Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[One time, one meeting] Xmas (hậu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(1)

Người trái đất thật khó hiểu.

Lunacy nằm oài ra bàn, dùng tay hất nhẹ con lật đật trắng tuyết đầu đội vương miệng rồi nhìn nó giao động để khôi phục lại trọng tâm.

Con lật đật này là một trong những món quà giáng sinh mà cô nhận được.

Cô cứ nghĩ là mình sẽ chỉ nhận được quả cầu tuyết của Boboiboy thôi, không nghĩ cũng sẽ nhận được quà của những người khác nữa. Tại sao nhỉ? Cô với họ đâu có thể gọi theo cái kiểu "thân" của người trái đất? Thậm chí số câu nói với nhau còn có thể cho được một con số cụ thể.

Tiêu chuẩn của họ là gì thế?

Lunacy nhìn lại những món quà đầy màu sắc trên bàn, có cả đồ ngọt.

Ừm, sao cũng được.

Có vẻ việc nhận quà cũng không tệ, ngày lễ cũng không tệ.

***

(2)

*Spotlight ở đây là của những người khác*

Gopal ôm đầu khóc ròng, than trời than đất rằng tại sao thi cử cứ phải vào giữa ngày lễ giáng sinh và tết (?) Tây chứ? "Nhà trường có còn nhân tính không hả?"

Fang bên cạnh nhìn bằng nửa con mắt, "Thi cử thì có bao giờ anh thích đâu." Ying gật đầu đồng tình, "Anh cứ nghĩ theo hướng chiều tích cực rằng thi xong là có thể thoải mái ăn tết rồi."

"Ờ, cho đến khi anh biết điểm." Gopal vừa nói vừa rùng mình nhớ tới cây chổi lông gà huyền thoại của bố. "Nhưng vấn đề không phải ở chỗ đó!" Tiếp theo là ôm đầu hoảng loạng. "Vấn đề là từ hôm giáng sinh đến tết là còn bao nhiều ngày cơ chứ? Chính xác là năm ngày! Và chúng ta phải thi dồn tất cả các môn, chỉ trong NĂM NGÀY!"

Gopal tiếp tục la hét rằng mình chết chắc rồi, Yaya không thể tập trung phải quay sang nhắc nhẹ, "Đã sợ đến như vậy thì thay vì ở đó la hét, anh nên ôn bài đi."

"Chỉ còn một ngày thì làm được cái gì cơ chứ!?"

"Ít ra thì điểm anh sẽ cao hơn nếu không ôn bài."

"Yaya nói đúng đấy Gopal. Thay vì ở đó la hét thì cháu nên ôn bài đi." Tok Aba từ trong quầy đi ra, nhìn thấy ông, mắt Gopal sáng lên, "Nếu Tok Aba tặng cháu một cacao đặc biệt thì cháu sẽ có thêm tinh thần đấy ạ."

"Ish! Cái thằng nhóc này."

Đối với sự bất lực của Tok Aba và mọi người, Gopal chỉ gãi đầu cười hề hề.

"Ông biết ngay là cháu sẽ nói thế mà, nên đây..." Ochobot bưng khay đồ uống từ phía sau Tok Aba đặt xuống, "Cacao đặc biệt miễn phí cho mấy đứa, học tốt thi tốt đấy."

"Dạ vâng! Chúng cháu cảm ơn ông ạ."

Gopal nhanh chóng vồ lấy tách cacao, uống như thể không còn gì hối tiếc. Tok Aba thấy trong tách chưa gì đã vơi cả một nửa, trách nhẹ, "Uống từ từ thôi cái thằng nhóc này." Cậu bạn ham ăn cười hề hề, "Tại cacao của ông ngon quá đó ạ."

"Dẻo miệng đấy, nhưng không có thêm đâu."

"Đừng mà ông!?"

Bình yên như thế này thật tốt.

Boboiboy im lặng một bên quan sát nãy giờ bật cười giơ ngón cái, nói ra câu nói thương hiệu, "Terbaik."

Lunacy ngồi trên quầy Kokotiam, nhấm nháp tách cacao (nhiều ngọt) trong khi âm thầm đánh giá khung cảnh trước mắt. Lưu lại vào dữ liệu rắng thi cử ở trái đất rất là đáng sợ, phải vậy mới có thể khiến một người hôm qua còn vui vẻ ăn giáng sinh, hôm sau đã sầu muốn khóc ra nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ốc