Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


'lớp trưởng, ra chơi em cử bạn nào đó xuống phòng giáo viên bê tài liệu về cho lớp giúp cô nha' cô giáo dạy sử dặn dò bạn lớp trưởng khi gần kết thúc tiết học. 'vâng ạ'

'này seungmin, tí cậu đi lấy tài liệu nha, mình bận họp ban cán sự rồi. cảm ơn trước nha' vì seungmin ngồi ngay bên cạnh bạn ấy nên rất dễ nhờ vả, khều cái là được liền.

'ok'

tiết này ra chơi có 10 phút thôi nên cậu chạy cho nhanh đến phòng giáo viên để còn kịp, aa mà phòng giáo viên ở tầng trệt dãy đối diện lận cơ, kiểu gì cũng sẽ trễ giờ tiết tiếp theo. lại một lần nữa, người kĩ sư xây dựng trường bị thầm trách vì thiết kế quá vô lí.

'cô ơi cho em lấy tài liệu sử lớp 10c' cậu cẩn thận bước vào rồi tìm đến gặp cô quản lí.

'em đợi tí để cô đi lấy, nhưng mà nhiều lắm đấy, một mình em bê nổi không?' cô lo ngại nhìn thân hình nhỏ nhắn lại còn có chút gầy gò của seungmin.

'không sao đâu ạ' cậu cười lấy lệ với cô, lát sau cô bưng chồng tài liệu ra, quả thật nó rất nhiều. vì là dùng cho cả năm với trong đó có cả lý thuyết, câu hỏi, câu trả lời trắc nghiệm lẫn tự luận nên một cuốn cũng phải gần cả kí.

'ổn thật không đấy?' cô quản lí nhìn cậu đầy khó khăn để có thể ôm hết đống sách trên tay.

'được rồi ạ, chào cô em đi' seungmin khổ sở cúi đầu chào cô rồi đi ra khỏi đó, từng bước nặng nhọc về lớp, được nửa đường thì lại đổ ầm ra đất, kim seungmin muốn rớt nước mắt.

'sao không gọi người khác phụ' người mà ai cũng biết là ai, hwang hyunjin trên đường từ canteen trở về lớp, trong miệng còn ngậm cây kẹo mút vừa đi vừa huýt gió thì nghe tiếng đổ vỡ ở phía trước, định mặc kệ rồi đó nhưng tình yêu mách bảo rằng làm người ai làm thế. hắn tiến tới giúp seungmin gom lại các quyển tài liệu vung vãi trên sàn.

'không cần cậu lo, chuông reo rồi đó. về lớp đi' seungmin gạt tay hyunjin ra.

'ơ hay, tôi có ý tốt giúp cậu mà làm cái thái độ gì đấy' hắn bất bình dõng mỏ lên nói với thái độ cực kì bức xúc nhưng đáp lại vẫn là im lặng. gom xong hết sách rồi seungmin định đứng dậy nhưng lại bị mất thăng bằng liền ngã xuống.

'đã nói không làm được thì đừng có cố, đưa đây một nửa tôi cầm giúp cho' nói rồi hắn bê đúng một nửa đống tài liệu trên tay seungmin rồi đỡ cậu dậy.

'cảm ơn'

'cậu còn giận tôi à?' cả hai đang trên đường về lớp.

'đoán xem'

'đoán đoán cái đầu cậu, có gì thì nói chứ ai rảnh đâu mà đoán' hyunjin nói có hơi lớn tiếng một chút, trùng hợp thay lại đi ngang lớp có thầy hiệu phó đang sinh hoạt, hwang hyunjin chợt đứng hình 3 giây rồi chuồn lẹ.

'đó là quà của bố tôi... ông ấy mất rồi' seungmin nói giọng vô cùng nhỏ nhẹ và bình yên như chưa hề có cuộc chia ly.

'oops, tôi li sai vãi l*n ri' đúng vậy, hyunjin làm gì cũng sai vãi l*n.

'xin lỗi cậu thật nhiều luôn, làm ơn, tha lỗi cho tui đi, tui không biết thật mà, tui không cố ý đâu' hyunjin hoảng hết cả lên sau câu nói có vẻ nhẹ nhàng của seungmin, hắn lúng túng nói từa lưa hết không kịp nghe gì cả nhưng đại loại là cảm thấy vô cùng hối lỗi và cầu xin sự khoan hồng.

'thôi được rồi, tôi tha cho cậu đó' seungmin cười lấy lệ, một nụ cười giả trân mà ai nhìn vào cũng có thể thấy được và mục đích của câu nói này là tránh những sự bị làm phiền về sau, nếu seungmin không chịu tha thứ thì chắc hắn sẽ ám cậu mỗi ngày quá, nên thôi vậy.

'cảm ơn cậu, cảm ơn thiệt nhiều' hyunjin định chắp tay quỳ lạy seungmin luôn ấy nhưng chợt nhớ ra trên tay mình còn chồng tài liệu.

'ủa chết mẹ trễ học rồi bạn tui ơi' rề rà thêm một lúc nữa thì cả hai mới nhận ra là đã muộn tiết tận 15 phút, lần này thì kiểu gì cũng sẽ bị phạt. quả thật anh minho nói không sai, cứ tránh xa tên này ra nếu không muốn gặp rắc rối.

~

do vào muộn có lí do chính đáng nên cả hai không bị phạt gì nặng nề lắm, chỉ bị la vài chục câu thôi rồi thầy cũng cho về chỗ.

'cậu xin mẹ chuyện đi dã ngoại chưa seungmin?' sau khi yên vị được một lúc thì bạn lớp trưởng kế bên lại nổi hứng nhiều chuyện.

'chưa, mình định gần sát ngày đi mới xin. nhưng chắc mẹ mình không cho đâu'

'ơ sao thế, đi vui mà'

'vì mấy buổi học thêm ấy mà, thôi cậu đừng quan tâm. tập trung học đi'

~

'bạn yêu ới ơi, bạn người yêu của han jisung ới ời ơi, han jisung yêu bạn nhiều lắm nè bạn ơi, khao mình cơm trưa hôm nay đi bạn hwang hyunjin vừa đẹp trai và còn giàu kia ơi' vừa reo chuông ra chơi tầm khoảng vài phút thì đã văng vẳng đâu đấy tiếng jisung đang dần đi về phía hyunjin, miệng nó đã bô bô từ lúc ngoài cửa lớp cho tới lúc đến được bàn của hyunjin nó vẫn còn nói.

'yêu bố mày chứ yêu, né ra chỗ khác' hyunjin đẩy nó qua một bên sau khi bị chắn tầm nhìn.

'eo ơi bạn tôi hôm nay vẽ luôn à, để tôi xem bạn vẽ cái đống bùi nhùi gì đây' nó bất ngờ khi thấy những thứ trên bàn hyunjin rồi giật lấy tờ giấy, nó thảng thốt nhìn thứ được vẽ trên đó mà chưa kịp phun ra chữ nào đã bị bịt miệng lại. hyunjin giật lại tờ giấy, xếp cẩn thận rồi nhét vào cặp.

'trời má, mày bị sao vậy hyunjin, ổn không. bị ấm đầu à?' han jisung quýnh quáng lấy tay đo lên trán mình rồi trán bạn, đâu có bị sốt đâu ta.

'mày bị điên à' hắn khó chịu hất tay nó ra một bên.

'mày mới điên ấy. à tui biết rồi, bạn phản bội tui chứ gì, tui đẹp trai sáng sủa ngời ngời ra đây mà bạn không bao giờ chịu vẽ, vậy mà bạn lại đi vẽ một đứa chỉ mới gặp chưa được 2 tháng. hwang hyunjin ngoại tình rồi, không chịu đâu' han jisung mếu máo nói, ummmm quả thật thì nó có hơi lố lăng một tí, nhưng không có gì đâu, khùng khùng một chút không phải là han jisung nha, khùng nhiều chút mới đúng.

'tao khoá mõm mày lại bây giờ, nói nhỏ nhỏ thôi'

'rồi rốt cục mày bị cái gì vậy?' nó cúi xuống nói thì thầm nhưng vẫn đầy ý thảng thốt bất ngờ.

'có gì đâu, chỉ là có hứng nên vẽ thôi' hyunjin chống tay lên cằm mắt dịu dàng hướng về người con trai ngồi ở bàn trên kia.

'vậy changbin nói đúng con mẹ nó rồi, mày mê thằng đó rồi chứ gì' hyunjin không trả lời, vì hắn cũng chẳng biết nữa, cứ có cảm giác gì đó với con người ngồi kia, đột nhiên thấy cậu ta đáng yêu đến bất ngờ, a hwang hyunjin điên rồi.

'mày đi ra đây với tao' han jisung đứng nhìn cảnh này hết nổi rồi nên lôi hắn đứng dậy đi vù vù ra sau trường, ra đến lại thấy hai con người kia đang chim chuột ngoài đấy.

'mọi người ơi, hwang hyunjin điên rồi a' nó khóc oà lên méc với hai người kia.

'ở đây tao thấy có mày là điên nhất ấy' vì bị phá đám khi sắp ăn được yongbok rồi nên changbin có hơi quạu quọ một chút.

'em không biết đâu, anh chữa bệnh khùng cho hyunjin đi, nó phản bội em đi theo người khác rồi'

'chuyện gì nữa??'

'anh nhìn nè!!' nó móc ra tờ giấy khi nãy vừa chôm được trong cặp hyunjin cho hai con người kia coi.

'đứa nào đây?' changbin cầm lấy ngó nghiêng đủ kiểu rồi quay qua thắc mắc.

'kim seungmin đó trời ơi, tui khổ mấy người quá' jisung ôm đầu nói.

'á à, tao nói đúng mà thấy chưa. mê rồi' yongbok cười ha hả nhìn hyunjin.

'mày khai tội đi em, có thật không' changbin quay sang vỗ vai hắn.

'ờ thì... em thấy seungmin có chút dễ thương, hồi nãy cậu ấy cười nhẹ với em á' hyunjin ngại ngùng như thiếu nữ mới dậy thì.

'nổi hết cả da gà rồi trời ơi' jisung và yongbok ôm nhau nói đầy khiếp đảm.

'mấy người làm gì mà như lần đầu thấy tôi biết yêu vậy' hắn nhăn nhó.

'chứ gì nữa!!!' ba con người kia đồng thanh đáp.

'thôi, bình tĩnh lại mấy đứa. để anh đây giải quyết chuyện này' changbin là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh sau cơn chấn động tâm lí rồi cũng trấn an hai thằng điên kia.

'ủa rồi mày làm hoà với nó chưa'

'rồi, lúc nãy em làm người tốt, nên có lẽ cậu ấy có rung động một chút ấy'

'thôi mày điên thật rồi, ảo tưởng!!'

'vậy coi như mối quan hệ hơi ổn, không còn căng thẳng gì nữa đúng không? chỉ cần có cách tiếp cận nữa là mày hốt nó được rồi. vẫn cứ kế hoạch hồi tối mà làm tiếp thôi em ạ, anh tin tưởng mày, đồng bào tin mày, cố lên'

'làm như dễ ăn lắm, tui sẽ phá cho mấy người coi' han jisung chu mỏ nói có chút hờn.

'mày làm thử đi rồi coi tao có giết mày không, để yên cho nó đi tìm tình yêu đi em, còn mày trước sau gì cũng có thôi. làm người không ai lại làm thế, ha. ngoan đi, anh thương' changbin đi lại ôm jisung rồi vỗ lưng an ủi, kế bên có cục yongbok mặt đen thùi lùi.

'á à cái đồ tuesday, chết mày với tao'

060820

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top