Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6 - Thất bại và lần giao chiến thứ hai (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6 – Thất bại và lần giao chiến thứ hai

Khoảng chừng tuần thứ ba kể từ ngày chiến dịch S.N.O.R.T. chính thức khởi động, Hermione nhận được ánh nhìn khá khả nghi kết hợp với tiếng hừm nhẹ đáp lại lời lầm bầm "Xin chào buổi chiều, thưa Ngài". Cho rằng âm thanh kia là tín hiệu tốt, Hermione hoàn toàn phớt lờ cảnh báo ẩn chứa trong ánh mắt, cô nàng đi lại lâng lâng cả ngày, đến Harry với Ron cũng phải băn khoăn hỏi tại sao cô "hớn hở đến đáng nguyền rủa thế".

Lời của Ron chắc chắn có trọng lượng, dù Harry cũng phụ hoạ ý kiến rằng lẽ ra cô nàng đáng bị chửi mới đúng.

sssssssssssssss

Neville ngồi dựa lưng vào đầu giường. Một đống sách vây thành nửa vòng tròn quanh người, cậu không ngừng cặm cụi viết lên mảnh giấy da dê. Thỉnh thoảng cậu lại nhoài người đọc nhanh mấy đoạn văn trên quyển sách để hở ngay giường, rồi lẩm bẩm lầm bầm vài từ rời rạc trước khi quay về sáng tác của mình. Ít phút sau, với nét cuối chấm phá được vẽ ra, Neville cất tiếng, thông báo tác phẩm đã chính thức hoàn thành.

Ngồi thẳng dậy kèm theo một cái vươn vai cho đã, Neville lơ đãng rà soát lại đứa con tinh thần của mình. Đề bài cho kỳ này là về phân tích các loại vạc dùng trong Độc Dược hiện đại, cách lựa chọn kim loại khác nhau sẽ tác động thế nào đến thứ đang được nấu bên trong. "Cho tớ biết cảm nghĩ của cậu về đoạn này nhé," Neville đề nghị, rồi hắng giọng bắt đầu buổi đọc diễn cảm nho nhỏ.

"Những câu văn tiếp theo đây sẽ mô tả các nguyên lý tự nhiên và quá trình hình thành khoáng sản: điểm đầu tiên cần lưu ý, xác định các đặc tính tự nhiên của mỗi loại. Tất cả kim loại và khoáng sản, có nguồn gốc đa dạng phức tạp, đều ảnh hưởng tích cực hoặc tiêu cực đến sản phẩm độc dược khi thực hiện pha chế. Dựa vào những văn bản uyên thâm về Giả Kim Thuật thu được, độ tinh khiết và độ lẫn hợp chất không mong muốn của kim loại dùng làm dụng cụ nấu sẽ thay đổi đáng kể tác dụng của loại Độc dược nói trên. Trạng thái tinh khiết hoặc lẫn tạo được xếp như một dãy chuyển từ Vàng đến Bạc, Bạc đến Thép, Thép đến Chì, Chì đến Đồng, cuối cùng Đồng đến Sắt. Cần lưu ý rằng khi có cơ hội, phần nhiều các học giả và chuyên gia pha chế hiện đại sẽ chọn vạc thép như tác nhân gây phản ứng chậm nhất khi nấu dược. Dù vậy, việc nấu rượu bằng sắt không bị bác bỏ, bởi lẽ bản chất tự nhiên của tạp chất bên trong có thể mang lại những lợi ích tối đa khi tác động tới chất nền của Độc Dược liên quan đến thể dịch."

Neville ngưng đọc, đảo mắt về phía người nghe duy nhất của mình. "Cậu thấy hơi bị dài dòng đúng không? Tớ rất muốn tránh bị chê giọng ông cụ non ở đoạn mở đầu này."

Cái vật thể bất động đang chống đẩy lưng vào gối tựa màu vàng Gryffindor không có hành động đồng tình hoặc bác bỏ gì cả, do vậy Neville không chút mong đợi câu hồi đáp mà tiếp tục độc thoại. "Có góp ý gì cho đoạn chuyển ý thứ hai không ? Có thể tớ sẽ viết lại, làm mượt hơn một tẹo. Tuy nhiên, tớ khá hài lòng với phần thân bài rồi. Cuốn sách về đặc tính của vạc Hermione đưa cho tớ cực kỳ có lợi đấy."

Neville luồn một tay vào chăn, rút ra cây thước đo. Sau thủ tục đo lường kỹ lưỡng, cậu nhếch mép cười với búp bê hình Snape. "Ôi, chú Sev bé bỏng, xem nè. Phần trình bày của tớ dư hẳn tận hai inches so với quy định 48 inches. Tớ dám chắc vị nguyên tác to cao đáng sợ kia sẽ phải cho tớ vượt qua môn này đấy. Thừa sức đạt tiêu chí đã ..."

"Này Nev, cậu đang.." Dean Thomas thò đầu vào phòng "...nói chuyện với ai..." rồi tự ngắt quãng khi thấy cảnh tượng Neville một mình một cõi trong căn phòng trống. " Lạ thật đó," cậu nhẩm, " tớ có thể thề rằng tớ vừa nghe cậu nói chuyện với ai đó mà."

Trái tim Neville đập như trống trận do adrenaline tăng vọt vì vụ suýt bị lộ, dù sao cũng hì hục nặn ra lời chào Dean. "Ch- Chào Dean."

" À, tụi tớ đang chuẩn bị xuống sảnh ăn tối. Qua hỏi coi cậu sẵn sàng chưa."

"Chắc rồi, chắc rồi. Cứ cho tớ một phút để dọn dẹp cái mớ hỗn độn này, rồi tớ sẽ xuống ngay."

"Được thôi." Dean rút đầu ra và để cửa phòng ký túc xá đóng lại với tiếng tạch nhỏ.

Neville đặt tay lên trái tim đang đập như điên và hít thở sâu vài lần. Sau đó, cậu với tay kéo tấm trải giường đã vội vàng vứt lên búp bê Snape khi Dean mở cửa. Đưa tay vuốt thẳng nếp nhăn trên bộ áo choàng và mớ tóc rối của búp bê, cậu lẩm bẩm. "Xin lỗi vì chuyện rối như tơ vò này, chú Sev nhỏ bé ơi, cậu không được để ai nhìn thấy." Quấn con búp bê lại vào tấm vải đen, Neville cẩn thận cất nó vào cặp sách của mình. Nhưng vừa đi được vài bước đến cửa,cậu lại khựng lại, nghĩ ngợi thêm giây lát. " Mình thật là hoang tưởng," cậu tự nhủ, đấy rồi dù sao Neville vẫn quay lại chỗ túi, lôi búp bê bọc trong vải đen ra sau đó nhét nó xuống dưới lớp gối. Xong xuôi và cảm thấy thoải mái rồi, cậu mới yên tâm xu hướng xuống cầu thang.

sssssssssssss

Giáo sư Snape mở cuộn văn ra một chút nữa, tìm kiếm dòng tiếp theo. Ông lật mặt sau vì nghi ngờ nó được viết tiếp ở đó. Gương mặt ông lộ rõ vẻ hoang mang khi đón chào ông chỉ là tờ da dê trắng tinh nguyên chưa hề chấm một vệt mực nào. Quay mặt chính lại, ông liếc nhanh cái tên để chắc chắn tờ giấy đúng là của tiểu thư Hermione Granger.

Cơn cau mày in hằn giữa trán, ông rút một thước kẻ gỗ nằm khuất bên dưới một chồng văn tự khác trên bàn. Cùng với động tác phẩy cổ tay, tấm cuộn tự động mở hết chiều dài rồi nằm êm ru trên bàn. Đặt thước vào điểm đầu tiên, ông tỉ mỉ đo đủ ba thước Anh (3 feet ) như hướng dẫn đưa ra. "Chính xác ba mươi sáu inches "( lưu ý quy đổi sang thước đo hệ thập phân, 1 inch xấp xỉ 2,54 cm, 36 inches khoảng 91,44 cm nha )

Thu thước về và đôi mắt nheo lại, giáo sư chìm sâu vào suy tư về bài luận trước mặt một khoảng thời gian khá dài, vừa băn khoăn ông vừa dùng ngón tay xoa nhẹ lên môi dưới. Ý nghĩa của điều này là gì mới được chứ? Chữ viết tay của cô bé vẫn gọn gàng dễ dàng đọc ra như trước đây. Không thấy có dấu hiệu cố nhồi nhét thêm chữ cho vừa ý đồ. Đặt thước lên kiểm tra lại lề, lề thì chuẩn y như mọi khi. Ông quét mắt đọc toàn bộ cuộn văn, đọc cả cách dùng dẫn liệu và chú thích của cô bé. Đứa bé này trình bày bài phân tích về công dụng lông kỳ lân trong nấu dược rất sát sách vở. Tuy vậy, đọc tới đọc lui thầy cũng nhận ra thiếu một phần mà cô nhóc đã trở nên "lừng danh" với nó. Chẳng có bất kỳ đoạn bàn luận thêm về huyết mạch hay sừng cũng như lịch sử Kỳ lân nào cả. Học trò Granger chỉ chuyên chú vào chủ đề được giao cho bài viết này, không hơn không kém.

Chuyện này là không tưởng.

Cái cau mày đậm thêm thành nếp nhăn dữ tợn, ông bèn lục tìm ngăn kéo dưới cùng cái bàn làm việc, lấy ra toàn bộ hồ sơ riêng của cô Granger. Rứt một vài bài luận gần đây, ông bắt đầu đọc lại chi tiết. Ba bài gần nhất đều chính xác đúng yêu cầu từng tấc. Suy ngược lại thì gần một tháng nay bài viết của học trò Granger đều có chiều dài như thế. Có điều gì đặc biệt trong cột mốc thời gian đó nhỉ? Giáo sư Snape cố nặn óc nhớ lại từng khung hình lướt qua não bộ mấy tuần vừa rồi nhưng thật sự không thể nghĩ ra điều gì khiến con bé thay đổi tới vậy. Ông đã mất hơi hét vào mặt cô bé suốt sáu năm ròng vì tật dài dòng, vậy thì tại sao giờ đây cô bé lại quyết định nghe lời? Liệu có mối liên hệ nào giữa những thay đổi kỳ lạ ấy và những hành vi kỳ dị khác dạo gần đây? Thêm một thắc mắc quan trọng, giáo sư vuốt đôi mắt mệt mỏi rồi cất giọng, rốt cuộc tại sao ta mất nhiều thời gian đến vậy mà mới phát hiện ra chuyện này?

Severus Snape không thích những thứ mập mờ ám muội. Nhờ những bài học xương máu trong quá khứ, ông hiểu rõ ràng rằng sự bí ẩn không đem lại kết quả gì tốt đẹp. Điều ẩn sau vẻ bề ngoài ấy lộ ra sẽ gây ra hàng tấn rắc rối mới. Cô bé đã chính thức được ghi vào danh sách những bí mật cần khai phá.

"Trò đang giở trò gì đây, thưa cô Granger?" ông hỏi to, dù biết trăm triệu phần trăm không nhận được trả lời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top