Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

MEO MÉO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

23:00 pm

BangChan ngồi trước máy tính và nghe nhạc suy để deep cuộc đời 52 tuổi chia của mình. Anh cảm thấy buồn chán nhìn trần nhà trắng cùng ánh đèn cam dịu mắt, căn hộ quá yên tĩnh. Đừng hiểu nhầm, Chan khá là thích cuộc sống độc lập vì nó giúp anh tập trung làm việc, căn hộ của anh có mọi thứ anh cần ngoại trừ phòng tập gym. 

Nhiều khi anh cũng nghĩ là mình nên tìm 1 roommate thì sao nhỉ. Giống như trước đó, BangChan cũng từng ở cùng Jisung và changbin. Mấy anh em cùng đam mê và nghề nghiệp nên rất hợp cạ. Thế nhưng về sau để mở rộng phong cách âm nhạc nên học cũng tách ra ở riêng để hợp với lịch trình riêng cũng như phát triển tài năng cá nhân.

Ngẫm nghĩ lại những kỉ niệm mấy anh em ngày đầu lập nghiệp mà Chan rầu rĩ. Chắc anh quá quen với được chăm sóc với hai đứa em quá giờ hơi nhớ. Nhớ những lần anh và Changbin cùng trêu Jisung ở phòng gym, nhớ cuộc tranh luận ồn ào của bộ ba...

Từ khi ở riêng được 1 năm thì cả ba producer đều đạt được nhiều mong muốn khác nhau như anh đã lên làm producer chính cho JYP entertainment, Changbin thì là một rapper nổi đình đám, Jisung có bước nhảy việc hẳn là bé út đã là director của 2 bộ phim được yêu thích gần đây. 

Khúc nhạc đang chạy bỗng tắt rụp, Chan đưa mắt nhìn màn hình rồi nhìn đồng hồ. 00:00 AM


Chủ Nhật là một ngày nghỉ buồn tẻ cùng những cơn mưa rào. Chan nhìn cửa sổ rồi viết một bản nhạc buồn. Nhưng rồi cảm thấy không có cảm hứng lắm, anh liền nghĩ đến hai ông trời nhỏ kia. Mở điện thoại lên một cách hồ khởi vì có lí do chính đáng để nói chuyện với mấy em trai. 

Số của Changbin hiện lên trước, anh bấm gọi liền và bài hát "tôi không thể sống thiếu dawekii" chạy dài. 

'Yohn hyunh~'

Chan cười hít cả mắt trước câu cửa miệng quen thuộc.

'Brồ của anh vẫn dễ thương như ngày nào. Dạo này seo rồi em.'

'Thì vẫn ồn ào và gồng cơ bắp như mọi khi á anh. Rồi cần tâm sự tuổi già gì à mà gọi em thế? Và đừng chỉ nói là anh bí ý tưởng viết nhạc nha. Dùng hoài à.'_ Changbin được ra bắn rap luôn để Chan phải đi vào vấn đề chính.

'Ế nhưng mà anh bí thật mà tại anh thấy mình không thể viết ra cảm xúc gì nổi bật á'_ Chan ngạc nhiên.

'Dị viết lời bài gì dễ thương vui nhộn đi anh cho đời nó tích cực. Thế nhá em phải tập gym tiếp đây nên tắt máy. Còn không rầu thì qua tập với em. Bye anh già.'_ Tút tút

Chan thở dài vì gọi có xíu mà chả được lời khuyên gì viết nhạc cả. May vẫn còn cậu em út dễ thương. Bấm gọi và bài hát "Merry go rough of life" vang lên như nhắc anh về sở thích của maknae 3racha.

' sup bro, nhớ em hở~'_Giọng nói tinh nghịch của Jisung

'Ừ nhớ cách em viết lời nhạc hộ anh lắm~'_ Chan cũng hùa theo trêu ghẹo

'Ứ ừ người ta bận lắm không viết nổi đâu mà sao lại bí ý tưởng à anh?'

'Thì anh cảm giác thấy nó không gây được ấn tượng như anh mong muốn nên anh mới gọi cho em này.'_Chan day day trán tự hỏi sao hai cậu em nắm thót anh thế.

'Bin-hyunh bảo gì anh rồi dị vì em luôn là lựa chọn thứ hai của anh.'_Giọng nói phụng phịu của Jisung luôn luôn là điểm yếu với các anh lớn.

'Ừ thì anh chán quá nên gọi thôi mà mấy đứa bận quá. Anh nhớ lúc ta còn hoạt động 3racha và một phần cũng bí ý thật.'_Chan nói đều đều tâm sự ra

'Úi rùi ông anh tôi cô đơn quá nhỉ~ Chắc phải kiếm bạn trai cho ổng thui, hí hí.'_Jisung cười ghẹo Bangchan

'Rùi là có giúp anh viết nhạc khum?'_ Chan cười ngốc trước lời ghẹo của ẻm

'Tất nhiên là không rồi. Em bận lắm. Sắp tới em phải đi xem kịch bản để làm dự án phim tiếp theo. Mà em nghĩ anh nên tìm roommate hoặc thú cưng á. Cho đỡ buồn.'_Jisung nhẹ giọng khuyên bảo

'Roommate hoặc thú cưng hả? Được rồi anh sẽ suy nghĩ. Cảm ơn em. Chúc bé chốt được kịch bản ưng ý nha. Bye~'_ Sau đó cả hai chào nhau rồi cúp điện thoại 

Giờ BangChan cũng nghĩ lại sao mình không thay đổi môi trường sống một chút nhỉ? Nhưng mà căn hộ của anh chỉ có đủ phòng đáp ứng nhu cầu của anh thôi. Còn lại không có phòng cho khách nghỉ cơ mà. 

Ok vậy thì nhận nuôi một em pet dễ thương là phù hợp nhất rồi. Không cần quá nhiều thời gian phải tìm, có người bạn nhiều lông dễ thương thỉnh thoảng cưng nựng lại càng tốt với tính của Chan.

Nghĩ và làm, anh nhanh chóng móc điện ra để tra cửa hàng thú cưng gần đây. Lướt qua lướt lại, ánh mắt va phải hình ảnh " Inie's pet shop" là một ngôi nhà được thiết kế như một cái bánh gối dễ thương. Ấn tượng mạnh ghê. À chỗ này cũng gần nhà mình hơn anh tưởng khoảng 8 dãy nhà thôi. Háo hức anh cầm chìa khoá ô tô và tiền đi rước một em cún xinh xắn.

~~~~~~~~~~~~~~~

Đến nơi, anh phải cảm thán trước sự dễ thương của cửa hàng này. Bước vào tiệm, Bangchan bắt gặp một cậu trai trẻ với mái tóc cam đậm làm anh liên tưởng tới những con cáo hoang vậy. Nhưng cậu trai kia trông thật dễ thương đến mức anh tưởng người ta là idol nào đó đang nổi.

'Kính chào quý khách, anh đang cần dịch vụ gì để em có thể tư vẫn và giúp đỡ ạ.'_ Cậu trai trẻ niềm nở

' À vâng tôi hiện có nhu cầu muốn nhận nuôi một em cún nên cậu có thể dẫn tôi đi xem không nhỉ?'_ Chan cười hít cả mắt khi nghĩ bản thân sắp được gặp những sinh vật dễ thương kia nhưng niềm vui bông vụt tắt

'Xin lỗi. Hiện tại, bên tiệm của em đã dừng hỗ trợ nhận nuôi thú cưng mà thay vào đó chỉ tập trung vào mô hình đồ dùng của các bé pet và dịch vụ cho thú cưng thôi. Nên shop hiện không còn một chú cún nào.'_ Cậu trai lúng túng giải thích.

'Haizz... Vậy ch'_ Chan chưa kịp nói thì bỗng nghe được tiếng mèo kêu rít lên rất to. "MEO MÉO" và hình ảnh một chú mèo lông vàng dài, khổ tai lớn và đặc biệt là nó rất là to, cũng cỡ cao bằng nửa người nếu nó vươn người.

Và tình hình hiện tại là BangChan đang bị nó xù lông cảnh cáo cái gì đó với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống làm anh sợ co rúm người mà lùi lại. Cậu trai trẻ thì vội vàng ôm lấy con mèo lớn để ngăn nó lại cùng tiếng trách mắng.

'Minho thôi ngay. Hyung làm khách hàng sợ chạy mất giờ.'_Sau đó cậu trai ngước lên trấn an BangChan tội nghiệp đang muốn thoát hồn góc cửa._' Xin lỗi anh, Đây là 1 trong hai chú mèo cuối cùng chưa được nhận nuôi nên tính có xíu cọc nhưng căn bản sẽ không tấn công. Anh đừng lo.'

'Meo meo.' _Hai tiếng mèo khác vang lên dưới chân anh. Nhìn xuống, Bang chan thấy một bé mèo chân ngắn, lông xám, tai cụp đang rụi vào chân anh tỏ ý trấn an. Và là một người yêu thích những sinh vật đáng yêu thì Chan ko thể cưỡng lại mà bế bé mèo lên mà cưng nựng trước 1 con cam khè lên khè xuống.

'Đây có phải một trong những chú mèo tôi có thể nhận nuôi không nhỉ?'_ Thôi không cún thì mèo cũng được để chốt bé mèo nhỏ này.

'Dạ đúng là chú mèo tiệm sẽ hỗ trợ nhận nuôi nhưng hai chú mèo này quá thân thiết với nhau nên chúng tôi không thể làm thủ tục nhận nuôi riêng lẻ vì nếu tách ra sức khoẻ tinh thần của các bé sẽ bị ảnh hưởng lớn'

'Ủa thật sao?'

'Vâng. Trước đây, khi tách ra để chúng thích nghi và độc lập thì cả hai con mèo đều có tình trạng bỏ ăn cho đến khi sống chung lại. Mà Minho lại là giống mèo ít được ưa thích vì sự to lớn của nó nên đã không có một khách hàng đồng ý nhận nuôi cả hai.'

'Tất nhiên rồi. Anh bạn ai cũng khè khè vầy seo người ta không sợ được chứ.'_Chan tay xoa xoa đầu mèo Minho đang liếc xéo anh thì thấy anh mèo này căn bản cũng không đáng sợ lắm chung quy cũng chỉ to xác với khó tính thôi.

Nhưng mà nếu nhận nuôi cả hai thì cũng phải suy nghĩ một chút thật. Vậy là đầu Bangchan hiện lên những cân nhắc suy nghĩ:

1. Chúng không phải cún như dự định ban đầu anh muốn

2. Phải nuôi cả hai vì không thể nhận nuôi riêng lẻ

3. Minho không có thiện cảm với anh lắm

Nhưng mà: 

1. Bé mèo nhỏ rất là dễ thương và quấn người

2. Hai bé cũng thân nhau sẵn nên không lo nuôi chung sẽ đánh nhau

3. Minho có thể trông nhà được như cún

4. Minho cũng ồn như Changbin thứ anh rất thích

5. Anh muốn nhận nuôi cả hai

'Ồi vậy tôi có thể nhận nuôi nốt hai chú mèo này không? Đằng nào tôi cũng có thể chúng rất dễ thương và rất hợp với nhu cầu của tôi.'_ Chan ánh mắt đầy sao nhìn cậu trai kia sẽ làm thủ tục nhận nuôi cho anh rước hai ẻm về.

'Anh thực sự muốn nhận nuôi cả hai seo?'

'Vâng đúng rồi. Và tôi cũng cần mua thêm một vài đồ dùng cho hai bé nữa. Cậu tư vấn rồi thanh toán giúp tôi.'

'Vâng Vâng mời anh đi lối này.'_Cậu trai kia niềm nở dẫn anh đi làm thủ tục.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Một lúc sau.

Ngồi trong ô tô với một động vật dụng cao cấp cho mèo đằng sau, một cái lồng to nơi có hai chú mèo nằm trong đó được xếp ở ghế phụ, BangChan đang cầm hai bản hồ sơ ghi rõ thông tin cơ bản của hai chú mèo.

Minho

Chủng mèo: Maine Coon

Tuổi: 4 năm 

Giống đực

Chiều dài: 100 cm

Cân nặng: 10 kg


Felix

Chủng mèo: Munchkin tai cụp

Tuổi: 3 năm

Giống đực

Chiều dài: 45 cm

Cân nặng: 4 kg


Bangchan quay sang nhìn hai chú mèo đang ôm nhau nằm trong lồng mà thở dài sau đó cười tươi nói: 'Chào mừng hai em đến với ngôi nhà mới.'

~~~~~

Dành cho các độc giả nào không hình dung ra được kích cỡ khổng lồ của Minho ở dạng mèo


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top