dẫn vào đi tiếp một cách dễ dàng hơn. Sau đó, chúng ta đến phòng chính và mấy cậu sẽ phải ra ngoài vì tớ không nghĩ hắn sẽ giữ bất kì thứ gì ngoài mấy món quà trong phòng chính đâu. Sau đó, tớ sẽ tìm cách trộm chiếc chìa khóa và trở ra rồi lén đến phòng điều khiển và tắt nguồn, khi đó, các cậu sẽ tấn công. Chúng ta có thể dùng năng lực ngoại cảm cảu Sasha thông báo cho những người khác. Sau đó, Wakiya sẽ dùng sức mạnh sẽ mình thông báo cho Adam rằng mọi thứ đã sẵn sàng và em sẽ tấn công từ bên ngoài." Shu dứt lời. "Còn câu hỏi nào không?"

Adam nhìn cậu. "Không, anh sẽ không đi, em đi."

Shu quay qua Adam. "Hử?"

"Em không thể chỉ ngồi yên và xem anh đi vào chỗ chết Shu. Sao anh không để em đi?" Adam rên rỉ.

"Adam, anh vẫn còn là gà mờ về nhiều thứ lắm và anh chắc chắn không biết làm thế nào để dẫn dắt đội quân. Với lại, em là một chỉ huy tuyệt vời, phần lớn binh lính tin em hơn là anh. Và anh tin em sẽ đến đúng lúc để giúp tụi anh." Shu đặt tay lên vai em trai mình.

"Không không không Shu" Cậu gạt tay của Shu ra. "Không chỉ anh, em cũng có trách nhiệm của mình. Em không thể đứng nhìn anh mình đi tự sát trong khi mình chỉ đứng ở đó. Em chỉ mới tìm lại anh thôi." Giọng của Adam bắt đầu nức nở.

Shu kéo cậu vào một cái ôm và dùng tay vẽ vẽ vòng tròn trên lưng của người em. "Anh cũng chỉ mới gặp lại em. Anh lúc nào cũng mong mình có một đứa em ruột để chăm sóc và anh thật sự đã tìm được đứa em trai bé bỏng là em. Hãy để anh cư xử như một người anh trai, cho anh cơ hội để bảo vệ em được chứ?"

Adam rời ra và dụi mắt. "Được rồi nhưng anh phải hứa với em là phải sống sót trở về và hoàn toàn nguyên vẹn đấy." Adam đưa ngón tay út của mình ra. Shu bật cười rồi móc ngón tay của hai bên vào nhau và lắc lắc. "Anh hứa."

Shu nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Cậu đang mặc quần jean đen và một chiếc áo sơ mi trắng có tay. Cậu đi ra và thấy bạn mình đang đợi mình.

"Sẵn sàng chưa?" Valt hỏi và Shu gật đầu. Sau đó, cậu nói thêm. "Cẩn thận đấy mọi người, một khi vào lâu đài rồi thì không ai cứu chúng ta đâu."

Christina nhìn Shu. "Có gì đó không ổn."

Shu nhướng mày rồi cô đi đến chỗ cậu với dây buộc tóc từ trong túi. Cô buộc tóc cậu lại theo kiểu đuôi ngựa nhưng vẫn để phần mái xõa như thướng.

"Tốt hơn rồi" Cô nói.

"Chỉ hỏi thôi" Zac nói. "Không phải nô lệ thì nhìn không được sạch sẽ à?"

Free mỉm cười. "Chỉ khi họ làm việc nặng nhọc thôi, còn khi làm quà thì phải trông thật sạch sẽ và đẹp nữa."

"Đẹp á?" Shu gần như hét lên.

Honcho phì cười. "Ừ, cậu nhìn đẹp với kiểu tóc đó đấy."

Shu với tay để cởi nó xuống. "Đừng" Những người khác đồng thanh hét lên.

"Gì vậy?" Shu hỏi.

"Đừng làm thế, cậu phải để như vậy nếu muốn thu hút sự chú ý của kẻ thù." Christina nói.

Shu thở dài với dáng vẻ bỏ cuộc. Adam để ý thấy dấu ấn hoàng gia đã biến mất. "Shu, dấu ấn của anh đâu?"

"Ồ, Đức vua che nó lại rồi." Shu nói.

"Anh kêu phụ vương làm á?" Adam hỏi.

Shu gật đầu một cách kì cục rồi gãi gãi phía sau đầu. "Ừ, anh cần những người lính và như anh dự đoán, ông ấy đã quạt anh một trận và bảo rằng ông ấy sẽ nhốt anh trong nhà luôn.:

"Cậu đã nói về cái quái gì vậy?" Xander la lên.

"À thì tớ bảo ông ấy tớ cần cứu Nebula và khi ông ấy quay lưng lại một chút thì anh bảo là dẫu cho ông ấy có giữ anh ở đây anh cũng sẽ lẻn ra ngoài, thế là ông ấy đồng ý và tớ đã có sự cho phép."

"Cậu gan đấy." Trad bình phẩm.

Shu mỉm cười. "Đi thôi, chúng ta không còn thời gian đâu."

Họ đều cưỡi ngựa đến phần biên giới Vương quốc phương Bắc - nơi họ có thể thấy những ngọn đồi mênh mông của những tòa nhà trên vùng đất bằng phẳng của Vương quốc phương Đông. Adam đưa ra đề nghị rằng họ sẽ cắm trại ngay đây. Shu nhìn bạn của mình đã khoác lên bộ đồ người lính của Vương quốc phương Đông. "Cẩn thận đó."

"Cậu cũng thế, Shu." Ben nói.

Shu gật đầu rồi họ thẳng tiến đến con đường sỏi. Họ nhìn thấy một đám lính chở nhiều bao tải trên chiếc xe bò có kích cỡ khủng. Shu gật đầu rồi cả nhóm tấn công, họ không gây nhiều sự chú ý bởi họ vẫn còn ở khá xa vương quốc. Các binh lính hàng fake nhanh chóng vào vị trí của mình. Họ gửi cho nhau những lời chúc may mắn cuối cùng. Cả đội yên tâm khi thấy nhóm đi qua đám lính mà không có quá nhiều rắc rối khi họ xác nhận rằng người đã vào trong. Shu nhìn những người còn lại và nhóm của mình. Lui đang mặc một bộ trang phục quý tộc. Các cô gái đang khoác lên mình chiếc áo tôga với tơ dài.

Shu nhìn Adam và nhóm Sword Flame.Shu cởi giày ra vì Cuza cho biết rằng chỉ có quý tộc và phụ nữ mới được phép mang dép hay đại loại như vậy. Cậu giữ cổ tay của mình. "Trói lại đi"

Adam lưỡng lự nhưng vẫn cầm dây lên và trói cổ tay anh mình lại nhưng không quá chặt. Shu nhìn qua Lui. "Trước khi tôi đi, tôi cần cho cậu biết vài thứ."

Lui nói. "Tiếp đi"

"Làm bất cứ điều gì với tôi để có được sự tin tưởng của chúng. Thậm chí điều đó có nghĩa là đá tôi hay dây ra thương tích, tất cả những gì ta cần bây giờ là niềm tin của chúng, nói cách khác, đối xử với tôi như một nô lệ thực thụ." Shu nói.

Lui và những người khác nhìn cậu với cặp mắt khó tin. "Đùa ta đó hả?"

"Shu, điều đó có cần thiết không?" Xander hỏi.

Shu gật đầu. "Chúng ta phải làm tất cả những gì có thể."

Lui ngập ngừng mà gật đầu rồi đi đến con đường mòn lát sỏi. Shu nhìn Adam và nở một nụ cười cam đoan. "Tớ tin mấy cậu sẽ đến đúng lúc và cứu tụi này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top