Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Hogsmeade

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm cuối tuần, Y/n chuẩn bị cho chuyến đi đến Hogsmeade với sự háo hức xen lẫn lo lắng. Đây là cơ hội để thoát khỏi những áp lực ở Hogwarts và tận hưởng một ngày thư giãn bên ngoài. Draco và nhóm bạn Slytherin của anh cũng sẽ đi cùng cô, điều này giúp cô cảm thấy an tâm hơn. Tuy nhiên, có một điều khiến Y/n bận tâm – giáo sư Snape đã đăng ký làm giáo sư đi theo trông chừng học sinh khi rời khỏi lâu đài.
Y/n, Draco cùng Crabbe và Goyle rời khỏi lâu đài, theo chân lão Filch và Snape hòa vào dòng học sinh đang háo hức tiến về phía Hogsmeade. Con đường mòn dẫn tới ngôi làng nhỏ ngập tràn tiếng cười nói và những câu chuyện rôm rả. Draco, với vẻ kiêu ngạo thường thấy, không ngừng trò chuyện về những kế hoạch cho ngày hôm nay.


Khi đến Hogsmeade, họ ngay lập tức bị thu hút bởi các cửa hàng. Y/n dạo quanh Honeydukes, cửa hàng kẹo nổi tiếng. Cô chọn vài thanh Chocolate Ếch, Kẹo Biến Đổi Vị và một ít Mứt Bí Ngô. Đây là những món ưa thích của cô.

Tuy nhiên, khi cô đang chọn kẹo, Y/n cảm thấy có một ánh mắt luôn dõi theo mình. Cô quay lại và thoáng thấy Snape đứng ở góc xa, ánh mắt chăm chú nhìn cô. Điều này khiến cô không thoải mái, nhưng cô đều giả vờ không thấy và tiếp tục mua sắm. Sau khi rời khỏi Honeydukes, Y/n ghé qua Tiệm Đồ Lưu Niệm của Zonko. Cô tìm thấy một vài món đồ chơi thú vị và những đồ trang trí nhỏ xinh. Y/n cười nhẹ khi chọn một quả cầu tuyết nhỏ với hình ảnh Hogwarts bên trong. Nhưng ánh mắt của Snape vẫn không rời khỏi cô.

Snape, với tư cách là giáo viên giám sát, có lý do chính đáng để theo dõi học sinh. Nhưng thực chất, ông chỉ muốn đi theo Y/n, tìm hiểu thêm về cô và những sở thích của cô. Ông nhận ra rằng mình hoàn toàn không biết gì về cuộc sống của cô ngoài lớp học. Điều này khiến ông cảm bản thân trước đây đã quá vô tâm với cô. Kể từ bây giờ, ông quyết định sẽ tìm hiểu thật kỹ sở thích và cuộc sống của Y/n.

Y/n tiếp tục chuyến dạo quanh Hogsmeade, ghé qua Tiệm Trà Madam Puddifoot's và Tiệm Bia Bơ Ba Cây Chổi. Cô chọn một vài món quà nhỏ xinh cho các bạn , uống một chút Bia Bơ và mua một hộp trà hảo hạng. Snape lặng lẽ ghi chép những món đồ cô đã mua vào một cuốn sổ nhỏ, ông cố gắng nhớ kỹ từng chi tiết. Những thứ Y/n thích, không thích Snape đều quan sát và cẩn thận ghi chép vào cuốn sổ nhỏ.





Tuy nhiên, chuyến đi có vẻ không suôn sẻ cho lắm. Draco, Crabbe và Goyle quyết định tìm nhóm của Harry để gây chuyện. Cho dù đã ngăn cản, cả ba vẫn chứng nào tật nấy mà đi tìm nhóm của Harry đế khiêu khích. Y/n cảm thấy khó xử giữa một bên là anh trai và một bên là bạn của mình. Không thể làm gì hơn, cô quyết định lánh mặt và đi dạo một vòng quanh cánh đồng hoang gần Hogsmeade. 

Snape, nhận ra Y/n đã tách khỏi nhóm, nhanh chóng tìm đến cánh đồng hoang. Ông muốn tận dụng cơ hội này để được nói chuyện riêng với cô. Trước khi rời Hogsmeade, ông đã mua một chiếc khăn choàng cổ màu xanh, trùng với màu mắt của cô. Ông hy vọng Y/n sẽ thích món quà do chính tay ông chọn cho cô. 

Khi thấy Y/n lẩn quẩn một mình giữa cánh đồng, Snape bước tới. "Y/n," ông gọi, giọng trầm ấm, "Em ở đây có thấy lạnh không?"

Y/n quay lại, ánh mắt cô thoáng hiện sự ngạc nhiên "Giáo sư Snape, ông đến đây làm gì?"

"Ta chỉ muốn kiểm tra xem em có ổn không" Snape đáp, bước lại gần hơn. "Đang là mùa đông, trời rất lạnh, em nên giữ ấm cho bản thân."

Y/n nhíu mày, nhưng vẫn giữ lễ phép. "Em hoàn toàn ổn."

Snape nhìn cô, ánh mắt đầy sự lo lắng. "Ta đã mua một chiếc khăn choàng cho em. Hi vọng em sẽ thích món quà của ta." Ông từ từ lấy ra chiếc khăn màu xanh đưa cho cô.

Y/n do dự, cô không hiểu tại sao Snape lại đi tặng quà cho mình. Cô định từ chối khéo "Em cảm ơn" Lời nói của cô nhẹ bẫng. "Nhưng em không cần quà của ông."

"Xin em, hãy nhận nó" Snape nói, giọng trầm và đầy cảm xúc. "Đây là món quà ta tự chọn, muốn tặng cho em." Snape với thái độ thành khẩn và ánh mắt mong mỏi. Ông sẽ không rút tay về nếu Y/n không nhận nó.

Sau một hồi, Y/n miễn cưỡng nhận chiếc khăn. "Được rồi, em sẽ nhận vậy," cô nói, cố gắng giữ giọng bình thản. "Cảm ơn giáo sư."

Snape nhẹ nhàng choàng chiếc khăn lên cổ cô, Y/n cảm nhận được hơi ấm từ chiếc khăn lan tỏa. "Cảm ơn em vì đã nhận nó, ta không muốn em bị cảm lạnh trong thời tiết này một chút nào."

Y/n cảm thấy có chút kỳ lạ khi Snape hành động như vậy. Snape trước mặt cô giờ đây dường như khác xa so với người mà cô từng biết. Cô cảm ơn Snape sau khi ông choàng khăn cho cô.

Ánh mắt ông ánh lên đầy sự quan tâm. "Nếu có bất kỳ vấn đề gì, hãy nói với ta. Ta sẽ luôn ở đây để giúp em."

Y/n chỉ đáp lại bằng một cái gật đầu qua loa, cảm thấy không biết phải nói gì thêm. "Em phải đi, thưa giáo sư. Em có hẹn với bạn."

"Được, em đi đi," Snape nói, giọng ông dịu dàng. "Nhớ cẩn thận nhé." 

Tối đó, sau khi trở về phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin, Y/n cẩn thận cất chiếc khăn vào tủ. Cô không biết phải làm gì với nó, trong lòng Y/n tràn ngập mâu thuẫn. Nhưng cô không thể phủ nhận rằng Snape thực sự đã thay đổi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top