Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trần Trúc Ly ....?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương4:....

||

Xin lỗi xin lỗi!" Đám học sinh sắc mặt tái nhợt mà bò dậy, vội vội vàng vàng đỡ cậu đứng dậy.

"Ngài không sao chứ?" Có bé trai đưa khăn giấy tới.
Đầu cậu bị đụng đau, trong nháy mắt chỉ cảm thấy cả người co rút đau đớn, mồ hôi lạnh nhất thời
Trần thiếu gia , Trần thiếu gia !" Phía sau bỗng nhiên có âm thanh vang lên, "Ngài không sao chứ?  may là tôi đuổi theo ngài."

Hao hết khí lực giương mắt nhìn. Người trước mắt, là quản gia của Lương gia, họ Hà.

"Chú Hà, cháu không sao." Cậu cảm thấy cảm giác đau từ từ dịu đi chút, mạnh mẽ chống đỡ nói.

Hà quản gia nhíu mày, "không sao... có chuyện gì? Chảy máu rồi. Nào, theo tôi về Lương Gia đi. Trong nhà có bác sĩ gia đình, ngài đến để họ xem tình hình chút." Vừa nói, ôm cậu tới trên ghế sau xe.

Sắc mặt cậu ko ổn mấy, nhưng vẫn cố chống, "Cháu thật sự không sao. Chú Hà, để cháu đi xuống, cháu còn phải đi tìm nhà."

Hà quản gia quay đầu nhìn nhìn cậu, trầm mặc một hồi, thở dài, "Tôi biết ngài và cậu chủ đã chia tay rồi, cậu chủ hôm nay đi đón người kia về nhà. Nhưng mà...... Ài, ngài dù sao cũng ở Lương Gia 5 năm, nếu muốn tôi  mặc kệ câu... tôi thật sự không làm được."

Vừa nói, ông khởi động xe, quay đầu chạy về phía Lương Gia.

Trở về Lương Gia, anh vẫn chưa trở lại. Bác sĩ gia đình xử lý cho cậu mấy vết thương rõ ràng, đơn giản băng bó một phen.

Cậu ngồi trên sofa nghỉ ngơi một hồi, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cửa được mở ra, vừa ngẩng đầu, là anh  trở về.
Eo ...., còn ôm công chúa cục bảo bối của hắn, Trần Trúc Ly.

Cậu theo bản năng mà liếc ả ta một cái.

Chiều cao tầm trung, da trắng nõn, môi đôi mắt hoa đào lóe sáng, môi hồng răng trắng, rất giống người. (hẳn  là giống người=)))😃 lagggg:)) )

Anh vừa nhìn thấy cậu, lông mày anh  nhíu lại chặt chẽ, "Sao cậu vẫn chưa đi?"

Hà quản gia vội vàng tiếp lời nói, "dạ thưa cậu chủ, Trần thiếu gia ở trên đường xảy ra tai nạn, tôi dẫn cậu ấy về xử lý vết thương."

Anh lạnh lùng ừ một tiếng, nhẹ nhàng đặt ả ta lên trên chiếc sofa khác, "Vừa lúc, ả vừa rồi xuống xe không cẩn thận trẹo chân, bảo bác sĩ xem xem."

Bác sĩ vẫn chưa đi, xách đồ lại đi tới bên cạnh ả , cởi giày cô ra, nhìn nhìn vết thương liền cười nói: "Không có chuyện gì lớn, bôi chút dầu hoa hồng là được."

Anh đáp một tiếng, "Mang dầu hoa hồng cho tôi đi." Vừa nói, đặt chân cô trên đầu gối mình, cầm tăm bông chấm chấm dầu hoa hồng, tỉ mỉ vừa bôi, vừa hỏi: "Còn đau không?"

Ả đầy mặt ráng đỏ, lắc lắc đầu.
Em nói em, cũng không biết cẩn thận chút, rõ ràng thân thể đã yếu ớt, còn gắng cậy mạnh." Anh trước sau như một lạnh nhạt, lúc này thế nhưng cũng mang theo mấy phần ôn nhu và bất đắc dĩ.

Cậu trợn mắt trắng, xoay đầu đi.

Vẫn may anh chưa bao giờ quan tâm cậu, nếu không cậu phải bị già mồm cãi láo chết.

"Meow -"

Bánh Bao mềm nhũn mà kêu một tiếng, hai mắt to to nhìn chằm chằm anh và ả, vậy mà hiện lên một tia khinh thường.

Anh bôi xong thuốc cho ả, cuối cùng cũng đặt lực chú ý trên người cậu, "Chú Hà, lát nữa tìm khách sạn cho cậu ấy."

Hà quản gia ấp úng, "Nhưng mà...... Trần thiếu gia cậu ấy vừa mới bị thương, vẫn là......"

"Tôi không có liên quan tới cậu ta," Ánh mắt anh u ám, "Huống chi Trúc Ly cũng về rồi. Chú Hà, chú nên quan tâm cô ấy nhiều hơn mới đúng."

Trần Trúc Ly rộng lượng cười nói, " Xuân Trường , em không sao. Nhà này để cho anh ấy ở đi, bị thương vẫn là đừng đi lung tung. Em không có hẹp hòi như vậy. Huống chi, anh ấy chăm sóc anh lâu như vậy, có vài việc em cũng muốn xin chỉ giáo với anh ấy."

Anh không nói chuyện, chỉ nhéo nhéo mũi cô.

Cậu che dạ dày của mình.

Hai người sao có thể ngấy như vậy?

Cậu buồn nôn sắp ói rồi.

Bánh Bao ở trong ngực cậu lại meow một tiếng, nhưng chỉ có cậu biết, Bánh Bao đang mún nói: Thú hai chân già mồm cãi láo ngày nào cũng thương tâm làm con mẹ nó chuyện không biết xấu  ai cho bọn nó gan chó ban ngày ban mặt bạch nhật tuyên dâm một đám ngu ngốc già mồm cãi láo cách hơn 800 dặm cũng ngửi thấy được mùi chó lẳng lơ sớm biến mẹ đi đừng làm hại nhân gian biến thành sao chổi mà nông thôn mới xã hội chủ nghĩa xây dựng.
Cậu ở trên lỗ tai lông xù của Bánh Bao hôn một cái, "Không được chửi thô tục."

Bánh Bao meow một tiếng, coi như miễn cưỡng đáp ứng.

Anh nhìn nhìn cậu trên đầu quấn băng bông trắng, "Vậy cậu cứ ở lại." Vừa nói vừa đi tới ban công lớn, trên cửa sổ sát đất lớn, sắc mặt lạnh lẽo. May mà tu dưỡng vẫn ở đây, hắn không lên cơn.

Hồi lâu, hắn xoay người, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị bắn thẳng đến chỗ cậu, "sao cậu hôm nay không tới đi làm."

Đi làm?

Đi làm kỉu gì??! Trúc Ly đều thượng vị rồi!

Cậu không muốn đi làm cho anh , ngược lại rất muốn viếng mồ mả cho hắn.

Khóe môi cậu hơi câu lên, ý cười không thông đáy mắt, lộ ra một nụ cười giả dối tiêu chuẩn, "Chúng ta hiện tại cái bộ dáng này, tôi tiếp tục làm trợ lý cho anh, thích hợp sao?"

"Công là công, tư là tư." Hắn  lạnh lùng nói, "Cậu ký hợp đồng làm việc 5 năm, còn lại nửa năm. Hiện tại vi phạm hợp đồng, cậu xác định cậu trả được tiền vi phạm hợp đồng?"


===========
Hết Chương4 rồi nha mng
Mng đọc truyện vv ạ💞😙

( hẳn là 1 ngày ra 2chương=))😃🙄 )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top