Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Thứ Ma dược Trị Đau Đầu Của Snape (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sarutobi trở thành khách quen của quán trà.

Lão ghé quán gần như mỗi buổi sáng lúc tiệm mở cửa lúc chín giờ, rồi mới bắt đầu công việc ở Tòa Nhà Hokage. Còn mỗi khi thèm một tách trà nóng trong văn phòng, lão lại sai cấp dưới đi mua mang về từ quán.

Lão vẫn không hiểu tại sao trà comprado ở quán lại có vị ngon hơn hẳn những tách trà tự mình pha brew. Mặc dù hắn đã cố gắng tái tạo y hệt vị đó bằng cùng loại trà, thậm chí còn tỉ mỉ quan sát kỹ càng Snape mỗi khi pha trà trong quán, trà lão tự làm vẫn không thể đạt được hương vị ấy.

Thở dài, lão ngắm nhìn chồng báo cáo trên bàn đang chờ ký duyệt.

Lão chọn lọc ra đống văn kiện mới, nhưng có một bản báo cáo thu hút sự chú ý. Đó là báo cáo về một nhiệm vụ hạng A gần đây ở Thủy Quốc.

Một Uchiha nữa bỏ mạng, lão đọc báo cáo. Dạo này chết như rạ, và một cảm giác nghi ngờ bắt đầu dấy lên trong lòng.

Gia tộc Uchiha bị gạt sang lề và đối xử với ánh mắt hồ nghi kể từ sau vụ xâm lược của Kyuubi. Ông không rõ sự thù địch này bắt đầu từ đâu hay từ bao giờ, nhưng những hệ quả của nó đã bắt đầu lộ rõ.

Việc này đáng nghi ngờ lắm, phải tra thêm mới được, lão thầm nghĩ.

Severus quay lại cửa nhìn thấy Sarutobi bước vào quán, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.

Chắc làm Hokage áp lực lắm, hắn nghĩ, khi Sarutobi nặng nề ngồi xuống một trong những chiếc ghế cạnh tường, bắt đầu xoa xoa thái dương.

Khi mới đến Konoha, Kazu đã tóm tắt cho hắn tình hình hiện tại và những nhân vật cấp cao trong làng.

Sarutobi Hiruzen, Hokage đệ tam của Konoha, từng được ca tụng là "Thần Nhẫn Giả", hiện tại đã ngoài tuổi sáu mươi, hắn hồi tưởng lại lời con quạ.

Severus ngạc nhiên ông lão này lại sống thọ đến thế, bởi hầu hết nhẫn giả thường chết yểu. Hắn nhìn khuôn mặt mệt mỏi của ông lão, đoán chắc thể trạng đã rệu rã rồi.

À, ta nghĩ đã đến lúc tung ra một loại thức uống độc quyền rồi, hắn quyết định khi tiến lại chỗ Sarutobi.

Hokage nhìn thấy hắn tiến tới nhận order, ngán ngẩm bảo: "Như cũ nhé."

"Ta nghĩ hôm nay ngươi nên thử món khác cho lạ miệng," hắn gợi ý.

Hokage ngước nhìn lên hỏi, "Ồ? Ngươi đề xuất món gì nào?"

"Ta không thể không nhận ra ngươi hôm nay trông không khỏe lắm. Viêm khớp chăng?" hắn nhẹ nhàng hỏi. Cũng là một cú châm chọc kín đáo, bởi ông lão này vẫn đang cố đóng kịch vai một cụ già còng lưng èo uột. Severus khoái trá cười thầm trong bụng.

Hiruzen nhìn người chủ quán với vẻ mặt lịch thiệp, thầm tự hỏi mình có phải vừa bị khéo léo nói bóng gió là già rồi không. "Chỉ là đau nửa đầu thôi," lão bảo với gã đàn ông tóc đen, vẫy tay biểu thị chẳng có gì đáng lo đâu.

Severus dùng ma lực cảm nhận sự chân thật trong câu nói này. Hắn tự hỏi liệu mình còn đủ cỏ xanh khô trong kho để giới thiệu vào thực đơn hay không.

Ta chắc có một ít ở đâu đó trong kho, hắn nghĩ.

"Đau nửa đầu á? Vậy thì ta có đúng thứ đồ uống dành cho ngươi," hắn bảo Sarutobi.

Hiruzen nheo mắt nhìn hắn một hồi trước khi gật đầu. Lão không nghĩ Snape dám đầu độc mình trước mặt nhiều người như vậy, hay một cách trắng trợn như thế. Nhưng đám ANBU trong bộ thường phục lẩn trong đám khách hàng xung quanh đã ngay lập tức vào tư thế cảnh giác, vừa nhấp ngụm trà vừa quan sát cuộc đối thoại giữa hai người.

Severus cảm nhận rõ tâm trạng căng như dây đàn trong không khí đấy, nhưng mặc kệ. Hắn quay lại quầy trà để bắt đầu pha, nhớ lại công thức sưu tầm được trong chuyến chu du gần biên giới Xứ Trà.

Ma dược Trị Đau Đầu

Cỏ xanh (10 g)
Trà xanh rang (15 g)
Rễ cây trà núi cao (5 g) Khi đã hài lòng với thành phẩm, hắn bưng nó qua chỗ Hokage.

"Ma dược trị đau đầu, ta sắp thêm vào thực đơn đây," Severus vừa nói vừa đặt tách trà trước mặt ông lão.

Hiruzen nhìn thứ chất lỏng màu xanh nhạt trước mặt, lòng tự hỏi chưa muộn để rút lui thì hay hơn.

Severus chỉ đáp bằng cử chỉ lịch sự mời ông dùng thử.

Hokage ra chiều nghi ngờ liếc lại phía Severus, nhưng lão nén lại, lấy can đảm Konoha uống một ngụm đầu tiên.

Hương vị bạc hà bùng nổ trên lưỡi, lão cảm nhận cái mát lạnh chạy dọc theo cổ họng. Chẳng mấy chốc, lão tiếp tục nhấp thêm vài hớp, và sau khi uống cạn nửa tách, cơn đau nửa đầu bắt đầu giảm bớt.

Lão ngạc nhiên nhìn lên chủ quán.

ssss

Từ đó, hễ Hokage bị đau nửa đầu là lại ghé quán trà, và bài ma dược trị đau đầu chưa một lần làm thất vọng. Dù đã đem trà mua về đưa cho thuộc hạ kiểm tra nhằm phân tích thành phần, rồi tự mình pha bằng đúng nguyên liệu y hệt, hương vị đạt được vẫn không giống, hiệu quả chữa bệnh cũng không cao bằng.

Tuy vậy, lão vẫn chưa chịu buông xuôi. Lão vẫn nỗ lực tìm cách pha trà y hệt, bằng cách quan sát phương pháp pha mỗi lần tới quán. Lão ngờ rằng ông chủ này có huyết kế giới hạn liên quan tới pha trà, chỉ là hắn đang giấu diếm thôi.

sss

Severus đang ăn sáng với trứng và bánh mì nướng thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Kazu ngước nhìn từ lọ mứt dứa của nó lên phía cửa, rồi quay lại chăm chú thưởng thức bữa sáng toàn mứt vàng ngọt lịm.

Hắn cảm nhận được chakra signature quen thuộc bên ngoài, đoán được ai đang đứng trước cửa. Severus thở dài ngao ngán, lê bước khỏi chiếc ghế êm ái của mình đi mở cửa.

"Ngươi đến sớm đấy," hắn vừa nhăn mặt vừa bình luận, tay kéo cánh cửa mở ra.

"Severus! Trông vẫn khó ở như mọi khi quá nhỉ!" khách đến là gã đàn ông da ngăm đen, chào bằng tiếng cười sảng khoái vang dội.

"Washi, trông ngươi vẫn gây bực mình như thường lệ," hắn chọc lại bằng cái cười nhếch môi.

"Ôi đừng thế chứ, ta biết trong lòng ngươi đang vui sướng ngầm lắm đấy," Washi cười rộ lên.

Severus quan sát cái đồ ngốc to đùng lực lưỡng đó một lượt, rồi nhìn qua vai gã để thấy một xe kéo chở đầy nguyên liệu.

"Mang nguyên liệu vào kho thôi." Hắn vẫy tay về phía chiếc xe, rồi bỏ mặc cánh cửa mở mà quay gót đi về phía phòng bếp, tính ăn nốt bữa sáng trong yên bình.

Hắn nghe tiếng Washi chuyển nguyên liệu vào kho, trong khi hắn xử lý nốt phần trứng bác cuối cùng.

Chẳng mấy chốc Washi đã vào lại bếp, tự nhiên lấy một miếng bánh mì nướng.

"Ồ Kazu, lâu rồi mới gặp lại," gã chào con chim.

Con quạ chỉ chiếu cố liếc gã một cái, rồi quay ngoắt người lại.

Washi quay sang hỏi Severus, "Nó vẫn ghét ta nhỉ?"

"Ngươi từng cố bứt lông nó ra còn gì," Severus chọc thẳng.

Washi phá lên cười. "Nó vẫn tức vụ đó à?"

Kazu xoay người lại lần nữa, lườm nguýt gã đàn ông lực lưỡng, kèm theo tiếng quạ đầy đe dọa.

Washi cười méo xẹo.

Sau khi dọn dẹp trong bếp, Severus đi kiểm kê nguyên liệu mới. Kazu bay đậu lên vai hắn, còn Washi lếch thếch theo hai người vào kho chứa lúc nãy đã để đồ.

"Đây, cỏ xanh đủ dùng cho một năm," Washi vừa nói vừa chỉ tay về phía những bao tải to màu nâu chất đống trong góc.

"Cảm ơn," Severus đáp, đi kiểm tra số lượng. Dù đã trải qua chuyến hành trình dài vài tuần, đống cỏ phơi khô dường như được bảo quản trong điều kiện tương đối tốt. Chắc hẳn Washi rất cẩn thận giữ chúng tránh xa ánh nắng mặt trời.

"Khách sáo, có cái cớ để được ghé thăm ngươi rồi còn gì," gã đàn ông còn lại cười xòa một cái.

"Konoha đối đãi ngươi thế nào?" Washi hỏi.

"Cũng được, việc làm ăn rất tốt," Severus nhận xét, tâm trí lơ đãng sang một bao lá gân bạc đặt kế bên bao cỏ xanh.

Washi nhìn Severus làm lụng trong kho thêm một lúc nữa, rồi hỏi, "Vậy khi nào chúng ta lập ra tổ chức ngầm của riêng mình?"

Severus buông cái nấm lưng trắng vừa cầm lên, xoay người lại ném cho gã một cái nhìn khó tin. Kazu cũng đeo bộ mặt y hệt, xoay đôi mắt đậu con lóng lánh nhìn chằm chằm.

"Tổ chức ngầm gì cơ?" Severus hỏi sau một khoảng im lặng ngắn.

"À, ngươi biết mà, kiểu như Akatsuki bí mật ấy," Washi bảo. "Dù thực ra nó không hề bí mật như bọn họ tưởng," gã thêm vào với tiếng cười lớn.

Severus nhăn mũi, thầm niệm cầu nguyện với Mẫu thân Phép Thuật.

"Mấy thằng Merlin nào nhập thế khiến ngươi có suy nghĩ đó vậy?" hắn bối rối hỏi.

"Ơ? Vì bọn chúng định phá hủy thế giới này ấy hả? Còn ta thì muốn được sống?" Washi trả lời, nhấn mạnh từng ý bằng cử chỉ tay.

Severus thở dài. "Ngươi nghĩ bọn ta có thể làm gì? Muốn tụi ta ném nấm độc vào bọn chúng rồi hy vọng hả?" hắn châm chọc.

Washi nhìn cái nhẫn đeo trên bàn tay thuận của hắn một cách rành rành.

"Ta đã giải nghệ lâu rồi," Severus đáp, kèm theo nụ cười khinh thường.

Gã còn lại nhìn lại hắn vẻ hoài nghi. "Thật hả?" gã hỏi, thêm một cái liếc xéo sắc lẻm.

Hai người nhìn nhau chằm chằm thêm vài phút, rồi Severus lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng, "Các nhẫn giả của các làng sẽ can thiệp thôi."

Washi quyết định không khơi lại chuyện đó nữa, bèn nhún vai. Xét cho cùng, Severus cũng đâu có thiếu những mối quan hệ quyền lực từ khắp lục địa. Gã để dành ý tưởng đó, nhắc lại sau vậy.

ssss

Hôm sau Washi chào tạm biệt, nói là phải chở mấy kiện hàng tới cho một khách hàng ở phía nam Hỏa Quốc. Hai bên đều bỏ qua chủ đề tổ chức ngầm với ngày tận thế.

Severus nhét đầy túi hành lý cho gã ngốc cao to kia nào là thuốc bổ máu, thuốc giải độc, đủ loại ma dược trị thương, rồi tiễn khách.

Khi Naruto đến quán sau giờ học, Severus phải làm cái trò quen thuộc: bóc con đỉa tóc vàng ra khỏi chân rồi tống nó vào nhà vệ sinh. Những khách quen khác, đã chứng kiến màn này không biết bao nhiêu lần, tiếp tục nhâm nhi tách trà trong im lặng.

sss

Khốn thật, Hiruzen nghĩ bụng khi nghe thấy tiếng gõ cửa phòng làm việc.

"Hokage-sama! Là Ebisu đây ạ! Ta mang đến trà tự pha chế dành riêng cho ngài đây ạ!" một giọng nói cất lên từ ngoài cửa.

"Vào đi," lão nói, não lại nặn tìm cái cớ mới để chối từ.

Anh thư ký cấp chuunin trẻ tuổi mở cửa, khoan thai lướt vào với một khay trên tay. Anh nhấc cái ấm trà lên khỏi khay, rót vào chiếc tách sứ rồi dâng cho Hokage.

"Ta chắc chắn lần này đã thành công, Hokage-sama!" chàng trai đeo cặp kính cười rạng rỡ nói.

Sarutobi nhìn cái tách trà, rồi nhìn lại anh chuunin cười toe toét.

"Lần này ngươi cho thêm món gì vào đây?" Hokage hỏi, chú ý rằng hôm nay trà có màu xanh đặc biệt đậm.

"Hokage-sama đáng kính, hạ thần Ebisu đã nghĩ ra một ý tưởng siêu tuyệt vời. Để Hokage-sama giữ gìn sức khỏe, hạ thần quyết định thêm rêu xanh ăn được vào tách trà này ạ!" anh chàng sung sướng khoe thành tích.

Sarutobi thở dài, thầm tự hỏi mình đã gây ra tội nghiệt gì mà phải chịu cảnh này. Ta chịu hết nổi rồi, lão nghĩ. Kể từ khi tin đồn Hokage uống đồ mua về từ quán trà loan ra, Ebisu tự coi đó là bài toán thách thức trình pha trà của mình.

Lão nhìn thật nghiêm nghị vào viên thư ký trẻ một chốc, rồi bảo, "Từ nay ngươi không được pha trà cho ta nữa."

ssssss

Ebisu giờ cũng trở thành khách quen của Snape's Tea and Brew. Anh ta đặc biệt thích ngồi thật gần quầy trà để tiện quan sát nhất cử nhất động của Severus.

Chủ quán thấy khó chịu muốn chết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top