Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 3

Lỗ tai nhẹ nhàng run rẩy, đây là dấu hiệu Potter sắp tỉnh dậy. Con mèo lười này, trời đã tối rồi mà nó vẫn còn chưa tỉnh.

Severus bất đắc dĩ cử động cánh của mình, vẫn còn đau quá, con mèo thối Potter đáng chết. Hắn vươn một cái chân nhỏ xíu có vuốt của mình ra, trực tiếp dẫm lên cái mũi mèo ướt đẫm kia, xem ngươi có tỉnh dậy không nào.

Harry rất khó chịu, cái mũi rất ngứa, "Hắt xì!"

Nó mơ màng tỉnh dậy, đồng tử mắt mèo nháy mắt phóng đại lên, rất không quen với việc có một cái móng vuốt đang dẫm trên mũi mình, khi mới ngủ dậy thì ai cũng sẽ dễ bị khó chịu, nên Harry lại càng không vui, nó vươn vuốt mèo ra, nhanh chóng lật ngã con quạ đen thối quấy rầy giấc ngủ của nó, ai bảo ngươi dám dẫm mũi của ta hả, ta đây không ăn ngươi thì ngươi đã phải biết điều, mang ơn đội nghĩa với ta rồi.

Severus không ngờ mình sẽ rất mất mặt bị lật ngược như thế, cánh hắn càng đau hơn nữa, hắn cũng đói bụng lắm, nếu không thể bay thì làm sao hắn bắt sâu được. Hắn thích ăn muỗi nhất, nhưng chúng nó cũng sẽ không tự mình bay vào miệng hắn.

"Potter, con mèo thô lỗ, thích ngủ nướng nhà ngươi, vết thương của ta!" Severus lại càng tủi thân, từ lúc gặp được con mèo này, hắn thật quá xui xẻo, chỉ còn thiếu tí chút là chết trong miệng nó.

"Ngươi còn dám mắng ta thì ta sẽ cắn chết ngươi, đại gia ta đã tốt bụng mang ngươi về dưỡng thương, tối qua còn để lại nửa con chuột cho ngươi đấy." Harry tức giận, nó vậy mà bị một con quạ đen mắng, hay là dứt khoát cắn chết hắn luôn cho xong? Không được, không được, đồ ăn tốt như thế, không thể lãng phí, nhịn một chút.

"Con chuột? Ta là một con dơi, tuy cũng ăn thịt, nhưng thức ăn của ta là sâu, ngươi xem cánh của ta đi, ta không bay được, cũng đau muốn chết." Severus nỗ lực vẫy vẫy cái cánh to dài của mình, hiển nhiên lại một lần thất bại, đau quá.

Khi Harry ngậm rất nhiều con sâu tươi ngon béo nộn quay về, thì thấy Snape đang tràn ngập đau thương đứng đó, hắn cô độc đứng ở nơi đó, phảng phất sắp sửa hòa tan vào trong bóng tối.

Harry cũng không biết mình đang nghĩ thế nào nữa, nó lao lên bổ nhào qua, sau đó dùng cái lưỡi mèo đầy gai nhỏ liếm láp hắn, liếm đến khi Snape thành một con quạ đen xấu xí toàn thân ướt đẫm, bản thân hắn đã không có lông rồi, bây giờ nhìn càng không có bộ dáng loài chim gì cả, ừm! Xấu thật đấy, Harry không nhịn được nghĩ như vậy.

Snape còn đang vừa hối tiếc vừa ai oán lại có chút tủi thân, bất ngờ không kịp đề phòng, bị Potter lao vào đánh gục xuống đất, con mèo kì quái không có đầu óc này, a! Thật ghê tởm, tất cả đều là nước miếng, thật hôi muốn chết. Hắn hoàn toàn quên mất chính mình vừa rồi còn đang đắm chìm trong nỗi thương tâm nhớ nhà.

"Được rồi, ngậm miệng lại Potter!" Cho dù trong loài dơi thì hắn là con dơi to, thì ở trước mặt con mèo xấu xa Potter vẫn cứ như vậy không chịu nổi một đòn, trên người hắn đang tràn đầy mùi tanh của cái miệng thối của nó, nó muốn liếm hắn sạch sẽ để dễ dàng ăn thịt hắn à?

Cuối cùng Harry ngừng miệng, vừa lòng nhìn trên người Snape dính đầy khí vị của nó, xem như nó đã có một thứ chỉ thuộc về chính mình rồi! Tuy đây là một con quạ đen vừa xấu vừa có bệnh ngoài da, nhưng vẫn là quạ đen của ta, miễn cưỡng chăm sóc tốt cho hắn vậy!

"Ngươi xem, ta bắt được rất nhiều sâu đấy, ngươi ăn mỗi thứ một ít đi?"

Harry chỉ chỉ những con sâu đang bất tỉnh, rơi đầy trên mặt đất, lòng nó tràn đầy đắc ý, hình như rất không tệ khi có bạn để chia sẻ niềm vui.

Thức ăn tươi sống mới là đồ ăn ngon nhất, nên nó đặc biệt lưu ý không cắn chết chúng.

"Hôi quá Potter, nhưng mà được rồi! Ta sẽ miễn cưỡng tiếp nhận quà tặng của bạn bè, mỗi loại nếm một chút." khi thấy đồ ăn, đôi mắt Severus lập tức phát ra ánh sáng lấp lánh, hắn đã quá đói đến mức bụng kêu vang rồi.

Harry đứng ở bên cạnh, vừa lòng nhìn Snape há mồm to nhanh chóng cắn ăn, thật là một con quạ đen không lông xấu xí nhưng đáng yêu. Có người bạn, giống như cũng tốt lắm, tuy vẫn muốn ăn hắn, nhưng chờ khi chơi chán rồi mới ăn hắn vậy.

Hết chương 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top