Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6


như mọi ngày felix ở quán, đến giờ đóng quán thì nó lại chờ tất cả các nhân viên cùng mẹ mình về hết rồi mới ở lại nhận trách nhiệm đóng cửa

'về thẳng nhà đấy, 10 phút nữa mà chưa có mặt thì mẹ nhốt con ngoài đường'

'con biết rồi mà, mẹ về nghỉ ngơi đi'

chờ bóng mẹ đi khuất rồi felix mới lấy chùm chìa khoá ra rồi lần mò tìm xem đâu ra chìa khoá cửa, trời khá tối với thêm cả ánh đèn vàng nửa sáng nửa tối này càng khiến tầm nhìn của felix trở nên mờ mịt hơn, nhưng nó vẫn đủ tỉnh táo để khoá cửa rồi cất chìa khoá cẩn thận sau đấy mới quay lưng đi về. giờ cũng khuya rồi, trên đường cũng không còn nhiều người, cùng lắm là những hàng ăn đêm mới có khách thôi, còn có cả mấy ông chú say xỉn ói mửa tùm lum ra đường, kinh chết đi được. cái khu này là vậy, khá là phức tạp nhưng với sự lì đòn của mình thì felix chẳng sợ ai và cũng không ai sợ nó, cái câu thần chú mình không làm gì người ta thì người ta cũng sẽ không rảnh mà kiếm chuyện với mình luôn lặp lại trong đầu felix mỗi khi đi ngang các con hẻm tối và thấy vài đám người trong đấy

'em trai!' nhưng thần chú thì đôi khi cũng không linh nghiệm, felix xui rồi. nó giật bắn mình khi nghe thấy tiếng người kêu lớn, nhưng nó vẫn lầm bầm là chắc không phải gọi mình đâu mà cứ cắm mặt đi nhanh về phía trước

'đi đâu mà vội vậy? muốn chơi cùng không?' cho đến khi có một cánh tay mạnh bạo khoác qua vai làm felix đứng hình, nó cố hết sức để bình tĩnh lại rồi quay qua đối mặt với những người đó. nó lại chợt đứng hình vì hình như hơi đông thì phải, gần chục người

'hi~ em không có nhu cầu đâu anh trai..' làm dữ không được thì mình phải nhẹ giọng, nó gỡ cánh tay trên vai mình ra rồi cố gắng cười thật tươi cùng chất giọng có vẻ như là thân thiết với họ lắm

'làm tí thôi mà, không tốn thời gian của em đâu..' người kia nâng cằm felix lên rồi phả vào mặt nó một mùi rượu nồng nặc pha trộn với mùi thuốc lá cũng hôi không kém khiến nó không kiềm được mà ho sặc sụa, thấy vậy đám người lại cười phá lên

'anh trai, nếu anh làm gì em thì anh sẽ phải đi tù đấy.. em chưa 18 mà'

'đó là việc của em, liên quan gì đến bọn này, đúng không?' hắn hất cằm về phía những người kia và họ không ngần ngại mà gật đầu. thật thì lần này felix toang thật rồi, giờ này thì chẳng còn ai rảnh mà cứu nó đâu

'hay là như vậy đi, em gửi anh chút tiền, rồi anh tha cho em, nha?' nó vẫn giữ vẻ bình tĩnh hết sức có thể, chắp hai tay long lanh mắt nhìn người bên cạnh

'em biết mà, bọn anh đâu cần tiền..' người kia đưa tay lên miết nhẹ cằm nó cùng một nụ cười ẩn ý

'vậy thì mấy anh cũng không cần em đâu, em chẳng có gì cho mấy anh cả'

'sao lại không?' song song với câu nói này, bàn tay người kia đã nhanh chóng đặt ở nơi nhạy cảm của felix làm nó giật bắn mình

'một chút thôi, anh sẽ nhẹ tay mà..' hắn cúi xuống thì thầm vào tai khiến felix phải rợn tóc gáy, bây giờ thì nó sợ thật rồi, felix bây giờ đã biết run rẫy là như thế nào

'oops, anh làm em sợ à, sao phải khóc chứ?' hắn tỏ vẻ bất ngờ khi thấy giọt nước mắt của người nhỏ hơn rơi lên tay mình

'nhanh đi thằng kia, day dưa với nó như vậy đủ rồi!' một người trong đám đằng kia lên tiếng, hắn quay sang gật đầu rồi bế thốc felix lên vai đưa vào trong một con hẻm nhỏ, ở đây tối đen như mực chỉ có ánh đèn vàng mờ bên ngoài kia le lói chen vào

'n-này, xin mấy người đấy. để tôi đi đi, làm ơn!!' nó van xin thảm thiết trong lúc vừa cảm nhận được một bàn tay lạnh toát luồn vào trong áo mình

'em nghĩ tụi này sẽ nghe lời em à?' cứ như vậy mà cả đám đua nhau tranh giành một cậu con trai nhỏ bé nằm vật trên đường. chúng chưa làm gì cả, chỉ mới xâu xé tranh nhau tận hưởng bờ môi căng mọng cùng làn da mịn màng ấm áp của cậu, bao nhiêu đó thôi cũng đủ khiến felix phát khiếp rồi, nó khóc đến lạc cả giọng khi vừa phải kêu cứu mặc dù biết là vô vọng

'ouch!!' tên đang đè trên người nó bỗng la lên đưa tay ra xoa gáy mình và trông có vẻ đau đớn. hắn ngẩn mặt lên thì thấy một chai rượu còn không quá nửa lăn lông lốc bên cạnh. felix nhân lúc cả bọn đang mất tập trung liền chạy tọt vào trong góc đường đứng đầy sợ hãi

'thằng kia, muốn gì?' tên vừa nãy đứng lên hầm hố đi ra đầu đường nơi có một người con trai đứng ngạo nghễ ở đấy có vẻ như đã sẵn sàng tiếp chuyện với bọn côn đồ này

'tụi mày ồn quá, có biết là tao đang có tâm trạng không?' giọng nói vừa cất lên felix đã giật mình vì nghĩ có lẽ hình như nó biết người này, nghe có vẻ rất giống anh bạn gì của kim seungmin

'kệ con mẹ mày chứ, liên quan gì đến bọn tao?'

'đứng nhìn nãy giờ cũng đủ thấy bọn mày đang ăn hiếp người khác, đúng chứ?'

'chuyện của mày sao?'

'ừ không phải việc của tao, chỉ là thấy ngứa mắt, được không?'

'eyy bình tĩnh, tao không ở đây để đánh nhau.. bọn mày đông người mà đúng không? thì tự mà giải quyết nhau đi, cần gì đến người vô tội, nhỉ?' khi thấy người đối diện có vẻ không kiềm chế được mà lao về phía mình, người đó liền lách mình sang một bên để né đòn đầy chuyên nghiệp, sau đó còn dùng cái giọng khiêu khích khiến đám côn đồ kia càng điên tiết hơn

'mày mất trí rồi à?' một trong số đó đi lại túm cổ áo người kia ấn vào tường, khi này felix mới thấy được, người đó là lee minho

'động tay động chân ở nơi công cộng là dễ bị bế lên phường lắm đó anh bạn. với cả bọn mày đang tiêm chích gì đó ở đây mà đúng không? aigoo.. để bị bắt thì tuyệt biết mấy' felix thề nếu nó mà là người của đám côn đồ kia thì chắc nó sẽ tức điên lên mà cho minho một trận nhừ tử luôn mất. cách nói chuyện anh ta lúc này thật sự rất gây khó chịu cho người nghe

'chết tiệt.. đừng để tao gặp lại mày!' người kia có vẻ không cam tâm nhưng vẫn buông minho ra cùng vài lời lẽ đe doạ rồi cùng đồng bọn bỏ đi

160721

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top