Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 15

Harry tỉnh lại, cậu nằm trên giường 10 phút, đổi một tư thế khác, rồi lại nằm 10 phút. Trong đầu cậu quay cuồng những chuyện lộn xộn đã xảy ra trong ngày hôm qua. Cuối cùng cậu mới bò dậy khỏi giường, tùy ý rửa mặt chải đầu.

"Sao mắt cậu đỏ như vậy, cậu đã khóc sao?"

"Câm miệng." Nếu không phải vì không muốn làm vỡ gương, thì cậu nhất định đã đấm nó một cú rồi. 

Cuối cùng cậu đóng sầm cửa phòng, đạp chân chạy xuống dưới nhà, rồi đi đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng. Cậu theo thói quen làm nhiều thịt xông khói, khi chợt nhận ra thì đành phải tự an ủi mình, không sao đâu, không vấn đề gì, như vậy thì mình sẽ ăn nhiều một chút.

Tuy trong lòng không ngừng nói với chính mình là đừng suy nghĩ miên man, nhưng cậu lại không có chút cảm giác muốn ăn nào với bữa sáng phong phú, cậu chỉ nghĩ về Severus, Severus, Severus, cùng với vẻ mặt phức tạp của Severus ngày hôm qua ...

Để tự đánh lạc hướng chính mình, cậu mở《 Tuần báo Tầm thủ》(Seeker Weekly) số mới nhất, hy vọng tìm được đề tài gì thú vị.

"Đương nhiên, ta cũng không phải đang phê phán cậu." Tâm trạng Severus có vẻ không tồi, ông ném tạp chí về trong lòng Harry, "Bây giờ ta muốn làm một ít ma dược."

"Ma dược gì?"

"Thuốc trấn tĩnh đã bị dùng hết từ hôm qua. Để đề phòng, còn cần chuẩn bị một ít ma dược hạ sốt."

Nhìn thấy phản ứng bình thản của đối phương, lá gan của Harry đột nhiên lớn lên, "Chờ một chút!"

Severus dừng bước chân, không quay đầu lại.

"Mong ông làm thành vị đường."

Severus quăng cho cậu một ánh mắt hình viên đạn, không nói gì hết, bước chân nhanh hơn. Harry nhếch môi, cười đến rất vui vẻ, thỏa mãn nhìn bóng lưng rời đi của ông ấy.

Sự trầm mặc cùng không trách mắng của Severus đã làm Harry liều lĩnh hơn, họ bình tĩnh ở chung với nhau một ngày, buổi sáng ngày hôm sau, Harry nhẹ nhàng kéo một cái khe ở cửa phòng dành cho khách. Từ sau khi Severus vào ở, cậu rất ít khi bước vào trong phòng này, bây giờ, cậu thấy từ bức màn nhung tơ dày nặng che kín cả phòng, lộ ra một khe hở, làm một tia sáng hẹp dài như lưỡi dao xâm nhập vào trong phòng này, tia sáng ấy mỏng manh mà rõ ràng, mang màu trắng chói mắt. Nó chia cái giường kia thành hai bên, Severus còn đang ngủ say, ông đang mặc bộ áo ngủ bằng lụa đen Harry mua cho ông, một bàn tay ông thò ra khỏi chăn, tia sáng kia xuyên qua khe hở giữa ngón trỏ cùng ngón giữa của ông, vẽ ra một vệt sáng hình cung trên làn da tái nhợt.

Harry đè thấp hô hấp, cậu không kiềm được tới gần rồi ngồi vào bên giường, cậu vội vàng nín thở khi nệm bị lún xuống một chút theo trọng lượng của cậu. Thấy người đàn ông đang ngủ không có phản ứng gì, cậu mới cẩn thận vươn tay ra chạm đến, ngón tay họ chạm vào nhau, sau đó thoáng chếch sang một chút, biến thành mười ngón tay đan vào nhau. Cảm giác chân thật chạm vào này làm cậu thỏa mãn, cậu càng cẩn thận sờ soạng xương ngón tay của người kia. Theo lực độ cậu ép sát vào, Severus bị đánh thức, ông bất mãn thấp giọng oán giận, "Harry? Cậu đang làm gì?"

"So với chuyện tôi đang làm, đúng ra ông càng nên để ý chuyện kế tiếp tôi sẽ làm." Harry cúi người, đòi nụ hôn chào buổi sáng.

Severus không đẩy người trẻ tuổi phía trên người mình, ông ngẩng đầu lên đáp lại cậu ta, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập khoang miệng ông, xúc cảm mềm mại liếm qua răng lợi, như đang cẩn thận đếm kỹ số lượng. Mãi đến khi hô hấp của hai người đều nặng nề vì thiếu oxy, Harry mới buông ông ra.

Thanh âm Severus còn mang theo chút khàn khàn khi vừa mới tỉnh lại, "Ta nghĩ như vậy có chút rất quá đáng, đối với tiêu chuẩn cho một nụ hôn chào buổi sáng."

Harry phát huy đầy đủ thói tò mò, nhìn vào đôi mắt ông ấy, hỏi: "Vậy định nghĩa hôn chào buổi sáng là gì."

Severus trừng mắt với cậu, Harry rất mặt dày cười, "Như vậy lại cho tôi một cơ hội nữa đi," cậu vừa nói vừa muốn tiến tới, Severus vội đẩy Harry ra, cho nên cậu đổi thành quay đầu hôn vành tai Severus, một bàn tay bắt đầu không an phận thăm dò thân thể đối phương, kéo nụ hôn kia dài xuống phía dưới, hôn qua hầu kết đang rung động, hôn qua xương quai xanh nhô lên, mãi đến khi Severus nín nhịn xuống tiếng rên rỉ ái muội, thấp giọng quát bảo ngưng lại, "Đủ rồi."

Harry dùng ánh mắt vô tội nhìn ông, nói: "Hôm nay là sinh nhật của tôi."

Severus dùng một phần nhỏ lý trí còn dư lại để nhớ xem. Ngày 31 tháng 7. Chết tiệt, đáng ra ông không nên quên, ông còn nhớ rõ, mới một tuần trước ông còn đang muốn dò hỏi xem Harry yêu thích đội bóng Quidditch nào, để chuẩn bị quà phù hợp, nhưng vì hai ngày này có quá nhiều chuyện nên ông bị phân tâm.

Ông nỗ lực làm giọng mình nghe rất dõng dạc để che đậy sự chột dạ, "... Ta sẽ không vì không chuẩn bị quà mà có bất cứ cảm giác tội lỗi gì đâu."

Harry thấp giọng cười một chút, "Ông không cần chuẩn bị quà, tôi sẽ chuẩn bị ông..."

Đôi tay quá linh hoạt kia trượt xuống đi vào trong áo ngủ, làm càn vuốt ve mỗi một phần làn da đang thiêu đốt. Severus xấu hổ muốn giết người, ông duỗi tay nắm lấy sách bìa cứng đặt ở đầu giường, ông nghiêm túc suy xét một chút xem mình có nên đập nó xuống đầu Harry không, xét đến cái bìa của nó có khảm theo rất nhiều châu báu, nên khi cầm thì có thể cảm thấy nó khá nặng tay.

Tuy đây là hung khí rất thuận tiện, nhưng Severus vẫn cảm thấy hơi khó chịu vì đau lòng cho quyển sách, vì chút do dự này nên ông đã chậm một bước, Harry đã vùi đầu vào giữa hai chân ông, nuốt vào thật sâu. Khoang miệng ấm áp ướt át bao vây ông, nhịp thở của Severus đột nhiên tăng mạnh, ông phát ra tiếng thở dài tốt đẹp, tứ chi lại run rẩy mà vô lực, sách rơi xuống từ trong tay ông, cạch một tiếng nện trên mặt đất.

Severus đau lòng thương sách muốn chết, nhưng ông không có cơ hội lại chăm sóc quyển sách kia, những xúc cảm trên cơ thể cuối cùng đã che phủ lý trí.

Dưới ma chú, rèm cửa chậm rãi di chuyển một chút xíu, che đi tia ánh sáng cuối cùng.

Vậy nên, cuối cùng, Severus có được những cuốn sách, Harry cũng có được người cậu luôn muốn. Chuyện xưa này khi mới nghe qua thì cảm thấy kết quả này tất cả đều vui vẻ, nếu không suy xét đến việc về sau Severus so đo cân nhắc, rồi phát hiện mình đã bán thân quá rẻ quá dễ dàng; không suy xét đến việc từ nay về sau Harry liền mặt dày mày dạn ở luôn trong phòng ngủ của ông, quấy rầy ông mỗi đêm; không suy xét đến việc về sau khi Harry sắp xếp đống sách, phát hiện một ma chú để cho những cặp đôi đồng tính cũng có thể sinh con.

Đương nhiên, nếu chúng ta lờ tịt đi tất cả những vấn đề cần suy xét ấy, thì đây đúng là một chuyện xưa hoàn mỹ, mọi người đều vui sướng hạnh phúc.

Hết chương 15

-Hết truyện-

Truyện "Severus muốn quyển sách kia ~" kết thúc ở đây. Với tất cả những bạn đã theo dõi câu chuyện này, sau khi kết thúc, các bạn có cảm nghĩ gì không? Các bạn có thể comment cho bọn mình biết nhé, hoặc các bạn có thể vote nhiều nhiều một chút, lưu lại dấu vết để ủng hộ bọn mình tiếp tục với nhiều truyện khác nữa!

Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng chúng mình đi hết câu chuyện này. Mong sẽ tiếp tục gặp lại các bạn ở các truyện Snarry khác trong nhà bọn mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top